Chương 6: Cuộc sống của một phú ông
"Vậy xin ngài chờ một lát, ngài muốn dùng cà phê, hay là hồng trà?" Baylin nhiệt tình hỏi thăm.
Klein cười cười nói:
"Lúc trẻ tuổi, tôi thích cà phê, thích loại thơm nồng, nhưng hiện tại, tôi lại thích hồng trà hơn."
"Tôi cũng thích hồng trà, vậy... một ly hồng trà Hầu Tước?" Belin cười đề nghị.
Cà phê và hồng trà đãi khách của "Hiệp hội người hầu gia đình trợ giúp thành phố lớn" đều là loại bình thường, thuộc về chất lượng tầm trung, hồng trà Hầu Tước là loại mà Baylin mang từ nhà đến để bản thân tự thưởng thức.
Klein cũng không phải là người không có kiến thức, hơn nữa rất giỏi quan sát. Vừa rồi sau khi vào cửa, đã đem các chi tiết của cảnh vật chung quanh nhét vào trong mắt mà không lộ vết tích, phát hiện cà phê và hồng trà trong tủ trưng bày đều rất bình thường, tin tưởng chất lượng khẳng định không cao. Do đó, anh cho rằng hồng trà Hầu Tước hoặc là hiệp hội cất kỹ, dùng để chiêu đãi khách quý, hoặc thuộc về sở hữu tư nhân của cô gái trước mặt, nhưng mặc kệ thế nào, đều đủ để nói rõ tâm ý của đối phương.
Anh không vạch trần, cười cười nói:
"Cảm ơn, tôi không cách nào cự tuyệt đề nghị của cô.
"Không biết nên xưng như thế nào, quý cô?"
"Baylin, gọi Baylin là được." Baylin tươi cười như hoa mà gật đầu nói.
Cô nhẹ nhàng đi vào phòng trong, bảo đồng nghiệp phụ trách tư liệu chọn ra người thích hợp. Sau đó, trở lại quầy tiếp tân, cầm lấy một hộp thiếc bạc, động tác thuần thục mà pha hồng trà.
A, có gương mặt dễ nhìn, khí chất phong độ, ăn mặc thể hiện thân phận, dù cho đã trung niên, cũng có thể cảm thụ được thiện ý của cô gái đẹp... Klein lần đầu trải nghiệm chuyện cùng loại, nhịn không được thổn thức một câu.
Điều này làm cho anh càng cảm nhận được tầm quan trọng của câu "Chỉ có thể là bản thân mình" trong quy tắc đóng vai của 'Người Không Mặt'.
Nếu như không vững vàng nhớ kỹ điểm này, trầm mê với ưu thế do bề ngoài mang đến, vẫn giữ hình dạng tương ứng, quên thậm chí bài xích bản thân trong quá khứ, dần dần lạc lối!
Rất nhanh, Baylin bưng một tách trà sứ trắng nạm vàng đến, đặt tới trước mặt của Dwayne Dantes, cười nhẹ nói:
"Nó còn cần để nguội một hút."
Klein cúi đầu nhìn tách trà, như là nói đùa:
"Cái này vừa lúc có thể khiến tôi điều chỉnh tâm tình một chút, để thay đổi phương thức mà đối đãi tách hồng trà này."
Lời khen tặng và cảm ơn ngầm của hắn khiến tâm tình của Baylin càng trở nên phấn chấn, chỉ cảm thấy ngài Dantes là một quý ngài chân chính, hơn nữa rất biết cách dùng từ.
Ngài ấy khẳng định không phải tín đồ của Chúa Tể Gió Bão... Baylin vuốt mái tóc dài màu nâu, chủ động trở về phòng trong, thúc giục đồng nghiệp.
Không bao lâu, cô cầm một xấp tư liệu đi đến, ngồi vào chiếc ghế sôfa đối diện, nói:
"Trải qua chọn lọc, ở đây có ba vị quản gia thích hợp, tôi giới thiệu đại khái trước một chút.
"Vị thứ nhất, ngài Asnia, 55 tuổi, ông ấy đã từng phục vụ cho Tử tước Yorkville, sau này bởi vì Tử tước đầu tư khảo sát tài nguyên khoáng sán thất bại, tài chính gia tộc xuất hiện nguy cơ, phải bán của cải, đất đai, trang viên lấy tiền mặt, khiến rất nhiều người hầu rời đi, trong mười năm này, ông được hai phú ông thuê làm, làm ra cống hiến trác tuyệt cho gia tộc của bọn họ."
Khi nói chuyện, ánh mắt Baylin phát sáng, tựa như ẩn dấu hai ngôi sao, mang theo vẻ hăng hái đặc biệt của thiếu nữ.
Klein nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Vậy ông ta vì sao lại rời hai người phú ông kia?"
Baylin cười đáp:
"Phú ông thứ nhất đầu tư lớn tại Đông Balam, đưa cả gia đình đến, ngài Asnia không muốn rời Backlund, cho nên chủ động từ chức. Người thứ hai bởi vì tình huống thân thể không tốt, đem sự vụ trong nhà giao cho con trai, mà người kia có quản gia tín nhiệm hơn.
"Ngài Asnia là tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối, khuynh hướng chính trị càng thiên về Đảng Bảo thủ, yêu cầu lương một năm là 130 bảng."
"Nguyện Nữ Thần phù hộ ông ta." Klein vẽ bốn điểm thuận kim đồng hồ trên ngực, vẽ một mặt trăng đỏ.
Hai mắt của Baylin phát sáng lên mà nói:
"Ngài Dantes, ngài cũng là tín đồ của Nữ Thần?"
"Đương nhiên." Klein mỉm cười gật đầu, không giải thích nhiều.
Thảo nào ôn hòa như thế! Baylin thầm khen một tiếng, tiếp tục giới thiệu:
"Ngài Rebach, 48 tuổi, đã từng phục vụ cho gia tộc Negan, đảm nhiệm phó quản gia, trợ lý quản gia một thời gian dài, sau này trong một lần giao dịch, trở thành quản gia của Nam tước Sindras.
"Công tước Negan bị ám sát không bao lâu, đã hết thời hạn phục vụ nhưng ngài Rebach không được Nam tước ký hợp đồng mới, phải đến hiệp hội chúng tôi tìm kiếm trợ giúp.
"Ông ta là tín đồ của Chúa Tể Gió Bão, tính cách không có vấn đề gì, khuynh hướng chính trị cũng là Đảng Bảo thủ, tiền lương yêu cầu là 120 bảng."
Klein yên tĩnh lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu phụ họa, không có cắt ngang lời nói của Baylin.
Baylin lật trang giấy, nhìn vài lần, tiếp tục nói:
"Người thứ ba, ngài Walter, 42 tuổi, đã từng làm chấp sự trang viên và trợ lý quản gia tại nhà của Tử tước Conrad, bởi vì một sự tình, có mâu thuẫn với quản gia, chủ động lựa chọn rời đi, ông ta yêu cầu lương một năm 115 bảng.
"Ông ta là tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối, khuynh hướng chính trị là Tân Đảng."
Tổng đốc mới của đảo Oravi là thành viên của nhà tử tước Conrad, gia tộc bọn họ là người ủng họ trung thành của vương thất... Trong đầu Klein nhanh chóng hiện lên tin tức tương ứng.
Giới thiệu hoàn tất, Baylin đem xấp tư liệu đưa qua và nói:
"Ngài Dantes, ngài muốn lựa chọn người nào?"
Klein trầm tư vài giây, mỉm cười nói:
"Như vậy đi, để cho ba người bọn họ 9 giờ sáng ngày mai đến chổ ở của tôi, tôi gặp mặt bọn họ để nói chuyện, cuối cùng sẽ quyết định."
Anh biết hiệp hội cùng loại không có chổ dừng chân, chỉ là một tổ chức môi giới thuần túy, cho dù bản thân mình hiện tại xác định chọn người, cũng phải đợi đến buổi chiều hoặc là ngày mai mới có thể thấy quản gia của mình, cho nên không bằng làm một buổi phỏng vấn nhỏ, chọn một người càng thích hợp với ý đồ của bản thân mình hơn.
"Không thành vấn đề." Baylin cười nhẹ nói: " Địa chỉ của ngài là?"
Klein uống một ngụm trà, cầm lấy giấy bút trên bàn, viết xuống vị trí và tên của khách sạn.
"Ngài, vừa tới Backlund?" Baylin nhìn thoáng qua, bật thốt lên mà hỏi.
Mãi cho đến lúc này, cô mới phát hiện màu da của Dwayne Dantes đậm hơn so với bình thường một chút, hơi có chút màu đồng cổ, như là phơi nắng lâu dài mà được, mùi vị có chút thô ráp.
Ừm, khẩu âm cũng không phải của Backlund... Baylin chậm rãi nhớ lại càng nhiều chi tiết.
Klein cười nói:
"Tôi từ vịnh Desi đến đây, cần một người quản gia ưu tú giúp tôi tìm kiếm nhà cửa và người hầu thích hợp."
Giao 3 bảng tiền đặt cọc, anh lễ phép uống một ngụm trà, đứng dậy ra về.
Belin đưa anh đến ngoài cửa, nhìn theo anh lên xe ngựa.
Ngài Dantes tựa như cũng là một phú ông... So với cái này, khí chất, phong cách thân sĩ của ngài ấy, đều rất có mị lực... Baylin đứng ở tại chỗ, tùy ý suy nghĩ.
Trên xe ngựa, Klein khép hờ đôi mắt, dựa vào vách, bắt đầu tính toán chi tiêu kế tiếp:
"Quản gia khoảng 120 bảng, người hầu nam thân cận trung bình là 35 bảng, đầu bếp 30 bảng, người làm vườn 25 bảng, người đánh xe ngựa 25 bảng, y tá gia đình 20 bảng, ba người hầu nữ bình thường 15 bảng, ba người hầu nữ tạp vụ 10 bảng, cứ như vậy, chi tiêu một năm cho người hầu, sẽ là 330 bảng, lược chẳng khác nào mỗi tuần 6 bảng 7 saule, cái này vượt hơn cả lương tuần của mình tại thành phố Tingen.
"Hơn nữa, xe ngựa phải có, chừng 100 bảng, phòng ốc hoa viên phải có, tiền thuê mỗi tuần không sai biệt lắm lại là 2 bảng, cùng với đồ ăn thức uống, quần áo, than củi, tổng thể quả thật khoa trương.
"Đây là ngày thường của một phú ông sao..."
Klein đột nhiên có chút hối hận khi muốn làm một người như thế.
Anh thở hắt ra, nỗ lực đem việc này vứt ra sau đầu, ngồi xe ngựa đi tới phố Phelps ở khu Bắc.
Nơi này có một tòa giáo đường màu đen tinh thuần, hai bên đều có gác chuông, hiện ra mỹ cảm đối xứng, chính là tổng bộ ở giáo khu Backlund của giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, Giáo đường St. Samuel.
Klein chỉnh sửa khăn tay trong túi áo bên trái, cầm gậy ba-toong khảm vàng, cất bước tiến vào giáo đường, đi qua hành lang yên tĩnh, dưới ánh mặt trời xuyên qua cửa thủy tinh màu sắc rực rỡ từ chỗ cao chiếu rọi xuống, đi tới phòng cầu nguyện lớn.
Ở đây rất lờ mờ, làm cho tâm tình trở nên bình thản. Klein tùy ý tìm vị trí, xếp gậy, lấy mũ xuống, hết sức tập trung mà bắt đầu nhắm mắt cầu khẩn.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sau khi nghe xong giảng đạo anh thong thả đứng dậy, đi đến bên thánh đàn, cúi chào đối với mục sư tóc đen ngắn, sau đó đi tới trước thùng quyên góp bên cạnh.
Yên lặng thở ra, Klein lấy ra 2 tờ tiền mặt 10 bảng, 6 tờ tiền mặt 5 bảng, lần lượt để vào.
Khóe mắt của vị mục sư kia quét thấy cảnh này, biểu cảm nhu hòa hơn không ít.
Bình thường mà nói, trừ phi đặc biệt kêu gọi quyên góp hoặc quyên tặng di sản sau khi chết, thùng quyên góp trong giáo đường có thể thu được khoản tiền lớn nhất cũng chỉ hơn mười bảng.
Cái này ý nghĩa đối phương là một phú ông, là một kẻ có tiền!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro