Chương 407- 408

🍇 Chương 407:

Khương Vũ Hi nghe Chiến Thư Du nói vậy, cảm thấy cuối cùng cái vụ cô ta là khách của nhà họ Chiến cũng trôi qua rồi.

Phải, cô ta là cháu gái nuôi của ông cụ Chiến, là chủ của nhà họ Chiến.

"Chị nói ai là con chó con mèo?"

Cửa kính tự động mở ra từ bên trong, Chiến Lê Xuyên ngồi thẳng lưng trên xe
lăn.

Chiến Thư Du nhìn ánh mắt áp lực của Chiến Lê Xuyên, thầm hối hận vì những lời mình vừa nói quá mức vênh váo, cô ta vội vàng dịu giọng lại rồi hỏi: "A Xuyên, chú thấy đỡ hơn chưa? Hôm qua sắc mặt chú khó coi lắm, chị sợ chết đi được."

Thấy sắc mặt Chiến Lê Xuyên tốt hơn hôm qua rất nhiều, Chiến Thư Du cảm thấy yên tâm hơn.

Nhưng Chiến Lê Xuyên không hề để ý đến cô ta, anh đưa mắt nhìn đám người đang muốn gây chuyện rồi nhẹ nhàng lên tiếng: "Vụ tai nạn của ông nội là có người gây ra."

"Sao cơ?"

Đa số người nhà họ Chiến đều tỏ ra kinh ngạc.

"Thế nên trước khi ông nội xuất viện, bất kỳ ai cũng không được vào thăm."

"Dựa vào cái gì?" Chiến Vũ Hằng bất bình đầu tiên: "Chú là cháu của ông nội, anh cũng vậy. Trông nom ông nội vào thời điểm này là quyền và nghĩa vụ của anh chị, chú có tư cách gì mà không cho phép mọi người vào thăm?"

"A Xuyên đã nói là có người gây ra vụ tai nạn của ông nội, nếu anh thực sự có lòng thì chờ ông nội khỏe lại rồi đến thăm nom ông là được rồi, có gì mà dựa vào cái gì? A Xuyên làm đúng, ông nội khỏe mạnh là quan trọng nhất."

Chiến Vũ Hằng tức quá hóa cười trước câu nói của Chiến Thư Du.

Anh ta định lên tiếng thì bị Chiến Lê Xuyên ngắt lời một cách ngang ngược: "Dựa vào việc tôi là người đứng đầu nhà họ Chiến. Tôi nói cái gì thì các anh bắt buộc phải làm theo. Nếu không hài lòng thì cũng không còn cách nào khác đâu."

Chiến Vũ Hằng tức tối, gật đầu.

Ý Chiến Lê Xuyên là: Cho dù là Tập đoàn AUPU Grou hay là nhà họ Chiến đều do Chiến Lê Xuyên quyết định. Không chịu cũng phải chịu!

Đây là logic kiểu ăn cướp gì vậy?

"A Xuyên, ông là em trai ruột của ông nội cháu, ông vào thăm anh trai của ông cũng được phải không?" Chiến Nhân Cẩm lại lấy cái danh người lớn ra.

Chiến Lê Xuyên mỉm cười: "Ông trẻ chưa nghe thấy những gì tôi nói phải không? Hay là ông nghĩ ông có tư cách và quyền lên tiếng hơn anh cả tôi?"

Chiến Nhân Cẩm nịnh hụt, mặt méo xệch.

"A Xuyên, cháu nói vậy thì tổn hại tình cảm chúng ta quá." Con trai cả của Chiến Nhân Cẩm - Chiến Quân Khải, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

"Đúng rồi, cho dù thế nào thì bố chú cũng là ông trẻ của cháu mà chúng ta đều là người một nhà cả." Chiến Quân Hàng cũng lên tiếng.

"Tuy chúng ta đều mang họ Chiến nhưng không bao giờ là người một nhà. Chẳng lẽ ông trẻ và hai chú đã quên ngày xưa, khi mọi người xin ông nội tôi cho ở lại, ông nội tôi đã nói gì rồi à?"

Tôi chỉ cần một con chó trung thành, không cần anh em.

Đó là nguyên văn lời ông cụ Chiến nói.

"Nếu ba vị không nhớ ra thì tôi có thể nhắc lại."

"A Xuyên, chú biết bác cả bị tai nạn,
cháu rất buồn, nhưng cháu cũng không thể trút giận lên đầu mọi người được chứ." Chiến Quân Khải nói.

"Không muốn tôi trút giận lên đầu các người, vậy thì các người nên chú ý ngôn
ngữ cử chi một chút. Ở đây đều do tôi quyết định."

Mọi người vẫn luôn phải bó tay với sự ngang ngạnh của Chiến Lê Xuyên.

Chủ yếu vì thủ đoạn của đối phương quá mạnh mẽ, trí thông minh của họ không thể đo lại được.

"A Xuyên, có phải tâm trạng đang không tốt không?" Con trai cả Chiến Khôn Vũ của Chiến Quân Hàng cũng không nhịn được nữa.

"Anh ba, có lúc chuyện trên Weibo không thể tin được đâu."

Thấy sắc mặt Chiến Lê Xuyên rất khó coi, con trai út của Chiến Quân Khải, cũng chính là em trai ruột của Chiến Nghệ Hòa - Chiến Cẩn Hựu lên tiếng.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 408:

"Cẩn Hựu, con không hiểu thì đừng ăn nói lung tung."

Chiến Quân Khải lạnh mặt, rất ít khi ông ta tỏ ra dễ chịu với đứa con trai chỉ biết học hành, không hề suy nghĩ cho chị này.

"Nhà họ Chiến là nhà giàu nhất Thành phố H, nói là nhà giàu hàng đầu nước Z cũng hoàn toàn xứng đáng. Tiếc là nhà chúng ta không theo chính trị không theo quân đội, bằng không thì chúng ta chắc chắn là nhà giàu hạng nhất. Gia đình giàu có như vậy, làm sao có thể cho phép bà chủ đầu mày cuối mắt với đàn ông khác được? Huống hồ lại chỉ là một đào kép!"

Thấy ánh mắt Chiến Lê Xuyên bắn về phía Chiến Quân Khải như thanh kiếm sắc, Chiến Nghệ Hòa không nhịn được mà lên tiếng ngăn cản.

Tuy Chủ tịch HĐQT của Tập đoàn AUPU Group sắp đổi người, nhưng trước khi sự việc chắc chắn, cô ta vẫn không muốn để bố mình quá gay gắt.

"A Xuyên, nếu cậu xem Weibo rồi thì chắc hẳn cậu cũng biết không thể giữ Cảnh Thiên lại được. Là bà chủ của nhà họ Chiến, cô ta ra ngoài làm diễn viên thì mọi người cũng đành nhịn, nhưng cô ta gây tai tiếng lớn như thế thì bảo mặt mũi của nhà họ Chiến chúng ta để đâu?"

"Hồi trước ông nội ký hợp đồng hôn nhân với nhà Cảnh Thiên, giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng, chỉ cần cô ta ngoại tình, chúng ta sẽ đơn phương thu hồi số tiền đã cho nhà Cảnh Thiên và lợi nhuận khác mang lại từ số tiền đó. Chỉ cần cậu đồng ý, chị sẽ giải quyết chuyện này cho cậu."

Nhìn đám người trước mặt, Chiến Lê Xuyên phát ra tiếng cười trầm êm tai.

"Là tôi luôn khiến các người ảo giác rằng tôi rất dễ sắp đặt, hay là các người nghĩ rằng bây giờ tôi đang bị liệt nên để mặc các người sắp đặt?"

Câu nói này nói với tất cả mọi người, nhưng ánh mắt Chiến Lê Xuyên lại nhìn về phía Chiến Thư Du một cách lạnh lẽo như chim ưng.

Chiến Thư Du bất giác lui về phía sau một bước, mặt cô ta trắng bệch.

"A Xuyên, vì sao chú lại nhìn chị bằng ánh mắt như thế? Chẳng lẽ chỉ vì một người phụ nữ đàng điếm, không tuân thủ đạo làm vợ như Cảnh Thiên mà chú muốn trở mặt với chị hay sao? Tất cả những gì chị làm cho chú, chẳng lẽ đều không thể sánh bằng Cảnh Thiên mới được gả vào nhà họ Chiến vài tháng để xung hỉ?"

"Đó là vợ tôi, Người sẽ chung sống với tôi cả một đời."

Chiến Lê Xuyên đáp lại chắc nịch khiến sắc mặt Chiến Thư Du càng tái nhợt, cô ta siết chặt nắm tay.

"Có phải mọi người nghĩ rằng không cần thiết để tâm đến những lời tôi nói hôm qua? Hay là những chuyện mà mọi người gặp phải vẫn chưa đủ để khiến mọi người ngậm cái miệng lại?"

Nghe Chiến Lê Xuyên nói vậy, hầu như tất cả mọi người chi thứ đều biến sắc.

"Là cậu à?" Chiến Quân Hàng trợn ngược mắt, con ngươi như muốn lồi ra ngoài: "Việc bên Huy Hoa là do cậu để lộ ra à?"

Chiến Khôn Vũ tức gần chết, xông lên định túm cổ áo Chiến Lê Xuyên. Nhưng tay còn chưa kịp chạm vào người đã bị Chiến Thư Du xông lên đẩy ra, vệ sĩ của Chiến Lệ Xuyên cũng đưa tay bảo vệ anh kịp thời.

"Chiến Khôn Vũ, chủ nói thì cứ nói đi, lên cơn điên gì vậy? Chú thử động vào cậu ấy xem!"

Chiến Thư Du chắn trước mặt Chiến Lê Xuyên như gà mẹ bảo vệ gà con trước diều hầu, nhìn chằm chằm vào người kia với vẻ hung ác.

Chiến Nhân Cẩm cũng vội vàng bào mọi người kéo Chiến Khôn Vũ lại, ông ta nhìn Chiến Lê Xuyên bằng vẻ mặt tràn đầy thất vọng.

"A Xuyên, nếu cháu biết Bất động sản Huy Hoa là công ty của Khôn Vũ, vì sao cháu lại muốn hại nó như vậy? Cháu có biết sau khi chuyện hôm qua nổ ra, những hộ gia đình kia đã bao vây cả công ty không? Tốt xấu gì chúng ta cũng là người một nhà, cháu... cháu thực sự khiến mọi người thất vọng quá!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro