chap 50 : khoảnh khắc bình yên
* xoạch *
Kiana: * phù~ *
Cánh cửa phòng tắm mở ra. Một cô gái với mái tóc trắng như tuyết cùng với đó là đôi mắt xanh như đại dương bước ra cùng với một cái quần dài tới đầu gối, chiếc áo phông màu trắng đơn giản và chiếc khăn vắt ở cổ.
Kiana: toma nè ta tắm xong rồi đấy.
Cô vừa nói vừa tiến đến chỗ đặt chiếc sofa của cái phòng này này thì thấy cậu đang khoanh hai tay lại, lưng tựa vào ra phía sau và đầu hơi cúi xuống ngủ.
Kiana: " ngủ sao "
Kiana cảm thấy ngạc nhiên khi thấy cảnh này vì tiếp xúc với cậu một thời gian thì cô cũng không còn lạ gì với cái tính không bao giờ ngủ gật của cậu. Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cô cảm thấy hơi lạ.
Kiana: to--
Đang định đánh thức cậu giậy thì đột nhiên kiana dừng lại rồi nhìn cậu suy nghĩ gì đó.
Kiana: " chắc là...... không sao đâu nhỉ"
Cô ấy nghĩ thế rồi chậm rãi di chuyển đến phía đối diện với cậu rồi ngồi xổm xuống.
Sau đó cô ấy lấy tay mình vén phần tóc mái của cậu lên để nhìn rõ mặt của cậu hơn.
Ngay khi nhìn thấy gương mặt của cậu thì kiana khẽ đỏ mặt.
Kiana: " trông hắn cũng...... không đến nỗi nào "
Do mái tóc của cậu khá dài và rối. Phần tóc mái thì dài đến mức gần như che hết đôi mắt của cậu nên thành ra kiana vẫn chưa được thấy rõ ràng gương mặt của cậu.
Về gương mặt của cậu thì nó không phải kiểu đẹp xuất sắc hay đẹp không góc chết. Nó đẹp theo kiểu ưa nhìn, nhẹ nhàng và trông có chút thư sinh do lúc nào cậu cũng đeo kính. Dù là thế thì nó lại một cảm giác vô cùng cuốn hút khi nhìn vào.
Kiana: huh ?
Khi này kiana mới để ý đến một vết sẹo nhỏ nằm ở ngay phẩm trán bên phải và nghiêng xuống hướng về phía thái dương.
Kiana: " giờ nhìn kĩ thì hắn ta cũng... "
Kiana: " KHÔNG ĐƯỢC !!! "
Đang có suy nghĩ gì đó thì cậu thì kiana liền đỏ mặt mà vút nó đi.
Kiana: " không được kiana!! trái tim của mày chỉ hướng về chị mei thôi. Chị mei là chân ái !!! V.v "
Kiana cố gắng nghĩ đến mei, suy nghĩ về mei, nói chung là trong đầu của kiana đang cố hình dung ra hình ảnh của mei để đẹp cái suy nghĩ trước đó đi trong khi tay thì vẫn dữ phần tóc mái của cậu.
Toma: ưm~ gì thế
Trong lúc kiana đang hình dung ra mei thì cậu cũng đã tỉnh lại. Đập vào mắt cậu lúc này là hình ảnh kiana đang lấy tay đặt lên trán của mình còn mặt thì đỏ đến mức đầu bốc khói.
Thấy thế thì cậu lên tiếng hỏi kiana
Toma: cậu đang làm cái gì thế kiana ?
Kiana: !!?
Nhận thấy cậu đã tỉnh lại và chứng kiến hành động của mình thì kiana liền bỏ tay ra khỏi trán của cậu và đứng phắt giậy với gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Toma: cậu bị sao thế ?
Nghe thấy cậu hỏi thế thì kiana vẫn không lên tiếng trả lời. Miệng thì mấp máy tay phải dơ lên và rồi....
Toma: ?
* CHÁT *
Một cú tát giáng thẳng vào mặt cậu trong khi cậu vẫn chưa hiểu mô tê gì. Cú tát đó khiến cậu phải hét lên trong lòng.
Toma: * cái what đờ hợi !!? "
Cậu đứng lên với gương mặt với hình bàn tay đỏ chót nằm ở má bên phải hỏi kiana.
Toma: sao cậu tát tớ !!!!?
Khi nghe cậu hỏi thế thì kiana chỉ đỏ mặt quay đi và hét lên
Kiana: không có gì cả !!!!!
Câu trả lời mà cậu nhận được lại rất chi là vô lý từ người đã dáng một cú tát đau điếng vào mặt cậu vì
KHÔNG LÍ DO GÌ CẢ !!!!
Toma: " anh đấm em bây giờ. Tát anh sonh giờ thì nói không có gì !!!? Luôn thường đạo lý ở đâu ?!!! "
Mặc dù muốn hét lên như thế lắm cơ mà.....
* Ọt~ *
Tiếng bụng của kiana réo lên nên là thôi cậu chả nói nữa.
Toma: * haizz~ * chờ tí tớ tắm xong rồi thì ta đi ăn
Cậu vừa nói vừa tiến vào nhà tắm và đóng cửa lại.
______________________
Sau khi tắm xong thì cậu cũng đã dẫn kiana xuống lầu 1 để ăn tối. Do phòng của cả hai nằm ở tận tầng 7 của khách sạn bonus thêm quả thang máy đang được bảo trì nên cả hai đành phải quốc xuống bằng thang bộ.
Toma: " chả hiểu kiểu gì tự nhiên tát mình xong lại nói là không có gì. Hỏi mãi mà cứ nói là không có gì. "
Toma: " con gái đúng là khó hiểu "
Kiana: kya !!
Cậu đi ở phía trước của kiana và suy nghĩ về sự khó hiểu của cô em gái mình. Còn kiana thì đi ở phía sau . Đầu óc thì cứ trên mây nên đi không cẩn thận nên đã vấp chân mà ngã.
Toma khi nghe thấy tiếng của kiana thì đã quay lại và thấy kiana đang chuẩn bị ngã. Và chỉ trong chưa đầy một giây cậu liền di chuyển đến vị trí mà kiana đang chuẩn bị ngã xuống.
Còn kiana thì nhắm chặt mắt lại chờ mặt mình tiếp xúc với mặt cầu thang.
Và 1 giây, 2 giây rồi 3 giây trôi qua... vẫn chả có gì cả.
Kiana từ từ mở mắt ra. Và thay vì bản thân cô phải hôn cầu thang thì cô đang được cậu đỡ lấy trong tư thế bế công chúa.
Toma: cậu không sao chứ ? Đi đứng kiểu gì mà té hay vậy ?
Kiana: ưuuuuu.....
Nghe thấy câu hỏi của cậu thì kiana không trả lời mà phát ra tiếng kêu nhỏ nhẹ và dài cùng với gương mặt bắt đầu đỏ bừng lên.
Thấy thế thì cậu cũng hỏi
Toma: nè kiana cậu sao thế ?
Kiana vẫn không trả lời
Toma: nè kiana
Và rồi........
* CHÁT *
Toma: ao !!!!
Một cú tát nữa giáng thẳng vào bên còn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro