Nàng ăn ngon không?
Vừa cởi bỏ đai ngọc, đã thấy vật cứng cáp hung tợn kia ngẩng cao đầu từ giữa hai chân.
Trần Mỹ Linh bị Quảng Linh Linh đè khuỵ gối xuống, tầm mắt đối diện với vật côn thịt thô to.
Dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng lúc này ở cự ly gần vẫn khiến nàng hít sâu một hơi.
Giữa khu rừng rậm rạp, một cây nấm đỏ tím to lớn mọc lên, quấn quanh thân nó là gân xanh, nóng hầm hập, như thể đang phà hơi thở vào mặt nàng.
-" Hầu gia? " - Nàng không tự chủ ngửa đầu về sau, muốn cách xa nó một chút.
-" Sao? Không muốn ư? "
Trần Mỹ Linh khó khăn nuốt nước bọt:
-" Không phải. Chỉ là thiếp sợ nơi này sẽ bị người khác quấy rầy, hay là về phòng... "
-" Bản Hầu ở đây, ai dám quấy rầy? " - Quảng Linh Linh không thèm đếm xỉa, hất cằm lên - " Huống hồ không phải còn có bình phong sao? "
Trần Mỹ Linh thầm nghĩ, cái bình phong này thêu bằng tơ lụa, từ ngoài nhìn vào đều có thể nhìn thấy dáng người cử động, có thể che được cái gì chứ? Hơn nữa, cửa phòng đang mở toang, lỡ phát ra âm thanh gì thì bức bình phong mỏng dính này sao có thể ngăn lại được.
Giờ thì nàng vô cùng hối hận vì vừa rồi đã nhất thời xúc động. Biết trước Quảng Linh Linh là người tâm cao khí ngạo đáng lý nàng phải nguỵ trang kĩ hơn mới đúng, bây giờ để cô nhìn thấy được sơ hở, nhất định cô sẽ không để cho nàng được như ý.
-" Hầu gia... "
-" Còn không nhanh đi! "
Giọng nói Quảng Linh Linh có chút căng thẳng. Lúc đầu cô chỉ là tâm tình không thoải mái, muốn trừng phạt nàng một chút thôi, nhưng khi tiểu đệ chui ra ngoài, rơi vào tầm mắt của nàng, dục vọng trong cô lại bị thức tỉnh.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn để nàng nghỉ ngơi dưỡng thương. Lúc này nhìn nàng quỳ gối giữa hai chân, cổ ngọc trắng muốt, môi đỏ căng mộng, hơi thở phà trên vật kia, khiến cô không thể không nuốt nước bọt, hơi thở nặng nề dần.
gậy th*t lắc lư, long đầu nhướng cao lên, trông càng hung ác hơn.
Quảng Linh Linh thật sự khó chịu, đẩy eo một cái đưa côn th*t đến trước môi nàng, bàn tay to bóp quai hàm của nàng, buộc nàng há miệng ngậm lấy hắn.
-" Ưm... "
Trần Mỹ Linh không ngờ rằng cô sẽ dùng sức mạnh ép nàng, nàng còn chưa chuẩn bị tinh thần, vật to lớn kia đã xông vào khoang miệng nàng.
Long đầu quá lớn, chỉ vừa chui vào đã khiến miệng nhỏ của nàng bị nhét đầy tràn. Nàng kinh hãi mở to mắt, hai tay chống trên đùi cô, muốn đẩy cô ra.
Nhưng Quảng Linh Linh sao có thể để nàng trốn thoát? Nàng vừa có động tác kháng cự, cô đã dùng thêm sức ở tay, bóp chặt cằm nàng.
Nàng bị bóp đến đau nhức, hai hàm không thể khép lại, nước miếng không thể nuốt xuống, chỉ cảm thấy khoang miệng phải chứa vật to dài vừa cứng vừa nóng kia, lại có mùi hương nhàn nhạt, cực kì khó chịu.
Còn Quảng Linh Linh thì cực kì hưởng thụ cảm giác ở trong khoang miệng nàng. Long đầu được miệng nhỏ ngậm chặt, dù không được mềm mại như huyệt thịt kia nhưng cảm giác mới mẻ này lập tức khiến cô say mê.
Cô đẩy vài lần cũng không thể vào sâu hơn, lại thấy bộ dạng nước mắt lưng tròng của Trần Mỹ Linh cô đành phải ép mình nhịn xuống một chút.
-" Không được chống cự, thả lỏng!!! " - Cô trầm giọng - " Không muốn khó chịu thì nàng hãy ngoan ngoãn nghe lời đi! "
Nàng cố gắng bình tĩnh, nước mắt không ngừng lăn xuống. Nàng biết cô đã thực sự nổi giận, nếu như bây giờ nàng không nghe lời là tự mình tìm chết.
Nàng thở sâu, nỗ lực buông lỏng. Đầu lưỡi chặn không cho cô thâm nhập sâu hơn bây giờ thả lỏng không ngăn cản nữa.
Quảng Linh Linh đẩy eo một cái, côn th*t liền đi thẳng vào cổ họng. Nhưng dù vậy vẫn còn một nửa ở bên ngoài.
Mỹ Linh bị động tác của cô làm muốn nôn ra, nước mắt càng chảy nhiều hơn. Quảng Linh Linh dừng một chút, không vào sâu nữa, nhỏ giọng ồn ồn nói:
-" Ăn thế nào còn cần ta dạy nàng ư? "
Sau khi bàn tay của cô buông cằm nàng ra, nàng cảm thấy dễ thở hơn, nàng thích ứng dần với côn th*t , rồi vươn tay cầm lấy nó, từ từ phun ra nuốt vào.
Kỹ xảo của nàng rất trúc trắc, một chút lý thuyết nàng học được làm sao có thể khiến cho Quảng Linh Linh dục tiên dục tử. Nhưng mà nhìn thấy nàng quỳ gối dưới chân mình, miệng nhỏ " săn sóc" mình như vậy, bộ dạng thuần phục tuyệt đối này khiến tâm tình Quảng Linh Linh hết sức thoả mãn.
-" Ngậm chặt một chút, đừng dùng răng, dùng lưỡi liếm.... Ahhh "
Quảng Linh Linh hưởng thụ sự săn sóc của nàng, hai tay tìm đến hai quả đào căng mọng nhẹ nhàng xoa bóp, đồng thời hướng dẫn nàng.
Dần dần nàng nắm được cách thức, khiến hơi thở cô ngày càng nặng nề, bất giác thò tay cố định đầu nàng lại, đong đưa hông mình.
Càng về sau, không phải là nàng phun nuốt gậy th*t kia, mà là cô thẳng lưng ra vào kịch liệt trong miệng nàng.
Miệng nhỏ chỉ có thể ngậm được một nửa côn th*t, cuối cùng khiến cô không thoả mãn. Trần Mỹ Linh chỉ cảm thấy miệng mình đau rát, nước bọt chảy lai láng, nàng muốn nuốt xuống, quy đầu ở cổ họng đột nhiên bị hút một cái.
Quảng Linh Linh bạo phát, thừa lúc Tràn Mỹ Linh mất cảnh giác dúng sức thúc vào, phá vỡ rào cản, thâm nhập vào cổ họng.
-" Ưm... ưm..." - Nàng bị dị vật chui vào khiến nàng muốn ói ra, nhưng miệng bị nhét đầy, không thể kêu được tiếng nào.
Không biết từ lúc nào, Quảng Linh Linh đã đứng lên, ghì chặt đầu nàng, cứ thế cắm thẳng vào miệng nàng.
-" Đúng, chính là như vậy, nuốt xuống cho ta!!! "
Nàng nuốt xuống, cổ họng siết lại, bọc chặt lấy gậy th*t khiến cô sảng khoái vô cùng.
Nàng không có cách nào nói được, dưới sự cường thế áp bức của cô, nàng không thể phản kháng dù chỉ một chút, chỉ xòn cách nắm chặt vạt áo cô , cố gắng ổn định bản thân.
Nàng không ngừng chảy nước mắt, không biết là cảm thấy kích tình hay là uất ức, miệng nhỏ của nàng không khép lại được, đã tê đến mức không còn cảm giác. Nàng chỉ hy vọng khổ hình này mau chóng kết thúc sớm một chút.
Cô đong đưa bờ mông rắn chắc, cắm rút càng nhanh vào miệng nhỏ của nàng, hai quả nhục cầu đánh thẳng vào cằm nàng, phát ra tiếng kêu " bạch bạch".
Phối hợp với động tác nuốt quy đầu của nàng, cô càng lúc càng bạo phát, gia tăng tốc độ tìm lấy cực khoái, cuối cùng thúc mạnh vào trong cuốn họng nàng, mạnh mẽ bắn tinh hoa.
- " Ahhh " - Dịch trắng nóng hổi trực tiếp bắn vào thực quản, thậm chí bởi vì quá nhiều tràn ra ngoài, chảy xuống khoé miệng.
Nàng bị cô làm đến đầu óc choáng váng, mãi đến khi côn th*t nửa mềm trong miệng nàng, nàng mới xụi lơ trên mặt đất, nôn khan.
Tinh dịch bị nàng ói ra hết, nhưng vẫn còn trong cuốn họng. Trần Mỹ Linh nghe thấy miệng mình đều là mùi đặc trưng của tinh dịch.
Dục vọng tích luỹ nhiều ngày cuối cùng cũng được giải phóng. Lửa giận trong lòng Quảng Linh Linh không biết bay đâu mất từ lúc nào.
Cô rút khăn tay, lau miệng, mặc quần áo cho nàng.
Yêu tinh này! Miệng nhỏ nào cũng đều mất hồn cả!
Nhìn Trần Mỹ Linh đầu tóc tán loạn, trâm cài cũng lệch, nước mắt lưng tròng, trong lòng cô thoả mãn vô cùng.
Nữ nhân này là của cô, cho dù nội tâm nàng có mạnh mẽ cỡ nào, cô đã muốn thì nàng phải bị cô làm.
Cô nâng mặt nàng lên, nhìn khoé miệng nàng dính dương tinh, thấp giọng trêu chọc:
-" Tinh dịch của bản Hầu ăn ngon không? Sau này mỗi ngày đều cho nàng ăn chịu chứ? "
Thấy vẻ mặt Trần Mỹ Linh hoảng sợ, Quảng Linh Linh cười ha hả, dùng áo choàng quấn quanh người nàng, ôm nàng về phòng ngủ.
Tuy rằng làm ban ngày cũng rất thú vị, nhưng cô không muốn tiếng rên rỉ yêu mị của nàng bị người khác nghe thấy ở đây.
Sau khi trở về phòng, Quảng Linh Linh vô cùng hào hứng bắt đầu thử đủ loại tư thế mới với nàng.
Cô thật là hồ đồ. Đoán được lòng của nàng, sau đó bắt đầu chinh phục từ thân thể của nàng là được rồi.
Ân cần với nàng như vậy không phải sẽ càng khiến nữ nhân này cảnh giác hơn sao?
____________________________
5 chap nữa là end bộ này, nên mình sẽ tranh thủ, dạo này deadline không nhiều nên up liên tục, mai mốt phải tạm biệt các vịu ơ rồi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro