Q5: Chương 55 + 56
Chương 55: Chương nhạc đầu tiên
---
Đợi đến khi "Oan hồn" đối diện biến mất, Emlyn White mới thu lại tầm mắt, tháo dây thắt của túi văn kiện, rút tư liệu bên trong ra.
Đọc lần lượt từng phần xong, Emlyn đại khái đã nắm được quỹ đạo hành động của Ernes Bojahr:
Vị Tử tước Huyết tộc này bình thường hoạt động không có quy luật gì, hoặc ở nhà, hoặc đi thăm triển lãm, hoặc đến trang viên ngoại ô thưởng thức rượu, hoặc là đi cùng bạn gái dạo mấy công ty bách hóa lớn, hoặc là hẹn cô nàng nào đó làm người mẫu để vẽ, giống hệt một kẻ có tiền bình thường.
Nhưng, gần đây cách mỗi ngày Ernes sẽ lại đến khu St. George một lần, giám sát việc cải tạo nhà xưởng đồ gia dụng mà mình đầu tư, định để nó mau chóng đưa vào sử dụng lại.
Cứ thế, cuộc sống của vị Tử tước Huyết tộc này đã xuất hiện sự lặp lại, cách một ngày lại lặp lại một hoạt động, lặp lại một tuyến đường, lặp lại điểm dùng cơm trưa.
Emlyn giơ tay ấn lên hai bên thái dương, nghiêm túc nghĩ ra ba khu vực chính từ trong tư liệu:
Thứ nhất, bên trong hoặc cửa của nhà xưởng đồ gia dụng mà Ernes Bojahr đang xây dựng kia; Thứ hai, trên đường về nhà anh ta sẽ dừng lại quảng trường St. Hiland để ăn cơm, tiện thể cho chim ăn; Thứ ba, cầu lớn Backlund, trừ phi đối phương muốn đi đường rất xa, nếu không từ nhà đến khu khu St. George chắc chắn sẽ đi qua đó.
Ba nơi này đều phù hợp với yêu cầu có nhiều người tạp nham, nhưng lối ra vào cầu lớn Backlund quá ít, nếu bị phong tỏa hai đầu thì cũng chỉ còn cách nhảy sông mới có thể rời đi được, chính là một sự lựa chọn ngu xuẩn... Quảng trường St. Hiland thuộc giáo đường lớn của St. Hiland, là tòa thánh thứ hai của Giáo hội Hơi Nước ở Backlund, thậm chí là toàn bộ trung tâm Ruen, phù hợp với đề nghị của ngài "Người Treo Ngược", có thể khống chế khả năng xảy ra xung đột, điều tra và bói toán sau khi quấy nhiễu xong một cách hữu hiệu.... Trong đầu Emlyn dần có phương hướng.
Mà một khi có phương hướng thì sinh linh sẽ bất giác tìm kiếm cho nó nhiều lý do hơn, Emlyn không cần nghi ngờ cũng giống thế, anh ta càng nghĩ càng cảm thấy quảng trường St. Hiland gần như có thể thỏa mãn toàn bộ yêu cầu:
Đầu tiên, Ernes sẽ dừng lại nơi đó một khoảng thời gian không ngắn, dùng bữa trưa trong một nhà hàng có phong cách Silveras, vị Tử tước Tử tước này sinh ra ở quận Silveras.
Thứ hai, nơi đó tập trung khá nhiều trạm dừng xe ngựa có đường ray, người đến kẻ đi, mà chủ yếu là tầng lớp trung và hạ lưu, thường xuyên xảy ra chuyện bất ngờ.
Thứ ba, xuất phát từ nơi đó, nếu không đi qua cầu lớn Backlund, thì sẽ tiến vào khu Nam, cách giáo đường Bội Thu không xa lắm.
Cuối cùng, thời điểm mười hai giờ đúng buổi trưa, giáo đường St. Hiland sẽ phun hơi nước, xoay đòn bẩy, đánh chuông lớn, không ai là không bị thu hút sự chú ý.
Chính là nơi này... Emlyn nhanh chóng đưa ra quyết định, giơ tay phải lên sửa lại chiếc nơ cổ, trong đôi mắt đỏ tràn đầy chờ mong.
Đúng lúc này, anh ta bỗng nhíu mày, nhận ra điểm không thích hợp:
Quảng trường St. Hiland quả thực là rất thích hợp để ra tay!
Thích hợp đến mức gần như thỏa mãn từng điều kiện một!
Ernes không đề phòng bị mình trả thù sao? Sao anh ta lại khiến bản thân ở quá lâu trong hoàn cảnh đó? Cho dù anh ta ngu đến mức không thể tưởng tượng được, thì chẳng lẽ các Bá tước khác không nhắc nhở anh ta? Khỏe miệng Emlyn hơi nhếch lên, tất nhiên đã rõ nguyên nhân:
Quảng trường St. Hiland chính là địa điểm hành động mà cấp cao của Huyết tộc đã "khoanh tròn" cho anh ta!
Ha... Emlyn bật cười một tiếng, khóe miệng không hạ xuống được.
Anh ta quyết định hôm nay sẽ xin "Kẻ Khờ" cho mình tụ hội riêng với mấy thành viên khác, cũng mời cả ngài "Người Treo Ngược" đến, thảo luận chi tiết kế hoạch hành động!
Lần này không giống với việc lên khung kế hoạch lúc trước, cần phải cụ thể đến từng chi tiết, suy xét đến mỗi một vấn đề!
...
11h45, quảng trường St. Hiland, khu St. George.
Trên tầng ba một nhà hàng phía tây bắc quảng trường, trong một buồng ngăn riêng
Một bóng người đứng trước cửa sổ, cầm ly đựng chất lỏng có màu đỏ tươi như máu, thản nhiên ngắm nhìn đám người lui tới ở chỗ đài phun nước cách đó không xa.
Anh ta có dáng người cao gầy, mặc lễ phục dạ hội tham gia bữa tiệc, tóc màu bạch kim kết hợp với đôi mắt màu đỏ tươi khiến anh ta có vẻ đẹp ma mị, khóe miệng luôn cong lên thành nụ cười không rõ lắm.
"Ngài Bá tước, thực sự không xảy ra vấn đề gì chứ? Emlyn đã khác trước kia rồi, điều này có thể nhìn ra từ sau cuộc săn bắn tín đồ 'Mặt Trăng Nguyên Thuỷ'." Một người đàn ông trung niên mặt âu phục màu đậm tỏ vẻ lo lắng đi đến trước cửa sổ, lên tiếng hỏi.
Người đàn ông được gọi là Bá tước chuyển ánh mắt về phía Emlyn White đang đứng cạnh quảng trường nghe diễn tấu đàn violon ở đầu đường.
"Chúng ta còn định đối phó với cả một vị Bán Thần cơ mà, huống hồ là thằng nhóc còn chưa trở thành Tử tước kia?
"Hơn nữa, chúng ta cũng không định thực sự làm gì, mục đích duy nhất chỉ là xác nhận và phân rõ, còn đơn giản hơn cả việc ngăn một ai đó trốn thoát."
Lúc nói chuyện, người đàn ông có màu tóc nhạt đôi mắt đỏ tươi này hơi nâng tay phải lên, xoay chiếc nhẫn đeo trên ngón áp út.
Chiếc nhẫn kia được làm bằng bạc, bên trên khảm một viên đá quý màu lam thẫm kỳ dị.
...
Trên một chiếc xe ngựa đang chạy về phía quảng trường St. Hiland, Ernes Bojahr đặt tay phải lên tay trái, tự nhiên xoay chiếc nhẫn được khảm đá quý màu lam thẫm đeo trên ngón áp út.
Ánh mắt anh ta tùy ý nhìn ra cửa sổ, thấy một chiếc xe ngựa công cộng không đường ray từ xa chậm rãi đi đến, một đứa bé bán báo cao khoảng một mét sáu, lưng đeo ba lô, đang rao hàng dọc theo con phố, một lượng lớn xe đạp thay thế xe ngựa năm trước còn thường thấy, đi xuyên qua đám người đang lui tới khu St. George.
Ở đây người mặc áo công nhân màu lam nhạt hoặc màu lam xám, đeo mũi lưỡi trai, đông hơn rất nhiều so với người mặc áo lễ phục đội mũ dạ.
Ernes thu lại tầm mắt, âm thầm cười khẩy một tiếng, không hề sợ hãi đối với chuyện có khả năng sắp xảy ra, thậm chí còn có chút chờ mong.
Anh ta cảm thấy mình đã chuẩn bị đầy đủ chu đáo:
Tay trái đeo "Lời thề hoa hồng", có thể dùng chung thị giác, thính giác và khứu giác với Bá tước Mistral ở phía xa xa, đảm bảo bất kể xảy ra chuyện gì, cũng đều đạt được mục đích cuối cùng;
Đặt cùng đồng hồ bằng bạc trong túi áo bên trong là "Người giấy ánh trăng", thứ này có thể thay thế anh ta nhận một vết thương trí mạng hoặc là tấn công nhằm trực tiếp vào thể tinh thần, khiến anh ta trong thời gian ngắn sẽ không bị thương hoặc tử vong;
Đeo ghim cài cổ áo "Khắc tinh của rượu", có thể giúp anh ta giữ được tinh lực dồi dào và suy nghĩ tỉnh táo, đề cao năng lực đối chọi với pháp thuật lĩnh vực thể tâm trí;
Bên hông thắt dây lưng có tên "Dải lụa ánh trăng", có thể giảm đi thương tổn của "Mặt trời" và "Tia chớp" một cách hữu hiệu.
Những vật phẩm thần kỳ này hoặc là do Ernes tích góp, hoặc là được Bá tước Mistral ban cho, tạo Ernes thành một "mục tiêu" khó mà bị khống chế và giải quyết nhanh chóng.
Hơn nữa Tử tước Huyết tộc có sức kháng cự tự nhiên đối với sự ảnh hưởng từ các loại ác mộng, hiện giờ Ernes gần như không có nhược điểm, cho dù đối mặt với Bán Thần, chỉ cần đối phương không để lộ hình thái sinh vật thần thoại, thì cũng có thể chống đỡ một trận.
Vấn đề duy nhất là, ảnh hưởng xấu của những vật phẩm thần kỳ này không dễ chịu chút nào... Cơ mặt Ernes hơi co rúm lại rồi nhanh chóng trở lại bình thường:
Nhẫn "Lời thề hoa hồng" thỉnh thoảng sẽ khiến suy nghĩ của anh ta xuất hiện trong đầu Bá tước Mistral, mà nếu đeo liên tục trong vòng một tuần, không tháo xuống thì hai bên đeo nhẫn đôi rất có khả năng sẽ yêu nhau, bất kể là giới tính hay chủng tộc;
"Người giấy ánh trăng" là vật phẩm duy nhất gần như không có ảnh hưởng xấu, chỉ làm cơ thể người ta hơi rét run;
Ghim cài cổ áo "Khắc tinh của rượu" có vấn đề ở chỗ, sẽ liên tục gây ra tổn thương cho gan và đầu óc, nếu đeo thời gian quá dài thì rất có khả năng sẽ đánh mất năng lực suy nghĩ logic ở một mức độ nhất định, cho nên, cứ đeo nửa tiếng là nhất định phải tháo ra mười lăm phút;
"Dải lụa ánh trăng" một khi buộc lên, các cảm quan sẽ trở nên sâu sắc hơn, dễ dàng nhìn thấy những sự vật không nên nhìn, nghe thấy những âm thanh không nên nghe, đồng thời, thỉnh thoảng người đeo sẽ bị ngứa ngáy khắp người.
Hi vọng họ đừng nhát gan quá, đừng kéo dài thêm nữa... Ernes Bojahr vừa xem xét trạng thái bản thân, vừa chuyển ánh mắt chứa sự chờ mông về phía cửa vào quảng trường St. Hiland cách đó không xa.
...
Một bên khác của quảng trường St. Hiland, Emlyn White đang đứng ở ven quảng trường thưởng thức buổi biểu diễn của ban nhạc ở đầu đường đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía một con chim nhỏ từ gần đó bay tới.
Tiếp đó anh ta giơ tay lên giữ mũ dạ trên đỉnh đầu, khẽ cúi đầu xuống, bước nhanh về phía giữa quảng trường, đến gần đài phun nước.
Trong quá trình đó, bóng dáng Emlyn chợt lắc mình, hoàn toàn lẫn vào đám người lui tới.
Nhưng việc này cũng không tránh được ánh mắt của Bá tước Mistral.
Vị Bá tước Huyết tộc có màu tóc nhạt này lại xoay chiếc nhẫn đá quý màu lam thẫm trên ngón tay áp út, bình tĩnh lên tiếng:
"Chú ý."
...
Lối vào quảng trường St. Hiland, Ernes Bojahr càng thêm có tinh thần, biết có chuyện sắp xảy ra, cuối cùng cũng xảy ra.
Emlyn quả nhiên là chọn quảng trường St. Hiland... Ernes lại một lần nữa chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ, đề phòng nhìn người đi trên đường, xe ngựa công cộng không đường ray sắp giao nhau, đứa bé bán báo bình thường đang rao hàng và các khung cửa sổ thanh lịch của cửa hàng, phòng ốc xung quanh.
Anh ta không tin đồng lõa có thể tồn tại của Emlyn đang trốn ở chỗ này, bởi vì trong quảng trường St. Hiland còn nhiều địa điểm thích hợp để ra tay hơn, nhưng cho rằng cảnh giác nên có vẫn phải có.
Đột nhiên, cơ thể anh ta chợt chuyển động, nhào về phía trước, suýt chút nữa thì rơi ra khỏi chỗ ngồi.
Xe ngựa anh ta đang ngồi đột nhiên dừng lại không hề báo trước!
Ngay sau đó, ngựa đang kéo xe hệt như bị gặp ác mộng, giơ hai vỏ trước lên, điên cuồng giấy đạp, lật cả thùng xe ra.
Trong quá trình đó, Ernes Bojahr thật ra có đủ không gian, thời gian và năng lực để khống chế mấy con ngựa phát điển giúp phu xe, nhưng anh ta không làm vậy, bởi vì anh ta nhìn thấy có một u linh loài sói lờ mờ trong suốt từ ngoài cửa sổ nhảy bổ vào, ném một bông hoa hồng dung nhập vào cơ thể về phía mình.
Một bông hoa hồng!
Đồng tử Ernes Bojahr chợt phóng to, xe ngựa đã lật nghiêng ra.
Anh ta vội vàng nhảy ra từ bên kia thùng xe, định để một sợi xích màu đen hư ảo không phải thực thể từ hư không thò ra, trói lấy u linh hình sói kia!
"Bụp" một tiếng, u linh hình sói kia chợt tan biến, không hề giãy dụa.
Mà Ernes Bojahr vừa vững gọt chân thì đã đứng đờ ra, không hề động đậy, ánh mắt rời rạc.
Anh ta đã rơi vào giấc ngủ say.
Trong chiếc xe ngựa công cộng không đường ray chạy ngang qua anh ta, một người đàn ông mắt xanh tóc đen mặc áo gió mỏng, đang ngồi đưa lưng về phía giữa đường, chăm chú lật xem một quyển bút ký có bìa cứng màu xanh đồng.
Xung quanh anh ta, các hành khách khác hoặc đang đọc báo, hoặc đang nói chuyện với nhau, hoặc nhìn ra xung quanh, nhìn thấy chiếc xe ngựa mất khống chế nhanh chóng trở lại bình thường.
"Soạt" một tiếng, người đàn ông mắt xanh tóc đen kia lại lật một tờ trong quyển bút ký.
Chiếc xe ngựa công cộng không đường ray tiếp tục đi về phía trước, dần dần rời xa.
____________
Chương 56: Chương nhạc thứ hai
---
Trên tầng ba nhà hàng góc Tây Bắc, quảng trường St. Hiland.
Khi trước mắt Ernes Bojahr bỗng xuất hiện một con sói u linh "ôm" hoa hồng, Mistral có màu tóc bạch kim đôi mắt đỏ tươi lập tức thu ánh mắt đang nhìn Emlyn White về, bóng tối từ sau lưng chợt tuôn ra ồ ạt, những con dơi nhỏ không đếm xuể đang bay múa ở bên trong.
Hối lộ... Vị Bá tước Huyết tộc này thầm nói ra một từ, sau đó "nhìn thấy" thùng xe bị đổ nghiêng, "nghe thấy" tiếng ngựa hí vang, "ngửi được" đủ loại mùi, nhưng nhất thời không tìm ra được ngọn nguồn gây ra vụ hỗn loạn và biến cố rốt cuộc ở nơi nào.
Đúng lúc này, "tầm nhìn" của anh ta bỗng tối dần, "đôi mắt" dường như mất đi năng lực cảm nhận ánh sáng, tiếng ồn ào "bên tai" cũng theo đó ngừng lại!
Bá tước Mistral thầm "a" một tiếng, muốn dung hợp số dơi đông nghịt phía sau, một lần nữa đến bên cạnh Ernes Bojahr.
Đột nhiên, trong "tầm nhìn" tăm tối, một chút ánh sáng nhạt lóe lên.
Chút ánh sáng ấy nhanh chóng mở rộng, ngày càng sáng, từ trong đó hiện ra một bóng người màu vàng, sau lưng có mười hai đôi cánh đen kịt!
Từng đôi cánh kia lần lượt mở ra, bao trùm lấy "tầm nhìn" của Mistral, ánh sáng và bóng tối trong đó lần lượt thay đổi, hình thành nên một ký hiệu vừa thần bí vừa phức tạp, chúng và bóng dáng màu vàng kia tuy hai mà một, vừa thần thánh vừa đọa lạc, vừa sáng tỏ vừa tối om.
Thiên sứ! Đồng tử Mistral thoáng phóng to ra, không nhịn được lùi về sau một bước, từ bỏ ý định vừa rồi.
...
Ernes Bojahr nhanh chóng tỉnh dậy trong mơ hồ, thấy một đôi mắt long lanh như đá quý, trong suốt như hồ nước, và cảm thấy có một tờ báo được đưa tới, nhét vào trong tay mình.
Trong đôi mắt xanh biếc kia, từng gợn sóng lan ra, tọa thành từng vòng tròn xoáy vào chỗ sâu bên trong, hệt như muốn hút linh hồn người nhìn vào bên trong.
Ernes Bojahr chớp mắt chìm vào trong đó, rốt cuộc không rời mắt đi được.
Sau đó, bên tại anh ta vang lên giọng nói êm ái của con gái:
"Cầm tờ báo, đi theo Emlyn White...
"Cầm tờ báo, đi theo Emlyn White.."
Âm thanh này tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, vang vọng bên tai Ernes Bojahr, chui vào trong đầu óc anh ta, ẩn sâu vào tâm linh anh ta.
Ernes Bojahr mờ mịt, ngơ ngác gật đầu, chỉ cảm thấy tiếp theo còn có câu gì đó, nhưng làm thế nào cũng không nghe rõ được.
Đứa bé bán báo lưng đeo ba lô, tay cầm xấp báo nhanh chóng xoay người, đi xuyên qua mấy chiếc xe đạp với động tác nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã lẫn vào đám người qua lại.
"Cậu ta" có gương mặt thanh tú, mái tóc bù xù xõa xuống, che khuất chân mày, vừa đi vừa tháo chiếc găng tay bằng voan mỏng không biết đeo lên tay trái từ bao giờ, gấp nó lại rồi nhét vào trong bao lỗ đựng báo.
Tiếng gió thổi qua, khiến quần áo "cậu ta" chợt co rút lại, để lộ ra một vết gồ lên trên vị trí cánh tay.
Vài giây sau, Ernes Bojahr đột nhiên nhảy dựng lên ngay tại chỗ, dường như né tránh cái gì đó.
Không ổn! Mình bị năng lực ác mộng ảnh hưởng! Anh ta vừa đứng vững, đồng tử vẫn còn phóng to, cảnh giác nhìn khắp nơi, đề phòng cuộc tập kích sắp tới.
Tuy Ernes Bojahr vô cùng khó hiểu khi mình dễ dàng bị kéo vào giấc mơ như thế, nhưng anh ta biết rõ đây không phải là thời điểm tính toán, kế tiếp mới là quan trọng, tuyệt đối không được phân tâm.
Leng keng!
Mấy chiếc xe đạp đến gần, dùng tiếng chuông lanh lảnh nhắc nhở quý ngài đang đứng giữa đường chú ý tránh ra.
Ánh mắt Ernes Bojahr nheo lại, nhìn chằm chằm vào họ, cơ thịt dưới quần áo đã vận sức chờ phát động.
Mấy chiếc xe đạp kia đi vòng qua anh ta, người đi đường hoặc là vội vàng bước đi, hoặc là chậm lại chỉ chỏ.
Keng! Keng! Keng!
Liên tục mười hai tiếng chuông ngân vang, hơi nước màu trắng phun ra từ các ống khói trên đỉnh giáo đường St. Hiland, bài hát thánh ca ca ngợi vang lên theo chiếc đòn bẩy và bánh răng thật lớn chuyển động.
Phía trên quảng trường, mọi người đều dừng bước lại, đây là một khắc thần thánh hoặc là nhắm mắt cầu nguyện, hoặc là yên tĩnh lắng nghe, bất kể có phải là tín đồ Thần Hơi nước và Máy móc hay không, chỉ có đám bồ câu trắng được nuôi dưỡng là đồng thời vỗ cánh, bay vút lên giữa không trung.
...
Keng! Keng! Keng!
Tiếng chuông kêu vâng, không ai hoạt động, Bá tước Mistral ở trong buồng riêng của nhà hàng cũng lộ vẻ mặt nghiêm túc đứng đó, không nhúc nhích.
"Tầm nhìn" của anh ta đã khôi phục, nhưng chỉ thấy những công nhân mặc áo lam xám, áo lam nhạt, và những chiếc xe đạp có cùng hình dáng, ngoại trừ những thứ đó thì không phát hiện được gì, mà Ernes Bojahr cũng không hề bị thương chút nào.
Đương nhiên, từ tờ báo trong tay vị Tử tước Huyết tộc kia, anh ta đã đoán được đứa trẻ bán báo kia có chút vấn đề, nhưng anh ta không định đuổi theo.
Rõ ràng, năng lực nhờ cậy đến địa vị Thiên sứ vừa rồi chắc chắn không phải là người thuộc danh sách thấp, nói cách khác, ít nhất có một vị Bán Thần trong thế lực đứng sau lưng Emlyn White đang ẩn thân ở đây, Mistral tin rằng, một khi mình ra tay, chắc chắn sẽ bị cản trở, thậm chí là gặp tấn công.
Khi bản thân nằm trong vị trí dễ bị phát hiện, mà đối phương không biết đang ẩn nấp ở đâu, vị Bá tước Huyết tộc Mistral này cho rằng đây không phải là một việc hay, cố tình đuổi theo sẽ chỉ xảy ra vấn đề lớn.
Hơn nữa, đối với Huyết tộc mà nói, đây chỉ là một lần thăm dò, nếu thế lực sau lưng Emlyn đã điều động cả Bán Thần, thì Ernes Bojahr thông qua sự bảo hộ của mình sẽ kéo chân vị cường giả kia, từ đó để Mistral dựa vào "Lời thề hoa hồng" xác nhận thân phận kẻ tập kích, họ vẫn chưa có ý định sẽ để xảy ra xung đột dữ dội chỉ vì điều đó, trong kế hoạch đã định, cùng lắm là Mistral ra tay ngăn cản đối phương, để Ernes Bojahr không đến mức bị thương mà thôi.
Với tình huống hiện giờ, quyền chủ động không còn nằm trong tay họ nữa, nếu cố tình đuổi theo, xác suất lớn sẽ xảy ra cuộc chiến với Bán Thần, mà ở xung quanh giáo đường St. Hiland, Backlund, đây là hành động mang tính tự sát.
Mặt khác, đối với Mistral mà nói, nếu Bán Thần của đối phương đã không tự mình ra mặt, chỉ giúp đỡ, thì mình trực tiếp ra tay và đuổi theo, quả thực sẽ mất thể diện, sỉ nhục danh dự của Bá tước Huyết tộc.
Hừ! Mình muốn xem xem, tiếp theo sẽ diễn biến thế nào! Cơ trên mặt Mistral co rúm lại, một lần nữa xoay tròn chiếc nhẫn đá quý màu lam thẫm trên tay trái.
...
Sau khi mười hai tiếng chuông vang lên, Emlyn lại cất bước, vòng qua đài phun nước, xuyên qua bầy bồ câu đang đáp xuống, đi tới một cửa vào khác của quảng trường St. Hiland.
Anh ta lập tức nhìn thấy Ernes Bojahr đang hơi cong thắt lưng, không dám di chuyển nửa bước, nhìn thấy xe ngựa bị lật nghiêng, con ngựa buồn chán vẫy đuôi và phu xe đang mang vẻ mặt đau đớn.
Emlyn đi qua, rút một xấp tiền trong ngực ra, đếm 100 bảng tiền mặt đưa cho phu xe:
"Đây là tiền bồi thường cho anh."
"Hả?" Phu xe vừa sửng sốt vừa vui mừng.
Cỗ xe ngựa thuê này cũng không thuộc về anh ta, anh ta chỉ là một người làm thuê bình thường, sau khi ngựa hoảng sợ, khiến thùng xe bị hỏng, đầu tiên là anh ta nhất thời đau lòng, tiếp đó cảm xúc hoảng sợ và tuyệt vọng chiếm cứ đầu óc.
Nhìn từ cái gọi là hợp đồng và những chuyện tương tự phu xe từng gặp phải trong mấy năm nay, tai nạn này thuộc về trách nhiệm của anh ta, nếu yêu cầu phải bồi thường, thì với thu nhập và gia cảnh của anh ta, việc này chẳng khác nào phá sản.
Trong một thời gian ngắn ngủi như thế, đủ mọi suy nghĩ trồi lên trong đầu phu xe, chủ yếu là chia làm ba loại, thứ nhất là đe dọa quý ngày sợ đến ngây người trước mắt này, để anh ta bồi thường, tránh việc gia đình mình tan rã, con cái còn nhỏ tuổi phải vào nhà xưởng phi pháp làm việc vì chuyện này, thứ hai là lập tức dắt theo con ngựa này tìm thành viên xã hội đen, bán nó đi, sau đó quay về nhà, cùng vợ và con cái rời khỏi Backlund, thứ ba là sắp xếp cho người nhà chuyển ra khỏi nơi ở đang thuê, còn mình thì đi tìm chủ xe ngựa cầu xin, hi vọng có thể trả góp, nếu đối phương không đồng ý thì tình nguyện ngồi tù, không đền một penny nào.
Lúc này, thình lình có 100 bảng tiền mặt nện thẳng vào lòng phu xe, khiến đầu óc anh ta choáng váng, không biết nên nói gì.
100 bảng đủ để mua một cỗ xe ngựa cho thuê mới, hơn nữa còn thừa rất nhiều!
Emlyn phớt lờ phu xe, nhìn về phía Ernes nói:
"Không sao rồi."
Cậu không phải là vấn đề lớn nhất sao? Cậu ở đây rồi thì sao lại gọi là không sao? Ernes vừa lẩm bẩm, vừa xoay tròn chiếc nhẫn đá quý màu lam thẫm trên tay trái.
Không biết vì sao, anh ta cảm thấy nên tin tưởng Emlyn White, thậm chí muốn tới gần đối phương.
Emlyn liếc mắt một cái, bỗng nhiên xoay người, bước nhanh vào một con ngõ nhỏ.
Ernes theo bản năng sải chân ra, đi theo ngay sau, trong tay vẫn cầm tờ báo kia.
Hai Huyết tộc này, một người chạy, một người đuổi, tốc độ đều cực nhanh, nhưng lại không dám để lộ ra những chỗ khác với người bình thường.
Sau khi hai Huyết tộc kia chạy rất xa, rời khỏi phạm vi cảm ứng linh tính của mình, Bá tước Mistral mới dùng sự liên hệ giữa hai bên nhờ đôi nhẫn "Lời thề hoa hồng", ung dung đuổi theo phía sau.
Emlyn khi thì đi vòng, khi thì xuyên ngang, khi từ một con đường khác quay về nơi vừa đi qua, khiến người ta không đoán được mục đích của anh ta là nơi nào, mà Ernes hệt như con bò tót nhìn thấy lá cờ đỏ, dù thế nào cũng không chịu bỏ qua, nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Bất tri bất giác, hai vị Huyết tộc đã đi tới con phố Hoa Hồng khu Nam.
Lúc này, Emlyn đột nhiên tăng nhanh tốc độ, kéo ra cả tàn ảnh như không sợ bị người ta phát hiện, vọt vào giáo đường Bội Thu.
Ernes cũng làm ra hành động y hệt.
Không ổn! Bá tước Mistral ở phía xa xa vừa mới định hạ xuống, ngăn cả bước tiếp theo, thì bóng dáng Ernes đã biến mất trong cửa giáo đường Bội Thu.
Răng rắc!
Viên gạch dưới chân Mistral bỗng vỡ nát, sau khi tiến vào giáo đường, Ernes đột nhiên hiểu ra trong lòng, lập tức nhìn thấy phía trên cùng của một loạt hàng ghế ngồi, có một bóng người mặc quần áo giáo sĩ màu nâu đứng lên, cả người như một ngọn núi.
Cùng lúc đó, toàn bộ giáo đường trở nên nặng trĩu, cực kỳ vững chắc, hệt như gắn liền thành một thể với mặt đất!
Đầu óc Ernes nhất thời ù một tiếng, vang lên một giọng nói khác:
"Sau khi tỉnh lại khỏi thôi miên tầng thứ nhất, ném toàn bộ vật phẩm trên người anh về phía Emlyn White."
Soạt soạt soạt! Ernes cởi thắt lưng, rút ghim cài cổ áo, đem từng món vật phẩm ném về phía Emlyn White đối diện, trong đó thậm chí còn cả đồng hồ bằng bạc và tiền đựng đầy tiền mặt.
Bộp!
Tờ báo trong tay anh ta rơi xuống đất, làm rơi một lá bài kẹp lẫn bên trong.
Trên lá bài đó vẽ một nữ thần công bằng cầm kiếm và cán cân, ngồi trên một chiếc ghế đá.
Lái bài "Chính Nghĩa" trong bộ bài Tarot.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro