Chương 726- 727- 728
🍇 Chương 726:
Chẳng mấy chốc, làn da trắng sứ của Phong Uẩn dần đỏ lên, hai vệt máu chói mắt trượt xuống theo gò má.
Phong Uẩn sờ lên má, nhìn lại thì thấy trên tay có máu!
Có cao thủ ném thẻ rất lợi hại, cũng có thể sử dụng lá thẻ để hại người.
Nhưng Cảnh Thiên này lại chỉ thổi một hơi đã khiến tấm thẻ có sức sát thương lớn đến vậy.
Cái này làm cho ban đầu kinh thường Cảnh Thiên- Phong Uẩn lúc này không còn dám khinh thường đối phương như ban nãy nữa.
Nhìn vẻ mặt của Phong Uẩn thay đổi không ngừng, Cảnh Thiên rất hài lòng với kiệt tác của mình.
Có người tưởng cô nể mặt một chút thì người ta có thể ngồi ị trên đầu cô luôn. Đối với loại người như vậy, Cảnh Thiên không bao giờ nói nhiều mà vả vào mặt ngay.
Cô hài lòng nhìn mặt đối phương bị cứa rách rồi mới cười: "Ban nãy thấy người thừa kế của nhà họ Chung kia, tôi nghĩ đầu óc của cô ta không được ổn cho lắm. Còn đang nghĩ, một cục rác có tặng cũng chẳng ai thèm kia rốt cuộc là được vị chủ nhân mất toàn ghèn nào để ý đến thế? Hóa ra là chủ với chó đều giống nhau cả."
Phong Uẩn đã chịu sự công kích ngàn mũi dao của Cảnh Thiên, nên biết chắc chắn người phụ nữ này không phải người bình thường, ít nhất thì là có biết võ.
Đối với một người biết võ còn không sợ tấn công người khác, Phong Uẩn cảm thấy Cảnh Thiên không phải người dễ trêu chọc.
Rốt cuộc nhà họ Phong có thể có được địa vị như hôm nay, không chỉ có là bởi vì bọn họ có năng lực, càng là bởi vì bọn họ có nhãn lực, có tầm mắt.
Cho nên lời nói Cảnh Thiên tuy rằng coi ta rất tức giận, còn cứa mặt cô ta bị thương. Nhưng giờ phút này Phong Uẩn lại ngược lại không dám đối Cảnh Thiên muốn làm gì thì làm, không dám tự tung tự tác nữa.
Còn Chung Hề Manh lại vẫn không nhìn rõ tình hình, tức giận la hét: "Cô nói ai là cục rác? Cô tưởng cô là cái thả gì? Tôi là thiên kim đại tiểu thư của nhà họ Chung, bây giờ còn là người của Liên minh y học. Cảnh Thiên, cô chỉ là con gái của một nhà sa cơ lỡ vận mà dám nói tôi là rác rưởi à? Người đâu, vả mặt cô ta cho tôi!"
Vệ sĩ bên cạnh là người của nhà họ Phong, chỉ nghe lời Phong Uẩn, vì vậy Phong Uẩn chưa lên tiếng, vệ sĩ sẽ không nhúc nhích.
Chung Hề Manh thấy Phong Uẩn không để ý đến mình nên cũng nhanh chóng nhận ra mình đang vượt quá quyền hạn, sắc mặt trắng nhợt đi.
"Người đâu, vả mặt cô ta cho tôi."
Người nói là Cảnh Thiên.
Cô vừa dứt lời, đã có hai vệ sĩ của Viện Nghiên cứu Lawrence bước lên, một người khống chế Chung Hề Manh, một người tát mấy cái thật mạnh vào mặt cô ta.
Mỗi bên mặt một cái tát, má Chung Hề Manh sưng vù lên, sau vài cái tát, khóe miệng Chung Hề Manh đã bắt đầu chảy máu, má cũng bắt đầu sưng tím.
Vệ sĩ tát cô ta là lính đánh thuê có cấp bậc, ra tay không hề nể nang gì.
Chung Hề Manh là một tiểu thư con nhà giàu chân yếu tay mềm nên đương nhiên không thể chịu nổi sự đối xử như vậy, chưa đến mười lăm giây đã bắt đầu trợn ngược mắt lên.
Nhưng Cảnh Thiên không hề bảo dừng, Phong Uẩn cũng không nói dừng.
Vệ sĩ vẫn luôn đánh đến tận khi Chung Hề Manh ngất xỉu, lúc này mới vứt cô ta xuống đất.
Chung Hề Manh tỉnh lại sau khi ngã xuống đất nhưng gần như không thể động đậy nổi, chỉ có thể ngơ ngẩn nhìn lên Cảnh Thiên, trong mắt tràn ngập sự thù hận.
Cảnh Thiên đánh xong, Phong Uẩn mới lên tiếng.
"Cô Cảnh sỉ nhục tôi, cũng đã đánh người của tôi rồi, xin hỏi giờ đã bớt giận chưa? Nếu vẫn chưa thì cô có thể tiếp tục đánh cô ta."
Chung Hề Manh: ...!!!
Cô ta nhìn Phong Uẩn với vẻ khiếp sợ, sắc mặt vô cùng tuyệt vọng.
Trước đây, khi ở Viện Nghiên cứu Lawrence, tuy cô ta chỉ là một y tá nhưng cũng có nhân quyền tuyệt đối, thậm chí cô ta còn luôn cảm thấy mình là người cao cao tại thượng.
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 727:
Bây giờ sang Liên minh Y học, cô ta vẫn là một y tá nhưng Phong Uẩn này lại coi cô ta như một kẻ tôi tớ đê hèn. Cô ta đã bị ức hiếp đến thế này rồi mà Phong Uẩn vẫn không ra mặt cho cô ta.
Quả thật rất quá đáng.
"Chắc chắn là chưa nguôi giận rồi, nhưng không phải giận cô ta mà là cô kìa."
Phong Uẩn không hề tức giận, cô ta luôn vô cùng nhẫn nại khi đối đầu với người mạnh.
Hơn nữa cô ta dám khẳng định, chỉ cần cô ta có thể thu Cảnh Thiên về dưới trướng của mình, nhà họ Phong liền có thể dựa vào Cảnh Thiên trở thành hội viên cấp S trong Liên minh Y học. Mà việc cô ta muốn trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Phong cũng không phải không có khả năng.
Trong nhà họ Phong, cô ta chỉ xếp thứ hai. Trên cô ta vẫn còn một người anh Phong Trí, thủ đoạn trên thương trường lợi hại hơn cô ta nhiều. Dưới nữa vẫn còn một người em gái tên Phong Cảnh, trình độ y học giỏi hơn cô ta.
Lại thêm em gái là vợ chưa cưới của Đế Vân Hi, cô ta không hề có bất kỳ cơ hội thắng nào trong cuộc đấu giành chức gia chủ tương lai.
Cho nên cô ta nhất định phải giành được Cảnh Thiên.
Tất cả mọi người đều không biết diễn viên Cảnh Thiên chính là Giáo sư J bí hiểm, vì cô ta kết giao với Chung Hề Manh nên đã có được cơ hội này trước.
Khi xưa thu Chung Hề Manh về dưới trướng, làm nhà họ Chung thời điểm nhờ vả Phong Uẩn luôn tỏ ra kiêu ngạo. Đây là kịch bản chiêu trò thu phục thuộc hạ nhất quán của cô ta.
Đầu tiên là tạo áp lực, sau đó lại ban ơn.
An uy đều xem trọng khiến đối phương sợ mình trước, khuất phục chính mình rồi lại ban ơn cho người ta, cam tâm tình nguyện làm việc cho cô ta.
Thế nên khi đối mặt với Cảnh Thiên, Phong Uẩn cũng dùng thủ đoạn tương tự.
Tạo áp lực trước, chờ đối phương khuất phục rồi lại ban ơn.
Nhưng một lúc sau, Phong Uẩn cảm thấy không ổn cho lắm.
Tuy Cảnh Thiên chỉ là con gái của một gia đình sa cơ lỡ vận, nhưng hành xử lại quá ngang ngạnh.
Nghĩ lại cũng đúng, một bác sĩ thiên tài không dựa vào bất kỳ thế lực nào mà đã nổi lên được như vậy, thực sự đáng để kiêu ngạo.
Thế nên khi thấy Cảnh Thiên nổi giận, Phong Uẩn lập tức thuận theo cô.
Bởi vì hôm nay, cô ta cần thiết đem Cảnh Thiên bắt lấy thu phục.
Tuy rằng Cảnh Thiên lời nói rất quá mức, nhưng Phong Uẩn tính toán vẫn nên dung túng cô.
"Cô cũng đã làm mặt tôi bị thương rồi, phụ nữ coi trọng khuôn mặt nhất, mặt bị cứa rách là chuyện cả một đời đấy. Giáo sư J, đằng nào thì cô cũng phải chịu trách nhiệm với tôi, thế nên cô muốn làm thế nào mới có thể nguôi giận, cô cứ nói đi. Cho dù cô muốn cho vệ sĩ của Viện Nghiên cứu Lawrence vả vào mặt tôi cũng được "
Chung Hề Manh nằm dưới đất nghe xong, con ngươi mở to.
Trong lòng cô ta càng thêm căm ghét Cảnh Thiên.
Nếu Cảnh Thiên thực sự tham gia Liên minh Y học, không chỉ nhà họ Phong mà cả gia tộc Hill cũng sẽ coi trọng hơn vài phần.
"Thực ra tôi và cô Phong không có bất kỳ ân oán gì cả, tôi vẫn còn việc phải làm nhưng lại bị các người cản đường mà thôi. Đã có câu chó ngoan không cản đường, các người không những cản đường mà còn nhảy ra cắn bậy. Viện Nghiên cứu Lawrence là nơi để chữa bệnh, không chữa chó dại, thế nên tôi đã đánh cô Chung.
Còn cô Phong, việc cô cần làm hiện giờ là xích chó của cô cho tốt, đến từ đầu thì về đó đi. Từ nay về sau đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu không thì tôi sẽ không khách sáo với cô nữa đâu. Còn mặt cô thì chỉ bị tổn hại ở phần biểu bì, không ảnh hưởng đến da thật, có thể tự lành lại. Nếu cô Phong sợ khôi phục không lành được, nhà họ Phong không có thuốc thích hợp cho cô bôi thì viện chúng tôi có thuốc, cô có thể đi tìm Hồng Lục để lấy."
Nói xong, Cảnh Thiên định bỏ đi.
Vệ sĩ bên cạnh Phong Uẩn thấy vậy bèn vươn tay ra định cản Cảnh Thiên lại.
Nhưng cùng lúc hẳn đưa tay ra, vệ sĩ của Viện Nghiên cứu Lawrence cũng hành động.
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 728:
Số vệ sĩ này được điều đến từ chỗ Tịnh, đều là lính đánh thuê quốc tế ở Châu Tam Giác, người có thể đối đầu với cả hải tặc lòng dạ thâm độc thì làm sao đám vệ sĩ nuôi nhà của nhà họ Phong có thể làm gì được?
Thế nên Cảnh Thiên cứ đi về phía trước, tất cả vệ sĩ của nhà họ Phong ra tay cũng không ai có thể lại gần cô.
"Hồng Lục, Viện Nghiên cứu Lawrence chúng ta không hoan nghênh những người này, sau này thấy bọn họ thì đuổi thẳng ra ngoài đi. Chúng ta không phải bệnh viện tiếp nhận tùy tiện, đây là trụ sở chữa bệnh tư nhân. Không được mời mà tự ý xông vào viện nghiên cứu thì cũng như tự ý xông vào nhà dân. Hoặc là đánh gục, hoặc là bảo công an đòi bồi
thường."
"Vâng, thưa giáo sư."
"Hồng Lục, tôi thật coi thường cô. Đường đường là Phó Viện trưởng của Viện Nghiên cứu Lawrence, trước đây nghe lời chủ nhân của mình thì còn có lý, bây giờ lại nghe lời bác sĩ dưới quyền. Có phải Viện Nghiên cứu Lawrence của các cô không sống được nữa nên chủ nhà cũng không dám có quyền lên tiếng nữa không? Có như vậy thì có khác gì làm tay sai cho Cảnh Thiên không."
Hồng Lục đến giận cũng không giận, bởi vì cô chỉ là cọng bún sức chiến đấu bằng 5, cho nên liền đứng ở một bên xem đánh nhau.
Nghe Phong Uẩn nói vậy, Hồng Lục bèn trả lời: "Điểm khác chính là tôi có được Giáo sư J, còn cô thì chọc cô ấy giận. Cô Phong, tôi thực sự khâm phục năng lực đàm phán của cô. Thực ra khi nhận được điện thoại của Gia tộc Hill bảo tôi nhường Giáo sư J, tôi còn có phần lo lắng. Bởi vì không còn Saka, Viện Nghiên cứu Lawrence của chúng tôi chắc chắn sẽ không được huy hoàng như trước nữa. Bây giờ khó khăn lắm mới gặp được một kỳ tài y học như vậy, đương nhiên là tôi sợ các người tranh mất cô ấy rồi.
Nhưng Liên minh Y học cũng lạ ghê, lại đi cho một cô đại tiểu thư ngồi trên đầu trên cổ người ta như cô đến đàm phán với Giáo sư J. Nếu là người khác mà gặp kỳ tài y học như Giáo sư J, có thể nói là ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ rơi rồi. Có tổ chức y học nào không muốn lôi kéo người như cô ấy đâu? Còn cô thì sao? Tìm một kẻ bị Giáo sư J đuổi đi, có thù oán với cô ấy, còn bị dở hơi, chạy đến la hét ầm ĩ với Giáo sư J như kiểu mình giỏi giang làm vậy. Nếu cô là Giáo sư J, cô có đồng ý gia nhập Liên minh Y học không?"
Nhìn sắc mặt Phong Uẩn dần trở nên khó coi, Hồng Lục cười to.
"Cảm ơn cô Phong nhé. Ban đầu Giáo sư J còn có khả năng lao động một chút, nhưng sự xuất hiện của cô có lẽ đã phá nát suy nghĩ này của cô ấy vĩnh viễn rồi. Được rồi, dừng lại đi."
Thấy tất cả vệ sĩ do Phong Uẩn dẫn đến đều đã bị hạ gục, Hồng Lục mới nói với Phong Uẩn bằng giọng bố thí: "Nể tình các cô dâng Giáo sư J cho tôi, hôm nay tôi sẽ lén tha cho các người. Chúng ta sống trên đời này phải dựa vào đầu óc chứ không phải sức mạnh. Hiểu chưa cô Phong, cả cô Chung sắp thừa kế nhà họ Chung này nữa?"
Điện thoại của Hồng Lục đổ chuông đúng lúc này.
Hồng Lục cầm điện thoại lên nhìn rồi mỉm cười.
Cô chìa màn hình điện thoại về phía Phong Uẩn rồi lắc lắc, cười: "Ai da trùng hợp quá cơ, là Danny Hill này."
Phong Uẩn như thế nào cũng không nghĩ tới Danny Hill sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho Hồng Lục.
Rốt cuộc ở Liên minh Y học, hễ cứ nhắc đến Viện Nghiên cứu Lawrence là bọn họ lại nghiến răng nghiến lợi.
Cô ta không thể nào ngờ được rằng Hội Trưởng - Danny Hill lại đích thân gọi điện cho Hồng Lục.
Quan trọng là bọn họ còn lén lút liên hệ với nhau.
"Alo, Hội Trưởng Danny, không phải ông lại muốn nói với tôi về chuyện của Giáo sư J chứ?... Ha ha ha, nói thế nào nhỉ, lần trước ông gọi điện cho tôi, tôi còn sợ các ông đem Giáo sư J cậy góc tường cơ, những bây giờ thì tôi không lo nữa rồi."
"Không! Được! Nói!" Phong Uẩn trợn tròn mắt, vô cùng tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro