Chương 834- 835- 836
🍇 Chương 834:
Hai tên tay sai rống lên rất to, chỉ sợ người khác không nghe thấy, những khách hàng ở gần có người thậm chí còn mở cửa phòng VIP thò đầu ra nhìn.
Chiến Lê Xuyên đi tới gần người hét lớn nhất: "Tôi chính là Chiến Lê Xuyên."
Người đàn ông đang la hét: ....!!!
Người đàn ông lập tức im thin thít, chỉ mở to mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Chiến Lê Xuyên cùng người này nói một tiếng, lúc này mới đi tới chỗ người đầu tiên nhận ra Chiến Lê Xuyên, bây giờ cậu Hoằng, lúc này hắn ta đã sợ đến tè ra quần rồi.
"Anh mắng vợ tôi là con điếm thối tha?"
Cậu Hoằng mở to mắt, mở miệng ra những răng lại đang run lên: "Vợ... Vợ à?"
Vợ của Chiến Lê Xuyên!!!
Hai ngày trước, trong bữa tiệc do nhà họ Chiến và nhà họ Đế phối hợp tổ chức, bố hắn ta phải tốn sức chín trâu hai hổ mới có thể lấy được một tấm thiệp mời. Tuy hắn ta không đi, nhưng lại biết đúng là Chiến Lê Xuyên đã kết hôn rồi. Hơn nữa vợ còn là cô chủ đã thất lạc nhiều năm của nhà họ Đế giàu có nhất châu Đế.
Cô chủ này không chỉ là vợ của người giàu nhất thành phố H – Chiến Lê Xuyên, con gái của người giàu nhất ở châu Đế – Đế Tịnh Hiên, mà còn là cháu gái của nhà họ Tạ hùng mạnh trong cả giới chính trị và quân đội.
Rốt cuộc vừa nãy hắn ta đã làm cái quái gì vậy?
Rốt cuộc hắn ta đã gây ra tai họa gì cho nhà họ Hoàng thế?
Cậu Hoằng muốn tự tát vào mặt mình, nhưng bảo vệ của khách sạn đã giữ chặt hai tay hắn ta, hắn ta chỉ có thể khóc: "Cậu ba, cậu ba, tôi sai rồi! Anh cho tôi một cơ hội đi, vừa nãy tôi uống say, nhất thời hồ đồ. Tôi không cố ý đâu, thật sự không phải cố ý."
Chiến Lê Xuyên không chịu buông tha: "Anh nói vợ tôi rượu mời mà không uống à?"
Cậu Hoằng trợn mắt, suýt nữa ngất xỉu, nhanh chóng lắc đầu: "Lỡ lời, là lỡ lời thôi ạ. Cậu ba, tôi thật sự không biết cô Đế là vợ của anh, nếu tôi mà biết thì anh có cho tôi một trăm lá gan tôi cũng không dám trêu chọc vợ anh đâu, cô ấy là cô chủ của nhà họ Đế đấy!"
Lúc này hai tên tay sai bên cạnh cậu Hoằng mới biết, người phụ nữ chúng vừa chặn đường và ép vào tường không chỉ là vợ của Chiến Lê Xuyên mà còn là cô chủ của nhà họ Đế!
Cảm giác sắp chết xông lên đầu, hai tên này chỉ cảm thấy mình còn chưa được lên mây cùng cậu Hoằng mà đã bị hắn ta hại chết rồi.
Ngay lập tức, chân chúng mềm nhũn ra.
Nhưng mà lại không thể đặt mông chạm đất được, bởi vì sau lưng hai bọn hắn đều có hai người bảo vệ.
Chủ tịch nhà bọn hắn còn chưa dám ngồi xuống, bọn hắn dựa vào cái gì để ngồi xuống?
Run chân cũng không cho ngồi!
"Anh ba! Chị dâu! Hai người cũng ở đây à, trùng hợp quá!"
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Mạc Du Chi cũng ra hóng hớt, không ngờ vừa mới mở cửa thì nhìn thấy anh ba và chị dâu mình.
Anh ta mừng rỡ chạy ra ngoài và gọi mọi người, lúc này mới phát hiện ra: "Hoàng Cẩm Hoằng? Cậu đắc tội với anh ba à?"
Vẻ mặt của Hoàng Cẩm Hoằng lúc này vô cùng xấu xí, rõ ràng biết Mạc Du Chi và Chiến Lê Xuyên có quan hệ rất tốt nhưng vẫn xin tha.
Tuy nhiên, khi hắn ta vẫn còn đang tổ hợp từ ngữ thì Chiến Lê Xuyên đã uy nghiêm nói: "Bọn chúng vừa mắt chị dâu cậu, chị dâu cậu không nghe theo, bọn chúng chửi chị dâu cậu là con điếm thối tha, còn nói chị dâu cậu rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Cậu nói xem phải xử lý như thế nào?"
"Không... không phải đâu, cậu ba, cậu Mạc, hu hu hu.. Hai người nghe tôi giải thích đi mà! Tôi có thể giải thích!"
Mạc Du Chi bị Chiến Lê Xuyên làm cho giật mình, nhìn bản mặt lợn thảm không nỡ nhìn của Hoàng Cẩm Hoằng: "Khóc cái cứt ấy! Những giọt nước mắt hiện tại của cậu chính là chỗ nước úng trong não vừa nãy đấy! Mau thu lại chỗ óc kia của cậu lại đi. Đừng làm bẩn mắt chúng tôi!"
Hoàng Cẩm Hoằng:....
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 835
"Anh ba, em quên Hoàng Cẩm Hoằng này khi cùng mấy anh em cá độ đua ngựa ở trường đua tại châu Đế. Lúc đó em nghĩ rằng tên nhóc này giỏi giao tiếp, vì vậy lần này cậu ta biết em đến thành phố H đã cầu xin em cho cậu ta một cơ hội, muốn giành được quyền đại lý rượu Quân Thần nhà em. Em cũng thấy tên này giỏi giao tiếp, vừa thay đổi đại lý tại khu phía Đông thành phố H nên quyết định cho cậu ta. Không ngờ tên ngu ngốc này lại muốn làm nhục chị Thiên!"
Mạc Du Chi giận dữ nói với Hoàng Cẩm Hoằng: "Bây giờ tôi chính thức thông báo, quyền đại lý của cậu đã bị hủy bỏ."
Đầu óc Hoàng Cẩm Hoằng nổ tung: "Cậu Mạc, cậu không thể như vậy! Đây là thứ khó khăn lắm tôi mới có được. Cậu không thể như vậy!"
"Không thể á? Công ty của tôi, tại sao tôi lại không thể? Cậu đang đùa đấy à? Đừng có mà rượu mời không uống." Mạc Du Chi mượn lời của Hoàng Cẩm Hoằng mắng lại hắn ta.
Trạch Ngôn đến, Chiến Lê Xuyên dặn dò: "Người này tên là Hoàng Cẩm Hoằng, là người nhà họ Hoàng tại thành phố H. Hắn ta trêu chọc vợ tôi, cho nên Tập đoàn AUPU Group và tất cả các tập đoàn con trực thuộc sẽ hủy bỏ mọi hợp tác làm ăn với nhà họ Hoàng. Còn cả hai tên đồng phạm này nữa, đi điều tra xem chúng có thân phận gì, chỉ cần có liên quan đến chuyện kinh doanh của nhà họ Chiến thì đều hủy bỏ hết."
Trạch Ngôn nhận lệnh đi xuống, Hoàng Cẩm Hoằng và hai tay sai của hắn ta hoàn toàn chết lặng.
Nhưng Chiến Lê Xuyên vẫn chưa xử lý xong.
Bởi vì cảnh sát đã tới, Chiến Lê Xuyên nói với cảnh sát: "Ba người này gạ gẫm vợ tôi, may mà tôi đến kịp, không thì hôm nay không nói đến việc vợ tôi phải mất mạng, ít nhất cũng sẽ gặp phải tình trạng như cưỡng gian. Tôi yêu cầu nghiêm khắc định tội chúng."
Tội như quấy rối tình dục thực sự là có thể lớn có thể nhỏ. Nhỏ thì chỉ cần một câu xin lỗi là xong, nếu lớn thì giống như Chiến Lê Xuyên đã nói, nếu hôm nay anh không ở đây, một cô gái yếu đuối như Cảnh Thiên sẽ bị ba tên lưu manh hôi hám này ép vào phòng VIP. Ai mà biết điều gì sẽ xảy ra sau đó?
"Cậu ba, tôi thật sự sai rồi! Anh rộng lượng tha cho tôi đi!"
Hoàng Cẩm Hoằng và hai tên đàn em của hắn ta đã khóc đến mức chết đi sống lại, liên tục cầu xin Chiến Lê Xuyên tha cho.
Thực ra bọn chúng cũng không ít lần làm những chuyện như thế này, nhưng chưa từng có ai truy cứu. Cho nên trước đây bọn chúng không hề cảm thấy chuyện này có gì to tát, luôn cho rằng chỉ cần xin lỗi là được.
Nhưng mà --
Chiến Lê Xuyên nhìn Hoàng Cẩm Hoằng đang khóc lóc thảm thiết, nói: "Rộng lòng tha cho? Anh có biết trên thế giới này thù hận nào là không đội trời chung không?"
Hoàng Cẩm Hoằng: ... Có một dự cảm không lành.
"Nỗi hận vợ bị làm nhục, mối thù giết cha. Hôm nay anh có ý cưỡng ép vợ tôi trong khách sạn của tôi, anh nói với tôi là rộng lòng tha cho à? Nếu tôi mà thật sự tha cho anh thì tôi không phải là đàn ông nữa rồi! Nếu cậu Hoằng phong quang như vậy thì tôi muốn xem xem khi nhà anh không có gì cả, anh còn có tư cách gì mà cướp vợ người khác giữa đường giữa phố."
Nói xong, Chiến Lê Xuyên yêu cầu cảnh sát đưa cả ba đi.
Đương nhiên, anh sẽ tiếp tục truy cứu.
Lại dám chửi vợ anh là con điếm thối tha!
Còn mắng vợ anh là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!
Cho dù vợ anh đá anh một cái anh cũng thấy thơm, một đám khốn nạn lại còn muốn vợ anh nể mặt chúng?
Но.
Đám người Hoàng Cẩm Hoằng bị áp giải đi, nhưng Mạc Du Chi bỏ luôn phòng VIP trước đó, mặt dày mày dạn theo Chiến Lê Xuyên và Cảnh Thiên đến phòng VIP của họ.
Trên đường đi, khóe môi Cảnh Thiên không ngừng nhếch lên.
Thấy vợ có tâm trạng tốt, Chiến Lê Xuyên hỏi: "Vợ không giận à?"
..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 836:
Chiến Lê Xuyên luôn gọi Thiên Thiên, chỉ thỉnh thoảng gọi là vợ. Trùng hợp thay, mỗi lần anh gọi vợ đều là lúc tâm trạng của Cảnh Thiên đang vui.
"Không giận." Không những không giận, mà tâm trạng lúc này của Cảnh Thiên còn rất tốt.
"Bọn chúng đối xử với em như vậy mà em không giận?"
Cảnh Thiên liếc nhìn Chiến Lê Xuyên và mỉm cười.
Nụ cười này chính là khúc nhạc uyển chuyển du dương nhất trên đời này trong lòng anh.
"Không phải là có anh giúp đỡ sao? Anh đã trút giận cho tôi rồi, tôi không giận nữa."
Chiến Lê Xuyên cũng mỉm cười, sau đó tự nhiên nắm lấy tay Cảnh Thiên.
Bọn họ không nắm tay thường xuyên, nhưng mỗi lần nắm tay, Cảnh Thiên cũng không cảm thấy mất tự nhiên, cô càng không có cảm giác bài xích, thậm chí nó còn truyền cho cô cảm giác ấm áp.
Mấy người bọn họ lần nữa quay lại phòng VIP, Mạc Du Chi vừa nghe thấy họ chuẩn bị đến quán bar liền lập tức giơ tay lên: "Em đã mở một quán bar xa hoa nhất thành phố H. Anh ba, chị Thiên, nếu các em trai muốn đi thì tối nay có thế nào cũng phải đến quán bar của em để ủng hộ, coi như là em tạ lỗi với chị Thiên."
Vừa nghe tin Mạc Du Chi là cậu chủ của hãng rượu Quân Thần, Cảnh Kiệt và các đồng đội của cậu ngay lập tức vui mừng. Đặc biệt là Cảnh Kiệt, lớn như vậy rồi, cậu chỉ nghe nói đến quán bar thôi, còn chưa tới lần nào.
Khi cả nhóm lái xe đến quán bar tên là Số Một Hoàng Gia, nhìn thấy quán bar rất lớn, hơn nữa còn vô cùng hoa lệ mang cảm giác hiện đại, Chiến Lê Xuyên nhướng mày: "Thằng nhóc này, người thì ở châu Đế, sao lại nghĩ đến việc mở quán bar ở thành phố H thế? Mở khi nào vậy? Sao tôi không biết?"
"Đây không phải là vì lúc đầu anh không cho mấy anh em đến thăm anh sao? Bọn em hợp mưu mở mấy quán bar ở đây, nghĩ rằng bọn em thường xuyên đến thành phố H thăm anh, sẽ có một lần anh để bọn em gặp anh thôi. Anh nhìn mấy quán bên cạnh đi, là của họ đấy."
"Bọn em vừa mới mở thì anh đã khỏi bệnh rồi. Mà quán bar ở bên này vừa mới xây xong, mấy ông chủ nhỏ kia vừa nghe nói là do chúng em mở nên cũng mở quán ở đây luôn. Anh xem, vừa mới kinh doanh không lâu, bên này đã thành phố quán bar mới rồi. Có xa hoa không?"
Mạc Du Chi tràn đầy cảm giác ưu việt cậu chủ tôi đây tùy tiện mở vài sản nghiệp thôi cũng thành xu thế thấy vậy Cảnh Thiên bật cười.
Chiến Lê Xuyên cầm tay Cảnh Thiên "Ừ" một tiếng, không có biểu cảm gì khác. Nhưng anh rất vui mừng khi có được một nhóm anh em như vậy.
Sau khi bọn họ bước vào, tổng giám đốc của quán bar đã đích thân đón, chuẩn bị dẫn họ đến phòng VIP tốt nhất.
"Tường của phòng VIP đều được làm bằng kính, nếu cảm thấy bí, muốn cảm nhận sự náo nhiệt của sảnh chính thì có thể hạ kính xuống."
Tổng giám đốc đang giới thiệu cơ sở vật chất bên trong Số Một Hoàng Gia với ông chủ và bạn đi cùng.
"Buổi tối chỗ chúng tôi còn mời ngôi sao đến hát nữa."
"Tại sao quán bar của anh lại làm ăn tốt như vậy?" Cảnh Thiên hỏi.
Còn chưa đến chín giờ mà quán bar đã chật cứng rồi.
Tổng giám đốc tươi cười giải thích: "Bởi vì gần đây chúng tôi mời một ngôi sao đến hát, từ chín giờ tối đến mười một giờ mỗi ngày. Họ đều thích bài hát của ngôi sao này, rất nhiều người là fan hâm mộ, cho nên chuyện làm ăn mới tốt như vậy."
Chiến Lê Xuyên liếc nhìn Mạc Du Chi, không khỏi chế nhạo: "Thu nhập cả tổi nay của cậu đều dùng để mời ngôi sao chứ gì?"
"Sao có thể chứ?" Mạc Du Chi rống lên, trong lòng lại cảm thấy anh mình nói đúng, vì vậy nhìn tổng giám đốc với vẻ mặt hận sắt không thành thép: "Ông sẽ không thực sự làm như vậy chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro