2 - Những người bạn cũ

Lại biết mình? Cái này chứng tỏ ngài Isengard Stanton bình thường nhắc tới người bạn này, hay là Giáo hội Thần Tri Thức Và Trí Tuệ biết mình lúc trước bị cuốn vào sự kiện Sương Mù Khổng Lồ ở Backlund? Klein giữ dáng tươi cười, không lộ nét mặt mà gật đầu nói:

"Đúng vậy, tôi là Sherlock Moriarty."

Người trẻ tuổi mắt xanh xám ngay lập tức nhường đường, tươi cười ấm áp mời anh vào:

"Ngài Stanton vẫn luôn lo lắng cho ngài, sợ ngài gặp phải chuyện ngoài ý muốn, ngài ấy hiện tại có thể yên tâm."

Klein đưa cây dù cho đối phương, cởi mũ và áo khoác, đi vào trong phòng. Lúc này, Isengard Stanton như có phát hiện đã buông tờ báo và cái tẩu trong tay, rời khỏi ghế bành, đi tới trước vài bước, nhìn đến đây.

"Ồ, Sherlock, cậu cuối cùng cũng trở về, thật sự là đã lâu không gặp, bạn của tôi." Isengard với khuôn mặt gầy tóc mai hoa râm lộ ra nụ cười, bước đến, mở rộng hai cánh tay, cố gắng ôm anh một cái mang tính ân cần thăm hỏi.

Klein không quen lễ nghi này, miễn cưỡng đáp lại một chút, vừa cười vừa nói:

"Ngài Stanton, cái này không phải kiểu của tín đồ Trí Tuệ."

Mục sư và giám mục của Thần Tri Thức Và Trí Tuệ dù sao vẫn có một loại cao ngạo phát ra từ nội tâm, rất ít chọn dùng lễ ôm.

Trên thực tế, ngoại trừ đế quốc Feysac tục tằng, vương quốc Intis phóng khoáng, các quốc gia và khu vực khác đều hiếm thấy loại lễ tiết này, chỉ có giữa những người bạn vô cùng quen thuộc mới xuất hiện.

Isengard lui về phía sau hai bước, khẽ cười nói:

"Không, Sherlock, đối với bằng hữu chân chính có trí tuệ, chúng ta không bao giờ keo kiệt sự tôn kính và thân thiết."

"Ở trong lòng tôi, cậu là đại thám tử có thể tiến vào top 5 của toàn bộ Backlund."

Mình thích nghe những lời như vậy! Klein cười thầm một tiếng, hài hước hỏi ngược lại:

"Cho nên ông là đại thám tử trong top 3?"

Được một vị tín đồ trong top 7 của Thần Tri Thức Và Trí Tuệ tán thưởng là chân chính có trí tuệ, quả thật làm cho người nghe vui vẻ.

"Tôi hy vọng ở trong lòng của cậu cũng là như thế." Isengard xảo diệu và nhu hòa trả lời, sau đó mời Klein tiến vào phòng khách, ngồi xuống ghế sofa.

Bản thân ông thì dựa vào ghế bành, cầm lấy cái tẩu, hít thật sâu một hơi, chậm rãi thở ra và nói:

"Tôi rất cao hứng khi cậu cũng không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, thân thể và trạng thái tinh thần của cậu đều rất không tồi.

"Thế nào, chơi ở Vịnh Desi vui chứ?"

Klein đã sớm chuẩn bị lý do thoái thác, bình tĩnh cười nói:

"Trên thực tế, tôi cũng không có đi Vịnh Desi, tôi ở nơi ấy một tuần, đã đi Constant, ha ha, trước đấy tôi bị cuốn vào một ít phiền phức tại Backlund, chỉ có thể tìm một địa phương tránh né một thời gian."

Sherlock Moriarty là một người đến từ quận Gian Hải, có khẩu âm không quá rõ ràng, chọc phải phiền phức, trốn về cố hương là lựa chọn rất bình thường. Constant là thủ phủ của quận Gian Hải.

"Tôi biết." Isengard trầm thấp đáp lại.

Ông không hỏi Sherlock đến cùng chọc phải phiền phức gì, ngược lại cười nói:

"Nói chung, hoan nghênh cậu trở lại Backlund, nếu có cái gì cần trợ giúp, đều có thể tới tìm tôi."

Klein không có khách khí, lúc này mở miệng nói:

"Tôi lần này đến tìm ông, một là thăm bạn đã lâu không gặp, hai là hy vọng ông có thể đại biểu tôi bán đi cổ phần của Công ty xe đạp Backlund, ha ha, tất cả văn kiện đều rất đầy đủ, không cần thủ tục khác."

Vì phải đóng vai một phú ông thần bí và trả nợ cho tiểu thư đưa tin 10000 đồng vàng, anh không chỉ dự định mang vật phẩm bản thân mình không thể nào dùng được thanh lý bán đi, còn chuẩn bị buông tha 10% cổ phần của Công ty xe đạp Backlund. Dù sao thì Sherlock Moriarty trong một thời gian rất dài không có biện pháp xuất hiện quang minh chính đại.

"Cậu thật sự muốn bán đi?" Isengard lắc lắc cái tẩu nói: "Tuy rằng tôi không phải thương nhân, nhưng tôi nhìn ra được, xe đạp là một loại thương phẩm rất có giá trị, có thể mở rộng, tương lai thương nghiệp của nó tựa như mặt trời đang lên, vẫn chưa đạt được cực hạn, cậu bán đi bây giờ, sẽ tổn thất rất nhiều tiền."

"Cho nên, rất nhiều người mua khẳng định sẽ đồng ý trả cái giá này." Klein khẽ cười nói: "Tôi tin tưởng người có thể nhìn ra giá trị và tương lai của xe đạp không phải số ít, mà Framis và Leppard khẳng định không muốn giảm thiểu bất cứ cổ phần nào trong giai đoạn hiện nay, 10% của tôi bán ra gấp hai ba lần bình thường không là vấn đề, Isengard, định giá giao dịch không thể chỉ nhìn hiện tại, còn phải nhìn tương lai."

Kể một câu chuyện mê người cho người mua hoặc người đầu tư, vẽ ra một tương lai tốt đẹp là vô cùng cần thiết! Đương nhiên, giá trị và tương lai của xe đạp không cần mình miêu tả thêm, người có tố chất thương nghiệp đều có thể nhìn ra được, vấn đề duy nhất ở chỗ sản lượng của cao su thiên nhiên... Klein yên lặng bổ sung hai câu ở trong lòng.

"Định giá giao dịch không thể chỉ nhìn hiện tại, còn phải nhìn tương lai..." Isengard thấp giọng lặp lại lời nói của Klein, một lúc sau mới tán thưởng từ đáy lòng nói: "Sherlock, có lẽ cậu hẳn là nên đi kinh doanh, tuy vậy, tương lai luôn luôn tồn tại rất nhiều điều ngoài ý muốn."

"Có can đảm mạo hiểm là tinh thần kỵ sĩ của lĩnh vực thương nghiệp. Được rồi, tôi thừa nhận, gần đây tôi cần gấp một số tiền lớn." Klein cười đáp lại nói.

Isengard cầm lấy cái tẩu, thỏa mãn mà hít một hơi rồi nói:

"Cậu đã thuyết phục tôi."

"Tôi sẽ mời luật sư chuyên môn và kế toán xác định giá trị hiện tại của Công ty xe đạp Backlund, sau đó gia tăng thêm kỳ hạn, bán 10% cổ phần của cậu, các khoản phí và thuế tương ứng sẽ được khấu trừ từ số tiền nhận được."

"Ừm... Tôi nên liên lạc với cậu như thế nào? Hợp đồng thuê căn nhà ở phố Minsk của cậu tựa như đã sớm hết hạn."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #fantasy