9 - Quản gia
Buổi sáng chín giờ, khu Hillston, bên trong một khách sạn xa hoa.
Klein cầm lấy một chai rượu vang trắng được đóng gói tinh xảo, mỉm cười đưa cho ông lão đối diện và nói:
"Ngài Asnia, rất cảm ơn ông đến đây gặp mặt nói chuyện với tôi, đây là một phần quà rất nhỏ, xin mời nhận lấy.
Chậm nhất là ngày mai tôi sẽ có quyết định, đến lúc đó, có thể sẽ tới cửa thăm ông."
Anh đang dùng thái độ uyển chuyển biểu thị đối phương không được chọn.
Thẳng thắn mà nói, thật ra anh tương đối thoả mãn đối với ông lão Asnia này. Đối phương phù hợp hoàn mỹ với tưởng tượng quản gia của anh, nghiêm túc, cẩn thận, khéo léo, chuyên nghiệp, năng lực lý giải mạnh mẽ, am hiểu xử lý các loại vấn đề phiền phức.
Là người ở xa nhất trong ba vị quản gia, tuổi cũng lớn nhất, ông ta lại có thể đến sớm nửa giờ, kiên trì mà chờ đợi ở ngoài cửa, mà Rebach và Walter chỉ đến sớm mười lăm phút.
Nếu như không phải 'Ma kính' Arrodes nhắc nhở trên người của hai người sau cất giấu một ít manh mối, Klein cảm thấy bản thân mình sẽ lựa chọn ông lão này. Dù sao thì mục đích chủ yếu của anh chỉ là mượn quan hệ xã hội của quản gia, càng dễ dàng, tự nhiên mà lẫn vào xã hội thượng lưu, tiếp xúc đến mục tiêu tương ứng.
Còn chai rượu vang trắng là do anh lo lắng hôm nay khẳng định có người thất vọng mà về, lãng phí tiền xe ngựa đi lại, cố ý mua tại nhà hàng Intis Srenzo, mỗi chai trị giá 2 bảng.
Cái này có thể có biểu hiện rõ ràng hình tượng phú ông thần bí Dwayne Dantes ra tay rộng rãi, rất có phong độ.
Mặt khác, anh cũng cho rằng không thể coi thường một quản gia đi ra từ gia đình quý tộc. Với kinh nghiệm của loại người này, tất nhiên nhận thức rất nhiều nhân sĩ của xã hội thượng lưu, có rất nhiều người hầu lên làm quản gia đều không rõ ràng trình tự, bao gồm ba trình tự trên, trong, dưới, có thể ảnh hưởng hình tượng một quý ông một cách hiệu quả, mà đây là yêu cầu cần phải tham khảo để tiến vào trình tự xã giao cao hơn.
Hiện tại, Asnia 55 tuổi tóc đã trắng không ít, đôi mắt màu xanh lam lắng đọng trí tuệ do năm tháng mang đến, ông không cự tuyệt quà tặng của Dwayne Dantes, tiếp nhận nhìn vài lần, cẩn thận tỉ mỉ mà cúi người rồi nói:
"Tôi rất thích rượu vang trắng đến từ Garrod, cảm ơn sự rộng rãi của ngài, ca ngợi phong độ của ngài."
Garrod? Đúng vậy, ngày hôm qua người bồi bàn kia đã giới thiệu qua, đây là rượu nho danh tiếng sản xuất từ một trang trại rượu của tỉnh Champagne ở Intis, được xem là hàng đầu trong số các loại rượu nhiều năm tuổi. Ài, một người quản gia đều hiểu biết về rượu hơn so với mình, cũng phải, vừa rồi Asnia nói qua, hầm rượu của quý tộc, phú hào là do quản gia hoặc một vị trợ lý quản gia trực tiếp phụ trách... Cái này có phải nghĩa là về sau mình nên có một hầm rượu hay không? Rượu có giá 2 bảng nằm ở dưới cùng của cột mốc, trong khi ngay cả rượu vang đỏ Aurmir từ năm 1330 có giá 126 bảng thậm chí còn không được coi là tốt nhất... Một hầm rượu như vậy cần bao nhiêu tiền... Ngẫm nghĩ, Klein cảm thấy lồng ngực của mình có chút khó chịu, hoài nghi 2888 bảng trên người không trụ được bao lâu.
Nếu như không phải có kinh nghiệm của giai đoạn 'Tên hề', lúc này mặt anh khẳng định sẽ ngẩn ra, chứ không phải mỉm cười mở miệng nói:
"Ông thích chính là sự ca ngợi lớn nhất đối với tôi, Asnia, phiền ông xuống quán cà phê phía dưới mời ngài Rebach lên."
Asnia đáp ứng không hề do dự, không đến năm phút đồng hồ, Rebach gõ cửa tiến vào phòng tiếp khách.
Quý ông này có một mái tóc vàng nhạt chải vuốt rất chỉnh tề, bên mép khóe mắt cất giấu một chút nếp nhăn, không phải quá rõ ràng, màu da khỏe mạnh, khí chất nam tính, vừa nhìn chính là loại quản gia có thể theo chủ nhân săn bắn, thậm chí đối kháng kẻ địch.
Ân cần thăm hỏi lẫn nhau xong, Klein mỉm cười mời đối phương ngồi xuống, trực tiếp mở miệng nói:
"Tha thứ cho sự thẳng thắn của tôi, tôi không hiểu được vì sao ông có thể trở thành quản gia của Nam tước Syndras, cha của ông là phó quản gia của gia tộc Negan, ông nội của ông là chấp sự trang viên của gia tộc này, rất nhiều tiền bối của ông đều phục vụ cho Công tước và người thân của bọn họ, mãi cho đến khi trở về cái ôm của Thần, mà ông vốn hẳn là cũng có cuộc sống như vậy."
Bởi vì ảnh hưởng của Đại đế Roselle, các nước ở lục địa Bắc vốn có thói quen thích lấy lãnh thổ và tước vị để biểu thị một vị quý tộc, biến thành dòng họ và tước vị, trừ trường hợp đặc biệt chính thức mới có thể sử dụng cái trước, đương nhiên, cũng có vài dòng họ quý tộc trực tiếp dùng nguồn gốc lãnh thổ để làm tên gọi.
Rebach tươi cười tiêu chuẩn mà hồi đáp:
"Nam tước Syndras là một vị quý tộc mới lên, cũng là bạn của lão Công tước, cho nên, tôi được phái đến nhà của ngài ấy, trợ giúp ngài và người nhà của ngài thích ứng sinh hoạt của quý tộc, nắm giữ lễ nghi tương ứng."
Lão Công tước trong miệng của ông ta là chỉ cha của Công tước Negan hiện nay, năm ngoái bị ám sát - Pallas Negan.
"Như vậy à, vì sao sau đấy ông lại rời khỏi nhà Nam tước?" Klein châm chước mà hỏi.
Rebach thản nhiên nói:
"Tuy rằng nam tước Syndras nhận được tước vị chính là dựa vào Đảng Bảo thủ, nhưng bản thân ngài ấy là ông lớn ngành ngân hàng, nhà đầu tư, một trong các chủ xí nghiệp nổi danh nhất vương quốc, là một trong các phú ông trăm triệu sớm nhất, có tâm đồng tình rất mạnh mẽ đối với Tân Đảng, nguyện ý cung cấp trợ giúp nhất định, điều này làm cho ngài ấy và rất nhiều quý tộc của phái Bảo thủ sản sinh mâu thuẫn, bao gồm các công tước trẻ tuổi.
Cho nên, vì tránh cho Nam tước khó xử, tôi chủ động kiến nghị rời đi, kỳ thật ngài ấy có giữ tôi lại, ngài ấy là một người chủ tốt."
Klein gật đầu, ngược lại hỏi:
"Tín ngưỡng của ông là Chúa Tể Bão Táp?"
Rebach nghiêm túc đáp lại:
"Đúng vậy, Chúa Tể cho chúng ta dũng khí, nhiệt tình và ý thức trách nhiệm."
Klein hỏi thêm một số câu hỏi về lĩnh vực quản gia, tất cả đều nhận được câu trả lời chi tiết, sau đó hắn mỉm cười với Rebach nói:
"Làm phiền ông xuống quán cà phê dưới lầu mời ông Walter lên.
Sau khi nói chuyện với ông ấy, tôi sẽ đưa ra quyết định, ông có thể đợi trong quán cà phê trong mười phút."
"Được." Rebach không một chút dông dài, lập tức đứng dậy cúi chào, nói lời tạm biệt và rời đi, tác phong rất giống một người lính.
Đưa mắt nhìn ông ấy rời đi, sau khi đóng cửa, Klein lần nữa ngồi xuống, bưng hồng trà lên, uống một ngụm, vô thanh lẩm bẩm:
"Nếu như chọn ông ấy, hẳn sẽ thiết lập được liên hệ với Công tước Negan đương nhiệm, và đảng Bảo Thủ, ngoài ra có thể bao gồm một số tình huống của vụ ám sát trước đây..."
Không qua bao lâu, Walter đến, gõ cửa đi vào.
Klein đầu tiên là cùng đối phương hàn huyên vài câu, tiếp theo hỏi:
"Ông có mâu thuẫn gì với quản gia của Tử tước Conrad? Ông biết đấy, tôi phải làm rõ điều này, tôi không có khả năng gánh chịu khi đắc tội với một quý tộc."
Walter có trán rộng, tóc đen bóng, mắt nâu nghiêm túc, nhưng không đến mức khiến người ta cảm thấy không thể trò chuyện, ông suy nghĩ mấy giây nói:
""Làm trợ lý cho quản gia, ban đầu tôi chịu trách nhiệm cho con của Tử tước, trong quá trình này, bởi vì một ít chuyện, tôi đã nhận được sự đánh giá cao của một đại nhân vật nào đó, bởi vậy được Tử tước coi trọng, bị quản gia sinh lòng đề phòng.
Sau này, đại nhân vật kia bởi vì chuyện ngoài ý muốn đã qua đời, thái độ của Tử tước đối với tôi theo đó phát sinh thay đổi, ông quản gia càng không thân thiện, điều này khiến tôi nghĩ rằng không cần phải chờ đợi một sự thay đổi."
Chịu trách nhiệm cho con của Tử tước, quen biết một đại nhân vật... Ừm, Talim cũng đã gặp Vương tử Edessak trong quá trình dạy con trai nhỏ của Tử tước Conrad, mà Vương tử mấy tháng trước bởi vì sự kiện Sương khói khổng lồ Backlund đã qua đời... Điều này phù hợp với những gì Walter nói... Xem ra, ông quản gia này là nạn nhân ngoài lề của sự việc lúc trước... Ông thực sự rất thận trọng và chuyên nghiệp, không tiết lộ nhược điểm của chủ nhân, không tiết lộ chuyện của Hoàng tử, và cũng không nói xấu quản gia của Tử tước... Nếu như chọn ông ấy, vấn đề bổ sung triển khai rất đáng mong chờ... Klein yên lặng lắng nghe, liên tưởng tới một vài chuyện.
Hắn chuyển sang hỏi chút chủ đề chuyên môn, biểu thị mong muốn của mình muốn gia nhập xã hội thượng lưu, sau khi nhận được câu trả lời hài lòng, chỉnh lại quần áo, mỉm cười đứng dậy và nói:
"Làm quen lại một chút, Dwayne Dantes, chủ nhân của ông."
Walter lập tức cúi chào nói:
"Thưa ngài, tôi có thể vì ngài cống hiến những gì?"
Ông luôn giữ vẻ nghiêm túc, bình tĩnh, không bị giật mình, dường như cho rằng đây là phẩm chất chuyên nghiệp của một quản gia.
"Hai chuyện." Klein cười khúc khích nói, "Đầu tiên, hãy giúp ta mang chai rượu nho trắng này đến cho ông Rebach trong quán cà phê dưới kia, cũng truyền đạt lời xin lỗi và lời cảm ơn của ta, thứ hai, hãy mời một luật sư, soạn thảo hợp đồng chuyên nghiệp, bao gồm ông và những người hầu khác."
"Vâng, thưa ngài." Walter cúi chào một lần nữa.
Klein vừa đưa chai rượu nho trắng giao cho đối phương, vừa thuận miệng hỏi:
"Walter, ông cho rằng ta nên thuê bao nhiêu người hầu để không bị coi là thiếu lễ phép?"
Walter nhận chai rượu nho trắng Garrod, không chút do dự trả lời:
"Ngài nên xác định nơi ở trước, chỉ có như vậy, mới có thể biết cụ thể cần bao nhiêu người hầu."
"Ừm, ông có đề nghị gì không? Yêu cầu của ta rất đơn giản, ở quận Bắc, ta là một tín đồ thành kính của nữ thần." Klein tiện tay vẽ một vòng trăng đỏ trên ngực mình.
Dựa vào thông tin mình nhìn thấy trên tạp chí đưa ra suy đoán, một biệt thự vườn ở khu vực quảng trường cao cấp trong thành phố, tiền thuê ít nhất phải 3 bảng mỗi tuần, tức là 156 bảng mỗi năm... Mặc dù không có số liệu trực tiếp, nhưng có thể suy ra, biệt thự vườn rất cực kỳ tốt ở ngoại ô khoảng 2 bảng mỗi tuần, một căn hộ cao cấp với một số phòng ngủ và phòng khách cũng tương tự, điều này được đánh giá là khá xa xỉ, chỉ có tầng lớp trung lưu thượng lưu mới có khả năng thuê, ừm, có thể dựa vào điều này để suy ra tiền thuê nhà của người giàu...
Nghĩ lại thật là đắt, khi ở thành phố Tingen, mình, Benson, Melissa thuê một ngôi nhà liền kề không có vườn chỉ mất 13 saule mỗi tuần, ngoài ngạch thêm 5 penny phí sử dụng đồ đạc, tòa nhà trước đó ở đường Minsk, cũng không tới 1 bảng...
Ài, 3 bảng thì 3 bảng, mình vẫn còn 2888 bảng, thuê một chỗ tốt hơn một chút cũng không sao, không sao... Trong khi đợi Walter trả lời, Klein yên lặng nhớ lại thông tin thuê nhà trong lòng, tính toán số tiền phải trả mỗi tuần, mỗi năm.
Walter suy tư hai giây, nghiêm túc trả lời:
"Thưa ngài, ngài có thể lựa chọn số 32 đường Boklund, nó gần giáo đường Thánh Samuel, là một căn nhà ba tầng, có hơn mười phòng, có chuồng ngựa, phòng cho người hầu và một khu vườn khá lớn, trước đó có nhiều người ở như tòng Nam tước, thành viên của Hạ Nghị Viện, luật sư giàu kinh nghiệm...
Nội thất bên trong rất tinh tế, có rất nhiều bức tranh nổi tiếng và đồ cổ, tất cả đồ đạc và dụng cụ đều đủ để tôn vinh địa vị của ngài, ngài có thể thuê trước một năm, nếu cảm thấy hài lòng thì xem xét việc mua toàn bộ.."
Nghe có vẻ rất tốt... Klein cười hỏi:
"Tiền thuê một năm là bao nhiêu?"
Walter nghiêm túc mà thành thạo báo ra con số
"Bao gồm phí sử dụng đồ đạc, mỗi năm là 1260 bảng."
"..." Klein may mắn khi mình đang không uống trà, bằng không khẳng định đã phun lên mặt quản gia.
Hắn sử dụng gần như tất cả năng lực khống chế của "Tên Hề", mới khiến biểu cảm không xuất hiện dị thường.
Chú thích 1: Thông tin về tiền thuê nhà đến từ "Giá trị của tiền trong quá khứ là bao nhiêu" và "Nghiên cứu về cuộc sống hôn nhân gia đình của tầng lớp trung lưu Anh thời Victoria".
Ngôi nhà giá 1260 bảng kia là ngôi nhà mà triều đại Qing thuê để làm đại sứ quán, có bị đẩy giá lên hay không, mình không biết được.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro