Chương 228: Phương án
Tiến vào phía trên sương mù xám, Klein đưa tay triệu hồi "quyền trượng Hải Thần" từ trong đống đồ lộn xộn, xem xét vô số những đốm sáng đang bay lững lờ xung quanh vật phong ấn này.
Mỗi một đốm sáng đều tương ứng với một lời cầu nguyện của tín đồ, sáng chói mà di chuyển, đầy vẻ thần thánh kì ảo!
Klein rất nhanh dùng ý niệm tiến hành sàng lọc, tập trung mục tiêu bắt nguồn từ trên biển mà không phải phía trong đảo. Bởi vì hắn đã đem "quyền trượng Hải Thần" lên phía trên sương mù xám, bị ngăn cách bởi sương xám nên đã không còn thể dùng "Thần khí" này để cảm ứng đại dương xung quanh. Vậy nên để có thể sử dụng nó, nhất định phải mượn nhờ từ hình ảnh tín đồ đang cầu nguyện, coi đây là trung tâm, hướng ra bốn phía trên biển, từ đó làm ra ảnh hưởng tương ứng tới các sinh vật dưới đáy biển.
Klein để linh tính lan ra, đụng vào một đốm sáng, nhìn thấy hình ảnh một chiếc thuyền đánh cá trở lại cảng trong buổi tối chạng vạng, phía trên là thổ dân cầu nguyện hàng ngày.
Theo ý niệm biến hóa của Klein, hình ảnh này nhanh chóng phóng to ra, lộ ra nhiều tầng mây tích lũy, sóng biển chập chùng ảm đạm, xô tới ngày một nhiều.
"Mới có mấy giờ trước thôi liền đã có dấu hiệu bão tố nổi lên rồi? Cũng phải, trước đó nhìn trời rất âm u... Cho nên Elland mới nói "Thuyền trưởng điên Connor" đang neo thuyền ở trong bóng tối một đảo gần đây, ra là muốn tránh né bão biển ha..." - Klein gõ nhẹ ngón tay trên bàn dài loang lổ mà khẽ lẩm bẩm.
Có phán đoán như vậy, công tác "tìm người" của hắn liền trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều, bởi không cần điều tra cả đại dương rộng lớn, chỉ cần chú ý vùng biển này cùng hòn đảo phụ cận là được.
Suy nghĩ khẽ động, "Quyền trượng Hải Thần" trong tay Klein liền nâng lên, một viên đá quý màu xanh lam khảm trên đó bỗng nhiên sáng lên.
Trên vùng biển đã không còn thuyền đánh cá kia, ánh trăng đỏ chiếu rọi tới gần sóng đen đang phập phồng với biên độ không nhỏ. Bỗng nhiên, bọt nước im ắng dâng lên, mặt biển mơ hồ xuất hiện một con mắt to tới khoa trương đối diện với bầu trời, bên dưới ánh mắt là đường nét khổng lồ nhìn xuống.
Cùng lúc đó, từng con cá bơi tới mặt nước phụ cận, bao gồm rất nhiều chủng loại khác nhau.
Chúng nó tiếp nhận luồng hào quang mịt mờ này, dạo quanh một vòng rồi lặn xuống, cùng xuất phát tới một nơi khác.
Tầm mười giây sau, bốn phía biển trong vùng nước này khôi phục lại trạng thái trước đó, sóng biến xanh đen một lần nữa dâng lên càng ngày càng cao, giống như chờ đợi cuối cùng bùng nổ rồi lan ra.
Hầy... Dạng tìm kiếm này tiêu hao hơi nhiều nha... Klein giơ tay trái lên vuốt trán.
Hắn vừa đơn giản sai sử sinh vật biển, giao phó những vật có linh tính phi phàm để chúng có thể phát hiện những thuyền bè ở hòn đảo phụ cận kia, nhìn được hình ảnh, dùng phương thức cầu nguyện để truyền đạt lại.
Việc này đối với "quyền trượng Hải Thần" mà nói cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn phức tạp, nhưng đối với người thao túng là Klein mà nói thì là gánh nặng cực lớn, tiêu hao không nhỏ.
Sau đó, Klein lại chọn lựa quần đảo khác có người cầu nguyện, dùng phương thức tương tự mà hạ "mệnh lệnh" tới cho các sinh vật biển ở khu vực tương ứng.
Làm xong tất cả những thứ này, hắn đem"quyền trượng Hải Thần" ném trở lại đống lộn xộn, trực tiếp trở về thế giới hiện thực, cởi áo khoác ra mà ngã xuống giường.
Linh tính tiêu hao tới cực điểm làm hắn nghĩ rằng mình hẳn sẽ bất tỉnh ngủ luôn, ai dè việc đầu óc trống rỗng đau đớn khiến hắn không mở được mắt ra này lại không cho hắn đi vào giấc ngủ.
Klein có thể cảm giác rõ ràng được da mình giống như bị nổi dị ứng, mọc ra vô số viên mụn thịt.
Quả nhiên, giống như "Người treo ngược" nói, nếu như hai ngày liên tục để cho linh tính mình rơi vào trạng thái khô cạn, liền khẳng định sẽ sinh ra nghe nhầm, xuất hiện dấu hiệu mất khống chế. Mình lần này chỉ là một lần rơi vào cực hạn, không có duy trì lâu mà thân thể đã xuất hiện dị thường rồi. Dĩ nhiên, đây cũng là do mình tấn thăng chưa bao lâu, ma dược danh sách trước còn có chút dư thừa chưa tiêu hóa hết... Klein từng chút một tìm lại suy nghĩ của mình, thử nghiệm minh tưởng những quả cầu ánh sáng trùng điệp, dùng việc này để bình phục thân thể cùng tinh thần mỏi mệt.
Trạng thái về sau có chút giảm bớt, hắn cuối cùng ngủ thật say, làm một giấc tới tận nửa đêm.
Lúc này bên ngoài tiếng gió thổi kịch liệt, mưa rơi như trút nước, bão biển ấp ủ bấy lâu cuối cùng cũng buông xuống.
Mà việc này tại đảo Bayam cũng không phải là chuyện gì quá hiếm thấy, ngoại trừ việc đó ra, ban đêm tương đối yên bình.
Klein đi vào phòng tắm giải quyết vệ sinh cá nhân, rửa tay rồi đi ngược bốn bước, một lần nữa tiến vào sương mù xám phía trên.
Hắn cầm lấy "quyền trượng Hải Thần" đặt ở đầu chiếc bàn đồng, bắt đầu xem xét "hình ảnh" đám sinh vật biển truyền về.
Trong đó có tình cảnh từng đội thuyền ở các bến cảng khác nhau, bến tàu khác nhau, cùng những hòn đảo khác nhau trong bóng tối.
Klein mặc dù chưa bao giờ thấy qua "thuyền trưởng điên" Connor Victor nhưng trước đó có tìm hiểu qua về đặc điểm của đối phương cùng với đặc điểm đoàn hải tặc của hắn.
Một vài hình ảnh thoáng hiện, Klein kiên nhẫn nhìn nhận từng chi tiết của những con thuyền đó.
Sau mười mấy phút, trong mắt hắn khó mà che giấu được mừng rỡ, một hình ảnh nhanh chóng được phóng to mà kéo lại gần.
Hắn tìm được bóng hình của đội thuyền mục tiêu!
Chiếc thuyền kia bỏ neo tại nơi kín gió ở đảo Westim, là đảo ở xa nhất trong quần đảo Rorsted, phía sau là dốc đá cao ngất, phía dưới là từng đợt sóng trập trùng bất định.
Cánh buồm cùng lá cờ đã được thu hồi, nhưng mạn thuyền hai bên đều có kí hiệu đầu lâu mang một chiếc bịt mắt màu trắng.
Đây chính là cờ hiệu của đoàn hải tặc "Thuyền trưởng điên"!
Klein tiện tay tháo xuống con lắc cảm xạ, dùng phương pháp xem bói tiến hành xác nhận.
Đáp án khiến hắn vô cùng mừng rỡ, kia đúng là thuyền của Connor Victor!
Mà vị "Thuyền trưởng điên" này chỉ có một chiếc thuyền như vậy!
"Khó trách đa số nhà mạo hiểm trên biển đều biết tới "thuyền trưởng điên" có liên hệ với đám thương nhân buôn nô lệ của vương quốc. Có thể Giáo hội Bão táp điều tra được nhân khẩu thuộc địa bị mất tích nhưng không có điều tra được tới hắn - kẻ tiền thưởng truy nã chỉ 3300 Bảng. Đoàn hải tặc chỉ có mỗi một thuyền này nhìn thế nào cũng chỉ có thể làm một điểm "buôn bán nhỏ", làm sao mà thực hiện được giao dịch buôn bán người quy mô lớn như vậy? Tiếp theo nên làm thế nào đây...?" - Klein đầu tiên là im ắng cảm thán một câu, tiếp theo bắt đầu cân nhắc bước điều tra kế tiếp.
Phản ứng đầu tiên của hắn là trực tiếp triệu hồi một sinh vật khổng lồ nơi đáy biển làm "thuyền hình cá", thừa dịp bão tố mà tiến thẳng tới đảo Westim, sau đó ngụy trang chui vào, dựa vào năng lực "Bậc thầy điều khiển rối", không tạo ra động tĩnh gì quá lớn mà khống chế "thuyền trưởng điên" Connor Victor lại. Nhưng sau khi cẩn thận suy xét, hắn cảm thấy biện pháp này có hơi quá lỗ mãng.
Phương pháp này đối phó với người chưa tới cấp tướng quân hải tặc thì không có vấn đề gì, nhưng nếu "thuyền trưởng điên" Connor Victor đã có liên hệ tới sự kiện sương mù Backlund đáng sợ kia, vậy thì nhất định phải cân nhắc tới việc hình tượng hắn bình thường biểu hiện ra chính là ngụy trang, cân nhắc tới việc hắn kỳ thật có thân phận khác. Đồng thời, bên trong thuyền của hắn cũng có thể cất giấu bí mật không nhỏ, cho nên xác suất lớn là có bẫy rập đủ để đối phó với tướng quân hải tặc. Nếu như tùy tiện chui vào, cho dù Klein đã trang bị tới tận chân răng, cũng chưa chắc có thể sống sót mà đi ra ngoài.
"Triệu hồi chính mình, rồi dùng hình thức linh thể mà cầm lấy quyền trượng Hải Thần đi qua? Như thế có thể tránh khỏi việc ngoài ý muốn, một khi có vấn đề liền trực tiếp kết thúc triệu hồi mà trở về. Thế nhưng "quyền trượng Hải Thần" bản chất là đặc tính phi phàm danh sách cao của con đường Bão Táp, nếu như xuất hiện ngoài thế giới hiện thực, rất có thể sẽ hấp dẫn Hải vương Yann Kottman đến... Tới lúc đó thì vô phương tiến hành tiếp chuyện phía sau..." Klein nhìn tình hình bão tố mà phác họa ra ý nghĩ sơ bộ.
Sau đó hắn lại làm giấy bút hiện ra, viết xuống một câu bói toán:
"Đối phó Connor Victor sẽ rất nguy hiểm."
Cầm lấy dây xích con lắc cảm xạ, Klein thu lại suy nghĩ, chuyên chú bắt đầu bói toán.
Hắn rất nhanh mở mắt ra để trông thấy mặt đá thủy tinh vàng xoay tròn thuận chiều kim đồng hồ, tốc độ cực nhanh, biên độ cực lớn.
Ý này chính là đối phó với Connor Victor sẽ vô cùng nguy hiểm!
Quả nhiên ta đã dự đoán đúng, thật may là còn chưa có lỗ mãng xông tới..." Klein cầm lấy "quyền trượng Hải Thần", quyết định thực hiện phương án mà mình đã suy nghĩ kĩ càng ban nãy.
Đó chính là thừa dịp có bão tố che đậy, mượn nhờ hình ảnh cầu nguyện, trực tiếp dùng "quyền trượng Hải Thần" cách không gian tập kích thuyền của Connor Victor, đánh rắn động cỏ, ép hắn lộ ra bí mật!
Chờ tới khi nắm giữ được tương đối tình huống, liền dụ ra Hải vương Yann Kottman cảm ứng được tập kích mà tới.
Nếu như Connor Victor bất hạnh rơi vào tay "Hải vương", Klein cũng không hề thất vọng, bởi về sau khi hắn đã điều tra được rõ ràng chân tướng về sự kiện sương mù Backlund, hắn cũng sẽ phải nghĩ biện pháp đem tình báo qua chỗ ba đại Giáo hội.
Nếu như "thuyền trưởng điên" đào thoát thành công, Klein liền sẽ lợi dụng việc đánh rắn động cỏ để nhìn trộm ra bí mật, nhằm nghĩ ra phương án tập kích về sau.
Ha... Klein thong thả thở hắt ra, nhìn tới chiếc thuyền đang nhấp nhô trên ngọn sóng đen, nâng cao "quyền trượng Hải Thần" trong tay.
Quyền trượng được nhấc lên, một vòng viên đá quý màu xanh lam lần lượt bắn ra hào quang chói lọi.
=========
Editor:
Mình sẽ còn edit thêm nếu thấy tối nghĩa! Mình đọc qua đoạn này lâu lắm rồi nên tên và địa danh sai thì nhớ nhắc mình nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro