Q6: Chương 85 + 86

Chương 85: Phụ trợ tốt nhất
———
Hộp trang sức ba tầng nền đen bạc, khảm nhiều loại đá quý nhanh chóng được mở ra, để lộ cảnh tượng ở tầng thứ hai.

Trong đó tối om, ngay cả vách tường bốn phía cũng như hòa vào bóng tối, khiến người ta có cảm giác vô biên không có đáy.

Chớp mắt sau, mảng bóng tối này lóe lên những đốm sáng lấp lánh đếm không xuể, giống như vũ trụ thu nhỏ, tinh không thu nhỏ.

Những đốm sáng lấp lánh này nhanh chóng xoay tròn, khiến cảnh tượng xung quanh liên tục biến hóa nhiều lần trong một giây.

Klein dự định di dời "Thần nghiệt" Sieua, "Vu vương" Học phái Hoa Hồng, cùng một lượng lớn tín đồ và những người phụ thuộc trong phạm vi đến di tích thần chiến, để bọn họ rời khỏi Nam đại lục, không thể nào phát hiện ra được phía Karaman cũng bị tập kích, không thể cung cấp được sự viện trợ hữu hiệu, nhưng tầng thứ hai của "Chiếc hộp của Cựu nhật" có tính ngẫu nhiên, chỉ một ít thời điểm là có thể "thả ra" được cảnh tượng chỉ định, trong phần lớn tình huống, địa điểm được lựa chọn sẽ xảy ra sự biến đổi không thể né tránh, việc này không thể thông qua tích lũy may mắn để ảnh hưởng ngược lại, ít nhất dưới danh sách 0 là không thể.

Cho nên, sau khi mở tầng thứ hai của "Chiếc hộp của Cựu nhật" ra, Klein cũng không biết sẽ xuất hiện tình huống gì, giống như không thể dựa vào năng lực phi phàm để làm trò trên bàn chơi bài, chỉ có thể dựa vào quan sát tính toán toàn bộ lợi thế mà thôi, trong lòng vô cùng thấp thỏm. Đương nhiên, hắn cũng không lo lắng lắm, bất kể "Chiếc hộp của Cựu nhật" đưa hắn và tiểu thư đưa tin đến đâu thì đều không nguy hại trực tiếp đến hắn. Dù sao, Reinnet Tinecol là giả, "Chiếc hộp của Cựu nhật" là giả, bản thân hắn cũng là giả.

Cân nhắc đến điểm ấy, cho dù bị "Chiếc hộp của Cựu nhật" ném vào trong lòng đất, đối diện với ô nhiễm đáng sợ, thì Klein cũng có thể giải trừ duy trì hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử trong chớp mắt, tiến vào "Nguyên Bảo", "khử trùng" toàn diện, và cắt đứt liên hệ.

Trên cơ sở này, hắn có khả năng giúp bản thể của tiểu thư đưa tin đối chọi với ô nhiễm, đây không phải là trực tiếp chịu, mà cách một lớp hình chiếu lịch sử cũng sẽ tốt hơn nhiều.

Điều Klein lo lắng duy nhất là, cảnh tượng mà "Chiếc hộp của Cựu nhật" chọn ngẫu nhiên lại đúng vào chỗ của tiểu thư Sharon, Emlyn tập kích "Vu vương" Karaman, vậy thôi hắn chẳng khác nào dẫn bộ đội chủ lực của kẻ địch về thẳng tổng bộ nhà mình, chỉ có thể suy xét đến việc từ bỏ hành động, cùng Reinnet Tinecol tách ra, dẫn theo những người tham gia khác thoát khỏi chiến trường, chạy khỏi Nam đại lục.

Tình huống này có xác suất rất thấp, nhưng không thể không đề phòng.

Lúc này, linh tính của Klein bị khí tức của "Thần nghiệt" Sieua ảnh hưởng, nên "ngưng đọng" lại khá nhiều, dường như đang trói buộc cơ thể và linh hồn hắn, nhưng vẫn chảy ào ào vào "Chiếc hộp của Cựu nhật", giữ cho nó mở.

Chỉ mất thời gian một cái chớp mắt, cảnh tượng ở tầng thứ hai của "Chiếc hộp của Cựu nhật" đã thay đổi, hiện ra một biển cát mênh mông thu nhỏ.

Klein, Reinnet Tinecol, "Thần nghiệt" Sieua, "Vu vương" đội mũ trùm và một lượng lớn tín đồ Học phái Hoa Hồng đồng thời nhìn thấy cát vàng mênh mông, cảm nhận được sự giá buốt của ban đêm.

Ngoại trừ hình chiếu "Thần bị trói", toàn bộ sinh linh trên chiến trường bên này đều bị chuyển đến một sa mạc!

Mà hình chiếu kia, vì "Thần nghiệt" Sieua đã rời đi, sự liên hệ bị cắt đứt, không thể cho sức mạnh thẩm thấu vào hiện thực nữa.

Không màng xem vị trí trước mắt là nơi nào, Klein làm "Chiếc hộp của Cựu nhật" biến mất, búng ngón tay một cái, từ hư không triệu hồi ra từng ngọn lửa đỏ sẫm, và liên tục nhảy qua lại giữa chúng.

Hắn đang tránh sự theo dõi của "Thần nghiệt" Sieua, cũng bắt lấy cơ hội hoàn thành việc triệu hồi hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử.

Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên một tiếng rống cực kỳ tà dị, đầu óc bỗng nhiên trống rỗng, nhất thời mất đi toàn bộ suy nghĩ.

Những ngọn lửa đang bao phủ lấy hắn theo đó sống dậy, giống hệt nhà giam, trói chặt hắn ở một chỗ.

Chỉ một tiếng rống, một ít ảnh hưởng từ khí tức, "Thần nghiệt" Sieua đã bước đầu khống chế được Klein.

Nếu không phải có Reinnet Tinecol trong trạng thái hoàn hảo làm đồng đội, hình chiếu Klein đã bị giải quyết ngay lập tức mà không có chút sức đánh trả nào, có lẽ bản thể cũng bị ảnh hưởng nhất định.

Giờ phút này, con búp bê vải khổng lồ to bằng cả thành phố bước một bước về phía trước, mở miệng đang ngậm chặt ra.

Không hề có âm thanh nào vang lên, nhưng "cái cây" vặn vẹo phủ đầy chất lỏng đen kịt kia lại hệt như bị hồng thủy quét qua, lắc lư về phía sau, giơ lên những cánh tay gỗ lên những thứ kỳ quái.

Đây là lời nguyền rủa mà Reinnet Tinecol đã lặng lẽ tích góp từ lâu, bắt nguồn từ sự giận dữ, hận thù, oán độc trào lên khi bị gặp phải tập kích lúc trước.

Nhưng, "Thần nghiệt" Sieua vẫn không có sự thay đổi rõ ràng, chỉ hơi lắc lư, sau đó lập tức đứng thẳng, lấy lại vẻ bình thường.

Sự tồn tại địa vị cao cùng con đường luôn đặc biệt khắc chế những người phi phàm danh sách thấp hơn, thậm chí có thể cách không gian gây ảnh hưởng nhất định.

Dựa vào cơ hội này, Klein thoát khỏi sự trói buộc của ngọn lửa, chuyển sang dùng "Đói khát ngọ nguậy", hiện lên ở một bên khác, tránh được "Mũi tên huyết nguyệt" do vị "Vu vương" Học phái Hoa Hồng kia tạo ra.

Hắn không dám nhìn thẳng "Thần nghiệt" Sieua, tranh thủ thời gian, giơ tay phải ra, bắt vào hư không phía trước.

Lần này hắn không triệu hồi ra gì cả.

Klein tiếp tục "thoáng hiện", lặp lại động tác vừa rồi, sau đó, hắn thành công kéo ra một bóng người, chính là thủ lĩnh khổ tu sĩ giáo hội Đêm Tối, Thiên sứ lĩnh vực Bí ẩn, Arianna mặc áo dài bằng vải thô, thắt đai lưng vỏ cây.

Báo cáo trước đó vẫn là có hiệu quả... Suy nghĩ Klein lóe lên, lần nữa phát động "Đói khát ngọ nguậy", "Truyền tống" đến địa nơi khác.

Đôi mắt của hình chiếu Arianna khẽ di chuyển, ánh mắt trở nên sâu thẳm hơn, lập tức gia nhập vào trận chiến với "Thần nghiệt" Sieua cùng Reinnet Tinecol.

Có cô trợ giúp, Reinnet Tinecol đang trong hoàn cảnh phần khó khăn, cố gắng tạo cơ hội cho Klein cuối cùng cũng thở phào một hơi, không bị ý thức của "Thần nghiệt" Sieua bám thân, biến thành con búp bê thật sự.

Vị "Vu vương" Học phái Hoa Hồng kia lại bày ra tính toàn diện của bản thân trong lĩnh vực "Bóng tối" và "Ánh trăng", định dùng phép thuật "Gông xiềng vực sâu" để hạn chế chuyển động của Klein, nhưng "thoáng hiện" ở cự ly ngắn thật sự rất hữu ích, không những không bị ảnh hưởng bởi hình chiếu của "Thần bị trói", cũng không bị "Thần nghiệt" Sieua quấy nhiễu, Klein giống như cá được trở về biển, tự do tự tại rong chơi, chỉ có giữa hai lần "Truyền tống" mới cần cân nhắc đến việc đối đầu với phép thuật của đối phương.

Nhưng, vị "Vu vương" kia không thể nào dự đoán được nơi hắn xuất hiện tiếp theo là ở đâu cũng khó mà ngăn cảnh một cách hữu hiệu.

Trong quá trình này, Klein liên tục bắt vài lần vào hư không, kéo ra một bóng người.

Người này có làn da màu đồng cổ, tóc đen mắt nâu, ngũ quan ôn hòa, ánh mắt lạnh lùng, mặc áo dài màu tối thêu kim tuyến, đội vương miện hình chim được đúc bằng vàng, chính là "Azik Eggers" từng là "Quan chấp chính tử vong"!

... Lại một vị Thiên sứ nữa... Vị "Vu vương" kia nhìn thấy mà mí mắt nảy liên hồi, "Thần nghiệt" Sieua lại cắm thêm rất nhiều cánh tay xuống sa mạc.

Sa mạc xung quanh sôi trào, phủ đầy chất lỏng màu đen dính dấp, nó lan ra phía xa, ăn mòn lên hư không, quấy nhiễu sự chồng lặp của hiện thực và linh giới.

Klein nhân lúc "Truyền tống" còn chưa bị hoàn toàn ảnh hưởng, "thoáng hiện" đến sau lưng ngài Azik, nhờ ngài ấy che chở, bắt thêm vài cái vào hư không.

Cánh tay hắn chợt chùng xuống, kéo ra một cái đuôi rắn màu trắng bạc.

Lại một vị Thiên sứ nữa!

Sở dĩ Klein có gan trực tiếp triệu hồi ba Thiên sứ, là vì hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử của hắn này là do bản thể của Reinnet Tinecol dùng "Gậy chống ngôi sao" triệu hồi ra, đã có vị "Tà vật cổ đại" gánh vác chuyện tiêu hao linh tính, chứ không phải là "Ảo Thuật Gia".

Nếu không, từ lúc "Người hầu Bí Ẩn" Arianna giáng trần, Fors đã ngất đi rồi, không thể duy trì tiếp được.

Tác dụng chính của "Ảo Thuật Gia" Fors chính là triệu hồi hình chiếu lịch sử của Gehrman Sparrow trước, để hắn có đầy đủ thời gian bố trí nghi thức từ trước, đưa "Gậy chống ngôi sao" đến thế giới hiện thực, sau đó giải trừ duy trì, để hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử này trở về sương mù, rồi lại đợi Reinnet Tinecol triệu hồi đến.

Chỉ mất mười giây, bởi vì "Thần nghiệt" Sieua đang đặt sự chú ý lên Reinnet Tinecol, theo bản năng coi thường Klein. Cho nên, không những mất đi sự trợ giúp của hình chiếu "Thần bị trói", mà còn từ kế hoạch mai phục mục tiêu trở thành bị bốn Thiên sứ vây công.

Không hề do dự, vị Thiên sứ danh sách 1 này há miệng ra, phát ra những tiếng rống trùng lặp bằng tiếng Hermes cổ, sau đó cầu nguyện "Thần bị trói".
...

Thấy "Cánh cửa triệu hồi" trước mặt "Vu vương" Karaman nhanh chóng mở ra, thò ra một bàn tay mang theo khí tức khiến người ta run rẩy, trong đầu Emlyn White chợt hiện lên một suy nghĩ:

"Một vị Thiên sứ khác của Học phái Hoa Hồng, 'Vua nguyền rủa' Baranka!"

Đây là tin tức mà Sharon và Marik cung cấp.

Emlyn thấy thế, tinh thần chợt căng thẳng, lập tức vung cánh tay, ném "Ánh nhìn trắng tuyền" ra ngoài, nhưng hướng về phía "Cánh cửa triệu hồi" kia!

Đây là lần đầu anh ta đối diện với trận chiến cấp Bán Thần, không tránh khỏi có chút phản ứng quá khích, mặt khác anh ta cũng không lo lắng "Ánh nhìn trắng tuyền" sẽ mất đi, dù sao nó thuộc về toàn bộ Huyết tộc, cùng lắm thì tương lai sẽ dần dần trả lại.

Đồng thời, cho dù không có vật phong ấn này, anh ta cũng còn có vật phẩm thần kỳ khác để sử dụng, ví dụ như "Bút ký lữ hành Lehmanor".

Dùng bản bút ký này, Emlyn có thể triệu hồi ra "Chữ thập vô ám" thay cho "Ánh nhìn trắng tuyền".

Quả cầu thủy tinh hình con mắt kia nhanh chóng bay ra, không ngừng hấp thụ ánh sáng xung quanh, mang đến bóng tối cực đoan.

Khi đến gần "Cánh cửa triệu hồi", "Ánh nhìn trắng tuyền" đột nhiên nổ tung, nở rộ ra ánh hào quang sáng chói vô cùng, giống như ánh mặt trời giữa trưa, bao trùm lên cánh cửa kia, làm tan rã tất cả khí tức tà ác, đọa lạc, âm u, dơ bẩn và bất tử.

Vầng trăng tròn trên trán "Vu Vương" Karaman rõ ràng cũng bị ảnh hưởng, ánh sang bị nén vào bên cạnh người, không thể ảnh hưởng ra xung quanh nữa.

Nắm lấy cơ hội này, bóng dáng Sharon hiện giữa không trung chợt vặn vẹo, biến thành một con rối gỗ cỡ người thật.

Con rối gỗ này giống hệt "Vu vương" Karaman, có mái tóc dài đen trắng đan xen, và một đôi mắt đỏ tươi.

Ở phía khác, Emlyn giơ tay trái lên, để lộ ra một chiếc nhẫn nửa trong suốt đeo ở ngón trỏ.

Chiếc nhẫn giống như được chế tạo từ hổ phách màu đỏ, trên mặt khảm một viên đá quý màu máu.

"Chiếc nhẫn Lilith"!

Đây là chiếc nhẫn do thủy tổ Huyết tộc, cổ thần tự tay chế tác ra.

Trong thời gian nhất định nó sẽ chiếu ra một cánh cửa thông với linh giới, từ đó triệu hồi ra một sinh vật chưa rõ.

Emlyn cũng không rõ mình sẽ nhận được thứ gì, chỉ biết trong tình huống bình thường, sinh vật được triệu hồi ra sẽ mạnh hơn bản thân, nhưng không loại trừ khả năng mời được một vị Bán Thần đến.

Viên đá quý màu máu trên mặt nhẫn tỏa ra ánh sáng âm u, cánh cửa hư ảo giăng kín hoa văn thần bí hiện ra phía trước Emlyn.

Nó kẹt một tiếng mở rộng về sau, để khe cửa ngày càng lớn.

"Vu vương" Karaman đã lấy lại tri giác từ ánh "Mặt Trời" chiếu rọi vừa rồi, liền thấy phía sau "Cánh cửa triệu hồi" kia dâng lên một vầng trăng.

Vầng trăng sáng tỏ, mang theo màu trắng bạc.
_______________

Chương 86: Cùng hành động
———
Trong mắt "Vu vương" Karaman, một vầng trăng trắng bạc sáng tỏ đang dần dâng lên, nhanh chóng lấp đầy đồng tử hắn.

Mặt trăng này không giống mặt trăng đỏ bình thường, cũng không phải là huyết nguyệt thỉnh thoảng xảy ra, giống trạng thái dị thường của mặt trăng cách đây không lâu, nhưng vẫn có sự khác biệt nhất định.

Nó chiếu sáng đôi mắt của Karaman, chiếu sáng thân thể hắn, để hắn lập tức mất đi liên hệ với vầng trăng đỏ rực.

Nói cách khác, trước khi trở lại bình thường, Karaman không thể thử "Ánh trăng hóa" nữa, cũng không thể "thoáng hiện" như dịch chuyển tức thời trong phạm vi nhất định có ánh trăng bao phủ nữa.

Bỗng nhiên, trong đầu vị "Vu vương" lĩnh vực "Mặt trăng" này nảy ra một từ:

"Lilith!"

Cổ thần Lilith từng nắm giữ con đường "Mặt trăng"!

Sự thay đổi này nằm ngoài dự đoán của Emlyn, nhưng Sharon giỏi khắc chế cảm xúc không hề bị ảnh hưởng, trong tình huống đã biến thành rối gỗ Karaman, cô giơ tay phải lên, kéo mái tóc đen trắng đan xen trên đầu xuống.

Gần như cùng lúc đó, mái tóc đen trắng đan xen trên đỉnh đầu vị "Vu vương" Karaman này không hề bị bất cứ thứ gì tấn công, tự mình bay xuống.

"Cánh cửa triệu hồi" mà hắn vừa mở ra, dưới sự bùng nổ của "Ánh nhìn trắng tuyền" dần tối đi và tan rã từng tấc một.

Điều này không chứng tỏ rằng Thiên sứ của Học phái Hoa Hồng được triệu hồi ra không thể chống lại vật phong ấn cấp "1" "Ánh nhìn trắng tuyền" này, mà là "Cánh cửa triệu hồi" kia khó mà chịu nổi đòn tấn công có tính chất đặc biệt như thế.

Mặt khác, vị "Vua nguyền rủa" Baranka chỉ vừa giơ được hai cánh tay ra, sức mạnh có thể giáng xuống cách không gian vẫn còn có hạn, khí tức tà ác thẩm thấu vào hiện thực lại gặp phải sự tịnh hóa của "Ánh nhìn trắng tuyền", không thể nào ảnh hưởng đến Sharon và Emlyn.

Giờ phút này, không có "Cánh cửa triệu hồi" làm trung gian, Baranka chỉ có thể lùi về chỗ cũ, đợi lần triệu hồi tiếp theo hoặc là "Vu vương" Karaman cầu nguyện.

Là một Thiên sứ, địa vị của ông ta cũng đủ cao, có thể đáp lại lời khẩn cầu trong phạm vi toàn thế giới!

Sau khi thấy mái tóc bay xuống, con rối gỗ Karaman do Sharon biến thành không hề do dự, để tay phải lướt từ trán xuống, nắm lấy khe hở được khảm "mặt trăng màu đỏ" kia, dùng sức khép hai bên vào.

Karaman không nhịn được hét thảm một tiếng, máu thị trên trán lẫn lộn với nhau, lấp đầy khe hở kia, che đi "trăng tròn" thu nhỏ.

Đây là một trong những năng lực phi phàm của "Con rối" danh sách 4 con đường "Dị chủng", tên là "Nguồn gốc lời nguyền".

Các "Con rối" ngoài có thể ảnh hưởng đến những thứ phi sinh vật, còn có thể biến thành những vật phẩm như con rối gỗ bí thuật, người giấy thần kỳ, thông qua sự liên hệ được thành lập mà dùng mọi cách để nguyền rủa mục tiêu.

Năng lực phi phàm đến danh sách 3 sẽ xảy ra chất biến, giai đoạn hiện giờ thuộc loại hình làm hại kẻ địch cũng làm hại chính mình, trong tình huống bình thường, các Bán Thần "Con rối" rất ít sử dụng.

Nói cách khác chính là, "Con rối" dùng việc làm hại mình để làm hại kẻ địch.

Sở dĩ Sharon có gan làm vậy, là vì cô tin rằng nếu mọi người đều là danh sách 4, thì "Oan hồn" và "Xác sống" sẽ có khả năng chịu đựng thương tổn hơn là "Quỷ hút máu".

Trong tình huống đã biết "Vu vương" Karaman có vật phong ấn cấp "1" "Tướng quân không mắt" này, ngay từ đầu Sharon không cho rằng "Nhập vào người" có thể thành công, mục đích chủ yếu là dùng cách này thành lập liên hệ với Karaman, chuẩn bị cho lời nguyền rủa sau đó.

Cô giật mái tóc xuống chính là dấu hiệu của nguyền rủa bắt đầu, phá hoạt mặt trăng đỏ trên trán là để đề phòng hắn lại thiết lập "Cánh cửa triệu hồi", kéo Thiên sứ Học phái Hoa Hồng đến chiến trường.

Đương nhiên, là một Bán Thần, Karaman không thể dễ dàng bị nguyền rủa đến chết.

Đổi là trước kia, hắn có thể sử dụng các cách "Ánh trăng hóa", "Dơi biến hóa" để làm yếu đi những tổn thương do nguyền rủa mang đến, cũng không ngừng tăng tốc chuyển động, vừa tránh tấn công, vừa tụng niệm tôn danh Thiên sứ Học phái Hoa Hồng, nhưng, bị vầng trăng màu trắng bạc sáng tỏ chiếu rọi, thân thể hắn tự dưng cứng đờ, không thể làm được các hành động tương tự.

Trong lúc Karaman suy nghĩ, con rối gỗ "Tướng quân không mắt" ngồi trên vai hắn đứng dậy, phát ra một tiếng hét vô cùng chói tai.

Cửa sổ thủy tinh xung quanh đều vỡ nát, hóa thành những "viên đạn", bắn thẳng về phía Sharon đang lơ lửng giữa không trung, trong tình huống quả cầu thủy tinh dạng con mắt không có người nắm giữ, cũng tự động bay lên giữa không trung, tỏa ra những cột ảnh sáng khổng lồ quấn đầy lửa dữ.

Cột sáng này bao phủ Sharon, khiến xung quanh sáng bừng như giữa ban ngày.

"Tướng quân không mắt" có thể ảnh hưởng đến vật phẩm thần kỳ không người nắm giữ, khiến chúng trợ giúp minh.

Trong "Ảo ảnh nắng", bóng dáng Sharon biến thành dáng vẻ Karaman xuất hiện sự hòa tan rõ rệt, mặt không chịu khống chế bắt đầu vặn vẹo. Lượng lớn mảnh vỡ thủy tinh kia một nửa tan rã trong cột sáng, một nửa bắn xuyên qua thân thể cô.

Karaman lại một lần nữa phát ra tiếng hét thảm, Emlyn nghe mà cả người rét lạnh, máu hệt như ngưng thành sương.

Bên ngoài người vị "Vu vương" này xuất hiện những lỗ thủng màu máu, cả người hệt như một cây nến bị ném vào trong lò sưởi tường, từ từ mềm ra, nhỏ xuống sáp nến.

Bất cứ tổn thương nào của "Nguồn gốc lời nguyền" đều sẽ phản ứng lại trên người mục tiêu!

Là Bán Thần Học phái Hoa Hồng, Karaman không cần nghi ngờ cũng biết điều ấy, hành động vừa rồi là hắn muốn dùng tổn thương đổi tổn thương, ép Sharon chủ động ngừng nguyền rủa.

Trong thần thuật của lĩnh vực "Mặt Trời", các sinh vật tà dị trong bóng tối như "Con rối", "Oan hồn", "Xác sống", "Người sói" sẽ phải chịu thương nặng hơn là "Quỷ hút máu", "Giáo sư ma dược", "Học giả đỏ thẫm", "Vu vương".

Nói cách khác, Sharon liên tục bị "Ảo ảnh nắng" tấn công sẽ trực tiếp tan biến, nhưng lại chỉ làm Karaman bị thương nặng, mà Bán Thần con đường "Mặt trăng" lại có năng lực tự chữa lành siêu mạnh.

Trong một giây ngắn ngủi, "Vu vương" Karaman dựa vào kinh nghiệm phong phú và tri thức thần bí học uyên bác, chuẩn xác nắm được vấn đề của "Nguồn gốc lời nguyền", lựa chọn phương pháp có thể thấy được hiệu quả trong thời gian ngắn lại thích hợp với năng lực của bản thân nhất.

Nhưng đúng lúc này, Emlyn đã đánh mất "Ánh nhìn trắng tuyền", triệu hồi ra một mặt trăng kỳ lạ đã lấy lại tinh thần, lấy ra một quyển bút ký có bìa cứng màu đồng xanh, lật đến một tờ trong đó.

Tiếng đoàng đoàng theo đó vang lên, từng tia chớp từ hư không hiện lên, đan thành một cơn bão dữ dội, cuốn thẳng "Vu vương" Karaman vào trong.

"Bút ký lữ hành Lehmanor", "Tia chớp gió bão"!

Karaman đã mất đi "Ánh trăng hoa" và "Thoáng hiện" trong phạm vi nhất định, hoàn toàn không thể né tránh, bị một tia chớp trắng bạc bổ mạnh xuống người.

Sharon nhân cơ hội giải trừ trạng thái "Nguồn gốc lời nguyền", tránh việc tổn thương của mục tiêu phản ngược lại vào người mình.

Nhưng, sắc mặt của cô rõ ràng là tái hơn lúc trước rất nhiều, khí tức cũng yếu ớt hơn.

Cột sáng "Ảo ảnh nắng" vừa rồi quả nhiên đã khiến cô bị thương khá nặng.

Tia chớp trắng bạc giáng xuống nhanh chóng tắt đi, người Karaman đã trở nên đen kịt.

Trong quá trình này, làn da và máu thịt bị đốt cháy không ngừng bóc ra, vị trí cũ lại không ngừng có máu thịt mới nhúc nhích sinh ra.

Thân thể của "Tướng quân không mắt" nhanh chóng nhạt đi, như biến thành u linh, định bám lên người Karaman, mang theo hắn lướt qua khu vực trước mặt, tránh bị tấn công tiếp.

Đúng lúc này, một cái đầu tóc vàng mắt đỏ chợt hiện lên, cắn vào đầu con rối tinh xảo nọ.

Karaman còn sót lại chút tê dại theo bản năng nhìn lại, thấy một cô gái không có đầu.

Cô gái này mặc váy dài kiểu Gothic tối màu diêm dúa, xách theo bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ.

Reinnet Tinecol!
...

Trong sa mạc mênh mông kia, Reinnet Tinecol đang cùng Azik, Arianna và một con rắn trắng bạc khổng lồ tấn công "Thần nghiệt" Sieua, ánh mắt của cô chợt dại ra, động tác cũng cứng nhắc, hành động chỉ dựa vào bản năng.

Đây là một khâu trong kế hoạch của Klein, khi chiến cuộc bên này ổn định, "Thần nghiệt" Sieua trong thời gian ngắn không thể thoát ra được, cũng không nguy hiểm đến tính mạng, thì bản thể của Reinnet Tinecol sẽ thoát khỏi trạng thái bí ẩn, trở lại thế giới hiện thực, giúp Sharon và Emlyn nhanh chóng giải quyết trận chiến bên kia.

Nhìn thấy hình chiếu của xác ướp thê thảm hiện lên giữa không trung, Klein vừa thao túng ba Thiên sứ cuốn lấy "Thần nghiệt" Sieua, vừa dùng khí tức của họ ảnh hưởng đến hoàn cảnh bên cạnh, sửa "Truyền tống" thành "Lửa nhảy nhót", tiếp tục vật lộn với vị "Vu vương" của Học phái Hoa Hồng kia.

Trong quá trình này, trông hắn có vẻ thư thái tự nhiên, trên thực tế đã phát hiện ra sự tương thích giữa thân thể và linh hồn mình đã giảm xuống, thân thể dần dần trở thành lồng giam của linh hồn, khiến động tác của hắn ngày càng cứng nhắc, ngày càng nặng nề.

Điều này khiến Klein nghĩ tới miêu tả chính của "Tù phạm":

Thân thể là lồng giam của trái tim, thế giới là lồng giam của thân thể.

Theo thời gian trôi đi, hắn có thể cảm nhận trực quan về hàm nghĩa của câu này.

Sau khi "Thần nghiệt" Sieua bắt đầu để ý đến Klein, cho dù không trực tiếp tấn công, cũng khiến hắn bất tri bất giác bị ăn mòn!
...

Một cái đầu của Reinnet Tinecol khống chế được "Tướng quân không mắt", một cái đầu khác giơ chiếc gậy chống màu đen đang ngậm trong miệng lên.

Gậy chống này được khảm rất nhiều đá quý, tỏa ra ánh sáng mênh mông rực rỡ.

Một bóng người nhanh chóng thành hình, chính là Gehrman Sparrow mặc áo gió, đội mũ dạ, cầm súng ngắn "Chuông tang".

Đoàng!

Một vệt ánh sáng màu đen bạc theo đó bay ra, bắn trúng vào người Karaman.

Suy nghĩ của Karaman lập tức đình trệ, cả người cứng đờ ngay tại chỗ.

"Viên đạn khống chế linh hồn"!

"Gậy chống ngôi sao" tái hiện lại "Viên đạn khống chế linh hồn" do Gehrman Sparrow bắn ra!

Vật phong ấn được đánh số "0-62" này có thể khiến năng lực phi phàm hoặc là nhân vật nghĩ trong đầu "giáng trần" xuống hiện thực, nhân vật có thể phát động một lần tấn công.

Sharon ở một bên kháng lại biến thành con rối gỗ giống hệt Karaman, thu tay phải lại, cắm thẳng vào ngực mình.

Máu tươi phun ra, Karaman há miệng nhưng không thể phát ra âm thanh nào.

Đối với "Oan hồn" mà nói, trái tim không phải là điểm yếu, nhưng với "Quỷ hút máu" mà nói thì nó là thứ trí mạng.

Không cho Karaman có cơ hội phản kháng, Emlyn một lần nữa lật mở "Bút ký lữ hành Lehmanor", dừng lại ở trang ghi lại "Triệu hồi hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử", lấy ra "Chữ thập vô ám" màu xanh đồng kia.

Tay anh ta ấn vào mũi nhọn, để máu tươi chảy ra "tẩy sạch" vết han rỉ trên giá chữ thập.

Một thanh giáo dài tỏa ra ánh sáng chói chang thuần khiết lập tức ngưng tụ.

Sau khi Sharon giải trừ trạng thái "Nguồn gốc lời nguyền", Emlyn ném thanh giáo dài bằng ánh sáng này ra, nhìn nó xuyên qua ngực "Vu vương" Karaman, ghim hắn lên trên bức tường ở trên đỉnh giáo đường.

Ánh hào quang rực rỡ tỏa ra, dập tắt hoàn toàn khí tức cuối cùng của Karaman.

"Thanh giáo vô ám"!
...

Trong sa mạc mênh mông, Klein đột nhiên dừng lại, quay về phía "Thần nghiệt" Sieua và vị "Vu vương" kia, tháo mũ dạ đặt lên trước ngực, cúi chào.

Cả người hắn chợt nhạt đi, biến mất.

Trong quá trình này, Klein không hề lo sẽ bị quấy nhiễu, bởi vì không phải hắn cố tình rời đi, mà là do Reinnet Tinecol giải trừ duy trì hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử.

Điều này có nghĩa là hành động ở chiến trường bên kia đã thành công!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro