Chương 3 Đũa phép


"Ta muốn uống một ly nước chanh đá." Cụ Dumbledore cười hiền hậu, và một ly đồ uống lạnh đột ngột xuất hiện trước mặt ông.

Iger cầm cái ly lên uống, thỉnh thoảng nhìn về phía Dumbledore.

Cả hai đều không lên tiếng trước, trong phòng trở nên yên tĩnh.

Trên một cái kệ cách đó không xa, một con chim lớn màu đỏ đang ngồi xổm trên đó, Iger biết đó là phượng hoàng. Con vật này thực sự có thể tái sinh từ đống tro tàn, Voldemort vì sao không học hỏi từ phượng hoàng? Tự thiêu chính mình một phen?

Cảm nhận được sự mát lạnh do viên đá mang lại, cảm giác hoảng sợ khó chịu vừa rồi từ từ biến mất, Iger thoải mái dựa vào ghế, chầm chậm thở dài.

"Đối với một đứa trẻ 8 tuổi mà nói, con bình tĩnh hơn ta tưởng rất nhiều, đổi lại là một người bình thường, dù là một người trưởng thành đi chăng nữa ta nghĩ cũng không đối mặt với cái chết sắp xảy ra với vẻ bình tĩnh như vậy." Dumbledore tán thưởng nhìn Iger.

Iger có chút ngượng ngưng cười, thực ra thì cậu hai mươi tám tuổi rồi, hơn nữa còn đã chết một lần...

"Giáo sư, ông tính xử lý thứ trong người ta thế nào... Obscurus í?" Eggy nhìn Dumbledore.

Dumbledore cười: "Tạm thời cứ như vậy đi, trước tiên con ở Hogwarts một thời gian, thế nào?"

"Tôi không hiểu ý của ông lắm..." Iger có chút khó hiểu.

"Obscurus có thể khống chế đươc,ta đã thực sự nhìn thấy rồi." Dumbledore gật đầu: "Obscurus chỉ xuất hiện chủ yếu khi pháp lực bị ức chế trong thời gian dài, ta nghĩ cũng có rất nhiều phù thủy nhỏ gốc Muggle đều nhận ra mình cùng những người bình thường khác chó chút khác biệt, vì vậy bọn họ sẽ thực hiện một số phép thuật đơn giản, nhưng con có thể là bởi vì quá lý trí mà lựa chọn cố tình bỏ qua chuyện này, bản năng pháp lực bị đè nén trong cơ thể quá lâu mà không biết cách sử dụng, cho nên tạo thành hiện tượng này."

Ánh mắt cụ Dumbledore nhìn kỹ Iger, cậu gãi đầu, có vẻ đó là sự thật...

"Khi các phù thủy bị Muggles sát hại hàng trăm năm trước, họ đã cố gắng kiềm chế pháp lực của mình và tạo thành Obscurus. Tuy nhiên, với sự phát triển của thế giới phép thuật, gần trăm năm nay còn rất ít Obscurus." Dumbledore lắc đầu.

"Ông có thể lấy thứ này ra khỏi người tôi được không?" Iger nhìn cụ Dumbledore đầy mong đợi.

"Biện pháp duy nhất chính là con phải chết đi, nó sẽ đi ra. Theo một ý nghĩa nào đó, nó chính là sản phẩm của pháp lực trong con bị kìm nén cao độ và khiến pháp lực suy yếu dần, con có thể hiểu như vậy." Dumbledore lắc đầu nói: "Nhưng ta nghĩ nó có thể khống chế được, con phải cần một ý chí mạnh mẽ mới khống chế được nó."

"Có người khống chế được nó sao? Giáo sư?" Iger nhìn Dumbledore với vẻ mặt không chắc chắn.

Ánh mắt cụ Dumbledore thâm thúy nhìn ra ngoài cửa sổ: "Có, có một người..."

Ngay sau đó cụ Dumbledore quay đầu nhìn về phía Iger: "Trong lịch sử ghi nhận người mang trong mình Obscurus đa số đều có cảm xúc cực đoan, rất ít khi nhìn thấy người bình tĩnh như con, cho nên ta nghĩ, con có lẽ sẽ thành công học được cách khống chế Obscurus, đương nhiên nó sẽ mang đến cho con lợi ích to lớn."

Dumbledore ngẩn người, không biết ông đang suy nghĩ cái gì.

"Ví dụ như...?" Iger nhướng mắt.

"Ví dụ như có pháp lực vô tận, hoặc pháp lực sẽ cực kỳ mạnh mẽ ..." Dumbledore gật đầu: "Nhưng ta đã từng thấy nhiều học sinh đi trên con đường sai trái, vì vậy ta hy vọng Iger sẽ không để ta thất vọng, cứ coi như đây chỉ là thỉnh cầu từ một ông già đã gần đất xa trời. "

Dumbledore nói rất thẳng thắn, không hề nói chuyện quanh co, khó đoán như khi nói chuyện cùng Harry, Iger cảm thấy cách nói chuyện có thể là tùy người mà khác nhau, hiển nhiên ông không phải người muốn truyền đạt ý muốn thẳng bằng lời nói, Dumbledore sẽ không như vậy.

Nếu nói ai là người thông minh nhất thế giới thì Iger cảm thấy ngoài cụ Dumbledore, khả năng là Einstein, người đã chết từ lâu ...

"Tôi không thể bảo đảm tôi sẽ trở thành một người tốt..." Iger lắc đầu: "Thật sự, cho dù hứa với ông, tôi nghĩ sớm muộn gì ông cũng sẽ phát hiện, không bằng tôi bây giờ cứ vui vẻ nói ra. "

Dumbledore ánh mắt ranh mãnh gật đầu: "Ta nghĩ đúng là nên vậy."

"Nhưng tôi có thể bảo đảm với ông, tôi sẽ không giống người học sinh sai trái kia của ông..." Iger nghĩ nói: "Ta không hề có hứng thú gì với trường sinh bất tử."

"Con biết nhiều hơn ta tưởng." Dumbledore đột nhiên bật cười: "Bản năng mách bảo ta rằng không nên sử dụng Chiết tâm trí thuật lên con là điều chính xác, nhưng ta rất tò mò không biết con hứng thú với điều gì?"

Đương nhiên là con gái...

A di đà phật, tội lỗi tội lỗi.

Đè nén những suy nghĩ chân thật nhất sâu thẳm trong lòng, Iger bật cười: "So với trường sinh bất tử, tôi càng thích trường sinh bất hủ hơn."

"Đối với con, sự khác biệt giữa hai thứ đó là gì?" Dumbledore nghe thấy câu trả lời của Iger, suy nghĩ một chút rồi dựa lưng vào ghế.

"Bất tử là sống mãi mãi, bất hủ cũng là sống mãi nhưng một cái nói về sống mãi ở thực tại, một cái là sống mãi trong lòng." Iger cười: " Đường tới bất tử thì tôi không rõ ràng lắm, nhưng đường tới bất hủ thì hẳn sẽ có rất nhiều, tôi nghĩ so với bất tử, bất hủ hẳn là sẽ vui sướng hơn nhiều, cái chết chỉ là sự khởi đầu của một cuộc phiêu lưu khác vĩ đại hơn, không phải sao?"

Dumbledore tinh tế đánh giá sắc mặt của Iger, sau đó cười nhẹ nhõm một hơi: "Có vẻ như những chuyện ta lo lắng sẽ không xảy ra nữa."

"Người già đều thích suy nghĩ vớ vẩn vậy sao?" Iger nhếch miệng.

"Nói như vậy làm ta không vui vẻ lắm." Dumbledore cầm cái ly lên uống một ngụm: "Lý trí nói cho ta, con hẳn là tới Ravenclaw, nhưng xuất phát từ mong muốn cá nhân, ta thật sự hy vọng con có thể tới Gryffindor, ta nghĩ con sẽ không hối hận với quyết định này."

"Bây giờ nhập học sao ạ?" Iger ngẩn người.

"Đương nhiên không phải, con mới 8 tuổi, còn chưa tới tuổi nhập học." Dumbledore đứng lên, ý bảo Iger nắm lấy cánh tay của ông: "Đầu tiên chúng ta muốn bảo đảm con có thể sống đến lúc nhập học, đây mới là chuyện quan trọng nhất trước mắt."

Iger hiểu rõ gật đầu, bước tới đặt tay lên cánh tay của Dumbledore.

"Fawkes." Dumbledore gọi nhỏ.

Fawkes chắp cánh bay đến trên tay Dumbledore, hai người lại biến mất, văn phòng trở lại trạng thái yên tĩnh, sau khi hai người rời đi, hai ly đồ uống trên bàn cũng lặng lẽ biến mất trong không trung.

Một tiếng ' bang ' vang lên, Iger nhìn xung quanh, đây là một ngôi nhà nhỏ cũ kỹ với những dãy kệ được xếp ngay ngắn, nhìn lớp bụi trên kệ, Iger nghĩ tiệm này đã có vài năm tuổi.

' Ô ' một tiếng, một ông già tóc trắng bước lên bậc thang và trượt đến. Ông ta có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy hai người Iger.

"A ... Dumbledore ..." Giọng nói của ông lão có chút xa cách, Iger cảm thấy nghe ông ta nói giống như tiếng thì thầm từ một thế giới khác: "Đã lâu không gặp..."

"Ta sẽ đưa cậu bé Morris đến chọn cây đũa phép, Ollivander." Dumbledore gật đầu rồi nhìn Iger: "Trước mắt, ta nghĩ cách tốt nhất để kiểm soát Obscurus là giải phóng, vì vậy con cần học cách giải phóng thần chú, mọi lúc, mọi nơi, mỗi ngày. Điều này đồng nghĩa với việc con phải học rất nhiều kiến ​​thức trước khi vào học. Con có làm được không?"

"Muốn còn không được, thưa Giáo sư." Eggy cười cười.

"Ra vậy, vị này chính là cậu bé đã gây ra vụ náo động ở London hôm nay?" Ollivander mỉm cười nhìn Iger, tò mò nhìn Iger một lúc rồi nhẹ nhàng gật đầu: "Nếu như vậy, được rồi... "

Nói xong, bóng hình Ollivander biến mất giữa những chiếc tủ, vài giây sau, ông bước đến với một chiếc hộp trên tay, lấy ra một cây đũa đen và đưa cho Iger.

Dumbledore nhìn Iger đang cầm đũa phép ngẩn người, hất cằm lên: "Hãy vẫy thử nó."

Iger lắc cổ tay, ánh sáng sắc bén của cây đũa phép trong tay lóe lên, bắn vào chiếc tủ bên cạnh.

Ollivander bị dọa tới mức rụt cổ lại nhìn Iger: "Thật đáng tiếc, tuy có vẻ tương đối phù hợp, nhưng rõ ràng nó không thể chịu được sức mạnh của cậu."

Nói xong, Ollivander thu lại cây đũa phép, lấy ra một cái hộp đưa cho Iger: "Hãy thử cái này."

Iger vẫy tay, cây đũa phép uể oải phun ra hai tia lửa.

"Chỉ có chút phản ứng, có vẻ như lông đuôi Kỳ Lân quá yếu đối với cậu." Ollivander lắc đầu: "Thoạt nhìn có vẻ như cậu có chút quan hệ gì đó đến những gia tộc lâu đời."

"Liệu chuyện này có liên quan gì đến huyết thống không?" Iger có chút nghi hoặc.

"Đương nhiên, mặc dù tôi không chắc lắm, nhưng so với những đứa trẻ xuất thân là Muggle, những đứa trẻ thuộc các gia đình thuần chủng hoặc lai chủng tộc thường được Kỳ Lân ưa chuộng hơn. Những chiếc đũa phép làm bằng lông đuôi Kỳ Lân cũng vậy, hầu hết là bán cho những đứa trẻ đó." Olivander gật gật đầu: "Nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có ngoại lệ, nhưng ngoại lệ cũng không nhiều, theo tôi được biết, đũa phép gia tộc Weasley tất cả đều làm từ lông đuôi Kì Lân, gia tộc Longbottom, ngay cả gia tộc Malfoy cũng vậy... Các gia tộc cũng đa số là từ lông đuôi Kỳ Lân, tuy rằng không biết nguyên nhân tại sao, nhưng tôi tưởng có chút quan hệ."

Vừa nói, Ollivander vừa liếc nhìn cây đũa phép trong tay cụ Dumbledore với đôi mắt rực lửa: "Còn một số cây đũa phép hiếm hơn, có rất ít người có thể điều khiển chúng. Tôi hy vọng cậu có thể nhớ kỹ, cậu Morris, là đũa phép lựa chọn phù thủy."

Ollivander nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Iger, xoay người đi vào lục tung tủ, Iger nghiêng người về phía cụ Dumbledore thì thào nói: "Tôi cảm thấy ông ấy so với ông còn kỳ kỳ quai quái hơn."

Dumbledore nhướng mi gật đầu đồng ý: "Ta thừa nhận đánh giá của con đối với ta, a, trời ạ, kỳ kỳ quái quái, quả thực là hình tượng của trong mắt người khác."

Iger trợn tròn mắt, ông phù thủy này bị bệnh tâm thần rồi.

Sau một lúc lâu, Ollivander ôm một cái hộp đi ra, lấy ra một cây cây đũa phép đưa cho Ider: "Thử cái này xem, tôi nghĩ không có cây nào thích hợp với cậu hơn nó."

Iger cầm lấy cây đũa phép, cây đũa vừa vào tay, một cảm giác huyết mạch tương liên đột nhiên dâng lên từ tận đáy lòng, giữa cây đũa phép bắt đầu bắn ra những chùm pháo hoa nhỏ, như thể đang chúc mừng điều gì đó.

"Hoàn hảo..." Ollivander nhìn Iger lẩm bẩm: "Populus euphratica (1), dài 13 inch, thân cây gậy thẳng tắp và thon dài. Điều thú vị là lõi của cây đũa phép này nghe nói là râu của Zouwu (2)..."

"Zouwu là chỉ..." Khóe miệng Iger co giật.

"Trong truyền thuyết phương Đông có một loại thần thú còn lâu đời hơn cả rồng khổng lồ. Nó đã xuất hiện ở Côn Luânn tiên cảnh của Trung Quốc qua nhiều thế hệ." Đôi mắt của Ollivander sáng rực rỡ: "Những sinh vật huyền bí của phương Đông cực kỳ hiếm thấy , tôi cũng chỉ nghe nói rằng một sinh vật kỳ diệu của Trung Quốc là Zouwu xuất hiện ở Paris, ngày đi nghìn dặm, nhưng không thể nhìn thấy nó. "

"Populus euphratica là cây rất kiên cường, nghe nói rằng nó có thể sống nghìn năm, sau khi chết một nghìn năm không đổ và sẽ không thối rữa sau một nghìn năm tiếp theo. Tôi nghĩ nó khá tương xứng với cậu." Ollivander cười khúc khích: "Nhưng ý nghĩa của 13 inch rõ ràng là không tốt, cậu có thể phải đồng hành với cái chết trong tương lai, nhưng nếu cậu có thể khống chế lõi của một sinh vật cổ xưa như vậy, cái chết có lẽ cũng không khiến cậu sợ hãi. Chiếc đũa phép này là tổ tiên tôi tạo ra từ 150 năm trước, là một tác phẩm đáng tự hào, cảm giác thế nào?"

Iger gật đầu, không biết nên biểu hiện như nào: "Cảm giác thật tuyệt!"

Nhìn Dumbledore trả cho Ollivander một đống Galleon, Iger nuốt nước bọt, "Tôi nghĩ, số tiền này tôi không cần phải trả lại ông đâu đúng không?"

Dumbledore nhìn Iger: "Học sinh dùng tiền của ta phải trả lại là điều đương nhiên."

Nhìn Iger có chút bất đắc, cụ Dumbledore cười khúc khích: "Nhưng con nói đúng. Hogwarts sẽ trợ cấp một ít cho những phù thủy nhỏ sắp nhập học. Con thực sự không cần phải trả lại tiền."

"Vậy thì tốt rồi..." Iger thở phào nhẹ nhõm.

"Bây giờ chúng ta cần mua gì nữa?" Iger nhìn Dumbledore đầy mong đợi.

"Trên thực tế, tạm thời không cần mua thêm gì nữa, nhưng nếu con muốn, ta cảm thấy bộ dạng con mặc một chiếc áo choang hẳn là sẽ rất đẹp." Dumbledore nháy mắt với Iger, dẫn Iger xoay người rời đi.

Một giờ sau, Iger đi theo cụ Dumbledore trong bộ áo choàng mới tinh. Hai người đi trong Hẻm Xéo, Iger tò mò nhìn đông ngó tây, kiếp trước bị bệnh tra tấn hai mươi năm, đương nhiên bây giờ phải sống một cuộc sống tốt.

"Bây giờ chúng ta đi đâu? Hogwarts sao? Tôi muốn xem các gia tinh trông như thế nào." Iger nhảy nhót nói.

Một nụ cười hiện lên trên khóe miệng của Dumbledore, đôi mắt ông khẽ nheo lại dưới cặp kính bán nguyệt. Chỉ đến lúc này, trong mắt ông, Iger mới thực sự giống như một đứa trẻ tám tuổi. Đối với một ông già đã sống hơn trăm năm mà nói, ông càng thích đứa trẻ như này hơn.

"Đến thăm một người bạn cũ của ta..." Dumbledore nói.

Những người đi qua thỉnh thoảng lại chào hỏi Dumbledore, rồi tò mò nhìn Iger đang đi theo ông.

"Ông thực sự rất nổi tiếng nha ông Dum!" Sự lo lắng trong lòng Iger tan biến, cậu bắt đầu trở nên không đứng đắn.

Dumbledore bất ngờ bị một chữ "ông Dum" làm cho một giật mình, có chút bất đắc dĩ mỉm cười, đặt tay lên vai Iger: "Chuẩn bị cho tốt, chúng ta đi thôi."

Nói xong, hai người lại dịch chuyển, biến mất ở trên phố, lại là cái loại đè ép này, xoay tròn, cậu gạt cảm giác này qua một bên, cậu cảm giác đã tiến bộ nhiều, ít nhất lần này cậu đã đỡ cảm giác buồn nôn.

"Đây là đâu?" Iger lắc đầu, hy vọng có thể bớt chóng mặt, nhưng trên thực tế, cậu còn cảm thấy chóng mặt hơn.

"Dorset ..." Dumbledore nhấc chân đi về phía trước, trước mặt bọn họ là một khu vườn hẻo lánh.

"Chúng ta đang tìm ai vậy?" Iger lải nhải hỏi.

"Newt Scamander (3)!" Cụ Dumbledore nhẹ nhàng gõ cửa.

Phần chú thích của phù thủy Sen: (^^)

(1) Populus euphratica: Là một loài thực vật có hoa trong họ Liễu. Loài này được Olivier miêu tả khoa học đầu tiên năm 1807.

(2) Zouwu: Được tác giả J. K. Rowling tạo nên dựa trên loài thần thú cùng tên trong thần thoại Trung Quốc. Theo tập , Zouwu được miêu tả là có hình dạng như mèo nhưng to bằng con voi, có sọc vằn đen trắng trên người như bạch hổ và chiếc bờm như sư tử. Sức mạnh chính của Zouwu thể hiện trong "Fantastic Beasts: Crimes of Grindelwald- Sinh vật huyền bí: Tội ác của Grindelwald" là chạy nhanh như gió, mỗi ngày nó có thể đi hàng nghìn dặm.

Nếu các bạn yêu thích "Quả trứng độc của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen- 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro