Chương 714- 715- 716

🍇 Chương 714:

Quan Vũ Thần như chống đối Vân Tiêu, cô ta nói: "Tuy không cần phải đuổi cùng giết tận cô ta, nhưng khi đã biết cô ta có ý đó với mình, anh không nên tiếp tục để cô ta tạo tin đồn với mình nữa. Anh cho cô ta tín hiệu này bao nhiêu năm, cô ta cũng không biết chị Thiên là em gái anh, gửi gắm nhầm chỗ biết bao nhiêu năm thanh xuân, cô ta không tức mới là lạ. Chị Thiên, chị thấy em nói có lý không?"

Cảnh Thiên nghĩ rồi gật đầu.

Nhìn em gái cũng gật đầu đồng ý, Đế Vân Tiêu cảm giác tim mình đều tan nát.

"Vũ Thần, em không thể nói như vậy được. Anh là doanh nhân, doanh nhân coi trọng lợi ích. Cô ta có thể mang lại lợi ích cho anh, anh để cô ta tạo tin đồn thì cô ta càng nổi tiếng, anh cũng sẽ kiếm được nhiều tiền hơn. Chuyện tốt như vậy mà anh lại không phải tốn sức, tại sao lại không được? Phải không em gái?"

Cảnh Thiên cũng là doanh nhân, vô thức cho rằng anh mình nói đúng, vì thế cô lại gật đầu.

"Nói chung là em cảm thấy hành động này của anh là hành động của một gã tồi" Quan Vũ Thần vẫn duy trì quan
điểm của mình.

"Anh là một doanh nhân thành đạt, anh đâu có làm hại ai, sao lại là gã tồi được? Đúng không em gái?"

Cảnh Thiên liếc nhìn anh hai nhà mình rồi lại nhìn Quan Vũ Thần.

Cô bày tỏ kịch này không vui lắm.

"Em đi ăn nhẹ đây, hai người từ từ nói chuyện."

Nói xong cô vội vàng chạy mất.

Cô chưa hẹn hò bao giờ, cũng chưa
ghen tuông vì ai bao giờ, tuy rất dễ giám định tra nam, nhưng cô không nghĩ anh mình là người như vậy.

Bởi vì phải có đối tượng bị đối xử tệ bạc thì anh ta mới thành tra nam được.

Nhưng cô gái Quan Vũ Thần từng bị vô số người đối xử tệ bạc, cho nên mới biến thành thanh niên nổi loạn, cô cũng không tiện thể hiện lập trường của mình.

Chỉ là đã rất lâu rồi không thấy Quan Vũ Thần nổi loạn như vậy nên Cảnh Thiên hơi sợ, vì thế cô quyết định giao
cô Quan này cho anh hai.

"Đại ca, vừa nãy bên phía Liên minh Y học gọi cho em, dùng giọng điệu ra lệnh và bố thí bảo chị tới chỗ bọn họ báo
cáo."

Nghe giọng điệu có phần tức tối của Hồng Lục ở đầu dây bên kia, Cảnh Thiên vẫn bình tĩnh, vừa gặm cổ vịt vừa ậm ừ đáp lại: "Cô để ý đến bọn họ làm quái gì?"

"Đúng thế, em không để ý đến bọn họ. Dù sao trước giờ chúng ta cũng không để ý đến bọn họ. Nhưng có lẽ bọn họ nghĩ rằng Saka không còn nữa, Viện Nghiên cứu Lawrence chỉ còn những chuyên gia y học không có chống lưng, nên khi đột nhiên xuất hiện một Giáo sư J, họ muốn lôi kéo chị về đấy."

"Ồ."

Chỉ một lúc, Cảnh Thiên đã gặm xong hai miếng cổ vịt, không hề tức giận vì lời nói của đối phương.

"Cô nghĩ thoáng ra đi. Biết rõ bọn họ là loại hèn nhát chuyên bắt nạt người hiền, sợ kẻ ác, ngửi thấy chút mùi tanh liền nhao nhao lên thì có gì phải tức giận? Tôi có thể bị họ lôi kéo được sao?"

"Đương nhiên em không sợ chị bị lôi kéo đi. Em chỉ sợ bọn họ đánh cắp thông tin của chị rồi gây ra những phiền phức không đáng có thôi. Bởi vì thân phận hiện tại của chị đã khác trước, nhà họ Chiến và nhà họ Đế đều là kiểu kinh doanh bình thường, chưa được thấy thủ đoạn bẩn thiu của họ, em sợ chị sẽ gặp nguy hiểm."

Liên minh Y học là Tổ chức liên minh trong lĩnh vực y học quốc tế, trụ sở được đặt tại Châu Trung giàu có và đông đúc nhất thế giới.

Dòng họ thành lập Liên minh y học tên là Hill, đó là gia tộc 60 năm liên tiếp được vinh danh là gia tộc giàu có nhất thế giới. Vì nước ngoài khá thoáng và tự do nên gia tộc này tham gia vào vô số ngành nghề, cũng có đủ nguồn tài chính để tiến hành nghiên cứu y học.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 715;

Nói thẳng ra là gần giống với Đường Môn trước đây của cô.

Vì vậy ban đầu sau khi cô thành lập Đường Môn và tạo dựng tên tuổi trong ngành y học, Liên minh Y học ngay lập tức tới tìm cô mời gia nhập. Vì họ muốn lôi kéo toàn bộ chuyên gia y học hàng đầu thế giới về liên minh của mình, như vậy họ mới có thể có chỗ đứng cố định.

Nhưng nhiều tài nguyên mà bọn họ có trong tay lại không cho người bình thường sử dụng. Đối với bọn họ, Liên minh Y học là công cụ kiểm tiền, vậy nên chỉ chữa bệnh cho những người có quyền có thế.

Lúc đầu cô không tham gia Liên minh Y học nên đối phương đã gây phiền phức cho cô rất nhiều lần, thậm chí còn sử dụng vũ lực để ép buộc cô. Nếu không phải cô có đội lính đánh thuê riêng, Thành Điện của Đỗ Ngôn Tranh nắm giữ trong tay đội vũ trang lợi hại nhất thì e rằng cô đã bị đối phương tiêu diệt từ lâu rồi.

Cuối cùng, cùng với việc Đường Môn ngày càng lớn mạnh, lại thêm thanh danh của Đường Môn không được tốt lắm, mọi người cảm thấy cô là gian thương xáo trá nên Liên minh Y học mới không dám tới gây phiền phức cho cô nữa.

Bây giờ Saka đã chết, đương nhiên bọn họ không có lý do gì để Viện Nghiên cứu Lawrence tiếp tục mạnh mẽ hơn nữa.

Những chuyên gia lúc trước tạm thời chưa thu nạp Viện Nghiên cứu của cô, có thể là vì không lo đến được. Nhưng
sau việc của Giáo sư J, bọn họ đã không còn lý do để cho Viện Nghiên cứu Lawrence được tự do bay nhảy bên ngoài được nữa.

Thu nạp là việc nhất định phải làm.

"Hay là chị bảo Tịnh điều người tới cho chị đi?" Hồng Lục lo lắng hỏi.

"Điều nhiều lính đánh thuê nước ngoài về nước như vậy, cô đang đùa đấy à? Cô
nghĩ họ có vào được không?"

"Có thể bảo Tịnh đưa họ vào bằng cách thương lượng hợp tác với nhà họ Đế mà. Em đoán nếu họ muốn động đến chị chắc chắn cũng sẽ thông qua phương pháp tương tự"

"Không cần" Cảnh Thiên tiếp tục gặm cổ vịt.

"Cho dù họ đưa người vào cũng không thể nhiều như vậy được, cô đừng tưởng A Xuyên với nhà họ Đế dễ động vào."

Không nói đâu xa nếu thật sự tìm tới cửa thì cô sẽ dẫn Đại Khá Ái đi cùng đảm bảo những người đó sẽ một đi không trở lại.

"Quản lý hiện trường gọi tôi rồi, cảnh tiếp theo là cảnh của tôi."

Nói xong cô cúp máy.

...

Trong phòng họp tại trụ sở chính của Flower,

Đổng Duyệt Đồng đen mặt nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh Tổng giám đốc - Lộ Diệu Không.

Người phụ nữ này chỉ mới 25 tuổi nhưng đã là nhân viên điều chế hàng đầu của Flower.

Rất khiến người khác hâm mộ, nhưng lại càng khiến người ta ghen tỵ và phẫn nộ hơn.

Bởi vì trong tay cô ta nắm giữ công thức khiến phụ nữ trên toàn thế giới phát cuồng.

"Saka là chị tôi, chị ấy giao Đường Môn cho tôi thì tôi có nghĩa vụ phải quản lý Đường Môn cho tốt. Mạn Xuyến, cô vẫn luôn là người thức thời, tôi hy vọng cô có thể tiếp tục phát huy."

Người tên Mạn Xuyến này lại tỏ vẻ thờ ơ.

"Cô Đổng."

"Gọi tôi là Môn chủ!" Đồng Duyệt Đồng sửa lại.

"Môn chủ Đồng." Mạn Xuyến thuận
theo: "Chúng tôi đều đã xem video di chúc của Chủ tịch rồi, cô ấy đã nói rõ với chúng tôi rằng kể từ sau khi cô ấy chết thì mọi tài sản của cô ấy sẽ được chia cho Tịnh, Mặc, Thương, Thần. Đồng thời rượi vang, bất động sản, đá quý, công nghiệp dược phẩm của cô ấy bao gồm cả mỹ phẩm Flower và Viện Nhiên cứu y học sẽ tách khỏi Đường Môn. Bây giờ di chúc đã được công bố
lâu như vậy rồi, Môn chủ Đồng lại hỏi tôi công thức của Flower, cô làm vậy có khác gì ăn cướp đâu?"

Nói xong, Mạn Xuyến chẳng thèm nhìn khuôn mặt khó coi của Đổng Duyệt Đồng mà nhìn Tổng giám đốc - Lô Diệu Khôn đang quản lý toàn bộ dược mỹ phẩm Flower, trong mắt đầy vẻ khinh miệt và chế giễu.

"Tổng giám đốc Lộ, ban đầu công ty của anh bị người ta đàn áp, nợ nần chồng chất, bước vào đường cùng suýt thì nhảy xuống biển, ai là người đã cứu anh?"

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 716:

Sắc mặt Lô Diệu Khôn thay đổi, hắn ta đang định lên tiếng thì Mạn Xuyến tiếp tục nói: "Nếu không có Chủ tịch, anh nghĩ một ông chủ tiệm dược mỹ phẩm nhỏ bé có thể trở thành người đứng đầu của Flower nổi tiếng thế giới được à?"

"Nói như thể tôi phản bội Chủ tịch vậy. Trong suốt quãng thời gian Chủ tịch còn sống, tôi luôn tuân theo mệnh lệnh của chủ tịch, chăm lo cho Flower đâu ra đấy, chưa từng nảy sinh bất kỳ suy nghĩ gian dối nào. Đối với Chủ tịch, tôi có thể nói là cúc cung tận tụy đến chết mới thôi. Nhưng, mỗi thời mỗi khác. Bây giờ Chủ tịch đã không còn nữa, Flower của chúng ta muốn tiếp tục đứng đầu thế giới thì phải liên kết với những sản nghiệp khác. Bằng không, nếu bị đối thủ đánh bại từng người một thì sự nghiệp Chủ tịch khó khăn lắm mới gây dựng được chẳng phải sẽ thành áo cưới cho người ta sao?"

Mạn Xuyến cười lạnh: "Tôi vẫn luôn thắc mắc, anh quen Chủ tịch trước tôi, tại sao đến cuối cùng lại là tôi có được công thức, mà anh lại chỉ có mỗi cái danh Tổng giám đốc hão mà thôi. Bây giờ thì tôi biết rồi. Chủ tịch rất có mắt nhìn, cô ấy có thể nhìn rõ người nào chỉ có thể làm một con chó dưới trướng cô ấy, người nào mới thực sự xứng đáng để phó thác. Để anh làm Tổng giám đốc là vì không tìm được cái sai của anh thôi, cho nên mới vắt sức lao động của anh."

"Rầm!"

Lô Diệu Khôn đập mạnh cốc trà xuống bàn tạo ra tiếng động lớn, cốc trà vỡ tan.

"Ôi, thẹn quá hóa giận à?" Ánh mắt Mạn Xuyến đầy chế giễu.

"Đây là sản nghiệp của Chủ tịch, Chủ tịch nói rồi, kể từ khi cô ấy qua đời,
Thần sẽ tiếp quản Flower. Xin hỏi cô Đổng có phải là Thần không? Cô ấy không phải là Thần thì có tư cách gì đến Flower la hét ầm ĩ? Còn Tổng giám đốc như anh nữa, có tư cách gì mà mời Đổng Duyệt Đồng – người có thể là hung thủ hại chết Chủ tịch đến Flower uy hiếp tôi? Anh là Chủ tịch đương nhiệm của Flower hay là anh nắm giữ cổ phần của Flower thế? Mấy người chẳng có gì cả, dựa vào cái gì mà bảo tôi giao công thức ra?"

Đối mặt với lời chất vấn của Mạn Xuyến, một số người tham gia cũng đồng loạt gật đầu. Một số thậm chí còn không sợ thế lực của Đổng Duyệt Đồng, trực tiếp đứng về phía Mạn Xuyến.

"Đúng vậy, Mạn Xuyến nói rất có lý. Chủ tịch mới của Flower là Thần, cho dù muốn chị Mạn Xuyến giao công thức ra thì cũng phải được sự đồng ý của Thần. Tuy cô Đổng là em gái của Saka, nhưng quan hệ của cô và Chủ tịch không tốt. Không có lý nào chúng tôi lại nghe theo cô"

"Hờ hờ, hai kẻ mù về pháp luật chẳng biết gì. Khi còn sống Chủ tịch đã chuẩn bị xong chuyện phía sau rồi, nếu mấy người không muốn bị vả mặt thì cứ tiếp tục ép buộc Mạn Xuyến đi, tôi ngồi đây xem kịch vui!"

"Thần Thần Thần! Làm gì có Thần nào. Đã hai tháng trôi qua rồi, mấy người có nhìn thấy bóng dáng của tân Chủ tịch không? Mấy người nghĩ Flower là nhãn hiệu chăm sóc da mà con chó con mèo nào đi ngoài đường cũng có thể tùy tiện mua được à? Flower là dược mỹ phẩm cao cấp nổi tiếng khắp giới quý bà toàn cầu, là sản phẩm xa xỉ cao cấp mỗi năm chỉ có thể đặt trước, phải nhập vân tay mới có thể mua được! Giống như hoàng gia đặt riêng thương hiệu Chole vậy!

Một thương hiệu quan trọng như thế mà đã hai tháng nay không thấy bóng dáng của tân Chủ tịch, hắn ta là Chủ tịch cứt chó gì vậy? Hơn nữa, tôi sở hữu 1% cổ phần của Flower, mặc dù 99% còn lại đều thuộc về tân Chủ tịch kia, nhưng hắn ta không xuất hiện thì tôi là người có quyền quyết định ở đây!

Ngoài ra, mấy người đừng có tỏ ra như tôi là hung thủ giết người vậy! Tôi không giết Saka! Tôi có thể thề với trời, nếu tôi giết chị ấy, Đổng Duyệt Đồng tôi ra đường sẽ bị xe đâm chết, cũng sẽ nghèo hèn cả đời!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro