Chương 102: May mắn
"Bắt được ngươi rồi..."
Vô số sợi tơ vô hình theo lời nói của Panatiya kéo dài về phía trước, nhanh chóng quấn quanh thân thể Gehrman Sparrow, tựa như muốn trói hắn thành kén tằm.
Đúng vào lúc này, một bóng dáng mặc áo choàng dài màu đen của nhân viên thần chức đột nhiên biến mỏng, thu nhỏ lại, hóa thành một người giấy dính đầy "rỉ sắt".
Bóng dáng của Klein hiện lên bên ngoài nhà xay bột xám trắng, chạy như điên về phía chỗ sâu trong thị trấn nhỏ.
Anh là người đã gặp chân thân của Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng"còn có thể sống sót, đối với sự tấn công sâu vào Linh Thể và khuynh hướng mất khống chế khi gặp sinh vật thần thoại có năng lực chống đỡ nhất định, hơn nữa, Panatiya còn không phải là sinh vật thần thoại hoàn chỉnh. Cho nên, dù không có sức mạnh của sương mù xám trợ giúp, Klein cũng rất nhanh thoát khỏi trạng thái không thể động não suy nghĩ, vừa áp chế thân thể sắp bùng nổ dị biến, vừa nhận thấy mình đã bất tri bất giác bị nhiễm bệnh tật. Anh thuận thế ngã xuống, dùng hành động ho khan kịch liệt để che dấu, sử dụng "Người giấy thế thân" !
Người giấy không phải là vật phẩm thần kỳ, thậm chí không có một chút linh tính nào, bởi vậy Klein cũng không lo lắng chúng sẽ khiến cho trung tâm phong ấn sau Cổng Chanis xảy ra phản ứng quá khích, cho nên mang theo không ít.
Mà trước lúc Klein bắt đầu chạy nhanh đi, đã mạnh mẽ chà xát ngón cái và ngón giữa tay phải, đốt cháy đống bột mì trong nhà xay bột!
Bùm!
Ánh lửa chợt xuất hiện, khói bụi nổ tung, đánh bay cối cay đá ra ngoài, hất cánh xoay gió ở bên ngoài đi, bóng dáng Panatiya đã ở trong sóng gió mãnh liệt và ngọn lửa đỏ rực tan vỡ từng chút một, tựa như cô chỉ là một tấm gương.
Gần như ngay lúc đó, bóng dáng mặc áo choàng dài thuần trắng của cô hiện lên ở phía sau lưng Klein, búi tóc lập tức bung ra, điên cuồng kéo dài hướng về phía trước.
Bốp!
Klein vừa búng ngón tay bắn lửa vào lá cây bên đường, vừa thao túng 'Thượng Tướng Máu' Senor mượn dùng "Thoáng hiện mặt kính", hiện lên trong trên cửa sổ của ngôi nhà hai tầng bên cạnh Panatiya, để trong mắt cô gái xinh đẹp mà đáng sợ kia hiện ra bóng dáng của mình, hoàn thành 'Oan Hồn' nhập vào người.
Rất nhanh, ngọn lửa đỏ cháy rực bao phủ lấy thân thể Klein, làm cho anh biến mất tại chỗ, xuất hiện ở nơi cách đó mấy chục mét, mà tròng mắt giống như bảo thạch của Panatiya giống như ẩn giấu từng mặt gương, chiếu ra những bóng dáng đội mũ tam giác, mặc áo khoác đỏ sậm, bọn họ chồng chất lẫn nhau, rơi vào hỗn loạn.
Klein không do dự, trực tiếp để cho Senor thoát ly từ cửa sổ, hóa thành hình thái 'Người Sói', nhanh chóng lao tới phía Ma Nữ kia.
Đúng vậy, Klein đã xác nhận, Panatiya chính là Ma Nữ, hơn nữa còn là Ma Nữ cấp bậc Bán Thần!
Vô số sợi tóc màu đen và những sợ tơ trong suốt không nhìn thấy được lao lên, kết thành mạng nhện rộng đến khoa trương, mạnh mẽ bao phủ Senor.
Nhưng mà, hai bên vừa có tiếp xúc, bóng dáng của Thượng Tướng Máu ngay lập tức trở nên nhạt đi, tùy ý cho sợi tóc màu đen và tơ nhện trong suốt hư ảo của Ma Nữ xuyên qua, không thể bám vào, hiển nhiên không cách nào trói buộc hắn.
'Oan Hồn' hóa!
"Hừ!" Vẻ mặt của Panatiya không có một chút biến hóa, chỉ là phát ra một tiếng hừ lạnh.
Bỗng nhiên, những sợi tóc dài màu đen và tơ nhện trong suốt hư ảo tiếp xúc với Senor đồng thời nổi lên ngọn lửa đen tĩnh lặng sâu thẳm, chúng dùng linh tính làm nhiên liệu, đốt 'Oan Hồn' thành cây đuốc!
Bốp! Bốp! Bốp! 'Thượng Tướng Máu' Senor bị thiêu trở về hình thái 'Người Sói', bị lửa đốt cho vỡ tung, máu thịt và phần còn lại của chân tay lần lượt rơi xuống đất.
Một 'Oan Hồn' danh sách 5, chỉ như vậy đã hoàn toàn tan mất.
Mà lúc này, Klein đã liên tục búng ngón tay, tạo ra các cột lửa khác nhau, mượn dùng sự hi sinh của con rối, chạy trốn vào chỗ sâu trong thị trấn nhỏ.
Chỉ lóe lên vài cái, anh đã bỏ xa Panatiya tới mấy trăm mét.
Bỗng nhiên, Klein phát hiện trán của mình trở nên nóng bỏng, phổibắt đầu phập phồng, từng nhịp hít thở cũng phát ra tiếng vang rõ ràng, đồng thời mang theo khí lưu nóng rực.
Do bị ảnh hưởng bởi tác động khi nhìn thấy hình dạng sinh vật thần thoại chưa hoàn chỉnh, "Người giấy thế thân" dùng khá muộn, không thể loại bỏ bệnh tật đã cảm nhiễm, chỉ chia sẻ thương tổn nhất định. Klein vốn tưởng rằng mình có thể mạnh mẽ chống đỡ tới khi thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của Panatiya, ai ngờ bệnh tình xấu đi nhanh hơn anh dự đoán nhiều!
Hơn nữa, anh rõ ràng đã trốn xa vài trăm mét, nhưng lại không có dấu hiệu thoát khỏi bệnh tật.
Huỵch! Đang muốn tiếp tục dùng "Lửa nhảy nhót" thì Klein cảm thấy hai chân đột nhiên mềm nhũn, không thể thành công búng ngón tay, té lăn quay trên đất.
Ngay sau đó, bên tai anh vang lên tiếng cười dịu dàng, vui vẻ của Panatiya:
"Cho dù anh chạy trốn tới bên kia thị trấn, cũng không thể thoát khỏi bệnh tật của tôi.
"Phải biết rằng, lúc trước ở Backlund, toàn bộ khu Đông đều bị sương mù dịch bệnh của tôi bao phủ. Ngoại trừ khu Hoàng Hậu và khu Tây ở xa nhất, địa phương khác đều bị ảnh hưởng không nhỏ."
Cái này... Cô ta là Quý Cô Tuyệt Vọng hợp tác cùng ngài A... Cũng là một trong những hung thủ chân chính sau sự kiện Sương Mù Khổng Lồ ở Backlund... Klein giật mình, vừa căm ghét vừa tuyệt vọng phát hiện bệnh tình của mình đã cực kì nghiêm trọng, tuy còn chưa tới mức độ ảnh hưởng tính mạng, nhưng cảm giác ho khan kịch liệt khó mà ngăn chặn đã làm cho anh không thể sử dụng rất nhiều năng lực phi phàm.
Panatiya từng bước đi tới, trong ánh mắt xinh đẹp nổi lên màu đỏ như máu, giống như một kẻ lang thang đói bụng vài ngày cuối cùng nhìn thấy một miếng thịt bò nướng vô cùng ngon miệng.
Trong tay cô còn cầm phần sót lại của thân hình và chân tay gãy của Senor.
Cái này dường như là thức ăn dự trữ của cô.
"Tiếng búng ngón tay của anh nghe rất tuyệt. Tôi nghĩ, hương vị hai ngón tay kia nhất định rất ngon lành." Panatiya nhìn Gehrman Sparrow đang ho khan trên mặt đất, nói bằng giọng điệu của một kẻ điên cuồng.
Cô vừa dứt lời thì đã nâng lên một bàn tay, nhét ngón trỏ của Senorvào trong miệng, cắn răng rắc, từng miếng xương dần tan vỡ.
Tầm mắt Klein hơi có chút mơ hồ, nhìn thấy cảnh tượng này, hoảng hốt cảm thấy ngón tay của mình cũng đang đau đớn kịch liệt.
Thời khắc này, anh biết 'Quý Cô Tuyệt Vọng' Panatiya đã coi như một nửa kẻ điên, bởi vì ăn quá nhiều máu thịt người phi phàm.
Tuy rằng với tri thức về thần bí học của đối phương, ban đầu khẳng định sẽ chờ đợi đặc tính phi phàm tan rã rồi mới dùng "thức ăn", nhưng những người chết bị nhốt ở trong này, không có thức ăn, chỉ có thể nhắm mục tiêu vào hau, tất nhiên ngày càng thất thường, ngày càng điên cuồng, dùng thức ăn như vậy, sao có khả năng không xảy ra vấn đề?
Ngay tại thời điểm Klein hơi có chút tuyệt vọng suy nghĩ xem còn có biện pháp gì không, ánh trăng đỏ rực trước mắt anh đột nhiên trở nên sáng ngời.
Anh thấy trên mặt Panatiya lộ ra vẻ hoảng sợ, không chút do dự liền thay đổi phương hướng, vọt vào căn nhà bên cạnh, rầm một tiếng đóng cửa lớn lại.
Klein chỉ cảm thấy bệnh tình trên thân thể đã yếu đi không ít, thế là ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía trời cao, thấy ánh trăng đỏ đã xuyên thấu sương mù, chiếu rọi thị trấn nhỏ yên tĩnh.
Suy nghĩ trong lòng anh chuyển động, nhớ lại lời nói của Panatiya vừa nãy, lúc này giãy dụa lảo đảo đi tới một căn nhà khác, không quên khóa cửa lớn lại:
"Khi trăng đỏ trở nên rõ ràng, nơi này sẽ phát sinh biến hóa, trở nên cực kỳ nguy hiểm."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro