Chương 558- 559- 560

🍇 Chương 558:

"Cảnh Thiên, anh ta... anh ta là người máy thật hả? Đây là người máy do anh Xuyên đích thân chế tạo cho cô hả? Thế anh Xuyên đâu?"

Nhìn dáng vẻ gấp gáp của Khương Vũ Hi, Cảnh Thiên cong môi: "Đương nhiên là ở nhà rồi. Sao, vẫn chưa từ bỏ anh Xuyên của cô à?"

Khương Vũ Hi hừ lạnh một tiếng: "Tôi và anh Xuyên quen nhau lâu hơn có rất nhiều, tôi cũng hiểu anh ấy nhiều hơn cô. Muốn ở bên anh Xuyên lâu dài thì bắt buộc phải là một người vợ phù hợp với anh ấy về tâm hồn. Cô biết anh Xuyên giỏi đến mức nào không? Giống như người máy bên cạnh cô ấy. Trí tuệ nhân tạo mà anh Xuyên nắm bắt hoàn toàn không phải thứ mà cô có thể tưởng tượng được đâu.

Còn cô, Cảnh Thiên, cô chỉ có ngoại hình xinh đẹp hơn người ta, cô bầu bạn bên cạnh anh Xuyên, khiến anh ấy nảy sinh sự cảm kích và ỷ lại vào cô. Nhưng nếu một ngày anh Xuyên khỏe lại, hoặc cho dù không thể khỏe lại, nhưng qua thời gian suy sụp này, kiểu phụ nữ chẳng có gì ngoài ngoại hình như cô sẽ không còn ý nghĩa gì với anh ấy nữa đâu."

Cảnh Thiên nhìn Khương Vũ Hi luôn tự cao tự đại, cũng có hứng thú.

"Kể ra thì tôi chưa bao giờ hỏi cô nhỉ, cô kiếm sống bằng nghề gì thế?"

Đối với câu hỏi chỉ xuất hiện trong phim truyền hình này, Khương Vũ Hi cảm thấy mình đang bị xúc phạm.

"Tôi là một nhà thiết kế. Năm 18 tuổi, tôi đã thành lập được thương hiệu của chính mình, thương hiệu Siemo tại Thành phố H là do tôi sáng lập. Tôi chính là Rain, nhà thiết kế đầu tiên của Siemo."

Sợ Cảnh Thiên bây giờ đã có 40% cổ phần của Trung Bác và Dương Quang Xuyên Đẩu, coi thường nhãn hiệu của mình, cô ta bèn vội vàng bổ sung.

"Trước đó tôi được mời tham gia cuộc thi tuyển chọn nhà thiết kế của Chole. Cô làm minh tinh trong giới giải trí, cho dù chưa từng nghe đến Siemo thì chắc cũng biết nhãn hiệu thời trang Chole hàng đầu thế giới mà ai ai cũng hay tên này chứ? Tôi đã vượt qua vòng loại, tiến vào vòng bán kết, đồng thời tôi dám đảm bảo tôi chắc chắn có thể giành được vị trí trong top 3 của cuộc thi.

Mười thí sinh đứng đầu đều có thể tham gia vào trận chung kết, tham gia cuộc thi lớn trên toàn thế giới. Chỉ cần có thể đứng trong top 100 người đứng đầu, một mặt Siemo của tôi có thể bước ra trường quốc tế, mặt khác tôi còn có thể trở thành nhà thiết kế được các nhãn hiệu thời trang nổi tiếng trên thế giới mới về làm việc, thậm chí còn có thể vào Chole học tập nữa. Có nói nhiều hơn nữa thì có khi cô cũng không hiểu, như là cô có được giải nữ diễn viên xuất sắc nhất trong nước, sau đó tiến đến giải Oscar, được đề cử giải hoặc thậm chí là nhận được giải."

"Uwao..."

Khương Vũ Hi: ...!!!

Lãng phí bao nhiêu nước bọt như thế, còn tưởng cô gái này sẽ nói gì đó, kết quả lại chỉ cho cô ta một câu "uwao".

Tuy biết rõ nói chuyện với cô gái này có thể tức đến chết, nhưng cô ta vẫn không nhịn được mà mò đến tìm ngược hết lần này đến lần khác.

Bây giờ nhìn cô gái này sóng vai cùng với người máy giống hệt anh Xuyên đi về phía khu biệt thự, ngọn lửa đố kị trong lòng Khương Vũ HI càng cháy rực lên.

Nếu Cảnh Thiên là một cô gái hoàn hảo hơn cô ta vô số lần, có lẽ cô ta sẽ đành thôi, giống như Bùi Uyển Linh ngày xưa lúc nào cũng kiếm đủ mọi danh nghĩa để đứng bên cạnh anh Xuyên vậy.

Nhưng Cảnh Thiên chẳng có gì cả, chẳng biết cái gì cá, rốt cuộc dựa vào cái gì mà lại được anh Xuyên đối xử bằng cả tấm lòng mình như thế?

"Cảnh Thiên, cô nghe thấy những gì tôi nói không thế?"

Khương Vũ Hi kích động, lại lao lên chắn trưrớc mặt Cảnh Thiên.

Những hành động này của cô ta đã kích phát cài đặt nào đó của Đại Khả Ái.

Đại Khả Ái đột ngột vươn tay ra.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 559:

Cánh tay đột ngột dài ra hai mét đẩy Khương Vũ Hi sang một bên.

Khương Vũ Hi mãi vẫn không chịu tin đó là người máy, sau khi thấy rõ cánh tay của người máy vươn dài ra, bên trong cũng là chất liệu nano cao phân tử đen sì như xe lăn của anh Xuyên, cô ta mới tin hẳn.

"Đừng chắn trước mặt Thiên Thiên, không thì lần sau cô sẽ ăn đòn đấy."

Đại Khả Ái nói chuyện rất không khách sáo, giọng nói cũng thiên về hướng người máy, hơi khác với vẻ nhẹ nhàng như khi nói chuyện với Cảnh Thiên ban nãy.

Nhưng Cảnh Thiên và Khương Vũ Hi đều không phải dân chuyên về phương diện này, hoàn toàn không để ý thấy sự thay đổi về giọng điệu của người máy.

Tuy biết rõ đây chỉ là người máy, không phải anh Xuyên, nhưng anh Xuyên tặng người máy cho Cảnh Thiên cũng phải làm theo ngoại hình của mình, như vậy cũng đủ để chứng tỏ rằng anh rất quan tâm đến Cảnh Thiên nhỉ?

Nghĩ đến khả năng này, Khương Vũ Hi vô cùng đau lòng, cô ta đứng khóc òa ngay trước mặt Cảnh Thiên.

Nhìn Khương Vũ Hi khóc đến đứt ruột đứt gan, Cảnh Thiên thắc mắc: "Nể tình hôm trước cô nhắn tin cho A Xuyên, hôm nay tôi đã nhẹ mồm nhẹ miệng với cô rồi, cô còn khóc cái gì? Cứ như tôi bắt nạt cô không bằng."

"Sao anh Xuyên lại xui xẻo như thể cơ chứ, lại đi thích một cái bình hoa không có năng lực gì như cô?"

Khương Vũ Hi vừa khóc vừa lau nước mắt.

Cảnh Thiên tức cười: "Tìm vợ chứ có phải kiểm tra lái xe tải đâu, phải biết lái máy xúc mới được à? Cô nghĩ cái gì thế? Chẳng lẽ cô tưởng mình thành nhà thiết kế của Chole rồi thì cô sẽ thành mợ chủ nhà họ Chiến?"

Cảnh Thiên vẫn không thể hiểu được tư duy của Khương Vũ Hi. May mà cô gái này đỡ hơn tiểu bạch liên Cảnh Lạc kia, bình thường cũng chỉ động khẩu thôi, bây giờ Cảnh Thiên cũng lười chấp nhặt với cô ta.

Nhìn Cảnh Thiên đi vào biệt thự, Khương Vũ Hi chỉ có thể tức giận chạy thẳng về căn biệt thự của mình.

...

Nước M.

Chiến Thư Du cầm điện thoại, tay không ngừng run lên vì tức giận.

"Cậu ấy bảo vệ con khốn đó đến thế cơ à? Trừ cái mặt đẹp ra thì con khốn đó có cái gì tốt chử? Trước đây cậu ấy không bao giờ nhìn mặt, vì sao sau khi con khốn đó xuất hiện lại nhìn mặt rồi? Tôi đã bảo con khốn đó là tai họa rồi, biết thế ngày xưa tôi không nên để con khốn đỏ bước vào nhà họ Chiến!"

"Chị hai bây giờ không phải lúc nổi cáu đâu. Bây giờ người của chúng ta đã bị bắt hết rồi người cũng không tìm được. Tuy những người đó không biết gì cả, nhưng Chiến Lê Xuyên tinh ranh như vậy, chưa biết chúng có thể điều tra ra chúng ta. Chúng ta..."

Đột nhiên một tiếng động rất lớn vang lên ở đầu bên kia điện thoại, sau đó là tiếng gầm giận dữ.

"Các người là ai? Dựa vào cái gì mà bắt tôi? Tôi là cậu chủ nhà họ Chiến, các người dám bắt tôi, tôi nhất định sẽ khiến các người không được yên thân!"

"Cậu chủ nhà họ Chiến? Không có đại ca của bọn này trấn giữ, cậu, bố cậu và ông nội cậu chẳng là cái thá gì đâu!"

Chiến Thư Du nghe thấy tiếng ở đầu bên kia điện thoại, tay run lên, vội vàng cúp máy rồi lấy sim ra khỏi điện thoại, bẻ gãy và vứt vào bồn cầu, xả nước.

Trong tòa biệt thự ở nước M chỉ có một mình cô ta là chủ, những người còn lại đều là người giúp việc.

Chiến Thư Du sợ đến mức thót cả tim.

Thật ra là cô ta bảo Chiến Cát An lên mạng tìm người. Người tìm trên đó vô cùng an toàn, không có ai biết những chuyện mà cô ta làm trước kia, chuyện lần này không thể truy đến cô ta nhanh như vậy được.

Nhưng Chiến Cát An cũng bị bắt rồi, gã chắc chắn sẽ khai cô ta ra.

Nếu A Xuyên biết cô ta mới là người đứng sau ra lệnh ám sát Cảnh Thiên, vậy thì chẳng phải sẽ càng hận cô ta hơn sao?

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 560:

Chiến Lê Xuyên chưa bao giờ nhìn thẳng vào cô ta, chưa bao giờ biết được điểm tốt của cô ta, bây giờ sẽ càng xa rời cô ta nữa hay sao?

Đột ngột, cổng biệt thự bị ai đó dùng súng bắn vỡ.

Người giúp việc trong biệt thự đều hoảng sợ đến mức hét ầm lên.

Chiến Thư hốt hoảng đứng bật dậy, suy nghĩ lại rồi chỉnh sửa lại quần áo của mình, quay về ngồi lên sofa như một nữ hoàng.

Một đoàn người nối nhau đi vào, bao vây toàn bộ căn biệt thự.

Nghe tiếng bước chân dần gần lại, Chiến Thư Du rất hoảng, cũng rất sợ hãi. Nhưng nghĩ người cuối cùng giải quyết mình vẫn là Chiến Lê Xuyên, cô ta không còn quá sợ hãi nữa.

Cho dù anh yêu Cảnh Thiên đến mấy, cô ta cũng mới chỉ cưới anh có hơn bốn tháng mà thôi, có thể so sánh với người chị gái đã ở bên anh từ nhỏ đến lớn sao?

Cuối cùng, những người đó đã lên đến phòng khách ở tầng trên.

Nhưng tất cả mọi người đều đứng ngoài cửa, chỉ có một người bước vào.

Người này cao lớn khỏe mạnh, nhìn chiều cao ít nhất cũng phải trên 1m85, vóc người vạm vỡ, dáng hình cao to. Dù anh ta mang khuôn mặt của người châu Á nhưng so ra thì không hề kém người châu Âu chút nào.

Bên cạnh A Xuyên có thuộc hạ như vậy từ lúc nào thế?

Cô ta tưởng Trạch Ngôn và Vân Chu đã là người tốt nhất rồi.

Chiến Thư Du cau mày: "Tôi chưa từng gặp anh. Anh là ai? Có quan hệ gì với A Xuyên?"

Người đến tỏa ra sự kiên cường đanh thép, nếu Cảnh Thiên có mặt ở đây thì sẽ nhận ra, người trước mắt này là cùng một nhóm với người đã cứu cô tối nay.

Những người này đã được gột rửa trong máu và chiến tranh, dù chỉ là một hành động vô tình cũng đều mang sự quyết đoán khi sát phạt và sự kiên cường của một quân nhân.

Đây là một nhóm lính đánh thuê của gia tộc cấp bậc lính đánh thuế quốc tế hàng đầu không hơn không kém.

Ánh sáng lạnh lóe lên trong mắt người đàn ông.

"Biệt danh của tôi là Chiến Tam. Nếu biết quan hệ giữa tôi và chủ nhân, ắt hẳn cô cũng biết vì sao tôi lại đến đây. Mợ chủ là yếu điểm của chủ nhân nhà tôi, cô chọc vào yếu điểm của chủ nhân tôi hết lần này đến lần khác, chủ nhân thấy không thể dung thứ cho cô được nữa."

Chiến Thư Du tức giận: "Con khốn đó thì có gì tốt? Cô ta có thể mang lại thứ gì cho A Xuyên? Cô ta..."

"Im miệng đi." Chiến Tam hoàn toàn không có ý định nghe Chiến Thư Du lảm nhảm, anh ta nói: "Cô nói những lời nhảm nhí này với tôi cũng vô dụng thôi, tôi chỉ là người đến thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân."

Chiến Thư Du không hề sợ hãi, cười lạnh: "Cho dù như thế nào thì tôi cũng là chị gái của A Xuyên, cho dù tôi làm sai việc gì, là một con chó bên cạnh cậu ấy, anh đối xử với chị gái ruột của chủ nhân như thế đấy à?"

Thấy Chiến Thư Du vẫn tỏ vẻ hơn người, Chiến Tam mỉm cười, nghịch chiếc nhẫn trên ngón tay cái.

"Chủ nhân bảo tôi chuyển cho cô ba câu, ban đầu tôi định đến nơi rồi sẽ bảo thuộc hạ nói lại với cô, nhưng nếu cô đã không sợ như vậy, không hề coi chủ nhân nhà tôi ra gì, vậy thì tôi chuyển lời lại với cô trước vậy."

Nhìn dáng vẻ trên cả vạn người của Chiến Tam, Chiến Thư Du đã căng thẳng sẵn lại càng căng thẳng hơn.

Những gì cô ta nói chỉ để khiến bản thân bình tĩnh hơn mà thôi.

Cô ta biết, một khi chuyện thuê người ám sát mà chứng thực, đừng nói đến A Xuyên sẽ không tha thứ cho cô ta, đến ông nội cũng sẽ không tha thứ.

Chiến Thư Du quật cường quay đầu sang hướng khác, lựa chọn thái độ mặc kệ.

Cho dù nói gì, cô ta cũng muốn xem A Xuyên có vì con khốn mà giết chị gái hay không.

"Câu đầu tiên của chủ nhân là..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro