Chương 84: Lão gia tử bị dọa ngốc (2)

Nghe được lời này, cả người Xuân Nương run run, hiển nhiên đối với nam nhân được thế nhân gọi là Quỷ Đế kia tồn tại một loại sợ hãi từ trong lòng.

“Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chiêu đãi hắn thật tốt.” Xuân Nương phục hồi tinh thần lại, cắn chặt răng, “Gia hỏa này đắc tội ai không đắc, ngay cả nữ nhân của Quỷ Đế cũng dám trêu chọc, quả thực là không muốn sống nữa! Đêm nay ta để cho hắn tiếp khách, mỗi ngày đều phải tiếp hết một trăm khách nhân mới cho hắn nghỉ ngơi.”

Tần Nguyên gật gật đầu: “Xuân Nương, ngươi hẳn nên cảm tạ ta, Thái tử này lớn lên không tồi, vẫn là lần đầu tiên bán mình, tất nhiên có thể vì ngươi kiếm một khoản lớn.”

“Ha ha.” Xuân Nương che miệng cười duyên hai tiếng, vứt một cái mị nhãn về phía Tần Nguyên, “Vậy thật là đa tạ Tần công tử, lần sau lại có mặt hàng tốt như vậy nhất định phải đưa đến chỗ ta, vì cảm tạ ngươi, sau này ta sẽ không bao giờ vẽ ngươi cùng một người nam nhân ở trên tranh nữa.”

Sắc mặt Tần Nguyên lại lần nữa đen lại, hắn chỉ cần tưởng tượng đến nữ nhân này đã từng vẽ mình và một người nam tử khác trên xuân cung đồ, hắn liền có một loại xúc động muốn bạo nộ!

Nhưng ai bảo năm đó hắn niên thiếu không hiểu chuyện, kết giao với một nữ nhân biến thái như vậy!

Hiện tại hối hận cũng đã muộn!

——

Long Nguyên Quốc, từ sau khi tổ tôn Mộ Hành Cừu nhận tội, lại một chuyện lớn nữa đã xảy ra!

Sau một ngày tổ tôn này nhận tội thì Thái tử Cao Lăng liền mất tích! Các bá tánh Long Nguyên Quốc đều cho rằng Cao Lăng đã bị Mộ Vô Song kích thích, cảm thấy chính mình cho tới nay yêu lầm người rồi, nên dưới sự xấu hổ và giận dữ hắn lựa chọn tránh né.

Bởi vậy Mộ Vô Song càng thêm không dám xuất hiện trong mắt thế nhân, trực tiếp phong bế chính mình ở phủ Thừa tướng.

Chỉ có Vân Lạc Phong biết, chuyện này nhất định liên quan đến Vân Tiêu!

Chỉ có người nam nhân này mới có động cơ ra tay với Cao Lăng! Nhưng đối với việc làm của Vân Tiêu, Vân Lạc Phong cũng không dò hỏi, nàng coi như không biết chuyện gì, mỗi ngày dậy sớm liền bắt đầu tu luyện, mãi cho đến ban đêm.

Cũng may nàng mất ăn mất ngủ tu luyện cũng là có thành công, tu vi càng tiến bộ vượt bậc……

Hậu viện phủ Tướng quân.

Vân Lạc nhíu nhíu mày, ông nhìn thiếu nữ đi đằng trước, khó hiểu hỏi: “Phong nhi, rốt cuộc cháu muốn mang ta đến nơi nào?”

Thiếu nữ chậm rãi quay đầu, cười tà mị: “Đến nơi người sẽ biết, hiện tại người chuẩn bị tâm lý thật tốt trước đi, ta cho người một kinh hỉ cực lớn.”

Kinh hỉ?

Mặt già của Vân Lạc toả sáng, đắc ý nói: “Nha đầu này, có phải cháu lại lấp đầy ngân khố của lão tử hay không? Ha ha ha, vẫn là cháu gái nhà ta rất có bản lĩnh, mau mang lão tử đến ngân khố nhìn xem.”

Từ khi biết được y thuật của cháu gái nhà mình, lão gia hỏa cũng liền không tiết kiệm giống như trước kia, bắt đầu liều mạng tiêu tiền, dù sao xài hết cũng còn có rất nhiều người đưa bạc đến nhà ông.

Ông không xài thì phí, dù sao những tiền đó đều do cháu gái nhà ông kiếm, chẳng lẽ không nên hiếu kính lão nhân gia này sao?

Vân Lạc Phong đen mặt: “Cái kinh hỉ này không phải ngân khố, người đi cùng cháu sẽ biết.”

Không phải ngân khố?

Lão nhân lại nhíu mày lần nữa, nếu không phải tiền tài, vậy kinh hỉ là cái gì đây?

Đang nghĩ ngợi, lão nhân bỗng nhiên nhận ra thiếu nữ phía trước dừng bước chân, không khỏi hơi sửng sốt: “Tới rồi sao?”

“Không sai.” Thiếu nữ chậm rãi quay đầu, nhếch môi tà mị, “Cháu thành lập quân đoàn Cương Thiết và Liệt Diễm cũng đã hơn nửa năm, gia gia, hiện tại là lúc để người nhìn thử thế lực của cháu! Đồng thời, cũng để người gặp một người.”

Nha đầu này nói kinh hỉ chính là quân đoàn?

Lão nhân lại sửng sốt lần nữa, quân đoàn này mới thành lập hơn nửa năm, hẳn là sẽ không thoắt một cái trở nên cường đại, rốt cuộc lúc trước thiên phú của những người đó không có ai rõ hơn hắn, nếu như thế, lời của nha đầu này là có ý gì?

Mắt thấy thiếu nữ đã mở ra thông đạo ngầm, Vân Lạc phục hồi tinh thần lại, không có bất hề chần chờ liền đi theo Vân Lạc Phong xuống cầu thang.

Nửa năm qua, lão gia tử vì không quấy rầy hứng thú của Vân Lạc Phong nên cũng không tới sân huấn luyện ngầm này, nhưng hôm nay, lúc trông thấy sân huấn luyện ngầm xa hoa này, cả người hắn đều bị chấn kinh.

Trong võ trường huấn luyện to như vậy chia làm mấy cái lôi đài, những lôi đài này đều được đắp nặn cực kỳ nghiêm cẩn kiên cố, xa xa nhìn lại có một loại khí thế uy nghiêm.

Ngoài ra, trong võ trường huấn luyện còn có vô số phòng ốc cho người cư trú, đông ấm hạ mát, thập phần thích ý.

“Nha đầu, rốt cuộc cháu đào cái hố lớn này khi nào? Vì cái gì một cái võ trường huấn luyện lớn như vậy lúc cháu đào một chút động tĩnh cũng không có?”

Lão gia tử khiếp sợ đến nhìn về phía Vân Lạc Phong.

Ông thật sự rất khó tin tưởng, dưới tình huống không ai phát hiện nha đầu này lại có thể đào ra một cái hố lớn như vậy?

Công trình như vậy không mất mấy tháng là không thể hoàn thành!

“Chuyện này ít nhiều nhờ tiểu gia hỏa này trợ giúp.” Vân Lạc Phong cười tà khí, nói.

Sau khi dứt lời, một cái đầu nhỏ lộ ra khỏi ống tay áo của nàng, mắt to đáng yêu quét sạch một vòng ở bốn phía rồi dừng lại ở trên người Vân Lạc, chi chi kêu to hai tiếng.

“Đây là Tầm Kim Thử?” Sắc mặt Lão gia tử càng thêm chấn động, “Hơn nữa còn là Tầm Kim Thử Cao Linh Giả sơ cấp?”

Không thể nào! Tầm Kim Thử là linh thú vô dụng nhất, nghe nói cả đời cũng không thể đột phá đến Sơ Linh Giả trung cấp, làm sao có khả năng tới Cao Linh Giả? Chẳng lẽ là tri thức từ trước đến nay của ông có sai lầm?

“Ngày hôm qua nó vừa mới đột phá đến Cao Linh Giả.” Vân Lạc Phong nhẹ nhàng vuốt ve đầu nhỏ của Trà Sữa, nhếch môi: “Đương nhiên, tiểu gia hỏa này không tính là kinh hỉ cháu cho người, hôm nay cháu mang người tới nơi này chủ yếu là để người gặp một người.”

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên từ hậu phương truyền đến, làm lão gia tử vốn đang ở trong nghi hoặc bỗng nhiên cứng đờ mình.

“Phụ thân, người đã đến rồi?”

Lão gia tử cứng đờ quay đầu, đột nhiên, một dung nhan tuấn mỹ thanh nhã xuất hiện trong tầm mắt ông.

“Thanh Nhã, không phải con ở sau núi sao? Vì cái gì lại xuất hiện ở sân huấn luyện? Hơn nữa, chân của con……”

Đến giờ phút này, Vân Lạc mới đột nhiên nhận ra nam tử không có ngồi ở trên xe lăn mà là đứng ở trước mặt ông! Hai chân của hắn rất là thẳng tắp, thân hình cao dài, trên dung nhan anh tuấn không còn ưu thương của quá khứ, thay vào đó chính là tươi cười tràn ngập tự tin.

Giống như thiếu niên thiên tài mười năm trước kia nổi tiếng toàn bộ Long Nguyên Quốc.

“Đây…… đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Giọng nói của lão nhân hơi hơi run rẩy, “Hai người các ngươi mau nói cho ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Gia gia.” Vân Lạc Phong nhìn Vân Thanh Nhã, chậm rãi đi đến trước mặt lão nhân, dương môi cười nói, “Kỳ thật nửa năm trước, cháu cũng đã thế nhị thúc khôi phục thương thế, nhưng bởi vì thúc ấy tê liệt mười năm, không thể hành tẩu nhanh nhẹn như người bình thường, cần phải học tập đi đứng lại từ đầu, bởi vậy cháu mới vẫn luôn không có nói cho người chuyện này, hiện giờ nhị thúc đã có thể hành động tự nhiên, cũng là thời điểm cháu báo tất cả sự tình cho người.”

Cả người lão nhân run run, ánh mắt nhìn về phía Vân Thanh Nhã từ lúc ban đầu khiếp sợ biến thành kích động, rồi mới đột nhiên nhớ tới cái gì đó ông đột nhiên quay đầu lại, một phen kéo lấy vạt áo của Vân Lạc Phong, tức giận rống: “Nha đầu thúi này, còn có chuyện gì lén gạt lão tử, mau nói hết cho lão tử biết rõ ràng!”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro