Q5: Chương 163 + 164

Chương 163: Kiên nhẫn
---
Sau khi kết thúc bói toán, quay trở lại thế giới hiện thực, Klein đi ra phòng ngoài của căn hộ cho thuê, ngước nhìn vầng trăng đỏ rực trên bầu trời đêm ngoài cửa sổ, lặng lặng suy tư một lát.

Có lẽ còn có cơ hội tiêu hóa ma dược... Cuối cùng hắn thầm lẩm bẩm một câu, lấy ra một thứ, mang theo hai con rối, biến mất vào trong bóng đen nơi không có ánh đèn.

Ở Backlund, hắn không dám dùng "Lửa nhảy nhót" nhiều, sợ bị Zaratul cảm nhận thấy, dù sao không phải lần nào cũng có thể thuận lợi đốt hạc giấy mà Will Oncetine gấp để dự phòng, làm thế là không tôn trọng vị "Rắn vận mệnh" kia, mà cứ đến thẳng nhà bác sĩ Eren để "thăm hỏi" cũng dễ khiến nhà họ bị chú ý.

Chỉ chớp mắt sau, Klein đã xuất hiện ở phía trái gác chuông kiểu Gothic cao cao trong giấc mơ nọ, ẩn thân trong bóng tối. Đây là "Đồng hồ trật tự" có tính ký hiệu của Backlund.

Sau đó, hắn và hai con rối tách nhau ra, mỗi người trốn vào một chỗ khác nhau.

Làm xong mọi việc, Klein nhanh chóng cho một con chuột chuyển hóa thành con rối, để nó chạy tới sát mép của phạm vi năng lực thao túng, há miệng thấp giọng tụng niệm một tôn danh:

"Thần chiến tranh vĩ đại, tượng trưng cho máu và sắt, chúa tể của loạn lạc và phân tranh, 'Ma nữ trắng' Katarine đang ở khu vực này..."

Klein đang thực hiện giao hẹn với ác linh "Thiên sứ đỏ", cũng hi vọng sinh vật từng có địa vị cao này sẽ thay mình giẫm vào các bẫy rập có khả năng tồn tại. Đồng thời, hắn cũng rất nghi hoặc về mưu đồ thực sự của Sauron Einhorn Medici, nên không vội vàng tìm Giáo hội Đêm Tối hoặc là "Nữ vương thần bí" Bernadet giúp đỡ, chỉ định đứng ngoài quan sát, xác nhận tình hình, đỡ liên lụy người khác rơi vào bẫy.

Tiếng cầu nguyện vừa dứt, con chuột màu xám nọ đột nhiên hơi run rẩy rồi lặng lẽ ngã vào thùng rác bên cạnh.

Nó đã mất đi sinh mệnh của mình, không còn là con rối của Klein nữa.

Đây là cách để Klein đề phòng bản thân bị ác linh "Thiên sứ đỏ" đánh dấu.

Mà bản thân hắn sau khi từ bỏ con chuột con rối, lập tức rời khỏi khu vực "Đồng hồ trật tự" cùng Ciunas và Enjuni, đi ra xa cách đó hơn mấy cây số, rồi để "Người thắng cuộc" cầu nguyện "Hải thần" Kalvetua.

Cầu nguyện xong, một người hai con rối lại tiếp tục lùi về sau, kéo giãn khoảng cách thêm một đoạn nữa.

Sau đó, Klein trốn trong một nhà kho của một căn nhà, đi nghịch bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám, ngồi vào vị trí của ngài "Kẻ Khờ".

Hắn lập tức giơ tay gọi "Quyền trượng Hải Thần" đến, mượn "điểm sáng cầu nguyện" của "Người thắng cuộc" để mở rộng phạm vi, quan sát tình hình xung quanh khu vực mục tiêu.

Cùng lúc đó, một bàn tay khác của Klein cầm lấy tờ giấy có dính máu của "Trung tướng bệnh tật" Tracy.

Có sự xúc tác như thế cùng phạm vi đã được xác định đại khái, nhờ "Tầm mắt chân thật", Klein không mất nhiều thời gian đã tìm ra chỗ "Ma nữ trắng" Katarine đang ẩn náu.

Cô gái thanh tú, tóc đen mắt lam, mặc áo dài trắng thánh thiện kia giống như một chiếc lông chim không có sức nặng, khẽ lướt qua phố lớn ngõ nhỏ. Các cảnh sát tình cờ đi tuần tra ngang qua, cho dù có nhìn về đúng phương hướng, cũng không thể phát hiện ra sự tồn tại của cô ta.

Nếu không phải có sự trợ giúp của sương mù xám, Klein cũng chỉ có thể dựa vào "Dây linh thể" để nhìn thấu lớp ẩn thân này.

Klein hít vào một hơi, kiên nhẫn chờ đợi ác linh "Thiên sứ đỏ" lên sân khấu, cũng tiện thể quan sát xem Katarine đang tìm kiếm cái gì.

Hắn nghi ngờ mục tiêu của vị "Ma nữ trắng" kia chính là Triss Chirk.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, vầng trăng đỏ rực dần ngả chênh chếch, Katarine lượn lờ quanh khu vực "Đồng hồ trật tự" một hồi nhưng không thu hoạch được gì, thoáng để lộ vẻ bực bội và thất vọng, dường như có thể rời khỏi nơi này bất cứ lúc nào.

Mà ác linh "Thiên sứ đỏ" vẫn chưa xuất hiện!

Việc này... Sauron Einhorn Medici chỉ đang lừa mình, không thực sự coi "Ma nữ trắng" là mục tiêu? Không, việc này không cần thiết, như vậy xem ra, toàn bộ điều kiện của hắn đều không có bất cứ ý nghĩa gì... Ác linh "Thiên sứ đỏ" thực ra đã đến hiện trường, nhưng cũng không lập tức ra tay giống mình, đợi mình và đồng đội đại chiến với Katarine một trận, sau đó mới thu dọn tàn cuộc? Mình cũng muốn đợi hắn chiến đấu với ma nữ kia đến giai đoạn ác liệt nhất thì đột nhiên xuất hiện, cướp lấy quả ngọt to nhất... Trong lúc Klein suy nghĩ, đã lờ mờ có suy đoán:

Hắn nghi ngờ ác linh "Thiên sứ đỏ" cũng phải thận trọng, điềm tĩnh giống mình, hi vọng bản thân sẽ là người đánh cá thu lưới, chứ không phải là cái lưới kia.

Việc này thật phiền toái... Tiếp theo phải so xem ai kiên nhẫn hơn... Klein thầm lẩm bẩm hai câu, tiếp tục thông qua "Điểm sáng cầu nguyện", quan sát tình hình khu vực xung quanh "Đồng hồ trật tự".

Tích tắc, tích tắc, kim đồng hồ nhảy lên theo một tiết tấu cố định trong màn đến yên ắng, vẻ mặt "Ma nữ trắng" Katarine ngày càng u ám.

Đột nhiên, cô ta chuyển ánh mắt về phía một khung cửa sổ thủy tinh trên một tòa nhà.

Trong đêm tối mờ ảo, nó như một chiếc gương phản chiếu sự vật phía trước.

Đôi mắt màu lam xinh đẹp của Katarine hơi lập lòe, trên mặt "gương" lập tức trở nên tối tăm, bên trong giống như đang ẩn chứa vô số sự vật và tầng tầng lớp lớp không gian.

Cánh cửa sổ thủy tinh kia dường như trở thành một lối đi dẫn đến thế giới khác!

Klein chợt giật thót trong lòng, kết hợp với đủ loại năng lực phi phàm liên quan đến gương mà Triss đã từng thể hiện, hắn nghi ngờ Katarine sắp dùng "Thế giới trong gương" để rời khỏi nơi này, kết thúc "buổi săn bắn" đêm nay.

Sao ác linh "Thiên sứ đỏ" vẫn còn nhẫn nhịn được? Tinh thần Klein cũng trở nên căng thẳng, theo bản năng định bỏ "Quyền trượng Hải Thần" xuống quay về thế giới hiện thực, mở ra hành động nhằm vào "Ma nữ trắng", không cho cô ta rời đi dễ dàng như thế.

Suy nghĩ trong đầu thay đổi rất nhanh, cuối cùng Klein lại không hề động đậy.

Hắn cảm thấy mình vẫn còn có thể đợi một chút nữa, bởi vì cho dù Katarine rời khỏi khu vực xung quanh "Đồng hồ trật tự", nhưng chỉ cần cô ta vẫn chưa phát hiện ra tình hình của cô con gái Tracy, thì Klein vẫn có thể định vị được cô ta. Đến lúc đó, hắn sẽ gọi "Ma kính" Arrodes đến, hỏi về năng lực và vật phẩm cụ thể của mục tiêu, sau đó đi tìm "Nữ vương thần bí" Bernadet hỗ trợ, hoặc tới Giáo hội Đêm Tối mượn vật phong ấn cấp "1", trước khi ra tay phải làm cho thắng lợi nghiêng về phía mình.

Hành động lần này của mình không cần phải cố ý giấu diếm, nếu mình đi mượn vật phong ấn mà Tổng giám mục cho mượn, thì chứng tỏ thái độ thực sự của Nữ thần về chuyện của George III là không thích vị quốc vương này trở thành "Hắc hoàng đế", nhưng cũng chỉ có thể ngầm chấp nhận, nếu có người định phá hỏng nghi thức, thì cũng rất sẵn lòng cung cấp sự trợ giúp nhất định... Klein bình ổn lại cảm xúc hơi nôn nóng, để trạng thái quan sát thả lỏng hơn.

Lúc này, vẻ mặt của "Ma nữ trắng" Katarine đã trở lại bình thường, cô ta bay tới phía trước cánh cửa sổ thủy tinh kia, sao đó chui vào trong như không có hình thể thực tế.

Thế giới hư ảo tầng tầng lớp lớp trong "gương" theo đó thu lại, giống như đang không ngừng rút ra xa.

Đúng lúc này, Klein đang dùng "Tầm mắt chân thật" để quan sát, dường như nghe thấy một tiếng hét thê lương của phụ nữa.

Tiếng hét này dường như truyền đến từ thế giới kia, mang theo nỗi sợ hãi tột độ và cảm xúc mãnh liệt khó có thể tin.

Mà các gia đình xung quanh không một ai thức giấc, hoàn toàn không nghe thấy gì.

Đây là tiếng hét của Katarine? Rốt cuộc cô ta đã gặp phải thứ gì... Ánh mắt Klein chợt ngưng lại, sau đó nghĩ tới một việc:

Ác linh "Thiên sứ đỏ" cũng là ác linh, cũng có thể "Hiện trên mặt gương", dùng nó để làm trung gian.

Nói cách khác, hắn không hề xa lạ đối với "Thế giới trong gương"!

Chẳng lẽ Sauron Einhorn Medici vẫn luôn ẩn náu trong "gương", đợi "Ma nữ trắng" chủ động rơi vào bẫy? Đồng tử Klein phóng to, hình ảnh u ám mờ mịt trong cánh cửa sổ thủy tinh dần biến mất.

Chiếc "gương" kia không còn chút bất thường nào, trở về dáng vẻ nguyên bản.

Qua vài giây, đáy của khung cửa sổ thủy tinh có thứ gì đó màu đỏ tươi chậm rãi tràn ra, ngưng tụ thành chất lỏng, chảy xuống phía dưới.

Những nơi chất lỏng này chảy qua, màu vàng nhạt vốn có xung quanh đều bị nhuộm một màu xám trắng, giống như được khảm một lớp đá lên trên.

Tách, tách, tách!

Từng giọt chất lỏng rơi xuống, nhuộm mặt đất một màu đỏ tươi như máu, tươi đẹp như hoa.

Thấy cảnh tượng đó, cơ trên mặt Klein thoáng giật giật, hắn vội vàng dùng năng lực "Tên hề" khống chế vẻ mặt mình.

Kết cục thế này quả thực vượt ngoài dự đoán của hắn.

Một "Bất lão ma nữ" sống hơn một ngàn năm, một thánh giả danh sách 3 hùng mạnh có thâm niên, mà rơi vào cạm bẫy của ác linh "Thiên sứ đỏ" lại không hề có chút sức phản kháng nào, cứ thế rơi vào im lặng.

Mà bản thân Klein, cho dù cộng cả hai con rối cùng vật phong ấn, nếu so với thực lực đơn thuần của Katarine cũng còn kém một chút, phải dùng sự chuẩn bị trước để bù lại.

Điều này chứng tỏ rằng, nếu đổi thành hắn đối diện với ác linh "Thiên sứ đỏ", chỉ sợ cũng không có kết cục tốt đẹp, cũng bất lực, nhỏ bé, cũng chỉ có thể chậm rãi chìm vào cơn hồng thủy như Katarine.

Hắn từng là Vua Thiên Sử? Cho dù còn chưa hồi phục được như thời kỳ mạnh nhất, nhưng vẫn khiến người ta tuyệt vọng như thế... Klein nhìn lượng máu chảy ra khỏi cửa sổ thủy tinh dần ít đi, hít một hơi thật sâu, quay về thế giới hiện thực.

Tiếp đó, hắn trao đổi vị trí với "Người thắng cuộc" Enjuni, để hắn "Truyền tống" tới trước khung cửa sổ thủy tinh kia.

Khi "Quỷ pháp sử" trao đổi vị trí, có thể lựa chọn hai cách thức hoặc chỉ đổi thân thể, hoặc đổi cả thân thể lẫn đồ đạc. Nhưng ở cấp bậc này Klein vẫn chưa thể nào đổi được đồ đạc theo ý mình, không thể muốn giữ lại cái gì thì giữ lại cái đó, chỉ có thể lựa chọn giữ toàn bộ hoặc đổi toàn bộ.

Bóng dáng "Người thắng cuộc" Enjuni trong lốt của Gehrman Sparrow vừa phác họa ra, đã lập tức thấp giọng nói với khung cửa sổ thủy tinh kia:

"Tôi đã hoàn thành lời giao hẹn của mình."

Trên cửa sổ thủy tinh chớp mắt hiện ra một bóng người.

Hắn mặc áo dài nền đen hoa văn đỏ, đội mũ trùm hờ hững, để lộ ra gương mặt có đường nét ôn hòa, màu da hơi nâu, nhưng thiếu sự hồng hào, chính là "Người trông cửa" bị Sauron Einhorn Medici nhập xác kia.

"Làm khá tốt." Người thanh niên này từ cửa sổ đi ra, cười nói.

Nghe thấy câu này, Klein rút ra một thứ từ trong túi áo, vừa nhếch khóe miệng, vừa đáp lại với chút vui vẻ:

"Anh làm cũng khá tốt."

Khi nói chuyện, hắn thổi một hơi lên chiếc kính độc nhãn trong tay, rồi đeo nó lên vị trí mắt trái.

Nụ cười Sauron Einhorn Medici chợt cứng lại.
______________

Chương 164: Thông "linh"
---
Có một chớp mắt, đêm tối lạnh lẽo chợt trở nên nóng ran, giống như đang phun ra nham thạch vô hình.

Nhưng hiện tượng đó nhanh chóng biến mất, mọi thứ trở lại bình thường.

Ác linh "Thiên sứ đỏ" đánh giá Klein từ trên xuống dưới vài lần, cười nói giống như chưa từng xảy ra chuyện gì:

"Ta phải nói lại một lần nữa, ngươi rất có thiên phú của 'Kẻ khiêu khích'.

"Thời điểm Zaratul tiêu hóa ma được 'Quỷ pháp sư' trước kia, cũng không dám giả dạng Amon trước mặt ta."

Giọng điệu của hắn không hề mang theo chút tức giận nào, không nói vì sao Zaratul không dám, nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua, Klein cảm thấy cả người lạnh ngắt như rơi vào hầm băng.

Đây là cảm nhận từ bản thể của hắn, cho dù cách một lớp con rối, mà anh vẫn dựng hết cả tóc gáy.

Không cần Sauron Einhorn Medici nói thêm gì, Klein đã hiểu rõ ý nghĩa tiềm ẩn trong lời hắn nói:

Những kẻ dám dùng cách này để dọa ra, đều sẽ chịu sự trừng phạt từ sắt và máu ngay tại trận!

Nhìn ác linh "Thiên sứ đỏ" tuy đã thu lại khí thế nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác địa vị cực cao, Klein không nhịn được lẩm bẩm vài câu trong lòng:

Nếu không phải vừa rồi ma dược "Quỷ pháp sư" đã tiêu hóa được một lượng khá lớn, thì ta thực sự cho rằng ý chí của ngươi mạnh như thép, thực lực đã khôi phục ít nhất là đến cấp bậc danh sách 1. Còn bây giờ ư, ta cơ bản có thể xác định biểu hiện điềm tĩnh bên ngoài của ngươi chỉ hòng che giấu nỗi sợ hãi cực độ đối với Amon, điều này cũng chứng tỏ địa vị hiện giờ của ngươi cùng lắm là danh sách 2...

Hơn nữa, bản thân mình cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ mất đi một con rối để nhanh chóng tiêu hóa ma dược, cho nên đây là sự mạo hiểm buộc phải chấp nhận...

Nếu Danitz ở đây, bảo hắn nhân cơ hội hô lên hai tiếng "đồ nhát gan", thì cho dù hắn có uống năm chai ma dược "Kẻ khiêu khích" cũng sẽ tiêu hóa hết ngay...

Klein không khiêu khích ác linh "Thiên sứ đỏ" thêm nữa, mỉm cười tháo chiếc kính độc nhãn kia xuống, nói:

"Thời kỳ đế quốc Solomon, Zaratul hẳn đã là Thiên sứ, làm sao có khả năng còn đang tiêu hóa ma dược 'Quỷ pháp sư'?"

"Người ta nói là Zaratul nhỏ." Sauron Einhorn Medici thuận miệng đáp lại một câu.

Điều này đồng nhất với những gì ông lão trong người Leonard miêu tả... Klein khẽ gật đầu, chuyển sang đề tài chính:

"Ngươi đã giải quyết 'Ma nữ trắng'?"

"Anh nói sao?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" cười một tiếng rồi nói: "Hơn nữa, làm người thì phải lịch sự, nếu Katarine đã tự xưng là 'Thánh nữ trắng', thì đừng gọi cô ta là ma nữ nữa."

Lịch sự... một "thợ săn" lại nhấn mạnh lịch sự với mình... Trong chớp mắt, Klein rất muốn giật giật khóe miệng, để bày tỏ cảm giác hoang đường trong lòng mình, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn.

Xem ra "Khiêu khích" cũng không chỉ có hai cách là chế giễu và chửi người khác. Ôi, cái loại chỉ biết mỗi một câu chửi như Danitz đúng là nỗi sỉ nhục của thợ săn... Klein vừa nghĩ vừa lên tiếng:

"Ta đã thực hiện lời giao hẹn, ta nghĩ người không ngại cho ta một chút thù lao nho nhỏ đâu nhỉ."

"Thù lao?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" cười khẩy hỏi lại một câu.

Klein không để ý đến thái độ của hắn, vẫn tiếp tục như tự nói:

"Ta muốn thông linh 'Ma nữ trắng', hỏi một vài chuyện từ chỗ cô ta."

"Chỉ yêu cầu này thôi?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" buồn cười hỏi.

Klein gật đầu:

"Đúng vậy."

"Không thành vấn đề." Sauron Einhorn Medici giơ tay phải lên, chụp vào giữa trán mình, từ đó kéo ra một bóng dáng hư ảo lờ mờ, chính là "Thánh nữ trắng" Katarine trên mặt vẫn còn nỗi sợ hãi và vẻ hoang mang.

"Có thể để chúng ta trao đổi riêng không?" Klein thấy thế, nhìn quanh một vòng rồi hỏi.

Ác linh "Thiên sứ đỏ" bật cười, nói:

"Có cần một phòng riêng không?

"Dùng đầu óc của ngươi nghĩ chút đi, cho dù ngươi có muốn giấu những vấn đề mình muốn hỏi, thì ta cũng có thể thông linh Katarine mà biết được tình hình chi tiết. Trừ phi, ngươi không định trả cô ta cho ta? Hoặc là, ngươi là một thằng bé cần cảm giác nghi thức?"

... Klein để con rối đáp lại với vẻ mặt không biểu cảm:

"Ta có cách để cô ta quên đi vấn đề ta đã hỏi."

Câu này vừa là nói thật, vừa là nói dối. Thật ở chỗ Klein quả thực có thể mượn đặc tính phi phàm "Bậc thầy thao túng" của Hevin Rambis để hoàn thành việc đó, chỉ là khá khó khăn, xác suất thất bại rất cao, hơn nữa hiệu quả xấu lại còn không ít. Dối ở chỗ, vì Klein căn bản không định làm thế, sẽ làm lộ ra rất nhiều chuyện quan trọng. Mục đích hắn nói câu đó chỉ có một, đó chính là khiến ác linh "Thiên sứ đỏ" nghi ngờ việc hỏi đáp có phải là sự thật hay không, cho rằng bên trong còn che giấu phần mấu chốt, từ đó bỏ qua giá trị của vấn đề bên ngoài. Đây là một cách hữu hiệu để đề phòng kẻ đa nghi.

Đương nhiên, Klein cũng không hi vọng xa vời rằng nhất định sẽ thành công, dù sao kẻ đối diện cũng là "Thiên sứ đỏ" nắm giữ "Âm mưu".

"Không tệ." Sauron Einhorn Medici nghe xong câu trả lời của Klein, cả người đột nhiên biến mất, chui vào trong mặt cửa sổ thủy tinh.

Klein liếc mắt nhìn chỗ máu đã ngưng tụ thành đá xám cảm thấy hơi tiếc nuối, sau đó dẫn "Ma nữ trắng" Katarine có chút ngơ ngẩn rời xa nơi có thủy tinh, đi vào trong một con ngõ nhỏ tối tăm.

Hắn lấy ra một ngọn nến, tinh dầu và bột phấn thảo dược, bố trí tế đàn, cầu nguyện "Nữ Thần Đêm Tối", hi vọng có thể thông qua nghi thức ma pháp hoàn thành "Thông linh".

Đây là kỹ năng hắn đã thuần thục khi làm "Kẻ Gác Đêm".

Nghi thức hoàn thành, theo đó sức mạnh Bí ẩn to lớn khủng khiếp từ trên nơi cao không thể miêu tả giáng xuống, khiến bốn phía trở nên vô cùng yên tĩnh.

Đôi mắt Klein chợt đen thẫm lại, giống như đang đè nén một màn đêm tối.

Hắn lập tức nhìn thấy có thêm nhiều thứ xuất hiện xung quanh Katarine, thấy được ánh sáng lập lòe, gió bão tâm linh mông lung mịt mờ.

Dễ dàng xuyên qua trở ngại này, hắn nhìn thẳng vào thể tâm trí của "Ma nữ trắng".

"Hợp tác giữa giáo phái Ma Nữ và George III đã kết thúc rồi đúng không?" Klein không hề lơ là, bắt đầu bằng một câu hỏi không nhạy cảm lắm, dùng nó để quan sát trạng thái của Katarine.

Vẻ ngơ ngác và mê man trên mặt Katarine chợt giảm đi một chút, cô ta nở một cụ cười thuần khiết, trả lời:

"Đúng vậy."

"Vì sao cô còn ở lại Backlund?" Klein tiếp tục hỏi.

Katarine đáp lại bằng vẻ mặt nghiêm túc:

"Đuổi bắt Triss, cô ta đã lấy đi một vật phong ấn quan trọng."

"Đó là vật phong ấn gì?" Klein nhớ lại chiếc nhẫn khảm ngọc bích có hình dáng đặc biệt mà Triss từng đeo trên tay.

"Ma nữ trắng" Katarine thành kính nói:

"Nó có liên quan đến việc Nguyên Sơ thức tỉnh, bản thân nó ngoại trừ có địa vị cao, cấp bậc '0', thì không có năng lực đặc thù gì."

Quả nhiên, có liên quan đến "Ma nữ nguyên sơ"... Các cô còn đổi tên Triss thành Triss Chirk... Klein không để lộ ra việc mình biết tên thật của "Ma nữ nguyên sơ", hỏi tiếp:

"Cô có biết tám khu lăng tẩm khác của George III ở đâu không?"

Katarine nhíu mày khiến người ta thương xót, đáp lại:

"Chia ra ở ngoại ô phía tây và nam của Backlund, quận Ahova, quận Đông Chester..."

Vị "Ma nữ trắng" này nói qua về những địa điểm của tám khu lăng tẩm trước, tiếp đó giới thiệu chi tiết vị trí và tình hình cụ thể:

"Tám khu lăng tẩm đó đã được xây xong từ lâu, tạm thời đóng cửa lối 'Truyền tống', cho dù có bùa chú tương ứng cũng không thể nào mở ra được, mà muốn trực tiếp từ bên ngoài tìm được nơi đó là điều mà gần như không có khả năng...

"Ngoại trừ hai vị Thiên sứ hoàng gia, thân vương Grove, nữ công tước Georgina, và bản thân George III ra, thì không ai có thể tiến vào..."

Ừm, trong này có một địa điểm là nơi mà Ciunas Kolg thường xuyên đi săn thú, ăn khớp với suy luận của mình, chứng tỏ "Ma nữ trắng" không nói dối... Đợi quay về phía trên sương mù xám rồi xác nhận thêm...

Nếu tình hình thực sự là vậy, thì khá là rắc rối... Với thế cục trước mắt, bất kể là thân vương Grove hay là nữ công tước Georgina đều nằm trong tầm mắt của Thiên sứ...

Điều khó nhất chính là làm thế nào để tiến vào bên trong di tích, một khi có thể đi vào thì phần sau không còn nguy hiểm nữa. Chiến tranh đã nổ ra, cần phải đối đầu với người Fusak, mà số lượng Bán Thần có hạn, George III không thể nào để mỗi một khu di tích đều có một vị thánh giả trông coi và mời Thiên sứ ở giữa cứu viện được... Trong lúc suy nghĩ, Klein lại hỏi thêm một câu:

"Hoàng gia có hai vị Thiên sứ?"

"Trên thực tế thì không chỉ có thế, bởi vì bản thân George III cũng rất có khả năng đã là Thiên sứ." "Ma nữ trắng" Katarine thành thật đáp lại: "Hai vị Thiên sứ kia, một là người sáng lập ra vương quốc Ruen, đã sống từ thời kỷ thứ tư, 'Người bảo hộ' William I, là 'Bàn tay trật tự' danh sách 1 con đường 'Người trọng tài', một vị khác từng là công tước Nam xứ Wales, Dlinker Augustus, là 'Người cân bằng" danh sách 2 con đường 'Người trọng tài'... Về phần hoàng gia có tổng cộng bao nhiêu vật phong ấn cấp '0' thì tôi cũng không rõ lắm."

"Nhà lập quốc" trên đồng mười bảng kia vẫn còn sống? Không ngờ lại có cảm giác lịch sử đi vào hiện thực... Klein kết thúc suy nghĩ, gật đầu, hỏi:

"Vì sao các cô lại hợp tác với George III?"

"Vì một phần đặc tính phi phàm của 'Kẻ chinh phục', nó hiện giờ đang trong tay chúng tôi." Vẻ mặt Katarine chợt trở nên hơi kích động.

"Kẻ chinh phục" là tên ma dược danh sách 1 con đường "Hồng tế ti"!

"Vậy nó sẽ quay về chỗ 'Ma nữ nguyên sơ', hay là chỗ lãnh đạo cao cấp của giáo phái các cô?" Klein đăm chiêu, gặng hỏi: "Giáo phái các cô có những lãnh đạo cao cấp nào?"

"Nó sẽ được hiến tế cho Nguyên Sơ, nhưng trước tiên phải tìm được vật phong ấn mà Triss đã lấy đi. Hiện nay, nó được 'Thánh nữ đen' trông coi... Lãnh đạo cao cấp trong giáo phái chúng tôi, tất cả đều lấy màu sắc làm danh hiệu.." Katarine đáp lại chi tiết.

Sau khi biết được nhiều chi tiết hơn, Klein ngừng "Thông linh", dọn dẹp tế đàn, để linh hồn "Ma nữ trắng" trở về phía trước cửa sổ thủy tinh lúc trước.

Còn bóng dáng hắn chợt trong suốt, dùng "Truyền tống" biến mất khỏi khu vực này, tập hợp với bản thể và một con rối khác.

Sau khi thấy Gehrman Sparrow rời đi, vẻ ngơ ngác và mê man trên mặt Katarine đột nhiên biến mất, lấy lại vẻ sinh động.

Cô ta một lần nữa tiến vào tấm cửa sổ thủy tinh tối tăm.

Vài giây sau, Sauron Einhorn Medici mặc áo dài nền đen hoa văn đỏ cùng "Ma nữ trắng" Katarine bước ra khỏi "gương", người sau có thân hình rõ ràng, đầy cảm giác máu thịt, không hề có dấu vết đã chết!

"Ý cô là, hắn đang hỏi về chuyện tám khu lăng tẩm bí mật khác của George III? Sức mạnh 'Thông linh' đến từ Đêm Tối?" Ác linh "Thiên sứ đỏ" sờ cằm, nghiêng đầu hỏi Katarine.

"Ma nữ trắng" khẽ gật đầu, nói:

"Đúng vậy."

"Ha." Ác linh "Thiên sứ đỏ" chợt cười khẩy một tiếng: "Vậy là không muốn để George III trở thành 'Hắc hoàng đế' à?"

Katarine đảo mắt, để lộ ý cười:

"Nhưng đây là chuyện không có khả năng thành công, cho dù hắn có mạnh lên với tốc độ nhanh hơn, nhận được nhiều sự trợ giúp hơn, cũng không có cách nào đối đầu với sự hợp sức của hoàng gia, quân đội và tổ chức kia. Không, chỉ riêng gia tộc Augustus, với cấp bậc và thực lực của hắn cũng không thể nào làm lay chuyển được, trừ phi là Đêm Tối tự mình nhúng tay."

Nói tới đây, vị "Ma nữ trắng" này đổi giọng điệu có vẻ tùy ý hơn:

"Tôi rất ngạc nhiên, vì sao sau khi ngài đã chiếm ưu thế tuyệt đối, lại không trực tiếp giết tôi?"

Ác linh "Thiên sứ đỏ" nhìn cô ta một cái, khóe miệng dần nhếch lên:

"Cô cảm thấy mình đủ tư cách để trở thành mục tiêu thực sự của ta sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro