Q5: Chương 73 + 74
Chương 73: Kiên nhẫn
---
"Sao? Thấy rõ chưa?" Fors vừa rời khỏi con đường chỗ phủ Tử tước Stratford, đã thấy Xio mang theo vẻ mặt ủ dột pha chút mờ mịt quay trở về.
Xio chần chừ gật đầu:
"Thấy rõ rồi..."
Nói xong câu đó, cô dường như lấy lại tinh thần, sợ hãi nói:
"Tôi biết cô ta, à không, anh ta!"
"Anh ta?" Fors cũng mù mờ.
Xio quan sát xung quanh theo thói quen rồi mới nói:
"Anh ta là Sherman! Sherman mà tớ đã kể với cậu ấy!
"Anh ta, anh ta biến thành nữ rồi!"
Fors nghe mà ngẩn ra, theo bản năng hỏi lại:
"Cậu không nhận nhầm đấy chứ?
"Nhỡ đâu là chị em của Sherman?"
Xio kiên định lắc đầu:
"Không, chính cô ta đã thừa nhận, còn bảo tớ đừng quấy rầy mình nữa, cô ta muốn hoàn toàn vĩnh biệt quá khứ!
"Nhưng... sao anh ta lại biến thành nữ giới..."
Fors đảo tròn mắt, đột nhiên nhớ ra điều gì, suy tư nói:
"Cũng không phải không có khả năng... Có con đường phi phàm, có thể biến đàn ông thành phụ nữ ở một giai đoạn nào đó."
Cô nhớ trong một lần trao đổi tự do nào đó, tiểu thư "Chính Nghĩa" từng đề cập đến chuyện này.
"Hả? Thật sao?" Xio bỗng trợn tròn mắt, hỏi lại với vẻ không dám tin.
"Chắc chắn!" Fors đã nhớ ra nội dung cụ thể, đưa ra câu trả lời khá chắc chắn.
"Việc này..." Xio nhất thời khó mà chấp nhận nổi, nhưng lại không tìm ra lý do để phản bác, đành gặng hỏi:
"Là con đường nào?"
Fors đáp:
"Ma nữ!
"À, chính là con đường 'Thích khách'."
"Ma nữ... Sherman lại trở thành ma nữ..." Xio lẩm bẩm nhắc lại như tự nói.
Đột nhiên, cô chợt cao giọng:
"Không phải cô ấy bị người khác lợi dụng đấy chứ?
"Không được, tớ phải nhắc nhở cô ấy một câu!"
Vừa dứt lời, Xio đã xoay người, sải bước chạy điên cuồng, định đuổi theo cỗ xe ngựa cho thuê kia.
Nhưng cô đuổi theo mấy con phố cũng không phát hiện thấy mục tiêu nữa, Sherman và cả cỗ xe ngựa kia hệt như tự dưng biến mất.
Xio dần thả chậm tốc độ, cuối cùng dừng lại, nhìn con đường trống không trước mặt với vẻ phức tạp.
Sau lưng cô, Fors xuyên qua mấy bức tường, cuối cùng cũng đuổi kịp.
"Không thấy..." Xio nhỏ giọng nói.
Fors cũng chuyển ánh mắt về phía trước, nói như có điều suy nghĩ:
"Bị phát hiện rồi..."
Không đợi Xio nói gì, cô vừa xoay người vừa thở dài nói:
"Về đi, lúc khác tìm cơ hội."
Xio không cất bước, vẫn đứng im ở đó.
Mấy giây sau, cô mới lên tiếng trong ánh mắt nghi hoặc của Fors:
"Nếu đã phát hiện có vấn đề, họ có hành động sớm hơn không?
"Có khả năng! Nếu không nghĩ kế hoạch của mình đã bị thất bại, thì đêm nay rất có khả năng sẽ thử đánh cược lần cuối cùng, ra tay trước khi chúng ta chuẩn bị xong!" Fors lập tức tán thành phán đoán của Xio, "Chúng ta quay về chỗ Tử tước Stratford, ngồi trong chỗ nấp, tiếp tục theo dõi!"
Xio lập tức gật đầu, đáp lại không hề do dự:
"Được."
...
Trong một kho hàng chứa khá nhiều hàng hóa ở khu cảng.
Semen ngồi trên một chiếc rương gỗ bẩn thỉu, hai tay bị trói sau lưng, trên người quấn đầy tơ nhận vừa mảnh vừa cứng.
Cả người cô ta dường như bị bọc trong một chiếc kén trong suốt, ngay cả âm thanh cũng không phát ra được.
"Đây cũng không phải là chuyện xấu đối với cô." Triss đứng ở trước người Semen, trong tay cầm một ngọn lửa đen như mực, "Ít nhất có thể từ đó xác định ông ta thực sự yêu cô hay là vẫn luôn lừa gạt cô."
Semen vừa giận dữ vừa sợ hãi, gắng sức phát ra tiếng "ưm ưm" để tỏ ý cầu xin, nhưng Triss không hề dao động trước việc đó, lật bàn tay cầm ngọn lửa đen kịt lại, đặt nó lên bụng Semen.
Ngọn lửa như có linh tính, đầu tiên là tản ra như nước chảy, tiếp đó xuyên qua làn da và máu thịt như không có hình thể, định chui vào bên trong.
Mái tóc đen dài trơn mượt của Triss chợt bung xõa ngược lên trên trái với quy luật tư nhiên, dường như bị một bàn tay vô hình giữ lấy, kéo dài ra bốn phía, khiến bầu không khí xung quanh ám một mùi khó tả.
Những sợi tóc mơ hồ trở nên to hơn, đan xen vào nhau, từng sợi rõ ràng.
Phần ngọn tóc chợt lóe lên từng tia sáng chói, mang theo lời nói và những câu nguyền rủa, nhanh chóng chuyển động, hòa vào ngọn lửa đen kịt, chui vào trong bụng Semen rồi lập tức biến mất.
Gương mặt Semen co rúm lại không khống chế nổi, nhưng không hề có cảm giác đau đớn, dường như đây chỉ là phản ứng thần kinh đơn thuần theo bản năng.
Cô ta nhanh chóng bình thường trở lại, thấy Triss mặc váy dài màu đen ở trước mắt nhạt đi, dần trong suốt rồi biến mất.
Đồng tử Semen phóng to, lại một lần nữa giãy dụa, nhưng không sao thoát ra được sự trói buộc.
Cô ta kiệt sức, rồi lại bắt đầu, cứ thế lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, hệt như nước lũ đang dâng lên từng li từng tí trong kho hàng tĩnh mịch.
Không biết qua bao lâu, cửa lớn kho hàng rầm một tiếng mở ra phía sau, đập mạnh vào vách tường hai bên.
Một bóng người lảo đảo đi vào, chính là Tử tước Stratford đã bước vào tuổi trung niên từ lâu.
Ông ta không giống mỗi lần ra khỏi nhà, trên đầu đội tóc giả màu trắng, để lộ ra mép tóc khá cao và mái tóc đen rồi bù, từng lọn tóc ướt nhẹp dính lại với nhau, hệt như đi dầm mưa sau đó hong khô, nhưng cách đây mấy tiếng, mây trên trời rất loãng, trăng đỏ treo cao, vốn không hề có mưa.
Trên mặt Tử tước Stratford, từng giọt mò hôi dọc theo đường cong rắn rỏi chảy xuống cổ, dưới da dường như lại có những sợi mảnh màu đen không đếm xuể đang chảy xuôi.
Người ông ta hơi khom xuống, cơ thịt trên mặt vặn vẹo, trong ánh mắt tràn ngập đau đớn và lo lắng.
Nhìn quanh một vòng, phát hiện ra Semen, đầu tiên là ông ta vui vẻ, sau đó lập tức trở nên nôn nóng, mặc dù giữ thăng bằng không được tốt lắm nhưng vẫn xông tới.
Mà Semen sau khi nhìn thấy ông ta đi vào kho hàng thì gương mặt chợt sinh động hẳn lên, dường như được phủ một lớp ánh sáng.
Cô ta lập tức để lộ ra vẻ lo lắng và sợ hãi, thử lắc đầu như điên, nhưng cổ bị tơ nhện giữ chặt lại, không thể nào cử động được.
Semen càng thêm sốt ruột, nước mắt trào ra, từng giọt long lanh trong suốt trượt dài trên gò má.
Thấy Tử tước Stratford sắp chạy gần đến trước người cô ta, đột nhiên giữa hai người phát ra một tiếng nổ lớn.
Nơi đó giống như có một bức tường vô hình, ngăn giữa Tử tước Stratford và Semen, không sao vượt qua được.
"Nếu ông muốn giải trừ lời nguyền rủa và mang cô ta đi, thì phải trả lời câu hỏi của tôi không được giấu điểm điều gì." Lúc này, trong góc kho hàng, một bóng người nhanh chóng hiện ra.
Ngũ quan của cô ta vô cùng quyến rũ, tổ hợp lại một chỗ lại hết sức ngọn ngào, như người yêu trong giấc mộng mà mỗi một nam thiếu niên đều từng tưởng tượng ra, chính là ma nữ Triss.
Không đợi Tử tước Stratford đáp lại, cô ta đã giơ tay phải lên, để một ngọn lửa màu đen bốc lên trong lòng bàn tay.
Trên mặt, trên tay, trên cổ, toàn bộ những phần da lộ ra ngoài của Tử tước Stratford bỗng trở nên trong suốt, hiện ra mạch máu chẳng chịt.
Trong mỗi một mạch máu đều có ngọn lửa đen lặng lẽ thiêu đốt, lặng lẽ chảy xuôi.
Nỗi đau đớn trong đôi mắt Tử tước Stratford giờ phút này đã đến cực hạn, nhưng chớp mắt sau lại biến mất.
Vẻ mặt ông ta trở nên cực kỳ lạnh lùng, nhưng ánh mắt lại mang theo chút chế nhạo, giống như người bị nguyền rủa không phải là mình, mà là Triss cách đó một khoảng khá ха.
Xung quanh cơ thể Triss đang đứng trong góc kho hàng bỗng bốc lên một ngọn lửa lớn màu đen, chiếu sáng những tơ nhện vô hình mà chằng chịt, nhưng không thể nào đốt được chúng.
Trong chớp mắt, Triss cũng giống như Semen, bị "phong ấn" trong một cái "kén" trong suốt, khó mà nhúc nhích, không thể chạy thoát.
Ở chỗ cửa thông gió trên cao của kho hàng, lại có một bóng người hiện ra, đây là một cô gái không thể nhìn ra tuổi tác cụ thể, mặc áo dài màu trắng đơn sơ thánh thiện, tóc đen mắt lam, thanh tú xinh đẹp, cũng mang theo sự quyến rũ khó mà miêu tả.
"Katarine Pelle.." Triss giống như dùng hết sức lực toàn thân, rốt cuộc thấp giọng thốt ra một cái tên.
Lúc này, Tử tước Stratford giơ tay về phía người mình, móc lấy một con búp bê vải hư ảo đang bị những sợi tơ màu đen quấn chẳng chịt xung quanh.
Ông ta liếc mắt nhìn Semen bên cạnh, rồi cười nói với Triss:
"Chuyện liên quan đến tính mạng, tôi chưa bao giờ lơ là,sau cái chết của Sykes, tôi biết có một ngày sẽ đến lượt mình.
"Ha ha, cô săn tôi thì đương nhiên cũng có người khác muốn săn cô, chúng tôi rất kiên nhẫn, sợ dọa cô chạy mất, nên chẳng làm gì cả, cho đến tận ngày hôm nay.
"Với cả, món quà của cô không tệ."
Nghe Tử tước Stratford nói vậy, Semen vẫn đang giãy dụa theo thói quen bỗng ngừng lại toàn bộ động tác, vẻ mặt chưa bao giờ ngây dại đến vậy.
Đôi mắt cô ta trợn trừng, nhưng không có tiêu điểm, giống như đang chìm dần vào trong nước.
"Tình yêu.." Triss đột nhiên bật cười một tiếng, giống như châm chọc lại giống như tự giễu.
Cô ta không hề căng thẳng, cũng không hốt hoảng chút nào.
...
Trang viên Bài Ca Hoa Hồng, bóng đêm dần sâu.
Sau khi sắp xếp xong chỗ nghỉ ngơi cho hai mươi vị khách, chuẩn bị ổn thỏa cho hoạt động săn bắn ngày mai, Klein vừa nằm ngủ chưa được bao lâu thì đột nhiên tỉnh lại.
Linh cảm trực giác của hắn có dao động, khiến trong đầu hắn phác họa ra một hình ảnh:
Thiếu tướng Ciunas Kolg mặc áo sơ mi quần dài từ cửa sổ phòng dành cho khách lén lút bay ra, trái với quy luật tự nhiên lơ lửng ở bên ngoài.
Việc này... Mình còn chưa ra tay cơ mà... Anh ta tới đây cũng có mục đích của riêng mình... Trong đầu Klein chợt nảy ra suy nghĩ, đã khống chế một con gián ở bên ngoài, để nó chuyển hóa thành con rối, dùng "đôi mắt" của nó để quan sát xung quanh.
Gần như cùng lúc đó Ciunas Kolg xuất hiện.
Sau khi vị Bán Thần này rời khỏi trang viên Bài Ca Hoa Hồng, lập tức làm rối loạn "khoảng cách", nhanh chóng đến bên bờ sông Torquack, định qua sông.
Con gián kia chỉ lẳng lặng nhìn, không làm ra phản ứng gì.
Anh ta muốn đến bờ Nam sông Torquack... Anh ta định làm gì... Anh ta thích đến ngoại ô săn bắn, chẳng lẽ là để che giấu hành động? Anh ta giới thiệu trang viên Bài Ca Hoa Hồng cho mình cũng xuất phát từ nguyên nhân đó? Klein nằm trên giường, nghiêm túc phân tích hành vi của Ciunas.
Đợi đến khi vị Bán Thần MI9 thật sự đặt chân xuống bờ Nam sông Torquack, Klein bỗng nhớ tới một việc.
Sau khi hắn thoát ra khỏi di tích dưới lòng đất ở chỗ đám người Ince Zangwill lúc trước, nơi hắn xuất hiện là hướng tây bắc của Backlund, cũng chính là bờ Nam sông Torquack, cách khu vực trang viên Bài Ca Hoa Hồng không xa lắm.
____________
Chương 74: Thủ đoạn của ma nữ
---
Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, Klein đột nhiên đổi vị trí với người hầu nam Enjuni ở phòng cách vách.
Mà dưới gốc nho cách nhà chính của trang viên khoảng 150 mét, có một con rết đang thong thả bò đột nhiên cả người cứng đờ, sau đó lại thả lỏng như cũ.
Gần như cùng lúc đó, bóng dáng nó biến mất, Dwayne Dantes mặc áo ngủ kẻ xanh trắng xuất hiện ngay tại đấy.
Klein lại đổi vị trí với con rối!
Hắn quyết định dùng cách ẩn nấp này để theo dõi Ciunas Kolg, làm rõ rốt cuộc hắn muốn đi đâu, định làm gì.
Tuy làm thế thì mỗi lần chỉ có thể "dịch chuyển tức thời" được 150 mét, vả lại mỗi lần "khởi động" lại mất hai ba giây trong quá trình con rối hóa, nhưng so với "Lửa nhảy nhót", "Lữ hành", "Truyền tống" thì cách này cũng đủ kín đáo, động tĩnh rất nhỏ, khó bị Ciunas Kolg phát hiện.
Phải biết rằng đó là một vị Bán Thần, cho dù không am hiểu các lĩnh vực như trực giác linh tính, nhưng vẫn là Bán Thần, tuyệt đối không thể coi thường!
Cũng với lý lẽ đó, sở dĩ Klein không dựa vào "Đói khát ngọ nguậy" trốn vào bóng đêm, là vì tuy theo dõi như thế cũng đủ kín đáo, nhưng tốc độ lại khá chậm, hoàn toàn không thể nào đuổi kịp một vị Bán Thần.
Trong bóng đêm thâm trầm, từ trang viên Bài Ca Hoa Hồng đến bờ Nam sông Torquack, những con chuột, những con rắn độc, những con nhện, những con cá sông hoặc đang chạy giữa những gốc cây, hoặc vọt lên khối đá, lần lượt trở nên cứng nhắc, động tác trì trệ.
Từng con rối lần lượt chuyển hóa mà thành, Klein sử dụng chúng, không hề gây ra động tĩnh nào, liên tục "Dịch chuyển tức thời", chẳng mấy chốc đã đến bờ Nam sông Torquack, đuổi theo phía sau Ciunas Kolg, vẫn luôn duy trì khoảng cách gần một cây số.
Đối với "Quỷ pháp sư" mà nói, cho dù con rối rời khỏi phạm vi thao túng của hắn thì vẫn không thể trực tiếp giải trừ trạng thái bị khống chế, mà chết ngay tại chỗ. Khi không có ý thức bản thể của "Quỷ pháp sư" thúc đẩy, quá trình này khá là chậm rãi, phải mất đến gần mười phút, cho nên Klein hoàn toàn không lo lắng vì theo dõi mà mất đi "Người thắng cuộc" Enjuni đang ngủ trên giường mình, chỉ cần hắn có thể quay về trong mười phút đồng hồ, là có thể tiếp tục thao túng con rối.
Klein im hơi lặng tiếng đi theo Ciunas Kolg, ngược sông Torquack lên phía trên, xuyên qua một cánh rừng rậm rạp, leo lên một ngọn núi cạnh bờ.
Đúng lúc này, Ciunas Kolg không mặc gilê, không khoác áo đột nhiên dừng lại, kiểm tra tình hình xung quanh, từng bước mở rộng phạm vi, dường như đang khoanh vùng lãnh thổ.
Thấy cảnh đó, Klein không dám dừng lại, lập tức trao đổi vị trí với con rối, liên tục rút lui, kéo giãn khoảng cách giữa mình và vị thiếu tướng MI9 kia ra đến gần ba cây số.
Đồng thời, hắn chủ động dừng việc khống chế các con rối ở phía trước, mấy con côn trùng nhỏ chết đi cũng không ai nghi ngờ.
Trong núi rừng ở vùng ngoại ô này, đó là việc rất thường thấy!
"Vua ngũ hải" Nast có thể xây dựng ra hoàn cảnh chiến đấu có lợi cho mình, vậy Ciunas Kolg cũng là Bán Thần con đường "Hắc hoàng đế" liệu có năng lực khoanh lấy một khu vực, sau đó bóp méo, gia tăng hoặc lợi dụng quy tắc nhất định nào đó khiến cho người theo dõi vừa tiến vào nơi đó sẽ trực tiếp bại lộ hành tung, không thể lẩn trốn hay không? Rất có khả năng! Klein cảnh giác lấy ra một đồng vàng ở trong áo ngủ, kẹp nó vào khe ngón tay, xoay tròn, lật qua lật lại rồi búng lên.
Lần này hắn cố gắng khống chế lực búng, không để đồng vàng phát ra âm thanh, nó lặng lẽ bay lên rồi rơi xuống, nằm gọn vào trong lòng bàn tay hắn.
Klein không cần cúi đầu, trong đầu tự nhiên đã chiếu ra tình trạng của đồng vàng nọ:
Hình đầu quốc vương hướng lên trên!
Điều này có nghĩa là khu vực phía trước sẽ xuất hiện dị biến, khả năng nguy hiểm là rất cao!
Không hổ là một vị Bán Thần, năng lực cùng loại thật khiến người ta hâm mộ... Nhưng cho rằng làm thế có thể trốn tránh được sự "theo dõi" của mình sao? Klein cười khẩy một tiếng trong lòng, lùi lại phía sau mấy chục mét, tìm một nơi vô cùng yên ắng, biến mình thành dáng vẻ của Gehrman Sparrow.
Sau đó, hắn đan hai tay, để lên trước miệng, thấp giọng nói:
"Quyến giả của biển khơi và Linh giới, người bảo hộ quần đảo Rorsted, kẻ chi phối sinh vật dưới đáy biển, người nắm giữ sóng thần và bão gió, Kalvetua vĩ đại..."
Cầu nguyện xong, Klein lập tức đi nghịch bốn bước, đi vào phía trên sương mù xám, ngồi vào vị trí của "Kẻ Khờ", vẫy tay gọi đoản trượng xương trắng trên đỉnh khảm một vòng đá quý màu xanh lam.
Sau đó hắn mượn điểm sáng cầu nguyện của mình, dùng "Quyền trượng Hải Thần" để hồi đáp tín đồ, nhìn thấy tình hình khu vực Gehrman Sparrow.
Hắn lập tức chủ động kéo cao tầm nhìn, để toàn bộ cảnh tượng xung quanh rơi vào tầm mắt, cũng coi đây là trung tâm, mở rộng năm hải lý ra bốn phía - đây là phạm vi cực hạn mà "Quyền trượng Hải Thần" có thể nhờ lời cầu nguyện của tín đồ để quan sát.
Khu vực mà Ciunas Kolg xác định là không có sự vật nào có thể trốn khỏi cảm ứng của mình cứ thế hiện ra trong tầm mắt Klein.
...
Trong kho hàng chứa khá nhiều hàng hóa ở khu cảng.
"Tình yêu..." Triss khẽ cười, bóng dáng chợt nhạt đi, nhuộm một lớp ánh sáng rực rỡ như mặt nước hồ ban đêm.
Trong khoảnh khắc đó, cô ta đang bị tơ nhện của "Ma nữ bất lão" Katarine Pelle giăng kín mít, trói chặt lấy biến thành một mặt gương hư ảo.
Đó là một chiếc gương toàn thân cao hơn người bình thường, bên trong lấp lánh ánh nước, bóng mờ lập lòe, giống như một cánh cửa nối với thế giới khác.
Giờ phút này, nó không phản chiếu cảnh tượng phía trước, mà lại phác họa ra một căn phòng.
Căn phòng đó mờ mịt âm u, giường và đồ đạc đều bị cắt thành những khối nhỏ đều đặn không đếm xuể, vương vãi khắp nơi, chỉ có khu vực ở giữa là sạch sẽ, ngay cả bụi bặm cũng không có.
Triss đang đứng ở đó, mặc bộ váy dài đen kịt u ám, mái tóc mượt mà buông xõa, khẽ bay bay theo gió, càng tôn lên gương mặt trắng nõn dị thường, hệt như nữ quỷ trong truyền thuyết của dân gian.
Cô ta không hề có mặt ở hiện trường, mà dùng chiếc gương hư ảo cách không biết là bao xa kia, chiếu bóng dáng và sức mạnh của mình đến đây, hệt như thực thể!
Cho nên, cô ta không hề hoảng hốt khi bản thân bị khống chế, bị săn bắn!
Vừa thấy tình huống này, Katarine Pelle mặc áo dài trắng thánh thiện đơn sơ không hề do dự, phát ra một tiếng rít.
Sóng âm vô hình nhanh chóng phóng ra, tóc của cô ta cũng dựng hết lên, sợi nào sợi nấy đều rõ ràng, to lớn, nhuộm một màu xám trắng ảm đạm.
Chiếc gương toàn thân hư ảo sâu thẳm đột nhiên rung lắc dữ dội, dường như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.
Mà trong căn phòng bừa bãi nó phản chiếu ra kia, từng mảnh vỡ của bàn, ghế dựa, giường đều trở nên xám trắng, mất đi vẻ sáng bóng, giống như một tảng đá.
Nền nhà màu nâu nhạt trước người Triss cũng biến thành đá xám trắng, nhanh chóng lan về phía nhân loại duy nhất trong phòng, hệt như thủy triều cuộn trào mãnh liệt.
Triss không thử đối chọi, lập tức xoay người, vừa vung tay về phía sau, vừa bổ nhào về phía cửa sổ đang mở toang.
Giữa không trung, từng sợi tơ nhện vô hình thuộc về cô ta hiện ra, tất cả đều trở nên ảm đạm, có xu hướng đổi sang màu xám trắng.
Cùng lúc đó, trên chiếc gương toàn thân u ám sâu thẳm kia xuất hiện từng vết nứt, trong tiếng răng rắc hư ảo, nó vỡ tan tành, trực tiếp biến mất.
Nhưng, trước khi chiếc gương toàn thân tan biến, trong căn phòng đã hoàn toàn hóa đá kia, màu sắc xám trắng đảo ngược một cách kỳ dị, ngưng tụ ra một bóng người.
Bóng người nọ mặc áo dài màu trắng đơn sơ thánh thiện, để một mái tóc đen nhánh bóng mượt, có đôi mắt vừa chín chắn vừa ngây thơ, vừa sâu xa vừa thuần khiết, chính là "Ma nữ bất lão" Katarine ở trong kho hàng vừa rồi!
Từng mảng bóng mờ tiêu tan, Tử tước Stratford rốt cuộc không nhìn thấy tình huống trong căn phòng "đối diện" kia nữa.
Ông ta thu tầm mắt lại, chuyển sang nhìn Semen ở phía bên cạnh, ánh mắt thoáng trở nên phức tạp, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
"Triss thật là kiên nhẫn, để đối phó ta mà tiêu tốn mấy tháng trời bồi dưỡng ra một ma nữ mới." Tử tước Stratford lắc đầu cười nói, "Rốt cuộc cô ta muốn cô lấy được thứ gì từ chỗ ta?"
Giờ phút này, sau khi sự liên hệ với Triss bị gián đoạn, tơ nhện xung quanh người Semen cũng đã được nới lỏng, không còn trói chặt cũng như kìm hãm hành động cô ta nữa.
Cô gái diễm lệ này đáp lại với vẻ mặt đờ đẫn, ánh mắt trống rỗng:
"Cô ta bảo tôi tìm hiểu xem ngài thực sự nguyện trung thành với ai."
Không đợi Tử tước Stratford lên tiếng, trong mắt Semen đã hiện lên chút thần thái khó tả, ngập ngừng hỏi:
"Những câu ngài từng nói, những lời hứa hẹn ngài từng dành cho tôi, rốt cuộc có bao nhiêu phần là thật?"
Tử tước Stratford bỗng sửng sốt, sau đó bật cười ha hả:
"Có lẽ cô là ma nữ ngây thơ ngu ngốc nhất mà ta từng gặp..."
Biểu cảm khó khăn lắm mới được đoàn tụ đọng trên mặt Semen dần trở nên ảm đạm.
...
Bên ngoài kho hàng, ở một hướng khác, Xio và Fors đang trốn trong bóng đêm, quan sát một khu vực mục tiêu tĩnh mịch.
Hai cô đã theo dấu Tử tước Stratford tới đây!
Hai cô kiên nhẫn chờ đợi, quả nhiên có kết quả, phát hiện vị thị vệ trưởng cung điện kia đêm hôm vắng người đã rời khỏi phủ, chạy tới khu cảng ở gần cầu lớn Backlund.
Dựa vào năng lực "Quan trị an" của Xio, hai người theo đuôi từ rất xa, xác nhận Tử tước Stratford đã tiến vào một kho hàng ở chênh chếch phía trước.
Ngoài ra, hai cô cũng đã phát hiện ra một việc, đó là trạng thái của Tử tước Stratford không được ổn lắm, dường như đang bị thương.
"Thật ra, lúc trước chúng ta đã có cơ hội ra tay ở giữa đường..." Fors nhìn cửa lớn của kho hàng, nói nhỏ một câu.
Xio nói mà đầu không quay lại:
"Nhưng chính cậu cũng nói, cứ luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, muốn chờ thêm chút nữa."
"Có thể đó là trực giác của 'Nhà chiêm tinh', cũng có thể là biểu hiện của việc trì hoãn..." Fors nghe vậy thì tự giễu một câu.
Hai cô không nói thêm nữa, lại tiếp tục im lặng kiên nhẫn chờ đợi.
Đúng lúc này, nền đất bị đầm chặt ở phía trước hai cô chợt bốc lên một ngọn lửa đen kịt.
Ngọn lửa kỳ dị này nhanh chóng tách ra, kề sát mặt đất mà lan ra bốn phía, phác họa thành một hàng chữ Ruen:
"Cơ hội mà các cô khao khát đã tới rồi."
Đồng tử Xio và Fors đồng thời phóng to, tiếp đó hai người liếc nhìn nhau một cái, không biết nên làm ra phản ứng gì, cũng như không biết nên nói gì.
"Làm sao bây giờ?" Qua vài giây, rốt cuộc Fors không nhịn nổi nữa, lên tiếng hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro