Chương 654- 655- 656

🍇 Chương 654:

Tạ Thanh Nghiên và Đế Tịnh Hiên nhìn cô đã khâu xong, tưởng cuộc phẫu thuật đã sắp hoàn thành thì yên lòng thay con gái, Cảnh Thiên lại nói một tiếng...

"Túi tĩnh mạch chủ."

Sau câu ra lệnh, họ trông thấy một trong hai bác sĩ lấy túi ra đưa cho Cảnh Thiên, Cảnh Thiên bèn đưa tay vào người bệnh nhân.

Đế Tịnh Hiên: "..."

Tạ Thanh Nghiên: "..."

Mắt hai người đều mở to.

Tim thắt chặt lại.

Con gái không căng thẳng sao?

Sau một loạt lời dặn và hành động như năng động mạch, nông tĩnh mạch chủ, chọc hút dịch XXXX,... Chờ một loạt phân phó cùng động tác thực hiện, một quả tim đã được đưa ra ngoài.

Quả tim rất nhỏ.

Đế Tịnh Hiên cảm thấy chân mình mềm đi.

Hồng Lục đi vào cùng hai người, cô bèn lấy hai chiếc ghế cho họ, ra hiệu họ ngồi xuống.

Nhìn bệnh nhân nằm trên bàn mổ, Tạ Thanh Nghiên cảm thấy toàn thân mình đều cứng đờ. Khi bà đỡ chồng ngồi xuống, bà cảm thấy dường như xương của chồng mình không thể gấp lại theo khớp được nữa.

Nhìn vô số ống dẫn và quả tim đã không còn mạch đập, Tạ Thanh Nghiên không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Quả tim này nhìn là biết tim của trẻ con.

Nhỏ vậy sao!

Sau khi lập hệ tuần hoàn ngoài cơ thể, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên lắng nghe hai vị bác sĩ không ngừng báo lại những con số mà họ không hiểu.

Sau đó họ sai luôn một y tá đứng bên cạnh báo số liệu.

Còn họ thì nhìn chằm chằm vào quả tim nhỏ được đặt ngoài cơ thể, đang bị một con dao mổ rất mảnh rất dài cắt ra...

Có gì mà Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên chưa từng thấy chứ?

Đối với họ mà nói, phẫu thuật không phải chuyện gì quá ghê gớm.

Cũng không phải chưa từng nghe nói đến việc phẫu thuật tim với hệ tuần hoàn ngoài, họ cũng từng nghe nói đến cả việc thay tim rồi.

Nhưng người làm phẫu thuật là con gái của họ, hơn nữa còn là xẻ tim ra rồi chỉnh sửa bên trong.

Ai cũng biết tim là bộ phận vận chuyển máu, máu sẽ được chuyển đến các bộ phận trên cơ thể sau mỗi nhịp đập.

Nhưng con gái của bọn họ lại cắm sâu con dao mổ vào trong quả tim, còn bình tĩnh như vậy nữa, cô không hề sợ làm tổn thương mạch máu li ti nào vì sai sót.

"Nhìn thấy gì rồi?"

Cảnh Thiên lại lên tiếng.

Trước mặt ba người là bộ khuếch đại y tế, nhưng nhìn một lúc, hai vị bác sĩ vẫn ngơ ngác.

"Giáo sư, tôi không nhìn thấy gì cả."

"Tôi cũng vậy."

"Ở đây" Cảnh Thiên chỉ.

Hai bác sĩ lại quan sát chăm chú một lát, khi Cảnh Thiên giơ tay lên định nói thẳng thì một bác sĩ kích động: "Thấy rồi, ở đây có nhiều hơn một dây thần kinh!"

"Ừm."

Cảnh Thiên chỉ ừ khẽ một tiếng, bác sĩ đó đỏ bừng mặt vì phấn khích, vị bác sĩ còn lại thì nhìn ông đầy ngưỡng mộ.

"Thế nên bây giờ phải cắt bỏ dây thần kinh đó đi, sau đó bù một dây thần kinh nhân tạo vào chỗ trống phải không ạ?"

"Trước đó tôi đã nghĩ như thế. Nhưng dây thần kinh này của cậu ấy khá tốt, dùng nhân tạo thì trẻ nhỏ dễ gây hiện tượng bài xích, ý của tôi là cấy ghép dây thần kinh này vào chỗ khuyết."

"Nếu cấy ghép, dây thần kinh quá nhỏ, rất khó khâu. Nếu xảy ra sai sót gì trong quá trình khâu sẽ khiến bệnh nhân gặp tình trạng khó chịu sau này. Dùng dây thần kinh nhân tạo thì sẽ dễ hơn, nếu có bài xích thì có thể tạm thời dùng thuốc chống bài xích trong hai năm đầu."

Cảnh Thiên cân nhắc rồi lắc đầu.

"Cậu bé còn nhỏ, cuộc đời sau này còn dài. Dùng nhiều thuốc quá không tốt. Chuẩn bị kim chỉ TBE-10"

"Vâng."

Hai bác sĩ không dám có bất cứ phản bác nào, dặn y tá mang kim chi lên ngay lập tức.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 655:

Hai phút sau, sợi protein đông lạnh rã đông.

Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cảm thấy kim chỉ đó mảnh đến mức... gần như không nhìn thấy.

Kim và chỉ mảnh như vậy, phải làm thế nào mới có thể khâu được dây thần kinh?

Cuối cùng, họ choáng váng nhìn thấy Cảnh Thiên dùng máy móc tiến hành thao tác cực quang, hai người đứng bên cạnh quan sát cũng chấn động vô cùng.

Không biết bao lâu sau, tiếng "làm ẩm, thông hơi, mở động mạch chủ"... vang lên.

Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên biết, cuộc phẫu thuật này đang tiến vào giai đoạn kết thúc.

Cuộc phẫu thuật phải mất mười mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng chỉ mất hơn bốn tiếng đã xong xuôi.

Sau khi phần xương ngực bị bấm gãy được nối lại bằng đinh thép, khoang ngực được khâu lại, Cảnh Thiên mới giao công việc thu dọn cuối cùng như giải phóng thuốc mê, nối lại ống dẫn cho hai vị bác sĩ còn lại.

Khoảnh khắc nhìn Cảnh Thiên vứt găng tay đi, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đã hoàn toàn sùng bái con gái mình.

Con gái chính là Giáo sư J!

Giáo sư J chính là con gái của họ!

...

Một nơi khác,

Buổi họp báo của Tập đoàn AUPU Group, một chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới đã gây nên một làn sóng lớn, thu hút sự quan tâm mãnh liệt từ các cư dân trong thành phố ngay khi được đưa tin.

Chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới này mới nhìn thì không có gì khác xe cứu hỏa bình thường cả, chỉ có phần lốp xe to và rộng hơn lốp xe cứu hỏa bình thường mà thôi.

Nhưng khi tắc đường, tính năng của nó lập tức được thể hiện.

Ở khu vực triển lãm, hai con đường tắc đầy xe, dù xe hơi nhìn thấy xe cứu hỏa bật đèn liên tục phía sau cũng không thể nhường đường nổi.

Rất nhiều lúc, việc chữa cháy bị lỡ dở là vì nguyên nhân này.

Nhưng chiếc xe cứu hỏa khái niệm mới trông chỉ đẹp hơn xe cứu hỏa bình thường ở vẻ ngoài này lại đột ngột nâng cao phần thân xe.

Bốn lốp xe lần lượt mở sang hai bên, trục bánh xe xuất hiện thêm một trục bánh xe nhỏ hơn.

Thân xe được nâng cao lên 3.3 mét, phần lốp chỉ có thể lăn trước sau và xoay sang hai bên lại quay ngoặt một góc 90 độ, chuyển sang đi trên vạch phân làn.

Ổ trục chạy với lốp mới, xe nhanh chóng tiến về phía trước.

Lốp xe mới nhỏ hơn lốp xe bình thường rất nhiều, trông như một chiếc xe khổng lồ đang chạy bon trên con đường tắc nghẽn.

Chẳng mấy chốc, ở đoạn rẽ, xe cứu hỏa gặp phải một chiếc xe không chạy theo quy tắc đường bộ, muốn rẽ trên vạch phân làn nhưng lại bị xe ở trước và sau ngăn cản, thành ra nằm ngang ở giữa đường.

Nhưng lốp xe mới của xe cứu hỏa lại tiến hành quay hơn 200 độ, đi ngang qua khe hở giữa hai con đường rồi chuyển sang khu vực khác, sau đó thuận lợi rời khỏi từ khu vực trống nhỏ hẹp khác nữa.

Lúc này, xe cứu hỏa đã đến hiện trường vụ cháy, đây là một tòa nhà cao 56 tầng, lúc này lửa ở tầng 47 đã phá tan cửa sổ, toàn bộ khu nhà đều bốc cháy, thỉnh thoảng phát ra tiếng nổ ầm ầm.

Thang nâng không thể lên đến độ cao của tầng 47, nếu là lúc trước thì chỉ có thể mặc cho lửa lan ra, lính cứu hỏa mang theo công cụ chữa cháy lên đến tầng 47 rồi dùng vòi chữa cháy để dập lửa. Tốn thời gian tốn công sức mà hiệu quả lại không tốt.

Nhưng lúc này lại có hai chiếc đĩa tròn bay lên từ xe cứu hỏa khái niệm mới.

Đĩa tròn được hai máy bay tăng áp phóng lên khu vực cháy ở tầng 47, sau đó hai chiếc đĩa tròn nhanh chóng phun hơi nước cực mạnh vào bên trong.

Chưa đến ba phút đã kiểm soát được toàn bộ ngọn lửa đang thiệu rụi cả ngôi nhà.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên trong cả hội trường.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 656:

Đây chắc chắn là hình mẫu lý tưởng hoàn hảo của xe cứu hỏa, mọi người ngày trước chỉ có thể tưởng tượng, nhưng hôm nay đã có người biến nó thành sự thật rồi.

Hội trường, đèn flash nháy lên điên cuồng.

Chiến Vũ Hằng ngồi bên cạnh chủ vị, cảm xúc bỗng trở nên rối bời.

Ước mơ từ nhỏ của anh ta chính là vượt qua Chiến Lê Xuyên.

Dù gì cũng đều là con cháu của nhà họ Chiến, anh ta nghĩ Chiến Lê Xuyên giỏi như vậy thì chắc chắn mình cũng không kém cạnh gì.

Đặc biệt là sau này lớn lên rồi, anh ta vô tình phát hiện các cô cậu chủ của nhà họ Chiến là mình, Chiến Thư Du và Chiến Lê Xuyên đều không có bất cứ quan hệ máu mủ nào với ông nội, anh ta càng muốn dùng thực lực để chứng tỏ bản thân, để ông nội đánh giá mình cao hơn.

Anh ta vẫn luôn nghĩ ông nội rất thiên vị Chiến Lê Xuyên đến không có điểm dừng, thế nên anh ta dần dần hình thành ý thù địch với Chiến Lê Xuyên.

Nhưng hôm ấy, khi cả nhà ông hai đến nhà chính gây chuyện rồi bị đuổi ra khỏi cửa, anh ta lén lút ở phía sau nghe bọn họ nói chuyện mới hiểu ra, hóa ra tất cả những thứ này đều là vì Chiến Lê Xuyên.

Anh ta và Chiến Thư Du tồn tại chỉ vì ông nội muốn để Chiến Lê Xuyên có anh chị em, không để nó cô đơn trong quá trình trưởng thành.

Đến em trai ruột, người thân duy nhất trên đời này, đó cũng chỉ là một con chó đối với ông nội mà thôi. Khỏi phải nói đến hai đứa trẻ không có bố mẹ như anh ta và Chiến Thư Du.

Nói trắng ra thì bọn họ chỉ là kẻ dùng để phò tá Chiến Lê Xuyên.

Còn bọn họ lại không tự biết mình, lúc nào cũng thấy không công bằng.

Không muốn làm binh sĩ của tướng quân không phải là một binh sĩ tốt.

Thế nên anh ta luôn muốn đuổi kịp, muốn vượt hơn.

Anh ta đã có thể coi là người tài ba trong những nhà tài phiệt gia thế lớn rồi, bởi vì công tử tài phiệt thế gia thật sự không có mấy người dựa vào năng lực bản thân mà học hết Tiến sĩ.

Nhưng anh ta lại dựa vào nghị lực và tinh thần không chịu thua kém của mình, học hết Tiến sĩ và tốt nghiệp với điểm số cao.

Nhưng cho dù như vậy, Chiến Lê Xuyên vẫn là tảng đá ngáng chân trên con đường dẫn đến vinh quang của anh ta.

Rõ ràng là nhỏ tuổi hơn anh ta nhiều như thế, anh ta khó khăn lắm mới học hết Tiến sĩ, Chiến Lê Xuyên lại rút ngắn rất nhiều năm mà học xong, hơn nữa còn là song bằng.

Điều đả kích người khác nhất chính là bình thường Chiến Lê Xuyên chẳng mấy khi dùng đến hai cái bằng Tiến sĩ này, sau khi nắm được Tập đoàn AUPU Group.

Chiến Lê Xuyên đã tự nghiên cứu về chip, tự làm nghiên cứu khoa học.

Thế nên Chiến Vũ Hằng mới hận anh như thế.

Hận anh quá xuất sắc, át đi ánh sáng của tất cả mọi người xung quanh.

Nhưng vào cái đêm cả nhà ông hai bị đuổi đi, thậm chí cả khi ông hai bị đột quỵ, nhà họ Chiến cũng không cho một tài xế nào đưa họ đến bệnh viện, anh ta đã nhụt chí hoàn toàn.

Anh ta tồn tại chỉ để làm nền.

Nếu không thể làm một cái nền tốt mà mong muốn nhiều hơn, vậy thì kết cục của anh ta cũng chỉ có thể như Chiến Thư Du và cả nhà ông hai mà thôi.

Anh ta có thể thông minh, nhưng sự thông minh của anh ta chỉ có thể dùng để phò tá Chiến Lê Xuyên, một khi trở thành chướng ngại vật trên con đường thành công của Chiến Lê Xuyên, ông nội sẽ ra tay diệt trừ anh ta.

Là một đứa trẻ mồ côi được người ta đón về nuôi từ Cô nhi Viện, vốn dĩ cuộc đời của anh ta đã thê thảm lắm rồi, bình thường lắm rồi. Anh ta không có cơ hội tiếp nhận nền giáo dục tốt, không có cơ hội hưởng thụ cuộc sống cao sang.

Thế nên buổi tối hôm ấy, ông nội xuất hiện ở phòng của anh ta, bảo anh ta thu dã tâm lại thì anh ta có thể sống ở nhà họ Chiến cả đời, làm Phó Chủ tịch cả đời, anh ta bèn từ bỏ suy tính hoàn toàn.

Cho dù Chiến Lê Xuyên chỉ là một tên liệt thì vẫn có thể sử dụng bộ não khác với người thường của mình để sáng tạo ra những thứ mà anh ta không thể sáng tạo ra.

Đây là sự khác biệt giữa anh ta và Chiến Lê Xuyên.

So với việc thù hận và đố kị, thà thản nhiên chấp nhận, hưởng thụ cho tốt thì hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro