Q6: Chương 45 + 46

Chương 45: Cấp "0"
---
Trong khu vực bị che giấu, "Thánh giả bí mật" Botis hơi nheo mắt lại, đã nhận ra "Bút ký lữ hành Lehmanor".

Điều này khiến ông ta không hề nghi ngờ gì về tin tức mà vị "Thánh giả u ám" Cosma kia cung cấp.

Ông ta biết bản bút ký này, biết đây là một món vật phẩm thần kỳ mà gia tộc Abraham cực kỳ xem trọng, thuộc loại mạnh nhất dưới danh sách cao, hơn nữa ảnh hưởng xấu ít đến mức có thể coi như không có.

"À, lúc ta còn ở danh sách trung, đã khao khát quyển bút ký này đến nhường nào, kết quả đám Abraham đề phòng ta, hoàn toàn không để ý đến nhu cầu của ta... Giờ nhận được bài học rồi? Cô gái này hẳn không phải là hậu duệ của gia tộc Abraham, nếu không thì sẽ không đi tìm kiếm vật nguyền rủa của oán linh xa xưa khắp nơi như thế..." Botis thầm nói vài câu trong lòng, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, nhưng lại mang theo phần tàn nhẫn cuồng nhiệt

Quan sát thêm một hồi, ông ta cẩn thận thò tay vào trong túi áo choàng màu đen.

Trong chiếc túi ngầm dường như cất giấu một khoảng không gian lớn, "Thánh giả bí mật" Botis lại từ bên trong lôi ra một chiếc hộp trang sức ba tầng.

Hộp trang sức này có kiểu dáng không nhỏ, dùng một tay cầm có chút khó khăn, màu sắc đen bạc, bên ngoài chạm rỗng hoa văn trang trí tinh xảo, khảm hồng ngọc, ngọc lục bảo, ngọc bích và kim cương, trông vừa đẹp để vừa sang trọng.

Lúc cầm "hộp trang sức" này trong tay, vẻ mặt Botis hiện ra vài phần hoảng sợ, giống như đang đối diện với "Vực sâu", hoặc lắng nghe lời vô nghĩa của Tà Thần.
...

Buổi tụ hội được tiến hành bình thường, Fors cất "Bút ký lữ hành Lehmanor" đi, tập trung tâm tư lắng nghe những người tham dự khác nói, dường như đang tìm kiếm đáp án nào đó.

Trong quá trình này, thỉnh thoảng cô sẽ đưa ra câu hỏi, dùng đồng bảng vàng, tài liệu linh tính làm thù lao, nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời hữu ích.

Dần dần buổi tụ hội người phi phàm này tiến đến phần kết thúc, người triệu tập bắt đầu sắp xếp cho những người tham gia rời khỏi từ những nơi khác nhau.

Chẳng mấy chốc trong căn phòng thông nhau nàu chỉ còn lại Fors và số ít người phi phàm.

Sau khi người triệu tập ra hiệu, Fors đứng dậy, nhịn không vươn vai, cất bước về phía cửa ngách.

Đúng lúc này, cô phát hiện người mình hơi cứng lại, đầu chỉ có thể gắng gượng chuyển động, hệt như một món đồ chơi bằng dây cót.

Khóe mắt cô nhìn thấy, vách tường xám trắng chợt biến thành màu đen bạc, giăng kín những hạt tròn, giống như được đúc bằng kim loại, mà những người tham gia tụ hội cùng người triệu tập kia, trên làn da họ mất đi màu sắc sáng bóng của con người, ánh mắt dại ra, động tác cứng nhắc, giống như con rồi cỡ lớn.

Trong khu vực bị che giấu, "Thánh giả bí mật" Botis không biết đã mở tầng trên cùng của "hộp trang sức" kia ra từ khi nào, bên trong là cảnh của một căn phòng tuy không đủ tinh xảo nhưng chắc chắn rất giống.

Trong phòng kê lộn xộn những chiếc bàn dài và ghế dựa, những con rối cỡ bằng bàn tay hoặc ngồi hoặc đứng, giống như đang mô phỏng lại tình huống trong hiện thực.

Trong những con rối này, cô gái đứng thẳng đội mũ của áo choàng, có khuôn cằm tuyệt đẹp, đôi môi hơi dày đỏ thắm kia chính là Fors.

Cô và những người phi phàm còn lại cùng người triệu tập và toàn bộ căn phòng lặng lẽ biến thành những món đồ chơi, bị nhốt trong tầng trên cùng của "hộp trang sức"!

Mà trong căn phòng nối liền bên ngoài kia, chỉ còn lại vách tường xám trắng, tất cả đã biến mất.

"Thánh giả bí mật" Botis dần cong khóe miệng, tay phải dùng sức đóng nắp "hộp trang sức" lại.

Chỉ vài hơi thở, ông ta đã khống chế được mục tiêu một cách dễ dàng!

Chiếc "hộp trang sức" ba tầng màu đen bạc này chính là món vật phong ấn cấp "0" mà ông ta cướp được từ gia tộc Abraham.

Bởi vì nó chưa bao giờ rơi vào tay giáo hội chính thần, hoặc là được tìm hiểu sâu xa, nên không đánh số tương ứng.

Theo Botis biết, chiếc "hộp trang sức" này vốn thuộc về một vị Thiên sứ thời kỳ kỷ thứ tư của gia tộc Abraham, vị này thích ngao du tinh không, đi đến những nơi khác nhau trong vũ trụ mênh mông, nhưng có một lần, ngài ấy quay về gia tộc nghỉ ngơi hồi sức, đã lặng lẽ chết trong cung điện của mình, vẻ mặt đầy sợ hãi vặn vẹo, dường như đã nhìn thấy chuyện gì cực kỳ đáng sợ.

Một sinh vật thần thoại chân chính, có thể xưng là tùy tùng của thần ở kỷ thứ hai, nhưng lại cứ thế ngã xuống một cách kỳ dị, không hề gây ra động tĩnh nào.

Đặc tính phi phàm mà ngài ấy lưu lại kết hợp với thi hài, hình thành một "hộp trang sức" không khác biệt lắm với vật phong ấn, mà lúc đó ngài "Cửa" Bethel Abraham không những thử đập nát nó, mà còn cho nó quay lại thành đặc tính phi phàm thuần túy, hơn nữa còn đặt cho nó một cái tên kỳ quặc:

"Chiếc hộp của ngày xưa".

Tầng thức nhất của "Chiếc hộp của ngày xưa" này có thể khiến địa điểm mục tiêu biến thành món đồ chơi, đổi vị trí không gian bên trong, "Thánh giả bí mật" Botis lợi dụng năng lực này, mới dễ dàng đạt được mục đích.

Tầng thứ hai của "Chiếc hộp của ngày xưa" ghi lại các địa điểm khác nhau, một khi thả chúng ra, thì người nắm giữ và sinh linh trong phạm vi ảnh hưởng có thể trực tiếp đi đến khu vực tương ứng, giống với vị Thiên sứ gia tộc Abraham đi ngao du tinh không, thăm dò vũ trụ.

Về phần tầng thứ ba của "Chiếc hộp của ngày xưa" có cái gì, thì "Thánh giả bí mật" Botis biết nhưng không dám nghĩ, giống như bình thường căn bản không dám tiếp xúc với vật phong ấn cấp "0" vậy.

Cạch một tiếng, "Chiếc hộp của ngày xưa" đóng lại, Botis giơ tay phải nắm vào hư không, thu chiếc gương được khảm vào trong cơn lốc xoáy trong suốt giữa không trung lại.

Một khi khu vực bị che giấu đi, "Bí pháp sư" muốn từ bên trong ra ngoài cũng phải thông qua "cánh cửa" tương ứng, hoặc là trực tiếp giải trừ "che giấu".

Botis lựa chọn cách thứ hai, vừa tiện nhất cũng nhanh nhất.

Bóng đen chuyển động, khu vực biến mất quay về thế giới hiện thực, căn phòng rốt cuộc trở nên đầy đủ.

Botis không chần chừ ở lại, không cần liếc mắt nhìn xung quanh cái này, lập tức để thân thể trong suốt.

Ông ta nâng "Chiếc hộp của ngày xưa" màu đen bạc, được khảm "đá quý" kia lên, để những màu sắc nồng đậm đan xen chồng lên nhau, "xuyên qua" linh giới khắp nơi đều là sinh vật kỳ dị, đi đến địa điểm đã định. Chỉ mất vài giây ông ta đã bước ra hư không, định thông qua "Vực sâu" phân tách biển lớn kia, tiến vào di tích thần chiến.

Đúng lúc này, Botis chợt đi chậm lại, dừng lại giữa không trung.

Ông ta hơi nheo mắt, con ngươi trở nên tối tăm, điểm xuyết vô số đốm lấp lánh.

Giống như một mảng tinh không phản chiếu vào đôi mắt ông ta.

"Cát mịn" do những ngôi sao tạo thành nhanh chóng chuyển động, khiến khe hở không đáy cắt ngang đại dương kia biến thành hư ảo, những gì Botis đang nhìn thấy đều chợt thu nhỏ lại, ngưng tụ vào một luồng lửa màu cam chập chờn.

Ngọn lửa này "mọc" lên trên đầu một que diêm, sắp sửa tắt ngúm.

"Thánh giả bí mật" Botis giải trừ "Che giấu không gian", giống như tất cả những gì trải qua đều là ảo giác, ông ta vẫn đứng yên ở chỗ này!

Mà nơi bắt nguồn của ảo giác này chính là que diêm kia.

Que diêm này bị một bàn tay trắng nõn nắm lấy, chủ nhân của bàn tay lại là một cô gái mặc áo choàng đen hoa văn tím, đội mũ trùm, cô đang ngồi trên một chiếc xe ngựa nửa xuyên qua vách tường, do một quả bí đỏ khổng lồ tạo thành.

Kéo xe là một đám chuột màu xám.

Đây chính là "Thượng tướng ánh sao" Cattleya, nhưng dung mạo, hình tượng và khí chất của cô đều đã thay đổi.

Đây là phép thuật "Cô bé lọ lem" cho cô!

Năng lực phi phàm trọng tâm nhất của "Học giả thần bí" danh sách 4 con đường "Kẻ nhìn trộm bí mật" tên là "Thần bí tái hiện", thể hiện đầy đủ câu nói "Tri thức chính là sức mạnh".

Nói một cách đơn giản, một vị "Học giả thần bí" có thể hấp thụ sức mạnh từ những tri thức thần bí học khác nhau mà mình nắm giữ, sáng tạo ra đủ loại phép thuật và vu thuật, mà "tri thức thần bí học" càng ít người biết, càng ít lưu truyền thì loại phép thuật này càng mạnh mẽ.

Năng lực này cũng có thể thiết lập ngược lại, tri thức nào đó được truyền bá rộng rãi, không còn thần bí, thì phép thuật hoặc vu thuật hấp thụ năng lực của nó cũng sẽ gần mất đi hiệu lực.

Cattleya không biết vì sao nữ vương có thể sáng tạo ra đủ loại phép thuật kỳ diệu huyền ảo từ trong những câu chuyện cổ tích riêng mà Đại đế Russell kể cho cô nghe, nhưng việc này không cản trở cô học theo và ứng dụng, dù sao cô cũng từng nghe được câu chuyện cổ tích này từ chỗ "Nữ vương thần bí" rồi.

Phép thuật mà cô dùng để tạm thời biến thân, ngụy trang bản thân có tên là "Cô bé lọ lem", phép thuật khiến "Thánh giả bí mật" Botis rơi vào ảo giác là "Cô bé bán diêm", dùng nó để cản trở đối phương "Truyền tống" rời đi, tạo ra cơ hội cho trận chiến kế tiếp.

Đúng lúc Botis vừa thoát khỏi ảo giác, thì "Cô bé lọ lem" ngồi trên xe ngựa bí đỏ đặt chân xuống đất, mở rộng hai tay, để sau lưng hiện ra một giá chữ thập rất lớn.

Mà Cattleya giống như đang đeo vật hư ảo này trên lưng.

Trong căn phòng trống trải, từng ngọn nến lóe lên, chiếu sáng một chiếc bàn dài đặt đầy máu thịt.

Xung quanh bàn dài, có ba bóng người cực kỳ mơ hồ đang cầm lấy chỗ máu thịt kia, không ngừng cắn nuốt.

Dường như nhận ra điều gì, ba bóng người này đồng thời quay đầu, nhìn về phía Botis, cái nhìn khiến vị "Thánh giả bí mật" này đột nhiên tim đập nhanh, cảm thấy một nỗi lạnh lẽo từ sâu trong linh hồn đang lan ra khắp người.

Ông ta lập tức nghe thấy tiếng cắn nuốt, tiếng nhai gặm, và tiếng tiêu hóa hư ảo, cảm nhận sự đói khát và ác ý không hề che giấu.

Botis nheo mắt, vội vàng cúi thấp đầu, chuyển ánh mắt về phía "Chiếc hộp của ngày xưa" trong tay.

Chiếc hộp thần bí màu đen bạc kia không biết đã mở ra từ lúc nào!

Phép thuật mà Cattleya vừa dùng có tên là "Bữa tiệc phản bội", bắt nguồn từ tri thức thần bí học về thần Viễn Cổ Thái Dương mà cô biết được trên hội Tarot, tác dụng là tạm thời đánh thức hoặc ban linh trí cho vật phẩm trong tay mục tiêu, để chúng tự "phản bội"!

Không cần nghi ngờ, phép thuật này gặp phải vật phong ấn mang nhiều ác ý đối với người nắm giữ, hiệu quả sẽ vô cùng lớn.

Nhưng nếu không phải mỗi lần theo dõi buổi tụ hội đều có ngài "Kẻ Khờ" phù hộ, Cattleya không dám sử dụng phép thuật này.

Một khi bị ba nhân vật chính trong "Bữa tiệc phản bội" cảm nhận được, cô chắc chắn sẽ chết bất đắc kỳ tử, chết một cách không rõ ràng, không có sức kháng cự, một cái chết vô cùng kinh sợ.

Cho nên, "Học giả thần bí" chắc chắn là đám người cực kỳ nguy hiểm, sức mạnh của họ đến từ việc đi lại bên bờ "Vực sâu", đến từ những thứ không nên biết, không nên nhìn, không nên nghe.

Để so sánh, "Nữ vương thần bí" Bernadet có thể sáng tạo ra phép thuật từ trong những câu chuyện cổ tích của riêng cha mình, có thể nói là an toàn hơn nhiều so với đồng loại trong giai đoạn "Học giả thần bí".
_______________

Chương 46: "Vịt con xấu xí"
---
Khi tầng đầu tiên của "Chiếc hộp của ngày xưa" mở ra, bàn dài, ghế dựa và đám người Fors giống hệt như con rối, hoặc lặng im, hoặc chuyển động như lên cót, lặp đi lặp lại các động tác đơn giản.

Botis thấy cảnh này thì tóc gáy dựng đứng lên, không hiểu sao có cảm giác mình cũng gia nhập vào, trở thành một thành viên trong đó.

Ông ta theo bản năng muốn làm ra phản ứng đối với vật phong ấn cấp "0" trong tay, nhưng nhìn thấy cô gái mặc áo choàng tím đội mũ trùm trong bên cạnh chiếc xe ngựa bí đỏ kia thu tay phải lại, khẽ nắm rồi kề lên miệng.

Trong lòng bàn tay cô chớp mắt ngưng tụ ra một chiếc kèn màu tối cổ xưa, mang theo vẻ cực kỳ nặng nề, tràn đầy sức mạnh.

"Kèn thần kỳ", kèn hủy diệt!

Đồng tử Botis đột nhiên phóng to, không màng xử lý vấn đề của "Chiếc hộp của ngày xưa" nữa, giơ tay phải bắt vào hư không, dường như đang vén lên một tấm màn vô hình phủ kín hư không.

Khu vực chỗ ông ta lại một lần nữa vặn vẹo, biến mất, bị giấu đi.

"U"!

Chiếc kèn trong tay Cattleya phát ra tiếng kêu, vang vọng trong căn phòng, nhưng không truyền ra ngoài.

Sóng âm chồng chéo lên nhau, bóng đen vỡ nát, mặt đất rạn nứt, không gian mà "Thánh giả bí mật" Botis giấu đi giống như thủy tinh bị búa tạ nện vào, xuất hiện vô số kẽ nứt, đan xen lẫn nhau.

Một bên khác, trong bóng tối hiện ra một kỵ sĩ cao lớn mặc giáp toàn thân màu đen, hắn xách theo một thanh kiếm thẳng vừa rộng vừa dài, vị trí hốc mắt lóe lên ánh sáng đỏ thẫm.

"Thánh giả u ám" Cosma.

"U"!

Cattleya lại thổi kèn, tất cả mọi thứ trong căn phòng dường như đều ngưng thành một lớp hổ phách nửa trong suốt.

Lớp "hổ phách" này lặng lẽ nứt ra, khiến kỵ sĩ mặc áo giáp đen toàn thân kia cũng giống như một chiếc gương rơi xuống mặt đất, tan tành thành từng mảnh nhỏ.

Khu vực bị vặn vẹo che giấu cũng theo đó quay về hiện thực.

Nhưng, "Thánh giả bí mật" Botis đã nắm lấy khoảng trống giữa hai lần thổi kèm, để xung quanh xuất hiện rất nhiều cánh cửa hư ảo.

Chúng có cái mở ra hai bên, có cái sâu thẳm, có cái giăng kín hoa văn thần bí, có cái chạm rỗng ở giữa, loáng thoáng nhìn thấy bóng tối vô biên vô hạn phía sau...

Số lượng của những cánh cửa hư ảo này rất nhiều, chẳng chịt, chồng chéo lên nhau, gần như bao bọc "Thánh giả bí mật" Botis ở giữa.

Botis không nhìn thêm, cũng không kịp nghĩ nhiều, lập tức mở ra cánh cửa hư ảo màu lam xám, có vảy ổ khóa bằng đồng thau, ném "Chiếc hộp của ngày xưa" sắp mở ra tầng thứ hai vào trong đó.

Đây là "Trục xuất" của "Bí pháp sư", có thể ném mục tiêu bước đầu khống chế vào trong dòng chảy lung tung của thời không tương ứng, mà các cánh cửa hư ảo khác nhau đại diện cho các cảnh tượng, nguy hiểm, sự gặp gỡ và tồn tại khác nhau.

Năng lực "Trục xuất" này không phải là vĩnh cửu, với cấp bậc danh sách của Botis, chỉ có thể để "Chiếc hộp của ngày xưa" rời xa hiện thực hai mươi giây, một khi hết thời gian vật phong ấn cấp "0" này sẽ thông qua "cánh cửa hư ảo" vừa rồi quay về bên Botis.

Nhưng vào thời điểm đó, sự ảnh hưởng từ năng lực phi phàm của kẻ địch khiến vật phẩm sinh ra linh trí "phản bội" chắc cũng đã biến mất rồi.

Là một Bán Thần con đường "Học đồ", từng lữ hành qua rất nhiều nơi, chứng kiến rất nhiều chuyện, ghi lại đủ loại năng lực, trong khoảnh khắc đó Botis đã làm ra quyết định chính xác nhất.

Cùng lúc đó, "Kỵ sĩ đen" bị vỡ ra từng mảnh cũng nhanh chóng nhúc nhích tập hợp lại lần nữa, biến thành một tấm thảm mỏng dính đầy máu me, bao trùm khắp mọi ngóc ngách trong phòng.

Là một tà giáo chỉ có thể sinh tồn trong bóng tối hiện thực, mặc dù hội Cực Quang có rất nhiều kẻ điên, nhưng vẫn theo thói quen thực hiện vài biện pháp che giấu khi hành sự, tránh việc mục đích chưa hoàn thành đã dẫn thế lực chính phủ tới.

Đương nhiên, chỉ cần sự tình đi đến cuối, bọn họ chắc chắn sẽ đàng hoàng tuyên bố về sự tồn tại của bản thân.

Mặt khác, "Thánh giả u ám" Cosma làm vậy cũng hi vọng có thể ngăn trở kẻ địch có khả năng tồn tại ở một mức độ nào đó, che giấu sự giúp đỡ từ bên ngoài, phân tách chiến truong.

Khi nền nhà, vách tường và trần nhà đều mọc ra một lớp máu thịt, một cái bóng đen vặn vẹo giãy dụa hiện ra trong góc.

Đây là một linh hồn mà "Thánh giả u ám" Cosma chăn thả.

Nó là "Vu Vương" danh sách 4 con đường "Mặt. trăng", quỷ hút máu hùng mạnh ở Vùng đất bị thần bỏ rơi.

Nếu đối tượng chăn thả của "Người chăn cừu" ở cấp bậc Bán Thần, thì có thể trực tiếp thả ra ngoài vì linh thể kiên cố, nhưng mỗi lần chỉ có thể thả một đối tượng, trừ phi "Người chăn cừu" tương ứng đã trở thành "Tam thủ thánh đường".

Nắm lấy cơ hội chiếc kèn trong tay vị Bán Thần bên cạnh xe ngựa bí đỏ đang dần tiêu tan, cái bóng của "Vu Vương" vặn vẹo chập chờn giơ tay móc ra một con mắt, con mắt hư ảo, con mắt đỏ tươi.

Con mắt này tỏa ra ánh sáng đỏ rực trong vắt, lập tức chiếu sáng toàn bộ căn phòng, giống như ánh trăng đỏ vừa buông xuống đây.

Trong đồng tử của nó phản chiếu ra hình ảnh cô gái mặc áo choàng đen hoa văn tím, đội mũ trùm màu tối kia.

Sau đó, cái bóng của "Vu Vương" giơ con mắt của mình lên, để "Mặt trăng" đỏ rực bị bóng tối nuốt chửng.

Bốn phía Cattleya theo đó trở nên thâm trầm, bóng tối ngưng tụ lại, trói chặt cô ở một chỗ, khiến cảnh tượng nơi đó như bị cố định lại.

Thấy cảnh tượng này "Thánh giả bí mật" Botis bước tới, chớp mắt đã hiện ra phía sau kẻ địch.

"Thoáng hiện" nối tiếp "thoáng hiện", "thoáng hiện" liền với "thoáng hiện", xung quanh Cattleya, bóng dáng Botis mặc áo choàng dài màu đen xuất hiện khoảng tám người!

Không phải là ông ta tạo ra phân thân, mà là "thoáng hiện" quá nhanh, nên vẫn còn lưu lại tàn ảnh tại chỗ, trong chớp mắt chưa thể biến mất.

"Tám" Botis này, có người phóng ra tia chớp gió bão, có người ngưng tụ ra một thanh giáo dài rực cháy, có người mặc áo giáp đen toàn thân, cầm thanh kiếm lớn thâm trầm chém ra như thể cắt nát tất cả...

Bóng người khác nhau, năng lực khác nhau, hoặc tấn công, hoặc khống chế, mục tiêu đều là Cattleya.

Gần như không có khoảng cách, bóng dáng Botis lại "thoáng hiện" ở khắp các ngóc ngách, nhanh chóng trở nên trong suốt, sắp biến mất.

Ông ta không có suy nghĩ phải đánh chết kẻ địch, bởi vì nơi này là Backlund, bởi vì động tĩnh trận chiến của bọn họ chẳng mấy chốc sẽ không áp chế được nữa, lan ra bên ngoài. Đến lúc đó, chưa biết chừng sẽ có Thiên sứ của chính phủ trực tiếp giáng xuống.

Sở dĩ ông ta phản công trước, rồi mới "Truyền tống" rời đi, là bởi vì muốn cản kẻ địch lại, không để cô quấy nhiễu việc chạy trốn của mình và "Thánh giả u ám" Cosma, đây là một sách lược cực kỳ hợp lý.

Nhưng vài giây trước, trong một căn phòng tầng trên của nhà trọ cũ kỹ này, "Thẩm Phán" Xio đã thông qua "Âm thanh tâm linh" của tiểu thư "Chính Nghĩa" biết rằng buổi tụ hội xảy ra bất trắc.

Tuy cô lo lắng, nôn nóng, nhưng không hề hoảng loạn, dựa theo kế hoạch đã định, trực tiếp nhảy khỏi cửa sổ, giữa không trung xoay người, chỉ ngón tay về khu vực mục tiêu, nói:

"Nơi này cấm 'Truyền tống'!"

Làm xong việc, cô lập tức kéo giãn khoảng cách với căn nhà trọ thiếu tu sửa kia, tránh cho Bán Thần phe mình bị phân tâm.

Có sự quấy nhiễu như vậy, "Thánh giả bí mật" Botis không thể nào thuận lợi tiến vào linh giới được, trước mắt ông ta dường như xuất hiện một cánh cổng đầy vết rỉ sét, vô cùng nặng nề, chặn đứng "đường đi".

Đối với Botis mà nói, cánh cửa hư ảo ở mức độ này căn bản không thể ngăn cản ông ta rời đi, chỉ cần điều chỉnh một chút là có thể "mở cửa" ra ngoài.

Nhưng lúc này, Bán Thần mặc áo choàng màu đen hoa văn tím kia lại có sự biến đổi!

Trong mắt Cattleya hiện lên những đốm sáng bạc trắng, chúng nối liền với nhau giống như một con rắn thần bí.

Đây là "may mắn tạm thời", vốn đến từ tri thức mà cô phân tích ra từ trong máu của "Rắn vận mệnh".

Bất kể là tia chớp đáng sợ, thanh giáo bốc cháy, hay là đòn chém của "kỵ sĩ đen", trong một khắc này đều không trúng mục tiêu. Cattleya dường như đang đứng giữa trung tâm cơn bão, bất kể xung quanh nguy hiểm thế nào, bản thân cũng không bị ảnh hưởng.

Đòn tấn công, khống chế, hoặc lướt qua người cô, hoặc bị "đồng bạn" triệt tiêu, không hề đạt được hiệu quả mong muốn, thậm chí còn giúp cô làm giảm sự trói buộc của "bóng tối".

Chỉ chớp mắt sau, Cattleya hơi khom lực, mọc ra từng chiếc cánh trắng nõn, hư ảo, đây không phải là cánh Thiên sứ mà là "thiên nga".

"Vịt con xấu xí" biến thành "thiên nga".

Về phần "thiên nga" là gì, đối với một Bán Thần danh sách 4 mà nói, đáp án rất rõ ràng, đó chính là hình thái sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh.

Mà "vịt con xấu xí" cũng có thể biến thành "thiên nga"!

Đây là một phép thuật có thể khiến "Học giả thần bí" bày ra hình thái sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh cường đại, mỗi ngày một lần, mỗi lần mười giây.

Người Cattleya nhất thời nứt ra từng khẽ hở, máu thịt bên trong ngưng tụ lại, hình thành những con mắt đen trắng rõ ràng.

Vô số con mắt lạnh lùng vô tình nhìn lướt qua xung quanh, giống như đang cụ thể hóa ra lượng tri thức khổng lồ, dẫn đến bóng dáng chứa đựng chúng cũng hư hóa thành một quả cầu màu đen có chiều sâu hơn, trừu tượng hơn.

Vừa nhìn thấy những con mắt chi chít này, "Thánh giả bí mật" Botis và "Thánh giả u ám" Cosma đều cảm thấy mê muội, tri thức trong đầu nổi lên như gió bão.

Lớp máu thịt bao bọc toàn bộ căn phòng xuất hiện sự run rẩy khe khẽ, hoặc lách tách rơi xuống đất, hoặc nhúc nhích không có trật tự.

Đúng lúc này, một khi tức khó mà tưởng tượng nổi xuyên qua vách tường tạo thành từ máu thịt, ùa vào trong tầng một của căn nhà trọ, chỉ chớp mắt đã bao phủ mọi ngóc ngách trong phòng.

"Thánh giả bí mật" Botis và "Thánh giả u ám" Kesma đồng thời cả kinh, thân thể, tâm linh và tinh thần đều ở trong trạng thái khó mà tự kiểm soát.

Đây là "Long uy" biến chất, đây là "Cướp đoạt tâm trí"!

Nhân cơ hội này, "quả cầu màu đen" cả người giăng kín kẽ hở, mọc đầy mắt kia lập tức ngưng tụ ra một thanh giáo dài trước mặt.

Thanh giáo này có kiểu dáng xa xưa, trên mũi nhọn nhuộm những vệt máu đỏ thẫm.

Nó tỏa ra cảm giác hủy diệt mãnh liệt và sự đẫm máu, giống như đã từng đả thương một sự tồn tại vĩ đại nào đó.

Vù một tiếng, thanh giáo dài đáng sợ này bị ném ra ngoài, đâm thẳng đến chỗ "Thánh giả bí mật" Botis đang đứng bất động tại chỗ.

Trong căn phòng, toàn bộ âm thanh đều biến mất, ngay cả "Long uy" đang bao phủ khắp nơi cũng đột ngột biến mất, chỉ còn lại mũi giáo có dính vệt máu và thân thể Botis, cùng khoảng cách đang không ngừng thu hẹp lại giữa hai bên.

"Thanh giáo của Longinus"!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro