14

Từ ngày anh đồng ý làm chồng "giả", em bắt đầu viết nhật ký mỗi đêm. Không phải để than thở, cũng không để oán hờn. Mà để lưu lại… những điều nhỏ nhặt nhất khi được sống bên cạnh anh – như một người vợ thật sự

Cuốn sổ nhỏ màu xanh biển, bìa đã sờn mép. Mỗi trang là một khoảnh khắc em nâng niu bằng cả trái tim...

---

Ngày 1:

“Hôm nay, anh dắt em đi đăng ký kết hôn... giả. Dù là giả, em vẫn thấy tim đập mạnh. Lần đầu tiên có người đứng cạnh em mà không thấy xấu hổ vì em. Em đã gọi anh là 'chồng', khẽ thôi… nhưng em nghe thấy anh cười.”

---

Ngày 3:

“Anh nhắc em uống thuốc. Đút cháo cho em vì tay em run. Anh chẳng nói nhiều, nhưng ánh mắt lại dịu dàng đến lạ. Lúc em ho, anh xoa lưng em nhẹ nhàng. Em chỉ muốn thời gian trôi chậm hơn một chút thôi…”

---

Ngày 7:

“Em mua áo sơ mi cho anh. Anh mặc thử rồi nói: ‘Cũng được.’ Nhưng em thấy anh mặc nó suốt cả ngày. Anh không biết đâu, em đã chọn nó cả buổi chiều chỉ vì nghĩ nó hợp với anh…”

---

Ngày 10:

“Anh chạm nhẹ tay em khi đi qua hành lang. Một cái chạm vô tình, nhưng em thấy như cả ngàn điều ấm áp ùa vào tim. Dù tim em yếu, nhưng từng nhịp đập lúc đó... là vì anh.”

---

Ngày 14:

“Bác sĩ hẹn tái khám. Em không nói anh. Đức Duy đi cùng. Kết quả không tốt. Em chỉ còn 3 tuần nữa. Em vẫn cười, vẫn viết nhật ký, vẫn gọi anh là ‘chồng’. Vì em biết, em đang sống những ngày đẹp nhất… của đời mình.”

---

Ngày 15:

“Anh ôm em ngủ lần đầu. Không vì yêu. Chỉ vì em lạnh. Nhưng em đã khóc, âm thầm thôi. Vì giấc mơ nhỏ của em... cuối cùng cũng có thật.”

---

Mỗi đêm, em cẩn thận gấp cuốn sổ lại, đặt dưới gối. Như một bí mật thiêng liêng mà em muốn giữ cho riêng mình. Em không biết rồi ai sẽ đọc nó khi em đi. Nhưng nếu có thể… em mong người đó là anh.

---

Trang nhật ký từng dòng khẽ rơi,
Gửi thanh xuân… một cuộc đời chưa kịp sống.

author: minhie.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro