Chương 13
Đào Nguyên Nhi và Tiểu Mặc gặp nhau trong một cuộc họp nhỏ, trong lúc tức giận, họ đã đi thu thập những bình luận bạo lực tấn công Đào Đào trên Internet.
Tiểu Mặc thở dài:
"Lần này sếp tôi tức giận thật rồi."
"Hai người họ đều giống nhau."
"Vậy cô nghĩ chúng ta nên giải quyết vụ bê bối nóng bỏng này như thế nào?" Tiểu Mặc thản nhiên hỏi.
Đào Nguyên Nhi suy nghĩ một chút nói:
"Tôi căn bản không nghĩ nó được giải quyết đơn giản chỉ bằng cách giấu diếm. Dù sao bọn họ thật sự muốn bàn về chuyện kết hôn. Đào Đào có thể giấu được bao lâu khi con bé đã hơn hai tuổi. Tôi định tận dụng cơ hội này để trực tiếp công khai mối quan hệ của hai người. Sức nóng của Trò chơi trí mệnh vẫn còn đó, fan CP rất nhiều, bộ phim thứ hai cũng quay xong, làn sóng nổi tiếng đã có sẵn, kết quả có thể không thực sự tệ như chúng ta nghĩ. Có lẽ tranh cãi lớn nhất là tuổi của Đào Đào, điều này có thể chứng minh rằng họ đã bí mật có một đứa con gái từ lâu... Này, tại sao anh lại nhìn tôi như vậy???"
Tiểu Mặc nói Ồ và há hốc mồm:
"Không ngờ cô đã suy nghĩ nhiều như vậy! Tuy rằng phương pháp này mạo hiểm, nhưng được đánh giá là khá thẳng thắn và chân thành."
Đào Nguyên Nhi xấu hổ khi được khen ngợi, nhưng cô ấy không vui khi tiếp tục nghĩ tới những bình luận đen tối đó.
Tuy nhiên, có vẻ như dư luận cũng đang được cải thiện - ngày càng có nhiều người lên tiếng ủng hộ Đào Đào và bênh vực cho Hoàng Tuấn Tiệp và Hạ Chi Quang.
Cùng lúc đó, cả hai chợt nghe thấy một thông báo trên weibo: Hạ Chi Quang đăng weibo. Tiểu Mặc do dự mở weibo ra xem
"Xin chào mọi người, để tôi giới thiệu với các bạn. Đây là người bạn đời, người bạn tốt, người yêu và thành viên gia đình của tôi. @Huangjunjie
Việc công khai mối quan hệ của chúng tôi là kết quả của sự cân nhắc kỹ lưỡng, bởi vì chúng tôi cảm thấy rằng những người ủng hộ chúng tôi có quyền biết về vấn đề này.
Sau này, chúng tôi sẽ luôn tiếp tục trên con đường làm diễn viên và sẽ cố gắng hết sức để mang đến cho các bạn những tác phẩm và vai diễn tốt hơn. Chúng tôi cũng mong nhận được sự ủng hộ của các bạn.
Cuối cùng, tôi xin bổ sung thêm ý kiến cá nhân, những bức ảnh trên hot search đều là những bức ảnh chân thực được chụp ở những góc khuất, không rõ nét và không đẹp nên tôi quyết định tặng các bạn một bộ ảnh lưới chín ô vuông. Con gái Đào Đào của chúng tôi vẫn còn nhỏ nên bây giờ nó sẽ không lộ mặt. Hãy chờ cơ hội sau này."
Kèm theo là những bức ảnh selfie của Hạ Chi Quang và Hoàng Tuấn Tiệp.
Tiểu Mặc xem đi xem lại mấy lần, hai mắt đỏ hoe, không phải vì cảm động mà vì căng thẳng, anh đã bắt đầu tưởng tượng sau này ông chủ sẽ gọi anh đến để thu dọn những bãi chiến trường của mình như thế nào.
Ở bên này, ngay khi Hạ Chi Quang đăng bài này lên weibo, cậu hồi hộp chờ đợi phản hồi của anh trai mình. Lời bình luận muộn màng của Hoàng Tuấn Tiệp đã đến sau 7 phút căng thẳng:
"Để tôi giới thiệu với mọi người, đây là bạn đời, bạn tốt, người yêu và gia đình cả đời của tôi. Tôi vừa mới tìm được những bức ảnh phù hợp."
Hình ảnh đính kèm là ảnh hai người đang ôm Đào Đào, với khuôn mặt nhỏ nhắn của Đào Đào được bao phủ bởi họa tiết con mèo.
Thật ấm lòng. Chỉ cần nhìn vào hai bài đăng trên weibo này, bạn có thể biết rằng họ đang hạnh phúc từ tận đáy lòng.
Đào Nguyên Nhi quay lại kiểm tra khu vực bình luận, những lời chúc phúc tràn lan trên màn hình. Cô không khỏi cảm thấy đau nhức ở mũi. Mấy năm qua, cô đã chứng kiến quá đủ nỗi đau của sếp mình, giờ đây mọi chuyện đã trở nên tốt đẹp hơn khi sếp và thầy Hạ giải quyết được hiểu lầm và thực sự đến với nhau.
Cô ấy sẽ hạnh phúc hơn nếu người lãnh đạo không gọi điện đến.
"Đây là giải pháp mà cô đã thảo luận?? Đào Nguyên Nhi!!!"
Đào Nguyên Nhi nức nở:
"Không, không, chúng ta còn chưa bàn tới, là sếp..."
"Làm tốt lắm! Cô có biết hiện có rất nhiều khoản đầu tư và lời mời đột nhiên đổ về! Phim truyền hình, chương trình tạp kỹ, kinh doanh quảng cáo, chụp ảnh tạp chí, phỏng vấn uy tín... Hộp thư của tôi đầy rồi! Tôi sẽ chuyển tiếp cho cô sau, hãy liên lạc với thầy Hoàng và chúng ta cùng nghiên cứu xem nên liên lạc với ai trước? A, nhân tiện..." Thủ lĩnh bất đắc dĩ nói: "Chúng ta cùng Hạ Chi Quang thương lượng đi, dù sao cũng có rất nhiều nguồn lực được trực tiếp mời cả hai."
Não bộ của cô hoạt động hết công suất và gần như bị đốt cháy. Đào Nguyên Nhi đứng hình im lặng.
Bản chính thức trên weibo là do Hạ Chi Quang và Hoàng Tuấn Tiệp cùng nhau nghĩ ra. Hạ Chi Quang thực sự đã viết một bài văn rất cảm động. Cậu ấy muốn tỏ tình một lần nữa nhưng Hoàng Tuấn Tiệp đã ngăn cản. Hẳn anh đã đoán trước hậu quả kinh hoàng khi công khai bài thư tình của bạn trai nhỏ nhà mình.
"Nếu em thật sự muốn viết thư cho anh thì cứ đọc cho mỗi anh nghe. Còn chuyện này là việc rất nghiêm túc, không thể đem ra đùa giỡn."
"Em đang rất nghiêm túc, lời văn lại chân thành, chuẩn xác, vô cùng hợp lẽ thường."
Hoàng Tuấn Tiệp bĩu môi, hợp lẽ thường chỗ nào mà cứ cách đôi ba câu là em yêu anh, em đã phải lòng anh từ cái nhìn đầu tiên, anh chính là định mệnh đời em... rồi còn chèn mấy câu thơ cảm lạnh, à không cảm động. Mắt Tuấn Tiêp tối sầm khi tưởng tượng đưa thứ này cho người ngoài đọc.
Hạ Chi Quang nhướng mày nhìn anh, không khỏi bật cười.
"Em nhìn anh đáng yêu quá hà, em muốn hôn anh~."
Hoàng Tuấn Tiệp trầm mặc không nói nên lời:
"Viết bản thảo trước rồi mới được hôn!"
Hạ Chi Quang vẫn còn hai quảng cáo phải quay, Hoàng Tuấn Tiệp tạm thời chưa có sắp xếp công việc nào khác. Anh dự định đưa Đào Đào về nhà nghỉ ngơi thật tốt. Hạ Chi Quang ôm cánh tay anh, làm điệu làm bộ, nói cậu cũng muốn dìa nhà nghỉ ngơi. Hoàng Tuấn Tiệp nói:
"Sau khi em quay quảng cáo xong chúng ta hãy nghỉ ngơi. Chúng ta có thể bí mật ra ngoài vui chơi."
"Có được không?" Hạ Chi Quang hai mắt đột nhiên sáng lên, "Không có Đào Đào có được không?"
Hoàng Tuấn Tiệp: "................"
Hạ Chi Quang thở dài, yên lặng nằm một lúc, đột nhiên bật dậy hôn lên môi Hoàng Tuấn Tiệp.
Vốn dĩ cậu đang muốn vận động một chút trước khi ngủ, nhưng chiếc điện thoại di động cá nhân của Hạ Chi Quang đột nhiên đổ chuông như điên. Đó là chị gái Hạ Chi Hi.
Giọng của chị gái cậu lớn đến mức Hoàng Tuấn Tiệp không cần loa ngoài cũng có thể nghe rõ:
"Hạ Chi Quang! Chuyện lớn như vậy mà em cũng không nói cho gia đình biết? Em lớn rồi đúng không? Không còn coi chúng tôi là người nhà nữa phải không? Mọi người tưởng em độc thân và cuối cùng, hay rồi! Em có một người bạn đời và có một cô con gái!?"
Hạ Chi Quang nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói:
"Chị, Tuấn Tiệp ở ngay bên cạnh... Anh ấy có thể nghe thấy chị nói, Đào Đào cũng đang ngủ."
Hoàng Tuấn Tiệp trợn to hai mắt, vội vàng xua tay, nhưng Hạ Chi Hi ở đầu bên kia đã phản ứng lại, thay đổi giọng điệu:
"Xin chào, Tiểu Hoàng ~ Ta là tỷ tỷ của Hạ Chi Quang nè ~ Này! Nếu em trai chị làm gì quá đáng hãy kể cho chị biết, tỷ tỷ sẽ giải quyết nó giúp em. Cảm ơn em rất nhiều vì đã cứu rỗi cuộc đời FA khốn khổ của nó - A! Chị nên nói thế nào nhỉ? Hahaha, đột ngột đến mức tỷ tỷ không nói nên lời luôn~"
Hoàng Tuấn Tiệp nhanh chóng trả lời:
"Chào chị! Em là Hoàng Tuấn Tiệp, Quang Quang và em... Hạ Chi Quang và em đều lựa chọn nhau, không, không... Em mới là người cảm ơn."
Rõ ràng Hoàng Tuấn Tiệp và chị gái không hề chuẩn bị cho buổi gặp gỡ gia đình đột ngột này và cảnh tượng khá xấu hổ.
May mắn thay, Đào Đào đã tỉnh lại, con bé cũng không tức giận mà chỉ ngồi đó ngơ ngác một lúc như một cái bánh bao nhỏ. Sau khi ba cô nhắc nhở đầu dây bên kia là cô của nó, con bé liền lập tức trườn vào trong ngực Hạ Chi Quang, phát ra âm thanh như sữa:
"Chào cô, con là Đào Đào!"
Hạ Chi Hi đột nhiên cúp máy. Đào Đào chớp chớp đôi mắt to:
"Ba, mẹ, cô không thích Đào Đào à?"
Hạ Chi Quang còn chưa trả lời, Hạ Chi Hi lại gọi điện, lần này là gọi video. Kết nối vừa thông, Hạ Chi Hi hai mắt đỏ hoe, thanh âm trở nên đặc biệt lớn tiếng:
"Đào Đào bảo bối của cô đâuuuuuuuuuuuu?"
Thái độ đột ngột thay đổi khiến Hoàng Tuấn Tiệp chấn động, Hạ Chi Quang cũng có chút không nói nên lời, bình tĩnh làm giá đỡ giúp Đào Đào cầm điện thoại.
Con bé và cô càng nói chuyện càng vui vẻ, đôi tay nhỏ bé vẫy vẫy.
Nhìn thấy bộ dạng của Hạ Chi Hi như thể cô muốnbay tới ôm Đào Đào ngay lập tức. Khi bị hiểu lầm là "bạn gái" của Hạ Chi Quang, cô đã gặp Đào Đào hai lần, cô nghĩ đứa bé này thật dễ thương làm sao. Ai có thể ngờ em trai cô lại là ba của thiên thần nhỏ này!
Đào Đào lại cảm thấy hơi buồn ngủ nên Hoàng Tuấn Tiệp đã ôm đứa trẻ vào lòng và khéo léo dỗ nó ngủ. Cuộc điện thoại vẫn còn chưa kết thúc:
"Hai người khi nào mới lấy giấy đăng ký kết hôn? Đám cưới chuẩn bị thế nào? Tiểu Hoàng, em chỉ cần nói ra, bất cứ yêu cầu nào chúng tôi đều sẽ đáp ứng!"
Hoàng Tuấn Tiệp vội vàng cười nói:
"Chúng em trước tiên sẽ đi lấy giấy chứng nhận, hôn lễ không cần vội... Quang Quang, hay là đợi Đào Đào ba tuổi tổ chức hôn lễ đi? Em vẫn luôn muốn Đào Đào trực tiếp trao nhẫn cho chúng ta."
Hạ Chi Quang trong lòng đập thình thịch, cậu vô thức để điện thoại sang một bên, nắm lấy tay Hoàng Tuấn Tiệp, nhẹ nhàng nói:
"Được. Đào Đào còn quá trẻ, không thể làm công việc này ngay bây giờ."
"Vậy khi nào mới nhận được giấy chứng nhận?"
Hạ Chi Quang suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời:
"Em vốn tưởng ngày 20 tháng 5 sẽ đáng nhớ hơn... nhưng... em không thể đợi lâu hơn được nữa. Ngày 14 tháng 2 thì sao? Lễ tình nhân hàng năm cũng sẽ là ngày lễ kỷ niệm của chúng ta?"
Hoàng Tuấn Tiệp suy nghĩ một chút, cười rất xinh đẹp, nhưng anh còn chưa kịp trả lời Hạ Chi Quang đã quay quắc phản bác ý tưởng này. Làm sao cậu có thể để quà kỷ niệm ngày đăng ký kết hôn và quà lễ tình nhân gộp thành một???
Không đươc! Lỗ quá lỗ rồi!
"Chúng ta hãy đổi nó sang một ngày khác!"
"Không, anh nghĩ Ngày lễ tình nhân cũng được."
"Anh ơi~ Đổi ngày đi. Em muốn hai món quà, anh à~"
Hoàng Tuấn Tiệp thầm nghĩ, người chồng nhỏ của mình thực sự giống một đứa trẻ hơn cả Đào Đào, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt và vẻ mặt nũng nịu đó, anh nghĩ dù Hạ Chi Quang có đề nghị gì đi chăng nữa anh cũng có thể đồng ý bất kỳ yêu cầu nào. Chắc anh sẽ bị đứa nhỏ này nắm thóp cả đời mất thoai.
Anh bất đắc dĩ thở dài:
"Không cần đổi, nhưng em cũng có thể chuẩn bị hai món quà, một cái để trong ngày, một cái để ngày hôm sau, được không?"
"Được rồi ~"
Hạ Chi Quang cuối cùng cũng vui vẻ trở lại. Cậu ôm Đào Đào ra khỏi vòng tay của Hoàng Tuấn Tiệp và nhẹ nhàng đặt nó sang một bên, muốn hôn lên môi đối phương. Nhưng Hoàng Tuấn Tiệp chặn lại, nhỏ giọng nhắc nhở:
"Tỷ tỷ đang gọi!"
Nói xong lời này, hai má anh đã đỏ bừng, thậm chí bắt đầu đỏ bừng toàn thân.
Lúc này Hạ Chi Quang mới nhớ ra mình vẫn đang trò chuyện video với chị gái, vươn tay lấy điện thoại - màn hình tối đen, cuộc gọi đã kết thúc từ lâu.
"Hiện tại đã ổn rồi." Hạ Chi Quang nhướng mày.
"Hôn thì được, nhưng những chuyện khác thì không được. Đào Đào còn ở đây."
Hoàng Tuấn Tiệp nghiêm túc nói. Hạ Chi Quang liếc nhìn bánh bao nhỏ đang ngủ ngon lành, đột nhiên cảm thấy Đào Đào không dễ thương như thường lệ...
Cuộc sống sau khi nhận được giấy chứng nhận cũng không có gì khác biệt.
Ngay khi ba mẹ hai bên bàn bạc xong, họ đã chuẩn bị một ngôi nhà cho cả hai ở trung tâm thành phố. Ngôi nhà nằm trong khu học chánh, giúp Đào Đào có thể thoải mái, vui chơi và học hành gần nhà từ mẫu giáo cho đến cấp hai.
Kể từ đó, có rất nhiều chương trình tạp kỹ dành cho gia đình đã gửi lời mời, nhưng tất cả đều bị Hạ Chi Quang và Hoàng Tuấn Tiệp thống nhất từ chối. Họ không muốn Đào Đào trở thành người của công chúng quá sớm. Họ chỉ hy vọng con bé lớn lên một cách vô tư, vui vẻ và hạnh phúc nhất. Còn con đường tương lai hãy để Đào Đào lớn lên và tự lựa chọn.
Thỉnh thoảng ba người chỉ đăng những video nhảy cùng nhau, nhưng ngay cả như vậy vẫn có thể kéo về cho con bé một lượng fan nhất định.
Một lần khi Hoàng Tuấn Tiệp đến sân bay để nhận thư, anh ấy thậm chí còn nhìn thấy tấm biển ủng hộ của fanclub Đào Đào. Lúc đó anh ấy còn tưởng mình đã nhìn nhầm, và phải nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu mới dám tin nổi.
Hạ Chi Quang trả lời tin nhắn: Em cũng nhìn thấy nó và em đã lén chụp ảnh để gửi cho anh ngay lập tức.
Vài phút sau, Hạ Chi Quang lại gửi tin nhắn: Vợ ơi, sao anh chưa đọc tin nhắn của em? Anh nói yêu em nhất chỗ nào huhu?
Hoàng Tuấn Tiệp không khỏi mỉm cười dỗ dành cậu. Thật ra anh khá thích chọc ghẹo Hạ Chi Quang, và... việc quan sát hai má em ấy phồng lên mỗi khi giận dỗi là chuyện vô cùng thú vị, nhìn thế nào cũng rất dễ thương.
Một năm sau, khi Đào Đào được ba tuổi rưỡi, Hạ Chi Quang và Hoàng Tuấn Tiệp cuối cùng cũng kết hôn.
Đám cưới có quy mô nhỏ và không nhận bất kỳ sự tài trợ nào. Tất cả những người tham gia đều là người nhà và bạn bè thân thiết. Địa điểm tổ chức tuy nhỏ nhưng ấm áp và lãng mạn.
Bộ vest của họ một người màu hồng và một người màu trắng, còn chiếc trâm cài của chú rể được thiết kế đặc biệt theo hình con bướm - một biểu tượng vô cùng quan trọng trong Trò chơi trí mệnh. Tất cả đều là sự kết hợp hoàn hảo.
Trong lúc phát biểu, Hạ Chi Quang đột nhiên cảm thấy có chút lo lắng, mặc dù yêu lâu như vậy, nhận được chứng nhận đã hơn một năm, nhưng cậu vẫn là có chút căng thẳng.
Khung cảnh rất yên tĩnh, mọi người đang đợi cậu lên tiếng. Đôi mắt Hoàng Tuấn Tiệp sáng lên, tựa như có những vì sao ẩn giấu trong đó dịu dàng nhìn anh, trái tim đang đập nhanh dần bình tĩnh trở lại, cậu nói:
"Hoàng Tuấn Tiệp, em đã không thể quên anh kể từ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt. Trong quá trình thân thiết với anh, em dần dần yêu anh sâu đậm. Tuy nhiên, hai năm chúng ta xa nhau vì hiểu lầm, hai năm chúng ta đau khổ và tự dằn vặt chính mình, em thường tự hỏi nếu mình dũng cảm hơn thì đã không lãng phí nhiều thời gian đến vậy, anh cũng không phải một mình gánh chịu bao đau đớn và nguy hiểm đến vậy. Vốn dĩ kiếp này cứ tưởng lỡ mất anh, nhưng may mắn thay, ông trời đã ưu ái em, cho em một cơ hội để được quay lại bên cạnh anh, được anh chấp nhận tình yêu hèn nhát này một lần nữa, cũng cảm ơn anh vì đã không hề ghét bỏ em, đôi khi còn ngây thơ và bao dung, sẵn lòng ở bên em và trở thành một gia đình thực sự của em, mãi mãi.
Cảm ơn anh, cảm ơn vì sự dịu dàng, vị tha và tình yêu của anh dành cho em." Cậu nói rồi tiến lại gần anh, "Em, Hạ Chi Quang nguyện sẽ dành cả cuộc đời này để yêu anh, luôn ở bên anh và cùng anh đồng hành hết quãng đời còn lại. Anh thấy đấy, hôm nay em rất giỏi, em không có khóc, sụttt...."
Người thân và bạn bè trên khán đài đều bắt đầu lau nước mắt và cười lớn trước những lời nói bất ngờ của cậu. Hoàng Tuấn Tiệp cũng bắt đầu lên tiếng:
"Thật là..." Anh nói một câu, cổ họng có chút nghẹn ngào, rõ ràng là đang cười, nhưng nước mắt lại trào ra, "Thật kỳ lạ, nhưng tại sao anh cũng khóc rồi? "
Hạ Chi Quang khụt khịt mũi:
"Có khóc cũng thấy đẹp."
Hoàng Tuấn Tiệp bất cẩn lau khóe mắt:
"Bây giờ đến lượt anh... Ừm, chắc không hay bằng của em, mà thôi cứ nghe đỡ đi =))
Hạ Chi Quang, cảm ơn em đã là người yêu và gia đình của anh, thành thật mà nói, ngay lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã bị em thu hút, trước đó anh chưa bao giờ tin vào 'tình yêu từ cái nhìn đầu tiên'. Ha, thật đúng là số mệnh. Trong thời gian ở bên em, anh thực sự yêu em sâu đậm, anh rất hạnh phúc, nhưng anh lại quá rụt rè để nói cho em biết cảm xúc của mình... Kể cả sau khi có Đào Đào, anh vẫn bỏ chạy mà không hề nói cho em biết.
Anh luôn cảm thấy tiếc cho hai năm lẻ loi, cô đơn và đau khổ của chúng ta, thật tồi tệ... Nhưng may mắn thay, Đào Đào là điều kỳ diệu cứu rỗi anh trong khoảng thời gian đó, cũng là một món quà của Chúa, một phần mười triệu may mắn đã níu kéo và hàn gắn mối quan hệ của chúng ta.
Quang Quang, cảm ơn em vẫn sẵn sàng bỏ qua cho tính cách vụng về của anh, sẵn sàng chờ đợi anh mở lòng, để chúng ta không còn bỏ lỡ nhau. Anh bây giờ không có gì phải hối hận!
Cảm ơn sự dịu dàng, bao dung và yêu thương của em." Anh nói, nắm tay Hạ Chi Quang, "Anh yêu em, anh nguyện dùng cả đời này để yêu em, mãi mãi."
Hạ Chi Quang nước mắt vẫn không ngừng rơi. Hai người ôm nhau rồi hôn nhau. Tiếng vỗ tay và tiếng reo hò không ngừng vang lên. Mọi người đều chân thành chúc mừng cặp đôi mới cưới, kể cả Đào Nguyên Nhi cũng đang vừa vỗ tay và vừa khóc, Tiểu Mặc bên cạnh cũng rơi nước mắt. Hai người bỗng nhìn nhau không khỏi bật cười trước bộ dạng bừa bộn của đối phương.
Với tư cách là người dẫn chương trình, Tiểu Phong lau nước mắt, bước lên sân khấu làm thủ tục:
"Anh Hạ Chi Quang, anh có bằng lòng – thôi khỏi, anh nhất định bằng lòng! Còn Tuấn Tiệp chúng tôi cũng nhất định bằng lòng. Bài phát biểu của hai người rất tuyệt vời, tôi không còn chỗ để chơi nữa =))
Vậy hãy chuyển sang bước tiếp theo - trao đổi nhẫn nào!"
Khoảnh khắc tiếp theo, Đào Đào, người đã chờ đợi rất lâu, xuất hiện trước sân khấu trong bộ váy công chúa màu trắng bồng bềnh, mái tóc được buộc thành búi và mang đôi cánh bướm xinh xắn sau lưng. Trong tay cô bé cầm hai chiếc hộp đựng nhẫn, tựa hồ muốn chạy tới ngay lập tức. Hai tuổi, con bé chỉ giống Hoàng Tuấn Tiệp, nhưng bây giờ đã ba tuổi rưỡi, cô ấy có nét giữa hai lông mày của Hạ Chi Quang, mắt phượng luôn lấp lánh tỏa ánh cười ấm áp. Rất đẹp!
Hoàng Tuấn Tiệp và Hạ Chi Quang cùng nhau quỳ xuống để đón chiếc nhẫn của Đào Đào. Tiểu Phong cố ý trêu chọc đứa trẻ:
"Đào Đào, con có muốn nói gì với ba mẹ không?"
Đào Đào chớp chớp đôi mắt to, nói bằng giọng như sữa:
"Con muốn nói với ba, sau này ba có thể ngừng tranh giành mẹ với Đào Đào được không? Ba là người lớn, còn Đào Đào chỉ là một đứa trẻ, chỉ có trẻ em mới được mẹ ôm đi ngủ..."
"A ha ha ha cảm ơn Đào Đào vì bài phát biểu của cô ấy, chúng ta hãy cho cô ấy một tràng pháo tay!"
Tiểu Phong đổ mồ hôi đầm đìa, nhanh chóng cắt ngang lời nói của đứa trẻ. Đào Đào cũng không tức giận, cô mỉm cười, hôn lên mặt ba và mẹ rồi nhảy xuống sân khấu đi tìm ông bà.
Hạ Chi Quang hai má hơi đỏ lên, không biết là do nóng nảy hay là xấu hổ, vào thời khắc mấu chốt, chính là Hoàng Tuấn Tiệp chủ động ra hiệu:
"Quang Quang, chúng ta trao nhẫn đi."
"Được."
Hai người trang trọng đeo chiếc nhẫn kim cương có khắc tên nhau lên ngón áp út. Buổi lễ kết thúc thành công tốt đẹp. Cặp đôi mới cưới trên sân khấu lại ôm nhau thân mật.
Đối với họ, giai đoạn tiếp theo của cuộc đời cuối cùng cũng chính thức bắt đầu và tương lai thực sự tràn đầy hy vọng.
Cùng thời điểm đám cưới được tổ chức, CP Lan Cửu cũng vô cùng sôi động. Chỉ trong một năm, số lượng người hâm mộ Lan Cửu đã lên tới một triệu, vị trí số một siêu thoại CP. Có người đang ăn đồ ngọt, có người đang khóc, có người nhân cơ hội làm bản tóm tắt cho người hâm mộ mới. Mọi người đều rất bận rộn sau đám cưới.
Tất nhiên, cũng có những tiếng nói tiếc nuối - mặc dù có thông báo chính thức, nhưng Hạ Chi Quang và Hoàng Tuấn Tiệp đã không chấp nhận bất cứ lời mời kinh doanh hay phỏng vấn nào của người ngoài trong ngày cưới.
Chủ tịch Hiệp hội người hâm mộ Đào Đào cho biết: Đúng vậy, chúng tôi cứ tưởng có thể nhìn thấy lớp trang điểm hình con bướm nhỏ xinh của con mình, nhưng nó không thấy đâu cả. Bọn họ quá keo kiệt!
Có người đáp ngay: Ừ, keo kiệt quá! Phải lên án mạnh mẽ!
Đột nhiên, mọi người đều sửng sốt. Chính Hạ Chi Quang đã xuất hiện trên siêu thoại CP và đăng một weibo:
Hôm nay tôi sắp kết hôn, tôi rất vui mừng được chia sẻ với bạn ~ Nhân tiện, đây là vợ tôi, đây là con gái tôi. Hehehe, tôi là người chiến thắng trong cuộc sống!
Có sáu bức ảnh, tất cả đều là những bức ảnh mờ, nhưng ai cũng có thể nhìn ra những bức ảnh selfie của Hoàng Tuấn Tiệp, Đào Đào và Hạ Chi Quang.
CPF sôi sục, la hét, chạy đi mách nhau. Nhưng hưng phấn chưa được mấy phút, weibo này liền biến mất, xem ra cậu ta thật sự quá vui mừng, uống quá nhiều rồi mới phát hiện ra mình đăng nhầm, bị ra lệnh xóa đi?
Một lúc sau, Hoàng Tuấn Tiệp và Hạ Chi Quang cùng lúc đăng nội dung giống nhau:
Hai người, một đời, một gia đình bốn người.
Hình ảnh kèm theo là hình ảnh hai người nắm tay nhau với nhẫn cưới trên tay.
:Woooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo... !
: Đi ngang qua, chúc bạn hạnh phúc lâu dài!
:Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!
: Anh ơi, em cũng muốn được hạnh phúc!!!
: Đào Đào của chúng ta có thể xuất hiện trên một weibo quan trọng như vậy sao? Woo woo woo!
: Đợi chút, có phải tôi là người duy nhất nhận thấy bất thường không? Một gia đình bốn người???
: Một gia đình bốn người !!!
: Một gia đình bốn người ???
_CHÍNH VĂN HOÀN_
Chúng te còn vài chương ngoại truyện ngọt ngào nữa nhe cả nhà!
Khoan đi vội, đợi tui đợi tui!!! 😋✍️💪
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro