Chương 1070: Đan đạo của Đan Đạo Viện

Edit: Diệp Lưu Nhiên


"... Ngươi biết ta nhìn ra gì không?" Diêu Tinh Hải nhìn Mộ Khinh Ca chăm chú, như muốn nhìn thấu đáy lòng nàng.

Mộ Khinh Ca nheo mắt, hơi cảnh giác.

"Ta không phải đang tự coi nhẹ mình, nhưng ta biết rõ năng lực của mình. Nếu bàn về lãnh đạo, luận về nhìn đại cục, bày mưu lập kế, ta không bằng ngươi." Diêu Tinh Hải nói thẳng.

Ánh mắt hắn rất bình thản, không có dối trá.

Mộ Khinh Ca càng nghe càng hồ đồ. Nàng không vui mừng, chỉ thấy toàn dấu chấm hỏi.

"Diêu thiếu chủ, ngươi gọi ta tới đây là vì cái gì?"

"Thần Mộ, chắc là ngươi đã nghe nói rồi." Diêu Tinh Hải rốt cuộc nhắc tới vấn đề chính.

Thì ra là vì Thần Mộ!

Mộ Khinh Ca bừng tỉnh đại ngộ.

Diêu Tinh Hải nhắc tới Thần Mộ, nàng đoán ra ngay mục đích hắn vòng to tam quốc.

"Ta biết ngươi có quan hệ không tồi với Cơ Nghiêu Họa và Doanh Trạch. Phỏng chừng ba người các ngươi sẽ kết đồng hành vào Thần Mộ." Diêu Tinh Hải tự tin nói ra suy đoán của mình.

Mộ Khinh Ca cười cười, không phủ nhận, cũng không thừa nhận.

Càng không giải thích chuyến đến Thần Mộ, đi cùng nàng không chỉ có Cơ Nghiêu Họa và Doanh Trạch, mà còn có Hề Thiên Tuyết.

Nàng im lặng, Diêu Tinh Hải cho là cam chịu.

Hắn gật đầu cười nói: "Xem ra ta đoán không sai. Hôm nay ta muốn nói với ngươi, muốn hỏi trong đội ngũ các ngươi, thêm ta gia nhập được không?"

"Ngươi?" Mộ Khinh Ca mỉm cười.

Thời điểm Diêu Tinh Hải nhắc tới Thần Mộ, nàng đã đoán ra ý định của hắn. Nên khi hắn đề cập tới, nàng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào.

"Không sai, ta." Diêu Tinh Hải nghiêm túc gật đầu.

Đầu ngón tay Mộ Khinh Ca khẽ gõ lên mặt bàn, đăm chiêu: "Lời lẽ ngươi nói lúc nãy, là lý do ngươi muốn gia nhập chúng ta?"

Vừa rồi Diêu Tinh Hải đã tổng kết một lượt mấy người trên bảng xếp hạng Thanh Anh. Mới đầu nghe còn làm người ta không biết mục đích hắn là gì.

Bây giờ thì hiểu rồi.

Diêu Tinh Hải bình thản: "Thần Mộ mấy ngàn năm chưa mở, không ai biết rốt cuộc có bao nguy hiểm trong đó. Huống chi e là số người tiến vào lần này không chỉ có người trẻ chúng ta, mà còn có người nhân cơ hội nghĩ mọi cách đi vào để có thể bước lên đại lục kia. Sẽ không biết có bao nhiêu lão quái ẩn tu đi ra. Người chúng ta đối mặt không chỉ có cùng lứa, mà còn tiền bối, cường giả từng vang danh, thậm chí là bất luận chuyện có khả năng phát sinh tại Thần Mộ. Với cả ta thu được tin tức, Thần Mộ mở ra, đồng thời Ma Trủng cũng mở ra, sẽ có nơi xuất hiện trùng nhau. Nói cách khác, khả năng chúng ta sẽ gặp phải ma tu. Càng tính, hành trình Thần Mộ chắc chắn nguy cơ tứ phía, hiểm nguy trùng trùng. Cho nên..."

Hắn chợt dừng lại, nhìn Mộ Khinh Ca.

"Cho nên..." Mộ Khinh Ca càng đăm chiêu: "Ngươi cần tìm đồng bạn đáng tin và có đủ thực lực để lấy được thứ ngươi muốn."

Một lời nói thẳng ra mục đích cuối cùng của Diêu Tinh Hải.

Muốn gì?

Đương nhiên là thần cách trong Thần Mộ. Không chỉ Diêu Tinh Hải muốn, Mộ Khinh Ca cũng muốn, tất cả những người tiến vào Thần Mộ đều muốn.

Diêu Tinh Hải mỉm cười gật đầu: "Thực lực của ta không kém, một mình ta gia nhập sẽ không kéo chân sau. Nói không chừng sẽ là trợ giúp với các ngươi."

"Chỉ là." Ánh mắt Diêu Tinh Hải khẽ động: "Tuy là thế, nhưng ta hy vọng có thể tỷ thí với ngươi một hồi tại đại hội đan đạo."

"Điều này là tất nhiên." Mộ Khinh Ca cười nói.

Nàng không sợ hãi khiêu chiến. Huống chỉ, đây còn là sở trường đan đạo?

"Vậy ngươi nguyện ý tiếp thu đồng bạn là ta không?" Diêu Tinh Hải hỏi.

Diêu Tinh Hải muốn nhập bọn, Mộ Khinh Ca không phản đối. Như chính hắn nói, hắn có thực lực nhất định, không kéo chân sau.

Nhưng nàng vẫn có chút kỳ quái, hỏi: "Vì sao ngươi không kết đồng hành với Ngụy Mạc Lợi?" So với người mới đứng đầu bảng như nàng, Ngụy Mạc Lợi đứng đầu liên tục nhiều năm càng đáng tín nhiệm hơn.

Diêu Tinh Hải lắc đầu cười khổ: "Lúc nãy ta có nói Ngụy Mạc Lợi độc lai độc vãng. Hắn không nhất định sẽ tiếp thu ta, mà ta cũng khó ép hắn."

Không phải hắn không nghĩ tới lời Mộ Khinh Ca đề nghị.

Nhưng hắn đã từng tiếp xúc với Ngụy Mạc Lợi mấy lần từ rất sớm. Ấn tượng của hắn đó là kiểu người độc hành, căn bản không chịu nghe ai điều phối, càng không có ý thức đoàn đội.

Hai người họ hợp thành tổ đội, người đảm nhiệm đầu óc chắc chắn là hắn mà không phải Ngụy Mạc Lợi. Nhưng hắn không có nắm chắc Ngụy Mạc Lợi sẽ nghe hắn, cho nên...

"Xem ra Diêu thiếu chủ đã suy nghĩ chu toàn mới hạ quyết định." Mộ Khinh Ca nói.

Diêu Tinh Hải gật đầu.

Mộ Khinh Ca bỗng nhiên khiêm tốn: "Chuyện này, một mình ta không làm chủ được. Nếu là đoàn đội, ta nhất định phải nghe ý mọi người. Cũng may lúc tổ chức đại hội đan đạo, Cơ Nghiêu Họa và Doanh Trạch đều sẽ tới. Đến lúc đó Diêu thiếu chủ có thể lặp lại lời nói này với họ. Nếu hai người họ không phản đối, vậy ta không ý kiến gì."

Dứt lời, nàng uống một hơi cạn sạch tách trà, đứng dậy cáo từ.

Kỳ thật nàng có thể làm chủ, chẳng qua nàng có chút chướng mắt với kiểu Diêu Tinh Hải đã định liệu trước, cho nên mới cố ý nói vậy.

Nàng từng nói, nàng rất hẹp hòi!

Mộ Khinh Ca rời đi, Diêu Tinh Hải không ngăn cản. Hán nhìn bóng lưng nàng biến mất, hơi chau mày kiếm. Sự việc có vẻ không giống như hắn nghĩ.

Vốn tưởng Mộ Khinh Ca sẽ không chút do dự tiếp nhận hắn, nhưng không ngờ cuối cùng nàng chỉ cho một đáp án ba phải.

Cuộc nói chuyện nhìn như hắn chiếm thế thượng phong, nắm giữ tiết tấu. Nhưng không ngờ Mộ Khinh Ca lại ra một đòn làm nàng chuyển bại thành thắng.

Diêu Tinh Hải bỗng nở nụ cười, thì thầm: "Càng ngày càng thú vị, cảm giác kỳ phùng địch thủ, thật sự không tồi."

...

Mộ Khinh Ca ra khỏi nơi ở của Diêu Tinh Hải. Dựa theo trí nhớ trở về con đường cũ. Lúc tới địa điểm đã tách ra với bọn Triệu Nam Tinh, nàng trông thấy một mỹ nhân bạch y đứng dưới gốc cây ngọc lan.

Nhìn thấy nàng, Mộ Khinh Ca tươi cười bước nhanh hơn.

"Thương sư tỷ cố ý ở đây đợi đệ sao?" Đến dưới tàng cây, Mộ Khinh Ca nói.

Thương Tử Tô khẽ gật đầu: "Sau khi đệ rời khỏi, Triệu sư huynh mới nhớ tới đệ không quen thuộc nội viện, chắc là sẽ không tìm được tiểu viện được phân cho đệ, nên ta ở đây đợi."

"Làm phiền sư tỷ." Mộ Khinh Ca hành lễ với Thương Tử Tô.

Đôi mắt Thương Tử Tô nhiễm ý cười, chỉ chậm rãi lắc đầu tỏ vẻ không ngại.

"Mấy người họ đâu?" Mộ Khinh Ca hỏi.

Thương Tư Tô đáp: "Tiểu viện an bài cho đệ và Mai sư huynh gần nhau, họ ở đó chờ rồi. Chúng ta đi gặp họ, sau đó dẫn mọi người đi xem đan đạo Đan Đạo Viện."

"Đan đạo của Đan Đạo Viện!" Mộ Khinh Ca thì thầm, ánh mắt tỏa sáng.

Đây mới là thứ khiến nàng hứng thú!

Thương Tử Tô dẫn Mộ Khinh Ca đi, trên đường nàng giới thiệu: "Trong nội viện chia thành ngoại thành và nội thành. Ngoại thành là nơi đệ vừa đi qua. Nội thành là nơi các đệ tử tu luyện, không có lệnh bài thân phận không được phép vào."

Mộ Khinh Ca lĩnh hội. Ngoại thành là khu sinh hoạt, nội thành là khu học tập. Giống với hình thức đại học vườn trường ở kiếp trước.

"Chúng ta đều ở ngoại thành, chỉ khi cần luyện đan hay là muốn tìm đan phương, hoặc là muốn thỉnh giáo lão sư thì mới vào nội thành." Nói xong, nàng lại mím môi: "Kỳ thật, phần lớn thời gian chúng ta đều ở nội thành."

Mộ Khinh Ca gật đầu, yên lặng nghe.

"Khinh Ca, đệ biết vì sao Đan Đạo Viện gọi là Đan Đạo Viện không?" Thương Tử Tô chợt hỏi.

Cái này...

Mộ Khinh Ca sửng sốt, nàng không miệt mài theo đuổi vấn đề này. Nàng ngẫm lại câu hỏi của Thương Tử Tô, phản ứng lại: "Chẳng lẽ, Đan Đạo Viện có liên quan đến đan đạo?"

Thương Tử Tô cười tươi hơn, nàng gật đầu: "Không sai, bởi vì đan đạo, mới gọi là Đan Đạo Viện."

"Cái gì là đan đạo?" Mộ Khinh Ca tò mò.

Thương Tử Tô ra vẻ thần bí: "Chờ lát nữa đệ gặp là hiểu."

Nàng nói đến thần thần bí bí, làm cho Mộ Khinh Ca ngứa tâm, hận không thể đi vào Đan Đạo Viện coi cái gì gọi là đan đạo.

Có Thương Tử Tô dẫn đường, Mộ Khinh Ca nhanh chóng biết nơi ở của mình.

Kiến trúc nơi này rất nhiều, xây dựng chen chúc. Hẳn là nơi ở dành cho đệ tử mới vào nội viện, so ra kém một phần mười với nơi ở của Diêu Tinh Hải.

"Trong viện có tích điểm, dùng tích điểm đổi dược liệu và nơi ở." Thương Tử Tô giới thiệu.

Mộ Khinh Ca ngạc nhiên, nàng bất ngờ Đan Đạo Viện thế mà có quy củ hiện đại như vậy.

"Làm sao để có tích điểm?" Mộ Khinh Ca không khỏi hỏi.

Thương Tử Tô giới thiệu: "Ngoại thành và nội thành đều có nơi phát nhiệm vụ, mỗi ngày đều sẽ công bố nhiệm vụ chưa hoàn thành và số tích điểm đạt được tương ứng. Đệ tử nội viện đều có thể nhận, hoàn thành xong sẽ được tích điểm. Nhiệm vụ trong nội thành tính ra khó hơn ngoại thành, tích điểm sẽ cao hơn. Nếu đệ không thích hoàn cảnh nơi này, chỗ ta còn tích điểm, đệ có thể cầm đi trước. Đổi sân viện nào đệ thích."

"Không cần." Mộ Khinh Ca dịu dàng cự tuyệt. Nàng không phải người kỹ tính khắt khe, nơi nào mà không thể ở? Hơn nữa nàng không tới đây để hưởng thụ, ở đâu cũng như nhau.

Thấy nàng không muốn đổi, Thương Tử Tô không kiên trì.

Hai người vừa vào viện, đã thấy ba người đang nói chuyện vui vẻ.

Mộ Khinh Ca xuất hiện, Mai Tử Trọng lập tức đứng lên, hiếm khi bày ra dáng vẻ nóng vội, nói với mọi người: "Đi thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro