Chương 837- 838- 839

🍇 Chương 837:

Tổng giám đốc nhanh chóng cười, xua tay: "Không không, chủ tịch yên tâm, khoảng thời gian trước ngôi sao này đã bị công ty của cậu ta phong sát rồi, cho dù hát ở bên ngoài thì công ty quản lý của cậu ta cũng sẽ không cho phép. Cho dù cậu ta đi đâu, công ty quản lý của cậu ta cũng ra tay với chủ mới như lưu manh ấy."

"Cậu ta cần tiền gấp nên đến chỗ chúng ta, tôi thấy cậu ta có rất nhiều fan hâm mộ, hơn nữa còn rất nhiệt tình, là một cái cây hái ra tiền đấy. Hơn nữa cậu ta báo giá hai tiếng mới có 10.000 tệ, ở chỗ chúng ta thì chẳng khác gì cho không."

Nói xong, ông ta liếc nhìn Chiến Lê Xuyên đang đứng bên cạnh, khó xử ho khan một tiếng, sau đó nói đầy lý lẽ: "Quan trọng là tôi thấy cậu ta rất đáng thương! Không phải ông chủ nói là chuyện ở bên này giao cho tôi toàn quyền xử lý sao? Tôi nghĩ rằng có một chỗ dựa vững chắc như cậu, ở thành phố H còn có cậu ba chống lưng cho chúng ta nữa, đối phương chỉ là một công ty quản lý cỏn con thì có thể làm gì chúng ta chứ? Tôi ký hợp đồng với cậu ta với giá rẻ. Sau khi cậu ta đến quán bar của chúng ta, vốn dĩ mức chi phí của chúng ta khá cao, còn không nhiều người lắm, nhưng kể từ sau khi cậu ta đến đây ba ngày trước, từ tối hôm qua quán bar của chúng ta bắt buộc phải đặt chỗ trước đấy."

Cả nhóm nghe tổng giám đốc giải thích rồi bước về phòng VIP.

Mặc dù Cảnh Thiên lăn lộn trong làng giải trí, nhưng thành thật mà nói, ban đầu vào làng giải trí là vì nguyên chủ đã ký hợp đồng với đoàn phim. Tuy cô không cho rằng vào làng giải trí thì chính là con hát, càng không có bất kỳ thành kiến nào, nhưng đối với cô mà nói, lăn lộn trong làng giải trí so với ngành y học thì theo nghề y kiếm tiền nhanh hơn.

Vì vậy Cảnh Thiên không mấy quan tâm đến làng giải trí.

Tổng giám đốc nói thì nói thôi, đám người trong giới thể thao điện tử như Cảnh Kiệt hoàn toàn không biết được mấy người trong làng giải trí, những người còn lại là Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên và Mạc Du Chi cũng không hỏi nhiều.

Mạc Du Chi tham gia vào giới fan hâm mộ và trở thành fan trong Cảnh Cung hoàn toàn là vì chán, lúc lướt Weibo đã bị sự chất ngầu khi phản pháo khiến người ta tức chết của Cảnh Thiên làm cho choáng ngợp.

Anh ta cũng biết đến Ảnh hậu Hình Mỹ Kỳ, tiểu hoa Dương Duyệt và ngôi sao không tiếng tăm Cảnh Lạc thông qua Cảnh Thiên.

Sau khi nhóm người bước vào phòng VIP, họ đã bị cuốn hút bởi căn phòng mới lạ, hiện đại và nhịp nhàng của cậu chủ Mạc.

Đặc biệt là Chiến Lê Xuyên, anh rất hứng thú tham quan cá căn phòng và bên ngoài. Lúc thì gõ vào kính, lúc thì sờ tường, trong lòng lại nổi lên ý nghĩ kiếm tiền.

Tuy kính cách âm nhưng lại không phải là loại cách âm tuyệt đối.

Khi tiếng hét từ bên ngoài vang lên, tất cả mọi người đều nhịn không được hướng về phía dưới nhìn xuống.

Khán giả bỗng hét lên, từng fan hâm mộ lần lượt cầm tấm biển trên tay lên, dán chặt mắt vào sân khấu, có người đã cầm sẵn điện thoại hướng về phía sân khấu từ lâu, có lẽ là định quay toàn bộ quá trình.

Ngay sau đó, một người đàn ông mặc cây đen bước lên sân khấu.

Anh ta đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, mũ kéo thấp xuống, trên người mặc một chiếc áo phông đen trơn bình thường, quần thể thao màu đen và giày đen, cầm một cây đàn guitar. Ánh đèn đủ màu sắc chiếu lên người anh ta, khiến Cảnh Thiên cảm thấy thế giới của anh ta lúc này chỉ toàn một màu đen.

Cảm giác này khiến tim cô chợt thắt lại, rất khó chịu.

"Sao vậy?"

Khi Cảnh Thiên cảm thấy không thoài mái, Chiến Lê Xuyên ngay lập tức cảm nhận được tâm trạng vợ mình thay đổi, anh nhanh chóng đi tới, thuận thể ôm cô vào lòng.

Anh hiếm khi cảm thấy vợ mình như vậy.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 838:

Cảnh Thiên cũng không biết mình bị làm sao, ngơ ngác nhìn xuống sân khấu bên dưới.

Người đàn ông này, cô liếc mẳ chỉ nhìn qua hình dáng, cô liền biết là ai.

Tân Dương.

Cô tiếp xúc với Tân Dương rất ít, chỉ có hai lần. Một lần là trong buổi đọc kịch bản, Tân Dương bị Dương Duyệt bắt nạt, cô đã giúp Tân Dương nói lại Dương Duyệt, cuối cùng mâu thuẫn lên cao, Dương Duyệt bị đoàn phim đuổi.

Lần thứ hai là khi anh cả của cô đến và đâm vào xe cô, Tân Dương cảm thấy động cơ của anh cả cô không trong sáng nên đã tiến tới để bảo vệ cô.

Từ đó về sau, họ không còn gặp lại nhau nữa.

Sau khi Tân Dương lên sân khấu, không có bất kỳ giao lưu nào với người hâm mộ. Anh ta kéo vành mũ xuống rất thấp, như thể rất sợ người khác nhìn thấy mặt mình vậy, anh ta gảy đàn và bắt đầu hát.

Ngay cả tên của bài hát cũng không giới thiệu.

Tên bài hát xuất hiện trên màn hình lớn bên cạnh, cả lời bài hát cũng ở trên đó.

Bài Tân Dương hát không phải là của anh ta mà là một bản cover, nhưng lại rất hay.

Nhìn thấy Cảnh Thiên luôn nhìn chằm chằm vào người đàn ông phía dưới, mặc dù trong lòng Chiến Lê Xuyên cảm thấy rất khó chịu với người đàn ông này nhưng anh vẫn chu đáo bảo người mở kính ra.

Sau khi tấm kính tự động mở ra, giọng hát của Tân Dương trở nên to hơn, chỗ họ vừa hay đối diện sân khấu, không chỉ có thể nghe nhạc mà còn có thể nhìn rõ toàn bộ sân khấu.

Lúc này chỉ cần Tân Dương ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy Cảnh Thiên, nhưng từ đầu đến cuối anh ta không hề ngẩng đầu lên lấy một lần.

Cảnh Thiên cứ như vậy nghe Tân Dương hát, mỗi bài hát của anh ta, dù độ khó đến đầu đều hát chậm rãi, văng vẳng trong tại Cảnh Thiên, mang một nỗi buồn sâu thẳm.

"Cậu ấy là ai thế?"

Sau hai bài hát, Chiến Lê Xuyên mới không nhịn được hỏi.

Suy nghĩ của Cảnh Thiên bị Chiến Lê Xuyên kéo lại, lúc này mới nói: "Cậu ấy là Tân Dương."

Sau đó, cô còn kể lại hai lần gặp gỡ ít ỏi của cô và Tân Dương cho Chiến Lê Xuyên nghe.

"Tôi có thể chuyển cậu ấy đến Trung Bác."

Cảnh Thiên nhìn Chiến Lê Xuyên: "Anh cũng cảm thấy cậu ấy đáng thương nên muốn giúp cậu ấy à?"

Cô cũng như vậy.

Cô đang suy nghĩ về những gì tổng giám đốc nói với họ ban nãy, vì vậy cô quyết định giúp mẹ Tân Dương thanh toán tiền điều trị. Cũng không biết là bệnh nặng gì nữa, hay là cô dứt khoát làm phẫu thuật cho mẹ Tân Dương luôn vậy.

Lúc này, khi nghe thấy Chiến Lê Xuyên nói sẽ giúp anh ta chuyển sang chỗ mới, Cảnh Thiên lập tức trở nên vui vẻ.

Nhìn vẻ mặt tươi cười của vợ mình, mặc dù trong lòng Chiến Lê Xuyên cũng hơi khó chịu, nhưng là một bạch liên hoa ưru tú, anh luôn đặt tâm tư của vợ mình lên trên hết.

"Không phải cảm thấy cậu ấy đáng thương nên mới muốn giúp đỡ, mà là nể tình cậu ấy từng giúp em nên mới muốn giúp. Mặc cái kia cũng không tính giúp, nhưng mà khi thấy em gặp nguy hiểm, cậu ta có thể đứng ra, chúng ta cũng không thể nhìn cậu ta gặp xui xẻo đúng không? Trước đây khi em bị bạo lực mạng, tuy là vì giúp cậu ấy, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều dám đứng ra cứng rắn như vậy, đối đầu với đám fan hâm mộ não tàn chẳng biết gì cả mà chỉ một mực công kích."

"Ân." Cảnh Thiên gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nhưng cậu ấy chỉ giúp tôi một chút mà thôi, anh đưa cậu ấy đến công ty của mình tức là còn muốn giúp cậu ấy chấm dứt hợp đồng. Tôi từng theo dõi cậu ấy, tuy cậu ấy không phải vô cùng hot, nhưng đó là vì công ty của cậu ấy không hề cho cậu ấy đủ tài nguyên mà thôi. Dựa vào ngoại hình và giọng hát của cậu ấy, muốn nổi bật hơn người trong làng giải trí chỉ là chuyện trong nháy mắt. Công ty chèn ép cậu ấy như vậy nhất định là muốn mọi được nhiều lợi ích hơn từ cậu ấy hơn. Anh cưỡng ép chấm dứt hợp đồng, e là sẽ mất đi một số tiền lớn."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 839:

Chiến Lê Xuyên nhân cơ hội xoa đầu vợ, cuối cùng cũng được sờ được rồi, cơn thèm này đúng là...

Không đủ.

"Yên tâm, tôi có cách. Cho dù bây giờ họ có thể cắn được một miếng thịt ở chỗ tôi thì sau này không những tôi có thể bổ sung lại miếng thịt này, mà còn có thể nhân tiện uống được một ngụm máu to của họ nữa cơ."

Đối với sự thông minh và thủ đoạn trên thương trường của Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên rất khâm phục.

Cô nghĩ là nếu sản nghiệp của cô ở trong nước, ở thành phố H thì chắc chắn sản nghiệp của cô đều sẽ bị Chiến Lê Xuyên đè bẹp, giống như AO2 vậy.

Về cơ bản, chỉ cần một sản nghiệp nào đó của cô trùng với AO2 thì chắc chắn cô sẽ không làm tốt bằng AO2.

Để đè bẹp AO2, cô đều uy hiếp bệnh nhân bắt buộc phải nhập hàng từ chỗ cô, không cho phép từ bên AO2 biến thái kia.

Mà những bệnh nhân tìm đến cô hầu hết đều là người có tiền. Cho nên khi cô bày tỏ, cô có thể không lấy 20% cổ phần chỉ để trút giận chèn ép AO2, những doanh nhân kia đều đồng ý.

Tuy nhiên, cách làm giết tám trăm kẻ địch bản thân thì tổn thất tận một nghìn này khiến cô vô cùng bực mình. Cho nên sau này, sản phẩm do AO2 làm thì cô đều không làm nữa.

Không thắng nổi.

Loại nghiền ép này đến từ chỉ số thông minh, từng này trận đấu đá qua lại, cô cảm thấy mình hợp làm bác sĩ.

"Em nghĩ gì vậy?"

Thấy suy nghĩ của vợ xa vời, ở bên anh mà còn thất thần, Chiến Lê Xuyên hỏi.

Cảnh Thiên liếm môi cười nói: "Không có gì đâu. Chỉ là đang nghĩ anh lợi hại như vậy, nếu một ngày nào đó gặp phải một tập đoàn siêu nhiên như AO2 thì anh có thể dùng IQ của mình để đè bẹp họ được không?"

Chiến Lê Xuyên: ...

Không phải họ đang nói về việc đưa Tân Dương đến Trung Bác sao? Tại sao lại nói về AO2 rồi? Anh luôn cảm thấy hình như vợ mình đầy ác ý với AO2.

"Thiên Thiên, em... em có thù oán gì với AO2 à?"

"Không. Sao anh lại hỏi như vậy?" Cảnh Thiên vô thức phủ nhận.

Cô đã trở thành Cảnh Thiên, không phải là Saka.

"Tôi thấy hình như em không thích AO2 lắm."

"Không phải tôi không thích, chỉ muốn biết anh và chủ tịch HĐQT thần bí của AO2 kia rốt cuộc là ai lợi hại hơn. Tuy anh không phải là người giàu nhất thế giới, nhưng tôi cảm thấy nếu anh bằng tuổi với ông già kia thì nhất định sẽ lợi hại hơn ông ta."

Ông già!!!

Bây giờ Chiến Lê Xuyên thực sự chắc chắn rằng vợ mình có khúc mắc với AO2 rồi.

Khúc mắc này còn liên quan đến anh.

Nhưng Chiến Lê Xuyên có nghĩ nát óc cũng không hiểu được rốt cuộc mình đắc tội với vợ khi nào.

Trái tim ổn định lại trở nên bất an.

"Em không thích AO2? Cần tôi khiến cho AO2 hoàn toàn biến mất trên thế giới này à?"

Cảnh Thiên mở to mắt nhìn Chiến Lê Xuyên, vẻ mặt "Anh bị điên à?"

"Tôi cũng chỉ muốn biết IQ của anh có thể chèn ép IQ của ông già bên AO2 không thôi. Không phải muốn anh đi cá chết lưới rách với người ta. Dù thế nào thì AO2 cũng là công ty giàu nhất thế giới, công ty của họ ngoài các sản phẩm khoa học công nghệ ra thì đáng sợ hơn nữa chính là vũ khí. Đó là công ty nghiên cứu phát triển vũ khí lớn nhất toàn cầu đấy, chúng ta có biến mất rồi thì nó cũng không biến mất. Anh đừng có mà đi đối đầu với ông ta đấy! Dù sao thì ông ta cũng lớn tuổi hơn anh, anh cứ để cho ông ta chết tự nhiên là được rồi."

Chiến Lê Xuyên: ...

Tức là đã ghét đến mức để cho anh chết tự nhiên rồi à?

Chiến Lê Xuyên chán nản muốn mua ba miếng đậu phụ.

Rốt cuộc chọc vào vợ mình kiểu gì vậy?

Rõ ràng đã đi điều tra rồi, hoàn toàn không có khúc mắc gì mà?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro