Nói! Nàng muốn cái gì?
Trần Mỹ Linh hối hận cực kỳ.
Nàng thật sự không ngờ rằng Thái Hậu nói "chuẩn bị xong" lại là như thế này.
Sau khi yến tiệc kết thúc, Tố Cúc cô cô đem đến cho nàng một chén canh, nói là canh trợ thai.
Nàng không nghi ngờ gì, cứ thế uống vào.
Đừng nói đây là Thái Hậu ban cho, nàng không thể cự tuyệt. Mà thật lòng nàng cũng rất thích có con, đã gả cho Quảng Linh Linh, đời này nàng chỉ còn cách ở lại Chiêu Hầu phủ, dù không vì địa vị của mình, nhưng sinh một hài tử làm bạn cũng có thể giải toả được sự cô đơn ít nhiều.
Sau đó Thái Hậu nói muốn đêm nay nàng ở lại trong cung, không cho nàng về. Nàng cứ đến Đông viên nghỉ ngơi, Thái Hậu sẽ kêu người đến gọi Quảng Linh Linh về đó.
Trần Mỹ Linh từ chối không được, đành phải đến đây. Ai ngờ, nàng đến hoa lâu không bao lâu thì phát hiện cơ thể không được bình thường.
Toàn thân nàng nóng lên từng cơn, bất tri bất giác ngã nhào trên giường, khó chịu cọ cọ cơ thể.
Đến lúc này làm sao Trần Mỹ Linh không biết canh trợ thai kia có vấn đề chứ! Tuy ở hoa lâu này toàn là hoa cỏ, rất ít người, cũng không lớn lắm, có thể trốn được. Nhưng ở đây đều là người của Thái Hậu, nàng có thể làm gì được đây?
Thân thể nàng càng ngày càng nóng, càng lúc càng hư không, mơ mơ màng màng tự an ủi mình, đáng tiếc không thoả mãn được bao nhiêu.
Lần đầu tiên nàng khát vọng Quảng Linh Linh đến thế. Nàng rất muốn cây gậy to kia có thể cắm vào trong cơ thể nàng một chút.
Nàng không biết, Quảng Linh Linh mà nàng khát vọng, lúc này đang nhìn nàng chằm chằm.
Hai chân nàng dang rộng đối diện tầm mắt, cô có thể nhìn rõ quanh cảnh giữa hai chân nàng.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, u hoa kia của nàng đã đỡ hơn không ít. Hoa môi mở ra, cánh thưa thớt, nhuỵ hoa bên trong hoàn toàn lộ ra ngoài, xinh đẹp xoáy vào trong đáy mắt người khác.
Sâu trong u hoa cất chứa hoa huy*t non mềm, ướt át. Cửa huyệt mấp máy, liên tục phun mật hoa ra.
Ngón tay của nàng thụt vào trong, bị huyệt thịt gắt gao bao bọc, trằn trọc mút lấy. Nhưng những ngón tay của nàng quá nhỏ, hơn nữa ở góc độ này không thể đút vào sâu bên trong, căn bản không an ủi được nàng.
Trần Mỹ Linh khóc nức lên.
Thật là đần...
Quảng Linh Linh thở dài.
Nữ nhân này đúng là ngốc nghếch mà, ngay cả tự an ủi cũng không biết. Nàng cắm như thế chỉ vào được hai đốt tay, làm sao có thể thoả mãn được chứ? Chi bằng an ủi phần hoa châu ở giữa hoa môi như thế có tốt hơn không. Hoa châu của nàng cực kỳ mẫn cảm, tuy rằng không thể cực khoái, nhưng vẫn có thể cho nàng nhiều khoái cảm hơn, không đến nổi phải khó chịu như vậy.
-" Đồ ngốc!"
Trần Mỹ Linh nghe được tiếng nói, mơ màng mở mắt ra nhìn xem.
Quảng Linh Linh thấy nàng hai mắt đẫm lệ mông lung, dáng vẻ uất ức đáng thương, làm tim cô như bị ai đó nhéo một cái.
Cô đi đến bên giường ngồi xuống.
Một hồi lâu Quảng Linh Linh mới phản ứng được.
-" Quảng Linh Linh!" - Giọng nói nàng run rẩy, có chút kinh hỉ, muốn bổ nhào vào người cô. Nàng không nằm mơ đấy chứ?
-" Đừng nhúc nhích."
Cô đè nàng xuống, một cánh tay kia cầm bàn tay lúc nãy tự an ủi của nàng. Giữa hai chân nàng đều là hoa dịch, trên tay cũng ướt dầm dề.
Quảng Linh Linh ngửi được mùi hoan ái, hơi thở có chút dồn dập, vật giữa hai chân lập tức cứng cáp đứng thẳng.
Cho dù không có rượu kia, nhìn thấy một màn ướt át thế này cũng đủ khiến cô động tình.
Quảng Linh Linh kiềm chế xúc động trong lòng, đặt tay nàng lên hoa châu, dùng sức ấn xuống một cái.
-" A!" - Mỹ Linh đón nhận kích thích, kêu một tiếng.
-" Vân vê nơi này hiểu không?" - Giọng nói của cô như cố giữ vững tinh thần.
Tay Trần Mỹ Linh theo sự hướng dẫn của cô nhẹ nhàng xoa nắn hoa châu, cuối cùng nàng cũng hiểu được nơi này là chỗ có thể giúp nàng được an ủi một chút, bắt đầu tự mình xoa nắn.
Hoa châu của nàng vô cùng mẫn cảm, hơn nữa tự nàng biết làm thế nào cho bản thân thoải mái, nàng xoa xoa, dần dần mê muội, khẽ rên " ưm... a... a", cứ tiếp tục tự chơi đùa mình.
Tròng mắt Quảng Linh Linh nhìn nàng toé lửa. Nàng tự chà đạp hoa châu của mình, dâm dịch tiết ra càng dữ dội, cửa huyệt co giật đóng mở, hé miệng ra như gấp gáp ham muốn ngậm gì đó vào.
Quảng Linh Linh nhìn một hồi, bỗng cởi một bên khuyên tai bằng ngọc xuống.
Hôm nay khuyên tai cô dùng là loại Kê Huyết Thạch (*) to bằng trứng bồ câu, được mài bóng loáng nhẵn mịn.
Cô nhét Kê Huyết Thạch vào trong cửa huyệt đang đóng mở của Mỹ Linh,nhìn nó khẽ hút hút, rồi liền mút chặt lấy Kê Huyết Thạch không nhả.
(*) Kê Huyết Thạch (Booldstone - Đá thạch anh máu): Là 1 trong 10 loại đá quý nổi tiếng ở Trung Quốc, được mệnh danh như vậy bởi có chu sa đỏ như tiết gà. Nam tử ở những triều đại trước, đeo khuyên tai Kê Huyết Thạch, để thể hiện thân phận và địa vị cao quý.
hoa huy*t ướt đẫm nóng hổi của Mỹ Linh bị Kê Huyết Thạch truyền đến cơn mát lạnh, nàng thoải mái run rẩy, động tác xoa hoa châu càng nhanh hơn.
Nàng càng vân vê hoa châu, cửa huyệt càng nhận lấy kích thích, càng thêm đói khát, dĩ nhiên cũng hút Kê Huyết Thạch vào trong.
Quảng Linh Linh nhìn thấy liền trợn mắt.
hoa huy*t của phu nhân nhà mình đúng là cực phẩm, lực hút mạnh đến mất hồn. Thật sự là một danh khí.
Mắt thấy Kê Huyết Thạch bị miệng nhỏ bên dưới của nàng sắp ăn vào hoàn toàn, tiếp tục đang bị hút vào trong, Quảng Linh Linh lôi nó ra, Kê Huyết Thạch bị tách rời khỏi huyệt thịt,mang theo một bãi dâm dịch.
Trần Mỹ Linh khóc nấc lên, cực kì bất mãn. Nàng vừa mới cảm thấy thoải mái một chút, sao cô lại rút đi nữa rồi.
-" Cho ta, cho ta! " - Mỹ Linh cũng không vân vê hoa châu kia nữa, một phát bắt được tay cô- " Quảng Linh Linh! nhanh cho ta! Ta muốn! "
-" Nàng muốn cái gì? " - Quảng Linh Linh không chút đếm xỉa rút Kê Huyết Thạch ra, một bàn tay bị nàng cầm lấy, một bàn tay khác leo vào trong bắp đùi non mịn của nàng.
-" Muốn... muốn ngươi... " - Chính nàng vân vê hoa châu, sao lại không có thoải mái bằng Quảng Linh Linh làm cho nàng? Càng không bằng cảm giác được côn th*t to của cô cắm vào.
-" Muốn ta thế nào? Nói!" - Mắt cô nhìn dâm huyệt nhoe nhoét của nàng, giọng điệu lại tỉnh táo đến đáng sợ.
-" Muốn ngươi... Muốn ngươi tiến vào." - Trần Mỹ Linh khóc thê thảm hơn.
-" Tiến vào nơi nào?" - Cô vẫn không buông tha nàng, lòng bàn tay mỗi khi vừa đụng đến đùi non liền rời đi, làm cho nàng hư không không thôi.
-" Tiến vào... Tiến vào" - Tiêu cự trong mắt Trần Mỹ Linh đều đã tan rã.
Quảng Linh Linh chậm rãi nói:
-" Là tiến vào huyệt của nàng sao?"
-" Phải... " - Trần Mỹ Linh lập tức theo tiếng.
-" Lặp lại lần nữa. "
Lúc này, bất luận cô nói cái gì, nàng đều nghe theo, dục vọng đã nuốt sạch lý trí của nàng.
Nàng vẫn là biết xấu hổ, nhưng nơi giữa hai chân hư không vô cùng, nàng tranh chiến một chút, rốt cuộc không chịu đựng nỗi, chỉ còn cách vừa khóc vừa nói.
-" Muốn ngươi... Tiến vào huyệt của ta. "
-" Muốn nơi nào của ta tiến vào huyệt của nàng. "
-" Nơi... nơi"
Ánh mắt Quảng Linh Linh sâu hút, cũng sắp nhịn không nỗi nữa, hướng dẫn nàng:
-" Nói, muốn côn th*t ta cắm vào huyệt của nàng."
-" Ta..."
-" Nói mau!" - Quảng Linh Linh đã không nhịn được đem bàn tay của nàng đặt lại vào hoa huy*t, cô cảm thấy đũng quần đã sắp nứt vỡ.
Trong cơ thể, hoả dục từng đợt rồi lại từng đợt cuộn trào, Trần Mỹ Linh thật sự nhịn không được rồi, cam chịu kêu khóc nói:
-" Muốn côn th*t ngươi cắm vào huyệt của ta. "
Ánh mắt Quảng Linh Linh càng sâu thăm thẳm, nặng nề nói:
-" Cầu xin ta chơi nàng! "
-" Xin... xin..." - Trần Mỹ Linh run rẩy, thật sự không kháng cự được hoả dục đang thiêu đốt cơ thể, hai mắt nhắm lại - " Xin ngươi chơi ta!"
Cơ mặt cô căng chặt, đưa tay tới eo mình, cởi bỏ thắt lưng, miệng chậm rãi nói:
-" Nếu phu nhân đã yêu cầu, làm sao bản Hầu có thể từ chối nàng được?" - Lời vừa dứt, Quảng Linh Linh kéo khố của mình xuống, dục long thô to lập tức chỉa vào cửa huyệt đang chảy nước ồ ạt của nàng, dùng sức cắm vào.
-" Aaaaaaa!!!" - Nàng két to một tiếng.
Lần này, tiểu huyệt của nàng không được mở rộng từ trước, bị vật to lớn của Quảng Linh Linh thô bạo đâm chọc, khiến tiểu huyệt của nàng căng đến vừa trướng vừa nhức.
Cô mặc kệ, huyệt của nàng chảy nhiều nước như vậy, lại mút rất chặt, làm sao cô có thể bỏ qua. Cô lập tức động eo, hung hăng cắm vào.
Quảng Linh Linh đứng bên giường, để hai chân Mỹ Linh vòng trên eo, lại ôm lấy nàng. Thô lỗ kéo y phục trước ngực nàng, một bên hôn sâu ngăn chặn miệng nhỏ của nàng, một bên nắn bóp bầu ngực đẫy đà đang lắc lư bên dưới.
Trần Mỹ Linh vốn đã đến cực hạn, Quảng Linh Linh vừa vọt vào lại trực tiếp cắm xuống tới tận cùng, đâm thẳng vào hoa tâm của nàng, huyệt thịt lập tức bắt đầu co thắt. Cô không ngừng rút ra cắm vào hoa huy*t của nàng một giây nào, mỗi cái đều chọc thẳng vào hoa tâm của nàng, Trần Mỹ Linh vừa đau vừa tê dại, lập tức bị cô làm đến cao trào.
-" A... a... a... ưm... nhanh... sướng... a... ah..."
Huyệt thịt điên cuồng co rút, hai mắt Trần Mỹ Linh mơ màng, toàn thân co quắp. Còn Quảng Linh Linh cũng thở hồng hộc, ra sức không ngừng nghỉ trên người nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro