Chương 1: Khế Ước Trong Đêm Mưa

Paris, 3 giờ sáng.

Thành phố ánh sáng chìm trong màn đêm dày đặc cùng những cơn mưa nhẹ rơi không ngừng. Cảnh vật lúc này không còn nhộn nhịp, náo nhiệt như ban ngày, thay vào đó là sự yên ắng đến lạnh lẽo, tạo nên một khung cảnh pha trộn giữa lãng mạn và âm u.

Những con phố lát đá cổ kính phủ bóng dưới những chiếc đèn vàng ấm áp, ánh sáng mờ ảo đan xen với bóng tối tạo nên những khoảng sáng tối không đều. Tiếng mưa rơi nhè nhẹ rơi lên mái hiên, vỉa hè và cành lá tạo nên một giai điệu vừa mơ hồ vừa trầm buồn. Gió nhẹ thổi qua, làm tóc và áo khoác của người đi đường bay phấp phới như một bức tranh động.

Giữa không gian ấy, Sun Yingsha – cô gái với mái tóc ngắn ướt đẫm mưa, dáng người nhỏ nhắn nhưng đầy khí chất – bước từng bước vội vã trên vỉa hè ẩm ướt. Đôi giày cao gót va vào mặt đá tạo thành tiếng vang rền rã, mỗi bước chân như phản chiếu sự dứt khoát và áp lực đang đè nặng trên vai cô.

Đêm nay không phải là một đêm bình thường. Ánh mắt cô lạnh lùng, sâu sắc, như chứa đựng bao nỗi niềm khó nói thành lời. Cô vừa rời khỏi một cuộc họp kín giữa những người quyền lực nhất của giới đầu tư châu Âu, một nơi mà cô được gọi là “quân cờ quan trọng” trong một ván bài lớn mang tên quyền lực và tiền bạc. Cô không đơn thuần là một vận động viên bóng bàn đỉnh cao, mà còn là người đang mang trên mình sứ mệnh mà gia tộc đã đặt ra – một sứ mệnh mà cô không hề muốn, nhưng không thể tránh khỏi.

Chiếc điện thoại trong túi cô đột ngột rung lên, phá tan sự tĩnh lặng của đêm. Ánh sáng màn hình hiện lên số gọi quen thuộc, +86 – Wang Family.

Một cảm giác nghẹn ngào, nặng nề xâm chiếm tâm trí cô. Cô biết cuộc gọi này không mang đến tin vui.

Cô rút điện thoại, ánh mắt vẫn giữ nguyên vẻ bình thản, giọng nói khô khan:

– Em đang ở đâu?

Giọng nói vang lên trong đầu dây, trầm thấp, sắc lạnh, một giọng nói quyền lực và không cho phép bất kỳ sự phản kháng nào.

– Paris. 3 giờ sáng. – Câu trả lời cô trả về ngắn gọn, nhưng trong đó là cả một biển cảm xúc giấu kín.

– Trở về Bắc Kinh. Hợp đồng sẽ có hiệu lực vào 0 giờ đêm nay theo giờ Bắc Kinh. Em không có quyền từ chối.

Nghe câu nói đó, đôi mắt cô lóe lên tia tức giận pha lẫn thất vọng. Cô cười khẩy, giọng mỉa mai:

– Vẫn là cái giọng ra lệnh đó. Vẫn nghĩ em là vua của ván cờ à, Wang Chuqin?

Khoảng lặng kéo dài, chỉ còn tiếng mưa rơi đều đặn hòa cùng nhịp thở dồn dập của cô. Cuối cùng, giọng nói từ đầu dây vang lên với sự chắc nịch không thể chối cãi:

– Không phải tôi nghĩ. Mà là gia tộc của em đã ký. Em thuộc về tôi từ ngày hôm nay – theo đúng nghĩa đen.

Cô siết chặt chiếc điện thoại trong tay đến mức các khớp ngón tay trắng bệch, cảm giác nghẹn thở lan ra từng ngóc ngách trong cơ thể. Giữa Paris, thành phố nổi tiếng với sự tự do và lãng mạn, cô như một con chim bị giam cầm trong lồng sắt, không thể nào thoát ra khỏi những sợi dây vô hình mang tên “hợp đồng”, “gia tộc”, “định đoạt”.

Cô nhớ lại những ngày tháng bị gán ghép, ép buộc trong những cuộc họp gia tộc, những cái nhìn đầy toan tính, những lời hứa hẹn không thuộc về mình. Ngay từ khi còn nhỏ, cuộc đời cô đã bị định đoạt bởi những bàn tay không phải do cô lựa chọn. Giờ đây, dù đang đứng ở Paris, cô vẫn không thoát khỏi chiếc bóng khổng lồ mang tên Wang Family.

Mưa vẫn rơi, những giọt nước trộn lẫn vào dòng nước mắt âm thầm tuôn rơi trong lòng cô. Cô biết, đêm nay sẽ là đêm đánh dấu sự kết thúc của tự do, sự bắt đầu của một cuộc sống bị ràng buộc, bị điều khiển từ xa.

Một luồng gió lạnh thổi qua, khiến cô rùng mình. Nhưng trong ánh mắt ấy vẫn ánh lên một tia lửa nhỏ của sự phản kháng, một ngọn lửa không dễ dàng bị dập tắt.

“Em sẽ không dễ dàng khuất phục đâu, Wang Chuqin.” Cô thì thầm với chính mình, như một lời thề, như một lời thách thức.

Paris vẫn ngủ say dưới màn mưa. Còn cô, Sun Yingsha, đang đứng giữa vòng xoáy định mệnh, chuẩn bị bước vào ván cờ khốc liệt nhất cuộc đời mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro