Chương 447- 448
🍇 Chương 447:
Không phải Chiến Lê Xuyên bị bại liệt à?
Không phải liệt nửa người trên sao?
Đã bị liệt rồi, sao hình dạng lại như vậy chứ?
Lẽ nào...
Bùi Uyển Linh cúi đầu, lại liếc nhìn bộ phận đó của Chiến Lê Xuyên lần nữa, sau khi xác nhận đúng là mình không nhìn lầm, cô ta mới che giấu sự bàng hoàng trong lòng, cùng Đỗ Ngôn Tranh rời đi.
Trong phòng khách chỉ còn lại một vị khách duy nhất là Đế Vân Hi.
Đỗ Ngôn Tranh vừa đi, Cảnh Thiên cũng không còn dính lấy Chiến Lê
Xuyên nữa, cô ngồi xuống đối diện với Đế Vân Hi, dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời.
Dù sao thì cũng là anh cả còn chưa nhận nhau mà đã cho cô lì xì 6.000 đô la Mỹ,
Cảnh Thiên cảm thấy nếu mình ngoan hơn, không chừng sẽ có nhiều lì xì hơn.
Có nhận nhau hay không không quan trọng, chỉ cần có bao lì xì, chính là anh trai tốt của cô.
Cảnh Thiên còn tưởng rằng Chiến Lệ
Xuyên lại bật chế độ phản pháo, nhưng kết quả là...
"Anh Đế, hôm nay anh đến là vì..."
"Nghe nói ông cụ nhập viện nên tôi đến thăm."
Chiến Lê Xuyên gật đầu, xe lăn đã bắt đầu di chuyển: "Mời anh Đế đi theo tôi."
Đế Vân Hi: "..."
Thấy mọi người sắp đi vào, thông qua camera an ninh, ông cụ Chiến xem kịch vui nhanh chóng tắt màn hình đi, ngồi ngay ngắn lại, uống nước cháu dâu đưa cho mình.
"Ông nội, anh Đế đến thăm ông này."
Ông cụ Chiến nhanh chóng cười ha hả chào Đế Vân Hi.
Ông cụ Chiến cũng đã nhìn ra mối quan hệ giữa Đế Vân Hi và Cảnh Thiên không bình thường, nhưng... tình cảm của anh ta và Đỗ Ngôn Tranh dành cho Cảnh Thiên dường như không giống nhau. Cụ thể không giống chỗ nào thì ông cụ cũng không nói ra được.
Lúc này, nhìn thấy cháu trai vui vẻ hòa nhã với Đế Vân Hi, ông cụ Chiến cũng tỏ ra ôn hòa.
Sau khi vào phòng, Đế Vân Hi hàn
huyên vài câu rồi đưa quà của mình ra,
"Đây là một ít thuốc viên cháu lấy từ chỗ nhà họ Sở thế gia y học cổ truyền, có tác dụng rất tốt đối với việc phục hồi nội tạng. Một chút lòng thành, quà ít lòng nhiều ạ."
Ông cụ Chiến kinh ngạc: "Thuốc của nhà họ Sở? Cái này quý giá quá, cảm ơn cháu, cháu có lòng rồi."
"Nên như vậy mà." Đế Vân Hi mỉm cười, đưa thuốc được đặt trong hộp gỗ đàn hương cho Quản gia Từ.
Là tâm phúc của ông cụ, đương nhiên Quản gia Từ biết nhà họ Sở thế gia y học cổ truyền cao không thể với tới được như thế nào.
Nhà họ Sở bây giờ đã gia nhập trụ sở Tổng bộ Trung Châu của Liên minh Y học quốc tế từ lâu, mấy thành viên chủ chốt trong dòng họ cũng là thành viên hạng A của Tổng bộ Trung Châu.
Có thể nói như thế này, ngay cả những người giàu có và quyền lực nhất nước Z muốn mời người nhà họ Sở đến khám bệnh thì cũng phải xếp hàng.
Đế Vân Hi đã có thể lấy được thuốc của nhà họ Sở, chỉ dựa vào danh hiệu giàu nhất nước Z và giàu nhất Châu Đế của nhà họ Đế không thôi còn chưa đủ.
Nếu không có nhà họ Tạ, Đế Vân Hi có giàu đến đâu cũng khó mà lấy được.
Ví dụ như nhà họ Chiến, cũng là dòng họ sánh ngang với nhà họ Đế về thực lực kinh tế, nhưng nhà họ Chiến không có căn cơ trong giới quân đội cảnh sát, cho nên đừrng hòng nhắm tới nhà họ Sở.
Tuy ông cụ Chiến đã khỏi bệnh một cách thần kỳ dưới sự điều trị của Viện Nghiên cứu Lawrence, nhưng trong mắt người ngoài, hiện tại Viện Nghiên cứu Lawrence đang phụ thuộc vào Đường Môn, không hề gia nhập trụ sở chính của Liên minh Y học quốc tế, mặc dù cũng rất mạnh, nhưng nói sao nhỉ...
Nhà họ Sở giống như Thiếu Lâm Tự, phái Nga Mi vậy, là môn phái chính thống, còn Đường Môn lại giống như Quang Minh Thần Giáo, tóm lại là thuộc tà giáo, cho dù có chém gió lợi hại đến mức nào thì cũng không được chính đạo đón nhận.
"Anh Đế có lòng rồi. Phải rồi, nghe nói mấy ngày trước anh Đế đã đâm hỏng xe của mình để cứu Thiên Thiên, nghe nói anh Đế đang mua một mảnh đất nên tôi đã mua lại nó để tặng cho anh để làm quà cảm ơn, mong anh Đế nhận cho."
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 448:
Nà ní ( cái gì )?
Đế Vân Hi nhìn Chiến Lê Xuyên, sao khuôn mặt hồ ly tinh vừa nhìn là biết chuyên môn dụ dỗ phụ nữ lại lộ ra sự chân thành và ôn hòa thế?
"Mảnh đất được mua lại với giá 16 tỷ 800 triệu, cậu tặng cho tôi à?"
Không nói đến Chiến Lê Xuyên, ngay cả
Cảnh Thiên cũng mở to mắt ngơ ngác.
16 tỷ 800 triệu!!!
Nếu đưa cho cô 16 tỷ 800 triệu thì cô có thể mua được rất nhiều dược liệu, có thể tích trữ được rất nhiều linh tuyền, sau đó thực lực của cô có thể nhanh chóng đột phá đến trình độ trước đây.
Cô cũng có thể điều chế ra rất nhiều loại thuốc và sản phẩm, kiếm về số tiền gấp mười lần số tiền 16 tỷ 800 triệu đó.
Cảnh Thiên cảm thấy tim mình đang thắt lại.
Cô chỉ mới nhận món quà trị giá hơn 100 triệu đô của người nhà mà bên phía Chiến Lê Xuyên lại mất tận 16 tỷ 800 triệu. Cho dù được quy đổi thành đô la Mỹ thì con số đó cũng gấp hơn mười mấy lần.
Cảnh Thiên lập tức lên cơn đau tim.
Cô hoàn toàn không chú ý đến chuyện bản thân đã coi tiền của Chiến Lê Xuyên thành của mình.
Cô cảm thấy rằng mình lỗ rồi.
Nháy mắt biến thành nghèo rồi.
Giọng nói của Chiến Lê Xuyên nhẹ nhàng cùng chiều vang lên bên tai Cảnh Thiên.
"Phải, tặng cho anh. Cảm ơn anh đã giúp đỡ Thiên Thiên. Vì nguyên nhân sức khỏe nên lúc trước tôi không thể ở bên cạnh vợ tôi bất cứ lúc nào, chỉ có thể dùng cách này để cảm ơn sự giúp đỡ của anh Đế thôi."
Đế Vân Hi thấy vẻ mặt Chiến Lê Xuyên chân thành, hoàn toàn không hề nhìn ra là đang nhắm vào tình địch.
Thái độ đối với anh ta cùng Đỗ Ngôn Tranh hoàn toàn tương phản.
Tuy ông cụ Chiến đang mỉm cười nhưng trái tim lại rỉ máu.
Thằng nhóc này rốt cuộc đang làm gì thế?
Cứ tặng mảnh đất 16 tỷ 800 triệu cho người ta như vậy à?
Nhưng với kinh nghiệm nhiều năm, ông
cụ Chiến vẫn chọn tin tưởng cháu trai mình.
Lúc này Trạch Ngôn đã niêm phong tất cả tài liệu về mảnh đất đó vào một chiếc túi và đưa ra bằng hai tay.
Mắt Đế Vân Hi hơi híp lại, không hề nhận lấy. "Tôi tự nguyện giúp đỡ Thiên Thiên, chỉ đâm hỏng một chiếc xe mà thôi, không cần cậu ba tặng cho tôi một mảnh đất đâu. Nhà họ Đế không thiếu tiền."
"Không ai có thể sánh được với vị trí người giàu nhất nước Z của nhà họ Đế, tôi cũng biết anh Đế ra tay giúp đỡ không phải vì mong nhận được sự đền đáp của tôi. Nhưng là chồng Thiên Thiên, cô ấy ở bên ngoài bị người ta bắt nạt tôi cũng không biết, có thể được anh Đế giúp đỡ, tôi rất cảm ơn. Tôi và anh Đế là đối thủ cạnh tranh nhiều năm nay, cũng là đối tác của nhau, chỉ có tặng một mảnh đất mới có thể thể hiện được tấm lòng và sự biết ơn của tôi thôi, mong anh Đế có thể nhận lấy nó."
Dù sao anh cũng không dám lấy mảnh đất mà anh vợ coi trọng.
Chuyện kết hôn với Cảnh Thiên vốn là nhà họ Chiến không đúng, bây giờ người nhà của cô tìm đến, chắc chắn là sẽ không để con gái và em gái tiếp tục
sống với người chồng danh chính ngôn thuận như anh nữa.
Vì vậy, Chiến Lê Xuyên chỉ có thể lấy ra một trăm hai mươi nghìn lần thành ý, cố gắng hết sức dập tắt cơn giận của anh vợ.
Nhiều năm qua lại, anh biết rằng Đế Vân Hi là một con hồ ly trông thì dịu dàng tao nhã, nhưng bên trong lại rất
cứng rắn mạnh mẽ.
Nếu không khiến anh ta vừa lòng, những ngày tháng sau này của anh e là còn thể thảm hơn những ngày phải nằm trên giường.
Anh tin tưởng phán đoán của chính mình là không sai, Đế Vân Hi cùng Đỗ Ngôn Tranh ánh mắt nhìn vợ anh đều là bất đồng. Đế Vân Hi chỉ có sủng, mà Đỗ Ngôn Tranh còn lại là chiếm hữu.
Chỉ cần phán đoán của anh không sai, hôm nay là thời điểm tốt nhất đề anh lấy được thiện cảm của người anh vợ này. Cũng là mấu chốt sau này anh có thể vượt qua cửa ải của nhà họ Đế hay không.
Trong khi Chiến Lê Xuyên suy nghĩ ngỗn ngang, Đế Vân Hi cũng đang thầm tính toán.
Cái tên Bạch Liên này! Hôm đó vừa mới xỏ anh ta, hôm nay lại giả vờ có lòng tốt cái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro