Ngoại truyện 2
Chúc mừng ngày Quốc tế Thiếu nhi!
Ngày lễ thiếu nhi đã đến, Hoàng Đào Đào từ sáng sớm đã rất háo hức đánh thức Hạ Kiều Kiều, sau đó đưa em gái mình đi gặp ba mẹ để nhận quà.
Hai đứa đứng ở cửa phòng ngủ chính, Kiều Kiều vừa gọi "Mẹ" thì bị Đào Đào che mắt:
"Chúng ta về phòng chọn quần áo trước đi. Hôm nay chúng ta phải ra ngoài chơi nên chúng ta cần phải ăn mặc thật đẹp!" "
Kiều Kiều lập tức đáp:
"Ăn mặc đẹp! Chị gái em là đẹp nhất!" Cô bé có cái miệng ngọt ngào.
Trong phòng ngủ chính, Hoàng Tuấn Tiệp sắc mặt đỏ bừng, hai tay che miệng Hạ Chi Quang, kinh hãi nhìn ra ngoài cửa, giống như bị bắt quả tang làm chuyện xấu.
"Bọn nhỏ đều ở đây, em có thể kiềm chế hơn được không?"
Hạ Chi Quang vẻ mặt có chút ủy khuất, nằm trên ngực Hoàng Tuấn Tiệp làm bộ làm điệu:
"Nhưng chúng ta đã một tháng không gặp, cuối cùng cũng xin nghỉ phép, em nhịn không được... Bằng không về sau em không nhận công việc mới nữa, em sẽ ở bên cạnh anh. Em có thể hỗ trợ anh với tư cách là trợ lý."
Bộ dạng vô lại này khiến Hoàng Tuấn Tiệp bật cười, dùng sức đẩy Hạ Chi Quang:
"Anh không đủ tiền trả cho em!"
Hạ Chi Quang mỉm cười đứng dậy hôn lên môi Hoàng Tuấn Tiệp:
"Không làm phiền anh nữa, lát chúng ta sẽ đưa bọn trẻ ra ngoài chơi, chỉ nghĩ thôi cũng thấy hưng phấn!"
Hoàng Tuấn Tiệp mỉm cười vỗ vỗ vai người nào đó.
Cả hai đều là người của công chúng và muốn bảo vệ con mình nên không có ý định đến nơi đông người để đón Tết thiếu nhi. Hạ Chi Quang đã cẩn thận lựa chọn địa điểm cắm trại và vui vẻ chuẩn bị hàng loạt dụng cụ cắm trại để đưa các bé đi trải nghiệm. Tất nhiên, khi đang lái xe, họ cũng nhận được tin nhắn từ quản lý, yêu cầu đừng quên chụp một số ảnh hoặc vlog hàng ngày trong thời gian nghỉ ngơi, sau đó gửi chúng để phục vụ người hâm mộ.
Rõ ràng là lúc rảnh rỗi của gia đình, nhưng lại liên quan đến công việc, khuôn mặt tuấn tú của Hạ Chi Quang nhướng mày. Thấy Hoàng Tuấn Tiệp quay sang chụp ảnh cậu đang lái xe, Hạ Chi Quang lẩm bẩm:
"Anh, anh đang làm gì vậy?"
"Đương nhiên là sắp xếp công việc cho studio của em. Chúng ta càng hợp tác thì chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều tiền. Sau này sao có thể không dùng tiền cho việc học của con gái được?"
Hạ Chi Quang thấy nó dễ thương và buồn cười làm sao.
Gia đình nhanh chóng đến nơi. Phong cảnh dễ chịu, không khí trong lành, thời tiết tốt và không có nhiều khách du lịch. Đây là lần đầu tiên Đào Đào và Kiều Kiều đến một nơi như thế này. Hai đứa dắt tay nhau tay đi dạo. Hoàng Tuấn Tiệp thấy vậy hơi lo lắng định đi theo, nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Chi Quang một mình chống chọi với lều trại, anh cảm thấy không đành lòng, liền nghiêm túc nhắc nhở Đào Đào:
"Con không được rời khỏi tầm mắt của pa mẹ, cũng không được chạy lung tung. Con có thể ở lại chơi ở đây, đợi dựng lều xong ba mẹ sẽ dẫn con đi khám phá nơi này."
Đào Đào nặng nề gật đầu và khẳng định sẽ không có vấn đề gì, Kiều Kiều cũng làm theo và giơ cánh tay nhỏ lên chào một cách khá cẩu thả, thoạt nhìn thì cô ấy như đang bắt chước Cục Điều tra Hình sự do Hạ Chi Quang đóng chính được phát sóng vào đầu năm nay. Cậu ấy đóng vai cảnh sát trong đó và tạo hình ấy siêu đẹp trai.
Ahem, anh đã nghĩ xa quá rồi.
Khi Hoàng Tuấn Tiệp bước đến bên cạnh Hạ Chi Quang, chiếc lều gần như đã được dựng lên. Kính râm của Hạ Chi Quang được cài trên đầu và tay áo được xắn lên, để lộ cánh tay đặc biệt khỏe mạnh và xinh đẹp. Đang tập trung làm việc rất chuyên nghiệp. Hoàng Tuấn Tiệp không biết mình đột nhiên nghĩ đến điều gì, khuôn mặt trắng nõn bỗng đỏ bừng.
Hạ Chi Quang thấy anh tới, lập tức kiêu ngạo hất cằm:
"Anh, có thấy em giỏi không nè?"
"Được rồi, giỏi, em giỏi nhất."
Trước lời khen ngợi dành cho trẻ lên ba của Hoàng Tuấn Tiệp, Hạ Chi Quang vô cùng vui mừng.
Hai người cùng nhau dựng giàn nướng, trải chăn mền rồi bảo hai đứa bé quay lại.
Hai đứa trẻ chui vào trong lều và lăn lộn thật dễ thương.
Hạ Chi Quang xung phong tự mình nướng xiên, còn Hoàng Tuấn Tiệp giúp đỡ. Vì muốn cho bọn trẻ ăn nên hương vị không quá nồng, nhưng sau khi nướng chín xiên đầu tiên, Hạ Chi Quang đã mở bếp nhỏ và nấu vài xiên cay cho Hoàng Tuấn Tiệp.
Đào Đào hắt hơi khi ngửi thấy mùi này, trong khi Kiều Kiều mở to mắt và chảy nước dãi.
Hoàng Tuấn Tiệp muốn khuấy động không khí liền đề xuất tổ chức một trò chơi nào đó. Hạ Chi Quang nhanh tay lẹ miệng, ôm người kế bên vào lòng hỏi:
"Có phần thưởng nào không?"
Vừa nói, cậu vừa đưa mặt lại gần và nhận được ba nụ hôn từ Hoàng Tuấn Tiệp, Đào Đào và Kiều Kiều. Cậu thậm chí vẫn chưa hài lòng sau khi được Hoàng Tuấn Tiệp hôn lên miệng.
Sau khi Hoàng Tuấn Tiệp cùng chơi đuổi bắt với hai đứa nhỏ một lúc, thịt nướng của ba Quang đã hoàn thành, bay mùi thơm phức làm kích hoạt dạ dày của hai bé con quậy mệt nãy giờ.
Cả nhà cùng nhau ăn thịt nướng, Kiều Kiều còn quá nhỏ, cô chủ yếu ăn cơm trẻ em.
Ăn uống no đủ, bọn nhỏ cảm thấy hơi buồn ngủ, môi trường ở đây thật tốt, thật sự rất thích hợp để ngủ trưa.
Hoàng Tuấn Tiệp đặt đồng hồ báo thức và nói rằng anh sẽ chợp mắt một lát.
Hạ Chi Quang vỗ nhẹ vào cánh tay anh, ra hiệu cho anh nằm xuống. Thực ra, Hoàng Tuấn Tiệp định để hai đứa bé ngủ giữa, nhưng khi anh quay lại, Đào Đào đã ôm Kiều Kiều sang một bên. Thật tủi thân quá mà.
Hoàng Tuấn Tiệp không nói nên lời và buồn cười, nhưng anh vẫn nằm trong vòng tay của Hạ Chi Quang.
Bọn trẻ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nhưng Hoàng Tuấn Tiệp lại không hiểu sao lại không buồn ngủ, thấp giọng nói:
"Anh thấy gia đình khác hay gọi chồng mình là 'ba nó'."
"Gia đình chúng ta không thể làm được, em chỉ muốn vĩnh viễn làm Quang Quang của anh thôi."
Hạ Chi Quang phản ứng rất nhanh, trực tiếp bác bả.
"Nhưng mà buồn cười quá à, ba nó ~"
Hoàng Tuấn Tiệp cố ý trêu chọc. Hạ Chi Quang chớp chớp mắt:
"Thầy Tiểu Hoàng, hiện tại đừng ép em nha, hài tử đều ở đây a."
Một câu nói khiến Hoàng Tuấn Tiệp sợ chết khiếp.
Hai người lặng lẽ ôm nhau, nằm bên nhau hơn nửa giờ không ngủ. Cả hai đều đang trên đà thăng tiến trong sự nghiệp, thời gian ở bên nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều, nên họ rất trân trọng mỗi giây ở cùng nhau.
Sau khi chụp vài bức ảnh công việc cho nhau, Hạ Chi Quang đột nhiên mỉm cười ôm lấy Hoàng Tuấn Tiệp và chụp ảnh tự sướng chỉ bằng một cú nhấp. Thật hoàn hảo khi chụp được những đứa trẻ đang ngủ phía sau.
Hoàng Tuấn Tiệp có chút bối rối và nói rằng vừa rồi anh không quản lý tốt biểu cảm của mình nên muốn chụp một bức ảnh khác.
Hạ Chi Quang bĩu môi nói trạng thái vừa rồi là đáng yêu nhất, không cần thiết phải chụp lại, sau đó cậu mỉm cười ấn điện thoại, gõ rất nhanh.
"Em định làm gì?"
"Đăng weibo, fan đòi quyền lợi ngày tháng 1/6, sao em nỡ không thỏa mãn họ?"
Hoàng Tuấn Tiệp cười khúc khích, giơ điện thoại lên và chụp một bức ảnh selfie rất bình thường, trong đó có Hạ Chi Quang, người đang chỉnh sửa weibo nhưng không dính con gái mình.
Hai người họ lần lượt đăng lên weibo vào 1/6 và khung cảnh gia đình ngọt ngào, hạnh phúc khiến người khác phải ghen tị.
Cư dân mạng ăn dưa và kẹo bình luận.
Một số người nhận ra: Không, hai người này có kỷ niệm Ngày lễ Thiếu nhi đâu, đây là Ngày lễ tình nhân mà của họ???
: Đào Đào và Kiều Kiều chỉ là công cụ nhỏ để họ thể hiện tình yêu!!!
: Tôi đang lên tiếng bất bình thay mặt Đào Đào Kiều Kiều!!!
: Gì vậy? Mấy năm nay nhìn riết mọi người vẫn chưa quen sao???
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro