154 - Chuẩn bị trước khi đi
Cân nhắc một hồi, Klein vốn đã có phương án tương ứng nhanh chóng làm rõ mạch suy nghĩ, xác định những chuyện kế tiếp cần làm.
Bộp! Tay phải anh vung thư, trong ánh lửa đỏ đậm bốc lên, ngẩng đầu nhìn về phía Reinette Tinekerr phía đối diện, chuẩn bị lấy ra một đồng vàng Loen từ trong áo để trả tiền bưu phí.
Nhưng mà, tiểu thư người đưa tin đã sớm rời đi, đối diện anh trống không một bóng "người".
"Không thu tiền?" Klein đầu tiên là ngẩn ra, chợt có liên tưởng, nghi ngờ có phải Reinette Tinekerr đã theo thói quen chủ động đòi lấy đồng vàng bưu phí từ phía người không có khế ước hay không.
Nói không chừng tiểu thư người đưa tin không nói gì cả, cứ bốn đầu tám con mắt đồng thời nhìn chằm chằm Leonard như vậy, chờ đợi anh ta trả đồng vàng, kết quả tên này hoàn toàn không nhận ra điều đó, muốn mạnh mẽ chấm dứt triệu hồi, tự mình bẻ gãy cổ một cách thảm thiết... Klein hic một tiếng, thuận thế dùng đồng vàng vừa lấy ra thử bói toán, nhận được kết quả Leonard Mitchell còn sống, cũng không tệ lắm.
Anh nhẹ nhàng thở ra, thu hồi đồng vàng, hô một tiếng với ngoài cửa:
"Richardson."
Cửa lớn đang mở ra một nửa không một tiếng động mở rộng về phía sau, người giúp việc nam Richardson của anh bước nhanh đến, cung kính hỏi:
"Thưa ngài, tôi có thể phục vụ gì cho ngài?"
"Mời quản gia đến đây." Klein một bên dặn dò một bên cảm khái ở trong lòng, bản thân thật sự là bị cuộc sống xa hoa lãng phí ăn mòn, cho dù ở nhà tìm người, cũng sẽ không hoạt động nửa bước, phải thông qua người giúp việc nam đi làm.
Ừm, đây là cần thiết để đóng vai... Anh không tiếng động nói với chính mình.
Qua vài phút, Walter đeo găng tay màu trắng đến lầu ba, hai tay để thõng tự nhiên, tư thế tiêu chuẩn đứng thẳng phía trước Dwayne Dantes, chờ đợi chủ nhân dặn dò.
Klein đã sớm cân nhắc xong lời nói, không nhanh không chậm mở miệng:
"Đến nhà Nghị viên Macht, nói với ông ta tôi đã chuẩn bị tốt khoản tiền giai đoạn đầu.
Còn nữa, chuẩn bị xe ngựa, sáng nay tôi muốn đến Quỹ từ thiện khuyến học, chiều sẽ quay về.
Nếu Nghị viên Macht không có thời gian dành cho tôi vào buổi chiều, vậy ông đến nhà bác sĩ Aaron Ceres một chuyến, nói tôi sẽ tới thăm vào chiều nay."
Klein trước đó đã lấy ra 10000 bảng tiền mặt từ phía trên sương mù xám, cất vào trong vali da, đang chờ thời điểm thích hợp hoàn thành công tác giai đoạn đầu của mối giao dịch vũ khí quân đội kia.
Để tán đi "mùi" sương mù xám ở trên tiền mặt, anh có cố ý "Truyền tống" ra biển, thuận tiện kiếm ăn cho Đói Khát Ngọ Nguậy. Anh sợ Amon ở cùng một thành phố biết được sương mù xám tồn tại, có thể sẽ "ngửi" ra chỗ đặc thù, hoặc mượn cảm ứng để dò xét "kho báu" ở vị trí nào.
"Vâng, thưa ngài." Quản gia Walter không hỏi chủ nhân gom góp khoản tiền giai đoạn đầu từ nơi nào, trong ấn tượng của ông ta, Dwayne Dantes trong khoảng thời gian này hầu như không đi đến ngân hàng nào.
Đương nhiên, đây cũng không phải là vấn đề gì quá làm cho người ta để ý, rất nhiều phú ông từ bên ngoài, hơn nữa là từ vịnh Desi và quận Gian Hải đến Backlund, luôn sẽ dự bị trước lượng lớn tiền mặt chứa trong rương.
...
Số 22 phố Phelps, trụ sở "Quỹ từ thiện giáo dục Loen".
Klein bước qua cửa lớn, tiến vào bên trong, đi lên lầu hai, tìm được phòng khách xử lý công việc.
Làm quản lý danh dự chỉ ngẫu nhiên tham gia xử lý công việc nào đó, anh không có văn phòng ở trong này, nhưng có thể sử dụng phòng khách.
Tay phải anh nắm lại, để trên miệng, cố ý ho nhẹ hai tiếng, sau đó đi vào phòng khách, tìm ghế sofa ngồi xuống.
Hơi chờ đợi lát, anh một lần nữa đứng lên, nói với người giúp việc nam Richardson đứng ở bên cạnh:
"Tôi đi vệ sinh một chút."
Cài xong áo khoác, Klein cất bước ra khỏiphòng khách, vừa lúc thấy 'Chính Nghĩa' Audrey đi ra từ văn phòng của mình.
Vị tiểu thư quý tộc này hôm nay mặc váy tương đối mộc mạc, nền trắng tinh điểm xuyết màu xanh lục, cổ tay áo, cổ áo có diềm xếp nếp, chỉ ở trước ngực có tầng tầng ren giao nhau thành đóa hoa đang nở.
Cô ấy thậm chí không đeo bất cứ món trang sức nào, thắt đai lưng nhìn không ra tốt xấu, chỉ có ở vị trí cánh tay trái, quần áo khi gió thổi đến, dán sát vào da, có chỗ phồng lên rất nhỏ hiện ra.
"Chào buổi sáng, tiểu thư Audrey." Klein lộ vẻ mặt bất ngờ như ngẫu nhiên gặp đối phương.
Audrey nhìn Dwayne Dantes thái dương hoa râm ngoại hình lịch lãm, cười nhẹ đáp lại:
"Chào buổi sáng, ngài Dantes."
Cô vốn định hơi nhẹ nhàng nói một câu "Đã lâu không gặp", để trêu ghẹo chuyện đối phương từ sau buổi lễ thành lập, mấy ngày cũng không đến quỹ từ thiện trợ giúp học tập. Nhưng cân nhắc đến hai người quan hệ mặt ngoài chỉ có thể tính là quen biết, nên cố kiềm nén lời nói tương ứng.
Klein thuận thế day day thái dương, cười khổ lắc đầu nói:
"Thật có lỗi, cho tới hôm nay mới đến đây.
Tôi gần đây thật sự là quá bận, có thể đoán được là, kế tiếp sẽ càng bận rộn, khả năng sẽ đi lục địa Nam xử lý một số vấn đề."
Anh sở dĩ đặc biệt đến đây, thông báo chuyện mình sẽ rời khỏi Backlund một khoảng thời gian cho tiểu thư 'Chính Nghĩa' biết, để bày ra thành ý, hy vọng tiểu thư quý tộc này có thể hỗ trợ trông coi hội quỹ, để nó vận hành bình thường. Đối với Klein mà nói, anh hy vọng từ tận đáy lòng "Quỹ từ thiện khuyến học" này có thể hỗ trợ đến càng nhiều bần dân cần trợ giúp.
"Đi lục địa Nam?" Audrey cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Dwayne Dantes, hơi cảm thấy kinh ngạc hỏi ngược lại.
Klein cười cười nói:
"Vì mối làm ăn."
Trong nháy mắt, ý tưởng đầu tiên hiện lên trong đầu Audrey lại là: Lại có danh sách 5 nào đó chuẩn bị mất mạng?
Nhận thấy tiểu thư 'Chính Nghĩa' hình như có liên tưởng không tốt, Klein lại bồi thêm một câu:
"Có hợp tác cùng quân đội, buôn bán một ít nhu yếu phẩm."
Cái này có ý nghĩa gì? Thân phận Dwayne Dantes này chính là dùng để tìm hiểu tình báo quân đội? Audrey có chút giật mình, nâng tay phải lên, điểm bốn cái thuận kim đồng hồ, nụ cười rạng rỡ nói:
"Nguyện Nữ thần phù hộ ông tất cả thuận lợi."
Theo thói quen nói xong câu đó, cô mới nhẩm ra chỗ không hợp lý, cô thế mà nói với một bề tôi của ngài Kẻ Khờ, nguyện Nữ thần phù hộ hắn!
Cái này hình như càng gần với nguyền rủa hơn... Ngài Gehrman Sparrow sẽ không tức giận chứ? Không, thật ra sâu thẳm trong lòng anh ta là một người hiền lành, tử tế, mà mình vừa rồi cũng không có bao hàm ác ý... Lần này đi lục địa Nam rồi trở về, người đóng vai Dwayne Dantes có lẽ chính là một bề tôi khác? Liệu có phải là một Bán Thần không? Audrey không tự chủ để cho suy nghĩ lang thang.
Klein cười bất đắc dĩ, cũng thuần thục vẽ ra vầng trăng đỏ rực trước ngực:
"Nguyện nữ thần phù hộ chúng ta."
Mà không phải giáng xuống thần phạt... Anh ở trong lòng yên lặng bổ sung.
Sau đó, anh tựa như thật sự chỉ là trên đường ngẫu nhiên gặp mà nói chuyện phiếm:
"Trong khoảng thời gian này cô có đến các trường học để tuyên truyền không?"
"Có." Nhắc tới chuyện phương diện này, Audrey khuôn mặt tựa như đang sáng lên, vì bản thân rốt cuộc được làm chút chuyện thực tế mà tự hào.
Cô sau khi hơi dùng sức gật đầu với biên độ rất nhỏ, trong đôi mắt xanh biếc dần lộ ra vẻbuồn bã, thương hại:
"Tôi đến thăm một số trường tiểu học công lập, bên trong không ít đứa nhỏ thật sự đáng thương, bọn họ vì thiếu tiền, đều tự mang bánh mì đen làm bữa trưa, dùng với một ly nước trong."
Nói đến đây, cô ngẩng đầu nhìn Dwayne Dantes, hơi xấu hổ nói:
"Tôi biết, bọn họ tạm thời sẽ không đưa tôi đến trường học ban đêm và trường học Chủ Nhật, sẽ không để cho tôi thấy tình huống càng tệ hơn.
"Nhưng tôi có thể tưởng tượng, có thể tưởng tượng, tựa như những công nhân vào nhà xưởng chỉ có thể sống vài năm..."
Đây là chuyện mà 'Thế Giới' Gehrman Sparrow từng kể qua với cô, để cho cô lần đầu tiên biết đến tình huống chân thật của tầng dưới chót Backlund, nhưng không chính mắt thấy qua, vẫn chỉ có thể dựa vào tưởng tượng.
Klein thở dài không tiếng động nói:
"Khả năng càng tệ hơn so với cô tưởng tượng.
"Không cần sốt ruột, chờ cô biểu hiện ra năng lực của bản thân, năng lực đáng để bọn họ tin tưởng, cô có thể chân chính trở thành một thành viên của bọn họ."
"Ừm." Audrey gật đầu, tựa như đã nghĩ đến sẽ biểu hiện tốt như thế nào.
Klein không nói chuyện nhiều, dù sao đây chỉ là lần thứ ba hai người chạm mặt, trước đó cũng chỉ nói qua mấy câu, hiện tại mà tán gẫu quá nhiều, rất dễ bị người khác hoài nghi.
Anh chỉ về phía nhà vệ sinh, nói một tiếng xin lỗi, sải bước chân đi qua đó.
Audrey nhìn bóng lưng Dwayne Dantes, lặng lẽ vài giây, rồi nói nhỏ:
"Càng tệ hơn sẽ là bộ dạng gì đây..."
......
Sau khi được Nghị viên Macht báo lại mời mình chạng vạng đến "Câu lạc bộ Sĩ quan xuất ngũ Đông Balam", Klein dựa theo kế hoạch đã dự định, 4 giờ chiều, đến nhà gặp bác sĩ Aaron Ceres.
"Ngài Dantes, quản gia của ông vẫn chưa nói cho tôi biết ông đến thăm có chuyện gì." Vì vợ chỉ cách ngày sinh nở chừng một tháng, bác sĩ Aaron gần đây gác lại không ít công tác, luôn đợi ở nhà.
Đối với chuyện Dwayne Dantes không tính là quá quen thuộc đột nhiên đến thăm, ông ta khá bối rối, hơn nữa bản thân tính cách cũng không phải quá giỏi trong giao tiếp, cho nên sau khi xã giao vài câu, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
Klein cười cười nói:
"Là như vầy, tôi sắp tới có khả năng đi lục địa Nam. Anh cũng biết, nơi đó thời tiết nóng ẩm, có đủ loại côn trùng và bệnh tật, tôi muốn chuẩn bị trước một số loại thuốc, dự phòng tình huống ngoài ý muốn phát sinh, không biết anh có đề nghị gì? Thật sự có chút xấu hổ, bác sĩ ưu tú mà tôi biết hiện tại chỉ có một mình anh."
Bác sĩ Aaron chấp nhận giải thích của anh, bắt đầu tập trung suy tư trước khi đưa ra một số tên thuốc.
Cuối cùng, Klein đã ghi đầy cả một tờ ghi chép lấy lý do đau bụng, vào phòng tắm lầu một.
Gương phòng tắm bỗng nhiên trở nên sâu thẳm, tựa như bị bóng đen nồng đậm hoàn toàn bao phủ, mà bên trong bóng đen, một chiếc xe nôi trẻ con màu đen thong thả đến gần, bên trong là một đứa trẻ mơ hồ được quấn trong lụa bạc.
"Lần này lại là chuyện gì?" Will Auceptin dùng giọng nói trong trẻo chất vấn.
Klein ho khan hai tiếng, gượng ra nụ cười nói:
"Ngài hẳn là đã nghe được, tôi sắp đi phương Nam.
Tôi không muốn bỏ qua giáng sinh của ngài, cho nên muốn hỏi một chút, ngài tính dùng ngày nào để làm ngày sinh?"
Will Auceptin mút mút ngón cái nói:
"Tôi không biết."
"Ngay cả Thiên sứ cũng không thể khống chế bản thân sinh ra khi nào sao?" Klein hơi cảm thấy ngạc nhiên hỏi.
Will Auceptin hơi do dự hồi đáp:
"Anh không hiểu... Tôi đã xem được ba ngày sinh tốt, chúng nó ở trên vận mệnh đều có ý nghĩa độc đáo, nhưng tôi còn chưa có xác định, còn thấy có vẻ mơ hồ, có lẽ thật sự đến thời điểm đó, mới có thể rõ ràng một chút nên làm như thế nào."
Đây là chứng khó khăn trong lựa chọn à, cũng có khí chất lừa đảo nồng đậm mạnh mẽ... Klein đan hai tay vào nhau, hơi xoa xoa một chút nói:
"Vậy tôi phải làm thế nào để biết được thời điểm đúng lúc, trở về hoàn thành giao dịch với ngài? Ừm, con hạc giấy kia đã không thể dùng nữa rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro