163 - Cuối cùng cũng yên tâm

Biểu cảm Leonard hơi khựng lại, rồi lập tức trở lại bình thường.

Anh chợt nhớ ra, Dwayne Dantes đang hợp tác với quân đội, chuẩn bị buôn bán một lô vũ khí đến Tây Balam.

Cho nên mặc dù, sự xuất hiện của quý ông này trên tàu bay của quân đội tàu bay khiến người ta bất ngờ, nhưng không hề gây cảm giác không đúng.

Vấn đề duy nhất là, sao ông ta lại đi Tây Balam nhanh như vậy? Amon đến cũng gây áp lực nhất định cho ông ta? Leonard xoay chuyển suy nghĩ, chỉnh ánh mắt nhìn về phía trước, sau đó cùng đồng đội đi dọc theo cầu thang lên hai tầng, đi vào một phòng nghỉ cỡ lớn dành riêng cho họ.

Các "Găng Tay Đỏ" tìm được chỗ ngồi không lâu, thì tiếng gầm rú trầm thấp, tiếng cánh quạt chuyển động và đủ loại âm thanh ma sát liên tiếp vang lên, khiến sàn nhà và vách tường rung nhẹ.

Rung động dần trở nên kịch liệt, chuyển thành lắc lư, tàu bay chao đảo bay lên, rồi dần khôi phục trạng thái ổn định.

Klein tất nhiên đã ngồi xuống, thắt dây an toàn, cảm thấy tò mò nhìn quanh bốn phía, trải nghiệm cảm giác bay không giống trong quá khứ.

"Lúc cất cánh không ổn định lắm, độ cao cũng tương đối thấp, nhưng dưới tình huống không gặp gió lốc, thì độ xóc nảy còn khá ổn, cũng không biết làm sao làm được..." Klein ngắm nhìn cửa sổ chếch phía trước, không hề có một chút ý định mở dây an toàn, đi lại xung quanh.

Đây không phải là do sợ độ cao, mặc dù hắn thực sự có hơi hơi, nhưng khi tạm thời đeo "Đói Khát Ngọ Nguậy", hắn có thể 'Bay ngắn' có thể trực tiếp 'Lữ Hành' nên cũng không quá sợ hãi. Hắn chỉ là đang nghiêm túc đóng vai một phú ông Desi lần đầu đi tàu bay.

Ngay lúc này, linh cảm Klein chợt xúc động, vội vàng gõ nhẹ răng, nhanh chóng mở "Linh thị".

Ngay sau đó hắn nhìn thấy sắc thái xung quanh trở nên nồng đậm, rõ ràng chồng chéo lên nhau, nhìn một dòng sương trắng như suối phun lên từ mặt đất, hợp thành một bộ xưởng khổng lồ cao gần bốn mét.

Trong hốc mắt bộ xương này bừng cháy ngọn lửa đen kịt, trong bàn tay rủ xuống là một xấp giấy viết thư xếp gọn.

Người đưa thư của thầy Azik... Thầy ấy cuối cùng cũng từ trạng thái biến hóa khôi phục lại bình thường rồi sao? Klein rất vui sướng, định đứng dậy nhận thư.

Nhưng đến khi cảm giác eo bị giữ lại, hắn mới nhớ ra bản thân đang cài dây an toàn.

Lúc hắn đưa tay định mở ra, người đưa thư bằng xương ngồi xổm xuống, nhét giấy vào trong lòng bàn tay hắn.

Klein sửng sốt một chút, ngẩng đầu, nhìn về phía hốc mắt bừng cháy ngọn lửa đen kịt của đối phương, nhẹ nhàng gật đầu, xem như lời cảm ơn.

Hắn có thể hiểu vì sao người đưa thư không xuất hiện ở tầng dưới mà chỉ để nửa thân trên xuyên qua sàn nhà, bởi vì đây là tàu bay quân đội, ngoài đội "Găng Tay Đỏ" vừa rồi, khả năng cao còn có người phi phàm khác. Họ đều có linh cảm, có trình độ "Linh thị" nhất định, có thể miễn cưỡng phát hiện ra được tồn tại của người đưa thư.

Tuy nhiên, tôi cũng không nghĩ ngồi xổm đưa thư như vậy là lễ phép... Tôi thích kiểu trước đây hơn... Klein nói thầm hai câu, nhìn người đưa thư vỡ vụn thành từng đoạn xương trắng hư ảo, như thác nước rơi xuống mặt đất.

Trong phòng nghỉ cỡ lớn, Daly Simone vẫn thích tự xưng mình là "Người Thông Linh" đột nhiên nghiêng đầu qua, nhìn về một căn phòng khác bên kia đại sảnh.

Lông mày cô khẽ nhíu lại với biên độ rất nhỏ, đôi mắt hơi nheo lại.

Ngay sau đó Daly thu hồi ánh mắt, nói với một sĩ quan cấp thấp làm nhân viên phục vụ đang ngồi trong góc phòng nghỉ:

"Cho tôi một ly cocktail, half and half Black Rand và Champagne."

"Loại công thức này rất kỳ quái, thưa quý cô." Quân nhân kia một bên mở dây an toàn, đi về phía tủ rượu hàn cố định trên sàn, một bên cố đưa ra đề nghị của mình.

Daly thoa má hồng kẻ mắt màu xanh cười cười nói:

"Tôi thích thưởng thức thứ đặc biệt."

Nói đến đây, cô đổi lời nói, tùy ý hỏi:

"Trên chiếc tàu bay này, trừ các anh và chúng tôi, hình như còn có người khác?"

Sĩ quan kia vừa mở tủ rượu vừa trả lời:

"Đúng thế.

Là một thương nhân, hình như tên là Dwayne Dantes, có hợp tác với Bộ quốc phòng."

Dwayne Dantes... Daly ngẩn ra, con ngươi hơi chuyển nói:

"Hợp tác gì thế?"

Bên cạnh tay phải của cô, Leonard Mitchell vô ý thức điều chỉnh lại dáng ngồi, từ chân phải vắt lên chân trái, đổi thành chân trái vắt lên chân phải.

"Không rõ nữa." Sĩ quan kia lắc đầu trả lời. "Hình như là muốn mượn kinh nghiệm của ông ấy ở lục địa Nam."

"Lục địa Nam..." Daly suy nghĩ lặp lại danh từ này, không hỏi gì thêm.

...

Trong phòng nghỉ cỡ nhỏ phía đối diện, Klein đã mở giấy viết thư, nghiêm túc đọc.

Đây thực sự là thư đến từ Azik Eggers, ông ấy thể hiện rằng những trải nghiệm trước đây đã giúp ông tìm lại được thêm nhiều ký ức, buộc phải thông qua ngủ say để tiêu hóa và khôi phục, không thể trả lời thư kịp thời.

Klein hoàn toàn trầm tĩnh lại, tâm tình tốt hơn để tầm mắt dời về phía nội dung phần sau.

Đối với Kẻ Cướp Đoạt Linh Giới, Azik miêu tả là:

[... Đây là một loại sinh vật khá xảo trá, số lượng thưa thớt, rất giỏi ngụy trang, không dễ tìm ra... Có thể lợi dụng một điểm là nó có tính tấn công rất mạnh. Tuy nhiên, nó cũng rất nguy hiểm. Ngay cả khi thực lực gần đạt danh sách 4, em cũng phải đủ cẩn thận, nếu không, sẽ lập tức trở thành một phân hồn của nó...

Đặc điểm cụ thể của nó là gì... Thầy cũng không rõ hoặc là chưa nhớ ra. Khu vực hoạt động thường xuyên của Kẻ Cướp Đoạt Linh Giới cũng vậy, thầy đề nghị em cầu nguyện tới 'Hồng Quang' Aiur Moria, Thần rất thân thiện với con người, sẵn lòng trả lời những vấn đề tương tự, và nắm giữ quyền hành tương ứng... Mấu chốt nghi thức là phải đọc đúng tôn danh và ký hiệu tượng trưng...

Chờ em có manh mối về Kẻ Cướp Đoạt Linh Giới, hãy chờ một thời gian. Thầy cũng có thể cung cấp trợ giúp nhất định...]

Điều này... thật ngại quá... Klein nâng tay phải lên, bóp nhẹ hai bên miệng.

Ngay sau đó hắn lật trang giấy, nhìn về nội dung trang cuối cùng:

[... Đồng thời, đến lúc đó thầy sẽ giúp em phong ấn cái găng tay kia lần nữa... Thầy không phải là không muốn dạy em cách phong ấn, mà vì em có lẽ không thể hoàn thành được. Điều này cần mượn tới sức mạnh của Minh giới, ít nhất phải 'Kẻ Bất Tử' mới có thể thực hiện...

Được rồi, thầy nghĩ mình rất nhanh là có thể rảnh rỗi, thầy nhớ em đã từng đề cập đến chuyện chiếc nhẫn Tử Thần...]

Dường như biến hóa của thầy Azik không quá lớn, ít nhất là qua thư không thể nhìn ra... Klein từ từ thở hắt ra, vẩy nhẹ tay, đốt cháy trang giấy trong tay, để chúng hóa thành tro bụi, bay xuống vào thùng rác gắn chặt vào mặt đất.

Mặc dù từ việc thầy Azik không rõ nơi Kẻ Cướp Đoạt Linh Giới thường xuất hiện, hắn có thể sơ bộ phán đoán vị hậu duệ Tử Thần này cũng không nhớ rõ thành Calderón, cũng lờ mờ có thể suy đoán ra kia tòa thành thần bí ở Linh giới đó phần lớn không liên quan đến Minh giới. Nếu không, với việc thầy Azik đã sớm khôi phục liên hệ với Minh giới, cũng sẽ nhớ được vài chi tiết nhất định. Nhưng hắn vẫn có ý định hỏi một câu về thành Calderón trong bức thư hồi âm.

Dù sao đi nữa, làm người chung quy phải ôm hy vọng... Còn nữa, phải nhắc thầy Azik một câu, rằng mình đã đến lục địa Nam... Klein nghiêm túc suy nghĩ nên viết gì trong thư hồi âm.

Tuy nhiên, hắn không lập tức viết thư, lo sợ triệu hồi người đưa thư sẽ dẫn tới linh cảm của các người phi phàm khác trên tàu bay xúc động.

Ánh mắt Klein chuyển động, lại lần nữa nhìn về phía cửa sổ, chỉ thấy sắc trời bên ngoài đen kịt, u ám yên tĩnh.

...

Nhìn trăng đỏ bị tầng mây che khuất trên bầu trời tối tăm, "Thượng Tướng Ánh Sao" Catltleya thu hồi tầm mắt, nhấc bút máy lên, cân nhắc viết:

"Đáp án của câu hỏi kia là hai lựa chọn đều sai."

Ban đầu cô hơi nghi ngờ, tại sao Nữ Vương không trực tiếp hỏi "Quê hương" chỉ cái gì, mà lại kèm theo hai suy đoán. Điều này không phải rất dễ dẫn đến việc câu hỏi không được trả lời chính xác sao. Sau khi suy nghĩ, cô cho rằng Nữ Vương quả thực chu đáo hơn cô tưởng:

Bởi vì đối mặt chính là một tồn tại bí ẩn nghi ngờ là Cổ Thần, mà số lượng nhật ký được cung cấp trước sau cộng lại cũng chỉ mới mười mấy hai mươi trang, hơn nữa mỗi lần đều đổi lấy câu trả lời tương đương. Cho nên, chỉ với vỏn vẹn ba trang nhật ký, dù cho ba trang nhật ký có rất cao giá trị, cũng rất khó ngang hàng với câu hỏi mấu chốt về điểm đến của tâm hồn và tinh thần của Đại Đế Roselle ở nơi nào. Bí ẩn sau vấn đề này có lẽ còn quan trọng hơn cả một Lá Bài Khinh Nhờn.

Mà Nữ Vương dường như rất cố chấp với vấn đề này, không muốn thay đổi. Cho nên, cố ý thêm vào hai lựa chọn, hi vọng có thể nhận được sự loại trừ hoặc xác nhận, tương đối mà nói, điều này sẽ khiến giá trị câu hỏi giảm xuống, vừa vặn phù hợp với nguyên tắc trao đổi đồng giá... Trong dòng suy nghĩ, Catltleya nhớ tới một ít chuyện trước đây:

Khi ấy, tuổi cô còn nhỏ, đang được dậy dỗ kiến thức từ nhiều phương diện. Nữ Vương thỉnh thoảng sẽ ra đề kiểm tra cô, cũng nói với cô rằng: Trong quá trình giải đáp, có ba cách để giảm độ khó, thứ nhất là xin được loại trừ một đáp án sai, thứ hai là nhờ một người nào đó trên tàu hỗ trợ, thứ ba là cầu nguyện đến một trong '7 Ánh Sáng Phía Trên Linh Giới' để nhận được đáp án, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải tự mình hoàn thành nghi thức.

Rất rõ ràng, lần này "Nữ Vương Thần Bí" đã chọn cách thứ nhất để hạ độ khó xuống.

Khi còn bé Nữ Vương cũng từng có trải qua điều tương tự sao? Sau khi loại trừ 2 đáp án sai, không biết cô còn cách câu trả lời chính xác là bao nhiêu... Biểu cảm Catltleya bất giác trở nên nhu hòa, tiếp tục viết:

"Theo thông tin tôi nhận được, Backlund có một cơn bão đang nổi lên. Chúc người bình an."

Cô không nói thẳng chuyện của Thiếu tướng của MI9 và cố vấn Hoàng Gia, dù sao đây là tin tức được chia sẻ trong Hội Tarot. Khác với những câu hỏi do cô đưa ra, nhận được sự ngầm đồng ý của ngài "Kẻ Khờ", có thể trực tiếp báo cho Nữ Vương.

Gấp lại giấy viết thư, Catltleya triệu hồi người đưa thư của "Nữ Vương Thần Bí" Bernadette.

...

Cảng Behrens, màn đêm vừa mới buông xuống.

Danitz và Anderson tìm được một khách sạn do người Intis di dân mở, tận hưởng sự tiện lợi trong giao tiếp ngôn ngữ..

Sau khi cất hành lý, Danitz khoác áo choàng đeo găng tay lập tức lại đi ra ngoài, đi về phía đầu cầu thang.

Anderson ở đối diện dựa vào cạnh cửa, buồn cười hỏi:

"Còn có chuyện gì?"

Danitz lập tức "A" một tiếng:

"Đi mua từ điển!

Thứ này so với ngôn ngữ cơ thể của anh thì đáng tin nhiều. Qua tầm vài ngày, nói không chừng tôi đã có thể nắm được một vài từ ngữ thông dụng!"

Anderson đưa bàn tay trái đeo găng đen lên xoa cằm hỏi:

"Găng tay kia của anh là chế từ di vật của Cự Nhân nhỉ? Ảnh hướng tiêu cực là gì?"

Danitz buộc miệng trả lời:

"Hành động trở nên liều lĩnh, luôn luôn hành động trước rồi mới suy nghĩ..."

Vừa nói, hắn vừa im lặng dần.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #fantasy