Q5: Chương 145 + 146
Chương 145: Tự hỏi
---
Trong một căn phòng cho thuê chật chội ở khu Đông, Backlund.
Klein mặc áo jacket khá dày đứng sau bàn, nhìn cửa sổ thủy tinh phía trước, tỉ mỉ cảm ứng tốc độ tiêu hóa của ma dược "Quỷ pháp sư".
"Nhanh thật, số lượng tiêu hóa còn nhiều hơn cả ba tháng trước cộng lại... Nhưng cũng chẳng còn cách nào, trước khi lấy được 'Cây gậy chống sinh mệnh', mình khó mà chữa bệnh được, phải để ý xem tim của người bị dọa sợ có chịu nổi không, cũng không thể nào đến bệnh viện tạo ra chuyện kinh dị ở thành phố được...
"Tương tự, nếu không phải chiến tranh nổ ra, việc tìm kiếm các Bán Thần khác khá khó khăn, những người có thể xác định được hành tung phần lớn đều thuộc sân nhà, nếu muốn lặng lẽ lén vào, tạo ra cảm giác sợ hãi hết hồn, thì buộc phải chuyển hóa người vô tội thành con rối. Cho dù không có lựa chọn khác, mình cũng sẽ không suy xét đến..." Klein chuyển sự chú ý khỏi người mình, lặng lẽ cảm thấy vài câu.
Hắn âm thầm lặp lại một từ:
"Chiến tranh..."
Lúc này, nơi xa vẫn còn chan hòa ánh đèn đường, mà khu Đông đã tối om như mực, thỉnh thoảng mới thấy cảnh sát tuần tra xách đèn bão đi ngang qua.
Bình thường những cảnh sát này sẽ không tích cực như thế, nay vì chiến tranh bùng nổ mà phải chấp hành lệnh cấm tương ứng, đảm bảo trị an cho tốt.
"Chiến tranh..." Klein nhỏ giọng lặp lại từ này một lần nữa, trong lúc ngẩn ngơ đã nhìn thấy một phần kết cục.
Quốc vương George III của Ruen rốt cuộc đã phá vỡ xiềng xích, không màng đến chuyện vị nào trong bảy vị thần sẽ ra tay ngăn cản, có thể chính thức thúc đẩy các nghi thức của "Hắc hoàng đế", kế tiếp thì phải xem bản thân ông ta, hoặc nên nói là bản thân ngài ấy. Chỉ cần ngài ấy có thể chịu được sự tấn công của ma dược, chỉ cần ngài ấy có thể giữ được lý trí, thì ngài ấy sẽ bước lên ngôi thần, tấn thăng danh sách 0;
Gia tộc Einhorn Fusak mượn cuộc chiến tranh có thể lan ra toàn thế giới để số lượng lớn các thành viên mấu chốt có thể tiêu hóa hết ma dược, dễ dàng chuẩn bị được nghi thức tương ứng, tăng toàn bộ sức mạnh của quốc gia lên tầm cao mới;
Trong cơn sóng triều của thời đại, người anh em của Amon kia ăn ma dược, thực hiện màn lột xác, trở thành "Nhà không tưởng", khiến thế giới có thêm một vị Chân thần nữa...
Trong lúc suy nghĩ, Klein chợt nảy ra một vấn đề:
"Kết cục như vậy, anh chấp nhận sao?"
Kết cục như vậy, anh chấp nhận sao... Klein mở miệng ra, rồi chậm rãi ngậm lại, tất cả những gì nhìn thấy trước mắt dường như vượt qua hạn chế về không gian và thời gian, quay về quá khứ, quay về một nơi khác:
Đó là màn sương mù dày đặc, ẩm ướt, lạnh lẽo, thoang thoảng mùi gay mũi, có màu vàng nhạt lẫn chút màu rỉ sắt, bao phủ toàn bộ Backlund;
Đó là những người vô gia cư bị bệnh tật, đói khát, đau đớn, giá rét giày vò hành hạ, từ từ đến gần cái chết, nhưng vẫn cố gắng vùng vẫy muốn được sống tiếp. Họ vì một chút lương thực, vài đồng thù lao mà liều mạng ép mình, không dám để bản thân nhàn hạ, rốt cuộc nhìn thấy ánh bình minh của cuộc đời, mua được chân giò hun khói đã khao khát từ lâu, nhưng nay lại ngã quỵ trong màn sương mù mờ mịt mông lung kia, rốt cuộc không thể đứng lên được nữa;
Đó là một quả phụ cần cù vất vả, vì sinh tồn, vì hai đứa con của mình mà vứt bỏ tất cả thể diện, khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, dựa vào những lời lẽ cay độc, dựa vào căn bệnh lở loét, dựa vào những cơn đau nhức ở khớp xương để chống đỡ một nóc nhà có thể che mưa che nắng. Nhưng trong màn sương mù nọ, nóc nhà ấy sụp xuống, đứa bé mà bà dốc hết sức bảo vệ cuối cùng cũng chết trong vòng tay của bà;
Đó là một cô gái được mẹ và chị gái ân cần chăm sóc, liều mình học hành, cô đã trải qua rất nhiều cực khổ để từng bước thoát ra khỏi cảnh khốn cùng, hi vọng mình sẽ tốt lên, hi vọng mẹ và chị mình không còn phải nhọc nhằn, hi vọng một nhà ba người có thể trải qua cuộc sống hằng mơ ước, nhưng tất cả những hi vọng đó cuối cùng vẫn vỡ tan trong trận sương mù đáng sợ kia. Cô gái chỉ còn lẻ loi một mình, có thêm bao nhiêu đau khổ, có thêm bao nhiêu niềm vui, cũng không thể chia sẻ cho mẹ và chị gái nữa, cuộc sống gia đình đầm ấm trong tưởng tượng kia còn chưa bắt đầu, đã mãi mãi biến mất;
Đó là những sinh linh gục ngã như rơm như rạ, gia đình nọ nối tiếp gia đình kia, người nọ nối tiếp người kia, nỗi đau đớn khắc sâu vào xương tủy, vĩnh viễn không thể xóa nhòa;
Đó là một học sinh mang theo tương lai tốt đẹp, nhưng lại chỉ còn một nửa thân thể, ruột rơi ra ngoài;
Đó là một đứa bé trên đường trở về nhà, đột nhiên phát hiện đã mất đi bố mẹ, bản thân biến thành cô nhi lúc nào không hay;
Đó là những người bình thường quay cuồng trong đau khổ, gian nan bò về phía trước, muốn tới gần tương lai, lại không thể nuốt xuống hơi thở cuối cùng;
Đó là dân chúng hoặc chết lặng đến mức người ta phải đau lòng, hoặc khóc ngất vài lần trong nghĩa trang;
Đó là mặt đất nhuộm đẫm máu tươi;
Đó là không trung dày đặc khói thuốc súng;
Đó là một quả đạn pháo vừa lạnh lùng vừa vô tình."Mà kẻ đứng đằng sau, hung thủ chính thúc đẩy, tạo ra tất cả những điều đó, sẽ bước từng bước trên bậc thang chất đầy thi hài, ngồi vào ngai thần, nhận sự hoan hô, thoát khỏi già yếu.
Diễn biến như thế, anh chấp nhận sao?
Sắp xếp như thế, anh chấp nhận sao?
Kết cục như thế, anh chấp nhận sao?
"Không, tôi không chấp nhận." Klein im lặng một hồi, đột nhiên mở miệng, gằn giọng nói.
Âm thanh này vang vọng trong phòng, tầng tầng lớp lớp, đan xen cộng hưởng:
"Không, tôi không chấp nhận!"
Trong lúc bên tai còn văng vẳng tiếng vọng, khóe miệng Klein dần cong lên, nở nụ cười tự giễu:
"Bảy vị thần đều ngầm đồng ý, anh không chấp nhận cũng có nghĩa lý gì?"
Klein lại im lặng, qua rất lâu mới thở hắt ra, lẩm bẩm với vẻ mặt bình thản:
"Cho dù không có nghĩa lý, thì có một số việc vẫn phải làm."
Trên thế giới này, nào có nhiều chuyện nhất định phải thành công, nhất định phải có tác dụng và giá trị?
Klein lại nhếch khóe miệng, thu tầm mắt lại, xoay người tiến vào phòng bên trong căn hộ cho thuê.
Tuy hắn đã ra quyết định, nhưng cũng không lỗ mãng thực hiện ngay, với cấp bậc và địa vị hiện giờ của hắn, bất kể làm gì cũng rất khó gây ra ảnh hưởng đối với chuyện của George III, ngoài việc tặng mạng của mình ra thì không có bất cứ kết quả nào.
Hơn nữa, nếu trong thời điểm mấu chốt của chiến tranh mà khiến nội bộ Ruen hỗn loạn, dẫn đến quân đội Fusak xâm nhập thành công, thì số người vô tội phải chết sẽ gấp mười lần, thậm chí cả trăm lần sự kiện sương mù Backlund.
"Trước mắt chỉ có thể chuẩn bị, một mặt nâng cao bản thân, mặt khác phải bố trí nhiều mặt, kiên nhẫn chờ đợi cơ hội..." Klein âm thầm nói với mình một câu, lấy ra thứ màu đen đặc như hồ dán, chia ra một nửa, bôi lên mặt gương.
Đây là cách để liên lạc với ma nữ Triss.
Nhưng đến khi thứ màu đen kia "bốc hơi" biến mất, trên mặt gương vẫn không xuất hiện dị trạng gì.
"Không có hồi đáp... Sau khi bị vị Thiên sứ tiểu thư đưa tin dọa sợ, Triss đã quyết định không có bất cứ liên hệ nào với Gehrman Sparrow nữa sao..." Klein âm thầm thở dài, đi đến bên giường ngủ ngồi xuống.
Nguyên nhân của việc hắn nhanh chóng nghĩ đến chuyện giáo phái Ma Nữ trợ giúp quốc vương George III là vì:
"... Một là các ma nữ cần tai họa để tiêu hóa ma dược, cử hành nghi thức. Hai là George III đã hứa hẹn điều gì đó với họ? Hứa hẹn họ có thể công khai truyền giáo? Không, đây là việc mà bảy vị thần không cho phép. Cho dù 'Hắc hoàng đế' là danh sách 0, cộng thêm 'Ma nữ nguyên sơ', 'Chúa Sáng Thế Chân Thực' cũng không thể nào đối đầu với liên minh bảy vị thần được. Đương nhiên, sau cuộc chiến tranh này, liên minh bảy vị thần còn tồn tại nữa hay không cũng là một câu hỏi...
"Nếu là vậy, thì sau khi biết George III đang hợp tác với giáo phái Ma Nữ, bảy vị thần hẳn là sẽ không để ông ta trở thành 'Hắc hoàng đế;...
"Còn hứa hẹn chuyện gì khác nữa? Con đường 'Ma nữ' có Chân thần, những sự vật có giá trị lưu lạc ở bên ngoài thực sự rất ít... Con đường gần? Đó không phải là con đường 'Hồng tế ti' sao... George III, không, người anh em của Amon kia từ chỗ 'Huyết hoàng đế' Alista Tudor, không những nắm giữ được lăng tẩm bí mật mà 'Hắc hoàng đế' cần, mà còn lấy được đặc tính phi phàm cấp Thiên sứ con đường 'Hồng tế ti' hoặc là vật phong ấn cấp '0'?
"Trong tình huống có danh sách 0 không có danh sách 1, chỉ sợ lãnh đạo cao cấp của giáo phái Ma Nữ sẽ có hi vọng tiến thêm một bước lớn, ừm, 'Ma nữ nguyên sơ' hẳn là rất hứng thú...
"Như vậy thì có thể giải thích vì sao giáo phái Ma Nữ phải giúp đỡ... Chuyện ác linh 'Hồng Thiên sứ' tìm kiếm 'Ma nữ trắng' Katarine sẽ không đơn giản như hắn nói... Không, hắn không nói gì cả, chỉ dùng thường thức và phản ứng để chỉ dẫn mình suy nghĩ như vậy..."
Mạch suy nghĩ của Klein dần rõ ràng, quyết định đột phá từ chỗ "Ma nữ trắng" Katarine, coi cô ta là mục tiêu tiếp theo. Nhưng trước đó hắn muốn nghe xem lời tiên đoán của "Nữ vương thần bí" Bernadet là gì, nghe xem cô muốn làm gì ở Backlund.
Chỉ khi hiểu sâu thêm về tình hình, mới có thể tìm ra và nắm chắc cơ hội!
Sáng sớm ngày thứ hai, "Ẩn Sĩ" Cattleya chuyển lời của "Nữ vương thần bí" Bernadet:
"Khoảng 12 giờ đến 12 giờ rưỡi trưa nay, Rạp Hát Màu Vàng, nhà hàng Sorenzo."
Đó là tên của một buồng riêng.
Klein đến vào lúc 11h55, hắn dùng ảo thuật qua mắt các phục vụ, đi thẳng một mạch đến căn phòng mục tiêu mà không bị ai ngăn cản, kiên nhẫn chờ đợi ở bên ngoài.
Qua một lát, hắn lấy đồng hồ bỏ túi vỏ vàng ra, bấm mở nắp, liếc nhìn giờ.
Sau đó Klein cất đồng hồ đi, lặng lẽ đếm đến mười, sau đó giơ tay gõ cửa phòng "Rạp Hát Màu Vàng".
Lúc này, con rối Ciunas của hắn đang ngồi ở trên ghế vỉa hè đối diện nhà hàng, nhàn nhã đọc báo, Enjuni thì đi cùng một đám học sinh, rải truyền đơn miêu tả hình tượng độc ác của Fusak. Đương nhiên, ba người này thường xuyên thay đổi vị trí cho nhau, khiến người ta không thể nào phán đoán chính xác.
"Mời vào." Trong buồng riêng vang lên tiếng của Bernadet.
Thật tài tình, vừa rồi mình còn chưa phát hiện ra trong phòng có người, cũng không phát hiện ra có ai đi vào... Ừm, cũng vì mình không mở "Dây linh thể" thị giác... Klein âm thầm lẩm bẩm hai câu, vặn nắm cửa, đẩy ra cửa.
Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là một màu vàng chói, sau đó mới là cô gái có mái tóc màu hạt dẻ ngồi ở ghế đầu bàn ăn.
_____________
Chương 146: Người buồn cười
---
Bernadet mặc một chiếc áo sơ mi nữ phong cách Intis, ngồi im ở đó, mái tóc nâu dài để xõa tự nhiên, đôi mày thẳng giãn sang hai bên, nhưng lại có thêm vài phần khí chất của cô gái trái đất, hơn nữa còn là quý cô có địa vị cao.
Đại đế đã có sự ảnh hưởng nhất định trong việc bồi dưỡng thẩm mỹ cho "Nữ vương thần bí", chỉ là thẩm mỹ này phải chịu giới hạn của hoàn cảnh xung quanh, không thể thể hiện ra hết được... Klein bỏ mũ xuống, đặt lên ngực, hơi cúi người chào, sau đó tùy ý kéo một chiếc ghế tới, ngồi xuống.
Đôi mắt xanh thẳm như chứa đựng đại dương của Bernadet lướt qua, giọng nói dịu dàng êm đềm vang lên:
"Lần này anh cần liên lạc khẩn cấp với tôi là vì chuyện gì?"
Không phải cô là "Bậc thầy tiên đoán" sao, chẳng lẽ không nhận được chút gợi ý nào? Klein theo bản năng thầm hỏi lại một câu, chợt cảm thấy dường như mình rất lên mặt.
Đây hẳn là di chứng do trao đổi thời gian dài với ác linh "Hồng Thiên sứ... Địa vị và cấp bậc mà hắn bày ra ảnh hưởng đến những người xung quanh một cách tự nhiên, nếu hắn nguyện ý thì sức ảnh hưởng này chắc chắn có thể biến thành ô nhiễm... Klein cấp tốc dò xét bản thân, có phán đoán nhất định.
Hắn hơi trầm ngâm một lát, không đáp mà hỏi ngược lại:
"Cô đã hoàn thành chuyện ở Backlund chưa?"
Bernadet thong thả lắc đầu:
"Chưa.
"Thậm chí có thể nói là đã thất bại."
"Hả?" Klein dùng một từ cảm thán để bày tỏ sự kinh ngạc của mình.
Bernadet nhìn hắn một cái, nói với tốc độ không nhanh không chậm:
"Ma dược danh sách 2 con đường 'Kẻ nhìn trộm bí mật' có một cái tên kỳ lạ, là 'Hiền giả', muốn tấn thăng lên cấp bậc này thì phải ngăn cản được một tai họa liên quan đến lực lượng cấp bậc cao."
"Hiền giả"... Hiền giả trong "Hiền giả ẩn nấp" là từ đây mà ra... Klein chợt giật mình, đang định lên tiếng gặng hỏi, thì nghe "Nữ vương thần bí" tiếp tục nói:
"Tôi đoán Backlund sắp xuất hiện cơ hội như vậy, nên đã từng sắp đặt ở nơi này từ nhiều năm về trước, gần đây lại chờ đợi thêm thời gian dài nữa.
"Đáng tiếc, lời tiên đoán của tôi là sáu tháng cuối năm nay. Cuối năm trước tôi không ở Backlund, không thể ngăn cản được sự kiện sương mù, mà trong cuộc chiến tranh lần này tôi đã cố gắng làm gì đó, cũng có thành quả nhất định, nào giờ Fusak lại không kích Backlund, khiến tai họa cuối cùng cũng bùng phát."
Bởi vậy cô mới nói là thất bại... Klein khẽ gật đầu, thầm thở dài nói:
"Tôi cũng không ngờ người mở ra chiến tranh lại là người Fusak"
Lúc nói chuyện, trong lòng Klein đồng thời cũng cảm thán, nghi thức tấn thăng của "Nữ vương thần bí" nói khó không khó, nói dễ không dễ, còn phải xem vào duyên phận của bản thân.
Phải biết rằng, trước khi hắn trở thành Bán Thần, cũng đã hai lần ngăn cản "Chúa Sáng Thế Chân Thực" giáng trần, thực sự cứu được Tingen và Backlund, chắc chắn có thể thỏa mãn yêu cầu của nghi thức trở thành "Hiền giả", nhưng trong tình huống bình thường, đâu có nhiều tai họa tương tự như vậy, hơn nữa cũng không dễ dàng ngăn trở.
Giống như lần này, người anh em của Amon kia đã mưu tính một hai nghìn năm, cho dù bên phía quốc vương George III xảy ra vấn đề gì, thì chiến tranh vẫn sẽ nổ ra giống như hắn dự đoán, bởi vì nút thắt "Tính duy nhất" con đường "Tử Thần" này không có cách nào cởi bỏ.
Điều này khiến Klein không nhịn được bắt đầu nghi ngờ cuộc đời của ngài Azik ở Bắc đại lục lại vẫn luôn nằm trong sự sắp xếp của người anh em của Amon kia, nếu không thì sau khi ngài ấy mất đi mặt nạ biến hình, mất đi kí ức, làm thế nào mà tránh né được con mắt của các giáo hội lớn?
Quan trọng hơn là, trong cuộc đời lần này, không biết vì sao Azik lại trực tiếp dùng tên thật!
Mà điều này cũng không bị người khác nghi ngờ, không dẫn đến việc điều tra!
Tất cả đều nằm trong sự sắp đặt của ngươi sao? Anh trai của Amon... Nghĩ đến đây, Klein lại có chút rối loạn căng thẳng sau chấn thương, cả người thiếu điều run lên vì sợ.
Hắn lặng lẽ hít sâu một hơi, nhìn "Nữ vương thần bí", nói thêm:
"Cuộc chiến tranh lần này liên quan đến con của Đấng Sáng Tạo, liên quan đến Vua Thiên Sử, liên quan đến các Chân thần, cô căn bản không thể ngăn cả được."
Với sự hiểu biết, từng trải và kinh nghiệm của Bernadet, nghe một câu như thế trên mặt đã có sự thay đổi, cô thấp giọng lặp lại từ mẫu chốt:
"Con của Đấng Sáng Tạo... Vua Thiên Sứ... Chân thần..."
Cô không kinh ngạc trước điều này lắm, dường như đã có dự đoán nhất định từ trước, nhưng cho dù là một vị "Bậc thầy tiên đoán" cũng không thể nào thực sự nhìn ra được "kịch bản" của người anh em của Amon kia.
Sau khi nhắc lại, Bernadet im lặng hai ba giây, thở dài lẩm bẩm:
"Thì ra là thế..."
Klein điều chỉnh tư thế ngồi, đổi cách suy nghĩ vừa nói:
"Thật ra, cuộc chiến tranh này đối với cô cũng là một cơ hội.
"Tiếp theo sẽ có rất nhiều tai họa, trong đó có những tai họa là do các lực lượng cấp bậc Thiên sứ va chạm tạo thành. Tôi nghĩ, ít nhất cô đang nắm giữ một món vật phong ấn cấp "0", thời khắc mấu chốt có thể dùng nó để ngăn cản. Đương nhiên, phải lựa chọn thời cơ và cách thức cho tốt."
Bernadet khẽ gật đầu, đồng ý kiến với lời của Klein, cũng ngầm thừa nhận mình có ít nhất một vật phong ấn cấp "0".
Đương nhiên, là con gái của "nhân vật chính" trong thời đại trước, là đứa con mà Đại đế Russell yêu thương nhất, nếu cha cô không để lại cho cô một đến hai vật phong ấn cấp "0" thì mới là chuyện khó mà tưởng tượng.
Quan trọng hơn là, Bernadet đang chuẩn bị nghi thức tấn thăng "Hiền giả", điều này chứng tỏ trên tay cô chắc chắn đã có đặc tính phi phàm danh sách 2 tương ứng, mà nó ở một mức độ nào đó chẳng khác nào là vật phong ấn cấp "0".
Sau khi ngầm thừa nhận, giọng nói tuy ôn hòa nhưng không ẩn chứa tình cảm nào hơi thay đổi một cách kỳ lạ:
"Nhưng, tôi vẫn không thích chiến tranh, tuy nó có thể mang đến cơ hội cho tôi.
"Tôi từng rất hận ông ấy, không hiểu nổi ông ấy, nên trong rất nhiều năm đã không gọi ông ấy là cha, chính là vì khi về già ông ấy tấn thăng 'Hắc hoàng đế', làm ra rất nhiều chuyện đi trái với thời đại, làm hại đến dân chúng vô tội. Tôi không thể chấp nhận được việc người cha giống như anh hùng trong mắt tôi lại biến thành một tên bạo chúa điên cuồng...
"Mà hiện giờ, sau khi nhận được câu trả lời từ vị đằng sau anh, cùng những gì mình điều tra được, tôi đã hiểu một chút về tình cảnh của ông ấy, biết rõ ông ấy giống như một người chết đuối, liều mạng giãy dụa theo bản năng."
... Klein nghe mà thổn thức, tâm trạng như dậy sóng.
Người hiểu rõ nhất về Russell Gustav trên thế giới này có lẽ cũng chỉ có hai người ngồi đây thôi.
Đương nhiên, nỗi hoài cảm này cũng không trở ngại việc hắn phát hiện ra trạng thái của "Nữ vương thần bí" Bernadet hôm nay không được bình thường lắm. Trong những lần gặp mặt trước đó, vị nữ vương này chưa bao giờ nói nhiều như vậy, chưa bao giờ trực tiếp mở thế giới tâm hồn của mình ra, cùng lắm là thổi một khúc nhạc, bày tỏ chút bi thương bằng cách kín đáo.
Nghĩ vậy, Klein giả vờ như không phát hiện ra, hỏi tiếp:
"Ngài ấy bắt đầu thay đổi từ khi nào? Cô cảm thấy trước đó có dấu hiệu báo trước nào không, hoặc là có chuyện gì đáng chú ý không?"
Đôi mắt xanh thẳm sâu xa của "Nữ vương thần bí" Bernadet khẽ dao động, giống như rơi vào trong dòng hồi ức dài lâu.
Qua một lát, cô mới thong thả lên tiếng:
"Trước đó không lâu, ông ấy đắc ý nói với tôi một câu: chẳng phải con vẫn luôn muốn biết mặt trăng quay xung quanh chúng ta có gì khác các ngôi sao khác sao? Sau này, chưa biết chừng chúng ta sẽ du hành đến đảo Tinh thần."
Đảo Tinh thần... Mặt trăng và các ngôi sao khác có thứ gì... Klein suy xét lời nói của "Nữ vương thần bí", đột nhiên nhớ tới một từ mấu chốt và một chuyện quan trọng.
Từ mấu chốt kia là:
"Tinh không"!
Chuyện quan trọng kia là:
Ngài "Cửa" từng nói với Đại đế Russell rằng đợi đến khi mình có cơ hội và năng lực là có thể lên mặt trăng xem, cũng sẽ giải đáp được rất nhiều nghi hoặc của mình.
Cuối cùng đại đế đã đi? Những tờ nhật ký tâm thần kia được viết ra sau khi đã đi thăm dò? Cuối cùng ông ấy bất tri bất giác thay đổi tính cách, trở nên cực đoan, quá khích? Klein nhớ lại nội dung tương ứng, lên tiếng trong cái nhìn chăm chú của "Nữ vương thần bí" Bernadet:
"Đến cấp bậc của cô, hoặc ít hoặc nhiều hẳn là biết về ô nhiễm đến từ tinh không."
Bernadet gật đầu, không gặng hỏi, dường như biết rằng Gehrman Sparrow ở đối diện cũng không rõ lắm, chỉ có Bán Thần cấp bậc Thiên sứ mới có thể phát hiện ra và chống lại loại ô nhiễm này.
Hai người lặng lẽ nhìn nhau đến mười giây, cuối cùng hắn chuyển chủ đề về lý do hôm nay mình đến:
"Một trong những nguyên nhân của cuộc chiến tranh lần này là quốc vương George III của Ruen đã phát hiện ra 'Huyết hoàng đế' Tudor để lại chín tòa lăng tẩm bí mật, có ý tưởng chuyển sang con đường 'Hắc hoàng đế', trở thành danh sách 0. Vì thế ông ta xoá bỏ 'Dự luật ngũ cốc..."
Klein không quan tâm "Nữ vương thần bí" có hiểu về chuyện này không, chỉ dựa theo tiết tấu của mình, giải thích qua và nhấn mạnh các trọng điểm cho cô nghe, cuối cùng nói:
"'Hắc hoàng đế' quả thực có năng lực hồi sinh, chỉ khi nào xuất hiện 'Hắc hoàng đế' mới, thì vị cũ kia mới hoàn toàn ngã xuống."
Vị cũ kia là đang chỉ Đại đế Russell có khả năng đã thành công nhưng lại "bị ám sát bỏ mình".
Đôi khi, Klein nghi ngờ Russell không phải là cố ý cho người khác cơ hội nên mới ngã xuống ngay tại trận, làm thế, khi ông ấy hồi sinh ở Tinh giới, một lần nữa nắm giữ "Tính duy nhất", hấp thụ ba phần đặc tính danh sách 1, thì sẽ không thể thu hồi được đặc tính của con đường khác như "Hoàng đế tri thức", "Học giả huyền bí", có thể khiến bản thân mình thuần khiết, thoát khỏi điên cuồng.
Đây là một cách tìm đường sống trong cái chết, nhưng điều kiện tiên quyết là lúc đó nghi thức của Russell đã thành công rồi, ông ấy phải chết ở trong hoặc sau nghi thức, chứ không phải là trước nghi thức.
"Nữ vương thần bí" Bernadet yên lặng nghe xong, chậm rãi nói:
"Anh muốn ngăn cản George III?"
"Đúng vậy." Klein thản nhiên gật đầu.
"Vì sao?" Bernadet gặng hỏi với giọng đều đều.
Klein nhếch khóe miệng, mỉm cười đáp:
"Một vài lý do buồn cười, không đáng nhắc đến."
Ánh mắt của Bernadet dừng lại trên người hắn một hồi, sau đó cô nói:
"Vậy là đủ rồi, tôi cũng đang vì một vài chuyện xa vời, rất có khả năng sẽ không xảy ra.
"Chúng ta có thể hợp tác trong việc ngăn cản George III."
Đều là những người "buồn cười"... Klein thầm than một tiếng:
"Tôi sẽ đưa cách thức triệu hồi người đưa tin cho cô."
"Được." Bernadet giơ tay phải ra vỗ nhẹ một cái xuống mặt bàn.
Bút máy đang đặt bên cạnh cô đột nhiên vọt lên, như bị một tinh linh vô hình cầm lất, thoải mái lưu loát viết lên giấy.
"Đây là cách triệu hồi người đưa tin của tôi." Bernadet bình tĩnh nói.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro