Chương 732- 733- 734
🍇 Chương 732:
Ban đầu còn tưởng chồng bà sẽ không sống được bao lâu nữa, bà đã nghĩ đến
chuyện đi cùng chồng rồi, ai ngờ hi vọng lại đến...
Thế là quên luôn bố già, anh trai và hai thằng cháu trai.
Tạ Minh Viễn cũng bứt rứt giống Tạ
Thanh Nghiên.
Biết em gái không đáng tin rồi, không ngờ bà lại không đáng tin đến trình độ này.
Tạ Minh Viễn gồng mình gọi điện sang cho ông cụ Tạ, giải thích rõ tình hình.
Quả nhiên, ông cụ Tạ không phụ sự mong đợi của mọi người, mắng ông té tát một trận.
Nói là ông không hề quan tâm đến em gái ruột, người như ông không xứng làm anh. Sau đó lại nhớ về năm xưa cả buổi trời, nhấn mạnh em gái ông lưu lạc bên ngoài từ nhỏ là vì gia tộc, bây giờ khó khăn lắm mới quay về được, ông phải bảo vệ em gái thật kỹ càng mới phải, kết quả ông cái này người làm anh trai lại đối với em gái một chút cũng không để bụng.
Em gái hồ đồ, chẳng lẽ ông cũng hồ đồ?
Sở dĩ gây nên hậu quả như hôm nay chính là vì ông không hề quan tâm đến em gái. Nếu ông có thể gọi điện cho em gái hằng ngày, quan tâm đến em gái thân yêu hàng ngày, sự việc sẽ không như thế này, nhà họ Tạ cũng sẽ không bị người ta chê cười.
Cả Châu Đế, cả Thành phố H đều biết thiên kim tiểu thư thật sự của nhà họ Tạ đã tìm được về rồi, còn nhà họ Tạ lại là người cuối cùng biết được.
Nhục nhã!
Mà người khơi mào dẫn đến sự nhục nhã này chính là Tạ Minh Viễn!
Tạ Minh Viễn, một Tổng Tư lệnh quát ra gió gầm ra mưa, một đại tướng quân đức cao vọng trọng lại như một đứa cháu trai trước mặt bố mình, nghe ông chửi suốt mười lăm phút.
Vừa tròn mười lăm phút không thừa không thiếu một giây, Tạ Minh Viễn nói:"Bố, đã 3 giờ 15 phút rồi, bữa tiệc bắt đầu từ 7 giờ tối, hay là chúng ta dành thời gian sang đó cho sớm? Hơn nữa đây là lần đầu tiên chúng ta gặp Thiên Thiên, còn phải chọn quà nữa, không thể chọn quà tầm thường quá được."
"Đúng đúng đúng! Bố còn phải gặp cháu ngoại của bố nữa! Cháu gái bố chịu khổ bên ngoài 20 năm rồi. Ôi chao, con nói xem rốt cuộc là nhà họ Tạ chúng ta làm sao thế? Sao con gái bố bị người ta bán đi 20 năm mới tìm được, cháu gái bố cũng bị người ta bế đi mất 20 năm?Bố mẹ của Đế An Nhiên đúng là đáng chết!"
Cuối cùng Tạ Minh Viễn cũng thoát khỏi số mệnh bị ông cụ mắng, vội vàng đứng cùng chiến tuyển: "Bố nói phải. Ban nãy còn gọi điện cho Thanh Nghiên em ấy có nói qua với con rồi Hồi em ấy sinh Thiên Thiên bệnh viện đột ngột xảy ra hỗn loạn. Lúc trước nói là có hai băng đảng gây chuyện ở bệnh viện vì mâu thuẫn, kết quả là khiến tầng của em ấy rối tung lên. Khi đó Đế Tịnh Hiên bị vướng vào nên không ở bên cạnh con bé, con bé sinh một mình nên không thể bảo vệ được con, dẫn đến con bị tráo khi nào cũng không biết. Đây chắc chắn là một âm mưu tráo con, hơn nữa còn rất có khả năng có liên quan đến vụ án Thanh Nghiên mất tích năm xưa."
Ông cụ Tạ im lặng một lát rồi nói: "Cho dù là thế nào thì chúng ta cũng phải đến Thành phố H trước một chuyến, tham gia bữa tiệc đêm nay rồi tính tiếp. Chuyện này nhất quyết không được bỏ qua, bắt buộc phải điều tra ra kẻ đứng đằng sau."
"Vâng."
Tạ Minh Viễn cúp máy rồi gọi điện cho hai người con trai ngay lập tức.
Cũng may thời gian này Tạ Trạch Huân luôn ở Châu Đế, không đi làm nhiệm vụ, nếu không thì thực sự anh ta không thể về kịp được.
Hai cậu chủ nhà họ Tạ nghe bố thuật lại sự việc xong cũng cảm thấy vô cùng cạn lời.
Nhưng họ cạn lời không phải vì cô của mình, mà là vì bố.
Thế nên Tạ Minh Viễn đã bị bố mắng rồi, lại bị hai anh con trai phê bình thêm lần nữa.
Nói là bố bọn họ không có trách nhiệm của người làm anh trai.
Làm đến Tạ Minh Viễn luôn đều cảm thấy chuyện này là sai lầm chính mình.
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 733:
Cả nhà họ Tạ ngồi may riêng của nhà họ Đế tới.
Xét cho cùng, nhà họ Tạ không ai theo con đường kinh doanh cả, mặc dù Đế Tịnh Hiên đã chia một số cổ phần cho anh vợ và hai cháu trai của mình, nhưng dù sao họ cũng là người làm trong giới chính trị quân đội, cộng thêm tư tưởng của ông cụ ngay thẳng, tuyệt đối không cho phép họ khoa trương lãng phí.
Cho nên cổ tức của hơn 20 năm nay của nhà họ Tạ đã đủ để họ khinh thường vô số hào môn nhị lưu rồi, nhưng lại luôn sống rất khiêm tốn.
Khi đến Thành phố H, Đế Tịnh Hiên đã cử người đợi ở sân bay từ lâu. Vốn dĩ ông phải đích thân đi đón bố vợ và anh vợ, nhưng hôm nay thực sự không thể đi được, nên chỉ có thể phái người tới đoán mà thôi.
Vì người được phái đi biết Chủ tịch nhà mình vĩnh viễn đều là khom lưng khép nép trước mặt người nhà họ Tạ cho nên không dám lơ là chậm trễ, chăm sóc cho hai cổ đông của tập đoàn Thanh Nghiên rất chu đáo.
Khi họ đến Khách sạn Ngự Hoàng, Đế Tịnh Hiên đã nắm tay Tạ Thanh Nghiên đợi sẵn ở cửa.
Nhìn thấy bố già nhà mình, tuy Tạ Thanh Nghiên tuy hơi chột dạ nhưng vẫn không sợ hãi.
Ông cụ Tạ mặc một bộ đồ kiểu Tôn Trung Sơn, dù đã ở tuổi 70 nhưng vẫn có thể thấy được sự anh tuấn năm đó từ trên khuôn mặt đầy nếp nhăn.
"Bố!"
Dù đã 50 tuổi nhưng Tạ Thanh Nghiên vẫn như một cô bé khi gặp bố mình, rất nũng nịu.
Vừa nhìn thấy con gái, ông cụ Ta không thể giận nổi nữa.
Vốn dĩ đã nói rằng sau khi tới đây sẽ thái độ với bà một chút, dù sao một chuyện lớn như vậy cũng không thông báo cho bố mình một tiếng, thật sự rất quá đáng.
Giờ phút này, khi nhìn thấy dáng vẻ thùy mị cao quý trưởng thành của con gái, nhưng khi đối mặt với mình vẫn như một cô bé, cơn giận nghẹn trong lòng ông cụ đã bị gió thổi bay như mây.
"Ai da, con gái út, con này vừa đi chính là đi lâu như vậy có nhớ bố không?"
"Nhớ chứ ạ, sao lại không nhớ được chứ?" Tạ Thanh Nghiên khoác tay bố mình, giọng nói có thể vắt ra nước.
Dù biết rõ là bà trơ mắt nói dối, bản thân ở Thành phố H vui vẻ như con chuột vừa trộm được mỡ, đã vui quá quên luôn đường về từ lâu rồi, ngay cả chuyện tìm thấy con gái ruột cũng quên không nói với ông cụ, nhớ cái rắm ấy!
Nhưng lúc này chỉ số thông minh của ông cụ Tạ hoàn toàn tụt dốc.
Vừa nghe thấy con gái nói là nhớ mình, ông cụ cười không khép được miệng.
Vỗ vỗ con gái một cái nếp gấp đều không có, kia khuôn mặt thoạt nhìn còn giống tiểu nha đầu mới 20 hơn tuổi, trong lòng thích vô cùng.
Trong lòng các loại đắc ý, chính mình như thế nào có thể sinh ra được cô con gái thần tiên như vậy đâu?
Toàn dựa vào bạn già ông cả!!!
"Bố! Anh cả! Hai người tới rồi à!"
Đế Tịnh Hiên đợi vợ mình khoe mẽ với bố vợ xong mới dám tiến lên.
Đương nhìn đến bố vợ khom lưng uốn gối tươi cười đối với ông ngoại cùng cậu cả, kia, một bên Chiến Lê Xuyên trong lòng liền ở không ngừng bồn chồn.
Ông cụ Chiến đang đứng cạnh Chiến Lê Xuyên cũng đang "bạch bạch bạch" gõ bán tính thêm tính toán cho cháu mình.
Nhìn bộ mặt này của Đế Tịnh Hiên, A Xuyên nhà họ khó mà vượt qua được cửa ải của ông cụ Tạ rồi!
Cho dù Đế Tịnh Hiên đã dùng một thái độ hoàn hảo không chế vào đâu được rồi, nhưng ông cụ Tạ và Tạ Minh Viễn vẫn không vui vẻ hòa nhã chút nào cả.
"Hôm nay khi anh thông báo với bố, đã bị ông mắng cho một trận."
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 734:
"Chú nói đi, chuyện tìm được con gái ruột lớn như vậy, không lập tức thông báo cho bọn anh thì cũng thôi, bây giờ ngay cả những hào môn của Châu Đế kia cũng biết Đế Tịnh Hiên đã tìm được con gái, người làm cậu cả như anh, người làm ông ngoại như bố lại biết cuối cùng. Rốt cuộc chú có coi bọn anh là người một nhà không đấy?"
Tạ Minh Viễn vô cùng tức giận.
Hai tiếng đồng hồ trên máy bay và một tiếng ngồi xe tới đây, tổng cộng ba tiếng, ông ta luôn bị bố mình mắng. Mối thù này đương nhiên Tạ Minh Viễn phải tính lên đầu Đế Tịnh Hiên rồi.
Đế Tịnh Hiên cũng biết mình đã phạm phải sai lầm lớn, vội vàng khép nép xin lỗi bố vợ và anh vợ.
"Con xin lỗi bố, xin lỗi anh cả. Đúng là
chuyện này con đã làm không tốt. Khi đó vì vui quá nên quên mất không nói chuyện quan trọng như vậy với mọi người. Đợi sau khi kết thúc bữa tiệc, bổ và anh cả phạt con thế nào cũng được."
Đế Tịnh Hiền cúi đầu, dù đã lấy vợ được 32 năm rồi, nhưng người con rể như ông không bao giờ ngóc đầu lên
được trước mặt bố vợ và anh vợ.
Theo như cách nói của họ, một mặt, ông là người là lừa gạt vợ mình khi bà mới 18 tuổi, mặt khác, ông còn "không bằng cầm thú" khi khiến vợ mình sinh ra Đế Vân Hi khi mới 19 tuổi. Quan trọng nhất cũng là điều cho đến tận bây giờ họ vẫn canh cánh trong lòng, con đường của ông quá dã man, thường xuyên khiến cho vợ mình rơi vào nguy hiểm. Nhất là ngày vợ ông sinh con gái, đồng thời cũng là ngày nhà họ Tạ tìm tới, vợ ông sinh ra con gái trong bệnh viện một mình. Đây là điều mà họ không thể chấp nhận được nhất.
Nhìn Đế Tịnh Hiên bộ dạng lúng túng, không hề có hình tượng phó kiêu hùng lúc đối ngoại, ông cụ Tạ trong lòng liền mạc danh nổi lên một trận tức giận.
Ghét bỏ sự lung túng của con rể đi, nhưng mà Đế Tịnh Hiên ở bên ngoài lại là có tiếng một phương kiêu hùng, thủ đoạn tàn nhẫn đến có chút quá mức. Người như vậy, đối ông cùng Minh Viễn vĩnh viễn đều là đánh không trả mắng không cãi lại, thái độ vẫn là rất tốt.
Mặc dù không biết vì cái gì, trong lòng ông luôn có một cổ lửa giận không thể hiểu được, dù sao hơn 20 năm vẫn luôn chiếm cứ ở trái tim ông, như thế nào cũng vứt đi không được.
Cho dù nhìn thấy Đế Tịnh Hiên ở bên ngoài kiêu ngạo cũng chán ghét, hay nhìn Đế Tịnh Hiên ở trước mặt chính mình khoe mẽ cũng chán ghét.
Tóm lại chính là chán ghét chán ghét!
Chán ghét vô cùng!
"Bố, chuyện này không thể trách Tịnh Hiên được." Tạ Thanh Nghiên nhanh chóng nói đỡ cho ông xã đáng thương.
"Ban đầu Tịnh Hiên không biết gì, thằng nhóc thối tha Vân Tiêu là người đầu tiên phát hiện ra Thiên Thiên có gì đó không đúng lắm, mới cùng với con bé làm xét nghiệm ADN. Hơn nữa thằng bé cũng không nói với con, con là lại đây để xem con dâu tương lai mới phát hiện đó là con gái ruột của mình.
Con kích động quá, ngay cả Tịnh Hiên cũng quên luôn, cả ngày suy nghĩ xem phải tiếp cận con gái như thế nào. Bố cũng biết đấy, Thiên Thiên xa chúng con 20 năm, chịu đủ mọi khổ cực, người làm mẹ như con đau lòng và vui mừng đến mức nào chứ? Cho nên con kích động quá, đừng nói là quên không gọi điện cho bố, ngay cả Tịnh Hiên, Vân Hi và Vân Mặc, con cũng quên không nói luôn. Nếu không phải họ cảm thấy hành tung của con bí hiểm theo con đến Thành phố H thì họ cũng không biết đâu."
Bà nói xong còn ngọt ngào lắc cánh tay ông cụ Tạ: "Hơn nữa Tịnh Hiên bảo con nói với bố, là con quên mất, bố đừng giận nữa mà. Chúng con không phải cố ý đâu."
Nếu ở trong xã hội cũ, nếu ông cụ Tạ là phụ nữ thì chính là loại mẹ ghẻ, mẹ chồng độc ác điển hình đấy. Nhìn con rể, có như thế nào cũng chướng mắt, mặt ông cụ luôn xị ra.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro