chương 10
Jimin nhìn lấy Hye Sun, đưa tay ra, "Qua đây."
Dưới ánh đèn, anh ngồi ở chỗ đó, ngũ quan bị ánh đèn chiếu phản chiếu vô cùng tinh xảo.
Hye Sun nuốt nước miếng một cái, đi về phía anh, anh cầm tay cô, để cho cô lên giường, cô ở bên cạnh anh ngồi xuống, khoảng cách của hai người, trong nháy mắt trở nên vô cùng thân mật.
Tay Hye Sun còn bị anh nắm ở trong tay.
Hye Sun chính muốn mở miệng nói chút gì, anh đột nhiên đưa tay ôm cô.
Cô sợ hết hồn: "Chú..."
Thế nào?
Anh không phải là không thích người khác chạm vào anh sao?
Làm sao còn chủ động?
Anh ôm chặt cô, tại bên cô nói: "Chúng ta đã kết hôn rồi, em là vợ anh, nếu như có chuyện gì xảy ra, có thể nói cho anh nghe."
Park Jimin đại khái là trên cái thế giới này, duy nhất sẽ chỉ quan tâm mình cô.
Hye Sun nói: "Thật ra thì cũng không có gì, chính là trước đây tôi có một người bạn tốt... Nhưng thật ra thì cô ta không coi như vậy! Cô ta ở trước mặt người khác nói xấu tôi. Cũng không phải là chuyện gì lớn...
Chính là không nghĩ ra, mình ban đầu làm sao lại mắt bị mù. Nếu như khi vừa mới bắt đầu, tôi không kết bạn với cô ta, không coi cô ta là bạn thân, hiện tại khả năng cũng sẽ không tức giận như vậy."
--
Jimin vừa mới trở về thành phố Fire, lại vẫn ở ở bên ngoài, làm cho mẹ Park không quen.
Anh gật đầu, "Được."
Anh sợ cú điện thoại này tiếp tục nghe, sẽ làm ồn đến Hye Sun, cho nên, rất nhanh liền cúp điện thoại, kết quả cúi đầu, phát hiện cô đã tỉnh lại.
Cô tựa vào trên gối, nhìn lấy anh, bởi vì mới vừa tỉnh, nhìn có chút ngây ngốc.
"Tỉnh rồi?" Anh hơi lạnh ngón tay, giúp cô đem mặt gò má bên cạnh tóc mở ra, lộ ra một khuôn mặt hoàn chỉnh.
"Tôi tại sao lại ở chỗ này ngủ thiếp đi?" Hye Sun ngồi dậy, "Không có làm ồn đến chú chứ?"
Cô lúc ngủ thích lăn qua lộn lại, rất lo lắng mình có đá phải anh không?
Anh nhớ tới tối hôm qua lúc ngủ một mực đem chân hướng trên người mình thả Hye Sun, nhờ phúc của cô, thật sự là anh cả đêm đều ngủ không được ngon giấc.
Anh chần chờ một chút, nói: "Không có."
"Không có là tốt rồi." Hye Sun yên tâm, "Tôi cũng không biết tại sao, lúc ngủ chung quy là ưa thích lăn qua lộn lại."
Anh bất đắc dĩ nhìn cô một cái.
-
Ăn cơm xong, Hye Sun tiếp tục đi đến khách sạn để làm thêm.
Còn chưa tới cơm trưa thời gian, trong phòng ăn người không nhiều, Hye Sun cũng không tính là quá bận rộn.
JungKook tại quản lí cùng đi xuống đi vào, quán rượu này là dưới cờ Jeon gia, bây giờ là kỳ nghỉ, JungKook không có chuyện làm, liền bị đưa tới học tập chút kinh nghiệm.
Hắn đi tới, liền thấy Hye Sun ở nơi đó.
Thấy hắn dừng lại, cũng nhìn chằm chằm phương hướng của Hye Sun nhìn, quản lí tò mò hỏi: " JungKook ?"
"Cô ta tại sao lại ở chỗ này?" JungKook chỉ Hye Sun hỏi.
Quản lí không hiểu hắn làm sao nhìn chằm chằm Hye Sun, nói: "Gần đây nhà hàng thiếu người, có lúc có người xin nghỉ, liền sẽ tìm một chút kiêm chức người qua để thay thế, có vấn đề sao?"
JungKook nhìn lấy Hye Sun, nhớ tới tối hôm qua cùng cô nói chuyện trời đất, Hye Sun nói những lời đó:
"Ai nói với anh tôi không thích anh ấy?"
"Tôi liền thích tuổi tác lớn một chút, thành thục một chút, không thể được sao?"
"..."
Hye Sun đang toàn tâm toàn ý chào hỏi khách hàng, cô trong công việc, tâm tình lại không tốt, cũng không thể mang vào.
Thấy cô còn cười được, JungKook nói: "Tôi không muốn lại thấy cô ta."
Quản lí không nhịn được nhìn JungKook một cái , thấy nét mặt của hắn rất là nghiêm túc, không giống đang nói đùa, gật đầu, "Ừ."
Quản lí nói xong, liền đi ra ngoài.
"Jeon JungKook !"
JungKook chính nhìn chằm chằm phương hướng của Hye Sun nhìn một hồi, tối hôm qua tại khách sạn ở Clara Lee đột nhiên xuất hiện tại sau lưng hắn, gọi hắn lại.
JungKook nhìn về Clara Lee, không có lên tiếng.
Clara đánh giá lấy cách ăn mặc của JungKook, "Anh đây là... đang làm việc?"
"Mẹ tôi gọi tôi qua học tập mấy ngày."
"Anh thật là lợi hại, đều có thể giúp trong nhà xử lý làm ăn." Clara khâm phục nói.
Cô ta thầm nghĩ: Go Hye Sun ở chỗ này làm công, hắn sẽ không nhìn thấy Hye Sun chứ?
JungKook vẫn còn thích Hye Sun, nếu không, trước hắn cũng sẽ không như thế sinh Hye Sun mà tức giận.
Cho nên, Clara sợ bọn họ sẽ gặp nhau, vạn nhất, hai người hòa hảo rồi, trước cô ta cố gắng không phải uổng phí rồi sao?
Hơn nữa, Hye Sun hiện tại không có tiền nộp học phí, vạn nhất để cho JungKook biết rồi, vay tiền cho Hye Sun làm sao bây giờ?
Clara cùng JungKook cùng nhau báo đại học, tóm lại, cô ta là không muốn gặp lại Hye Sun xuất hiện ở bên cạnh Jeon JungKook.
Nghĩ tới đây, Clara bận rộn khoác ở tay hắn, "Em dẫn anh đi quán rượu, anh chiêu đãi em một chút, chúng ta đi chỗ khác xem một chút đi!"
JungKook nói: "Tôi có việc."
Cậu ta muốn nhìn một chút Hye Sun bị đuổi việc xong sẽ phản ứng như thế nào. Cũng không tin cô còn có thể cười được.
" Có chuyện gì sao?" Ở trước mặt JungKook, Clara luôn luôn đều là rất giữ hình tượng ôn nhu.
JungKook không có cùng với cô ta giải thích.
Rất nhanh, quản lí liền đi tới, đối với JungKook nói: "Đã xử lý tốt, để cho cô ấy hiện tại liền đi rồi."
Hye Sun cũng đi tới, cô vốn đang đang nghĩ, mình làm rất tốt, bọn họ làm sao đột nhiên liền muốn đuổi cô, nhìn thấy JungKook cùng Clara, lập tức liền hiểu nguyên nhân.
Là bọn họ muốn đuổi cô đi thôi?
Trừ cái đó ra, cô không nghĩ tới lý do khác.
Nhất là... Nhìn lấy Clara cùng JungKook ở chung với nhau, cô càng cảm thấy buồn cười.
Tối hôm qua, sau khi JungKook đi, Hye Sun còn khó chịu một hồi, bây giờ nhìn lại, cô liền không có cái gì có thể khổ sở.
Clara nhìn thấy Hye Sun đi tới, ở ngay trước mặt JungKook, cũng không tiện làm bộ như không nhận biết.
Mở miệng đối với Hye Sun nói: "Sunnie, mình cùng Kookie đang chuẩn bị ăn cơm, cậu một công việc, cũng muốn đuổi tôi?"
Hye Sun lạnh lùng nhìn lấy Clara, thật là không nghĩ ra, cô ta như vậy đối với lý do của mình cái gì.
Nếu như nói, Clara mục đích chỉ là vì cướp đi JungKook, như thế, cô ts không phải là đã đạt được rồi sao?
Clara vô tội hỏi: "Cậu nói cái gì? Mình nghe không hiểu."
Cô ta là thật không rõ Hye Sun bị đuổi việc cùng với cô ta có quan hệ gì.
"Diễn cũng thật giống!" Hye Sun đùa cợt mà giơ giơ lên khóe miệng, "Không đi làm diễn viên, thật là đáng tiếc."
JungKook đi tới, nghiêm túc nói: "Đuổi cô là ý của tôi, cùng Clara không có quan hệ."
Hye Sun cùng Clara đều kinh ngạc mà nhìn về phía cậu ta.
Clara là không nghĩ tới, chuyện này là ý của JungKook, cô ta mới vừa còn lo lắng JungKook sẽ cùng Hye Sun hoà thuận, xem ra, là cô ta lo lắng vô ích.
Mà Hye Sun, sở dĩ kinh ngạc, nhưng là bởi vì, hắn như vậy bảo vệ Clara.
"Anh tại sao phải làm như vậy?" Hye Sun thật chặt băng bó cằm hỏi.
JungKook lạnh lùng nhìn lấy Hye Sun, "Cô chính mình trong lòng rõ ràng."
Nói xong, hắn xoay người đi rồi, quản lí bận rộn đi theo, chỉ để lại Hye Sun cùng Clara ở chỗ này.
Hye Sun nhìn lấy bóng lưng của hắn, cô hẳn là rõ ràng cái gì?
Clara nhìn lấy Hye Sun, không biết tại sao, đột nhiên liền rất muốn cười, sau đó cô ta liền thật sự nở nụ cười, "Bị đuổi việc mùi vị như thế nào?"
Hye Sun lấy lại tinh thần, "Có lẽ, tôi hẳn là cảm ơn cô?"
Bây giờ là mùa hè, Hye Sun đôi mắt, lại lạnh đến giống như băng đối với Clara, đã không có ngày hôm qua khách khí.
Ngày hôm qua cô là vì công việc, nhưng bây giờ, cô đều đã bị đuổi.
Clara nói: "Cảm ơn cũng không cần, thật ra thì cậu cũng hẳn nên hiểu được, coi như không có mình, hai người cũng sẽ chia tay. Bởi vì, anh ấy căn bản không có thích cậu!"
"..." Hye Sun cười một tiếng, "anh ta có thích tôi hay không không quan trọng, tôi đã không thèm để ý. Ngược lại là có chuyện, tôi rất hiếu kỳ."
"Chuyện gì?" Clara hỏi.
Hye Sun nói: "Là cô nói với Ji Jin Hee, tôi ở sau lưng nói cô ta phẫu thuật thẩm mỹ?"
Clara cũng không phủ nhận, "Đúng thì thế nào?"
" Trong lòng cô hẳn là so với ai khác đều biết rõ?" Rõ ràng, Clara mới là cái đó ghét Ji Jin Hee.
"Coi như là tôi vu oan cho cô thì thế nào?" Clara nói với Hye Sun : "cô cảm thấy cô ta sẽ tin tưởng cô sao?"
Cô ta đi cùng Ji Jin Hee đi, có thể, Hye Sun cùng Jin Hee một chút đồng thời xuất hiện cũng không có.
Hye Sun coi như đi theo Jin Hee giải thích, Jin Hee cũng sẽ không tin.
Hye Sun nhìn lấy Clara, trầm mặc một chút, nói: "Là cô nói, Jeon JungKook thích cô, là tôi cướp anh ta?"
Clara nói: "Cái này cái quan trọng sao?"
"Cô cảm thấy không quan trọng? Bị cướp bạn trai, cùng cướp người khác bạn trai, đây hoàn toàn là hai khái niệm."
Hye Sun chỉ trích, để cho Clara khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, "cô theo ta lý luận chuyện này để làm gì? Cô nên cùng người khác lý luận a! Tôi cũng lười để ý tới cô."
Cô ta liếc Hye Sun một cái, trực tiếp liền đi.
Coi như là cô ta cướp Jeon JungKook thì thế nào?
Rõ ràng là cô ta thích Jeon JungKook trước đấy!
Hye Sun nhìn lấy bóng lưng rời đi của Clara, ngón tay thật chặt... Nắm thật chặt, sau đó tạo thành quả đấm.
-
Hye Sun trước thời hạn kết thúc công việc, trở về Jimin nơi đó.
Kết quả phát hiện anh lại ở nhà.
Anh mặc tây trang. Cũng không biết là không có đi ra ngoài, còn là mới vừa trở lại.
"Chú, hôm nay chú không đi làm à?"
"Vừa trở về." Anh nhìn lấy Hye Sun, "Em không phải nói có hẹn với bạn tối mới trở về sao?"
"Ồ,bạn của tôi có việc đột xuất nên không thể đến."
Anh nói: "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi! Dẫn em đi ăn đồ ăn ngon."
"Được a!" Vừa nghe đến ăn cô liền cao hứng, ai bảo cô là thánh ăn cơ chứ!
Chỉ cần có đồ ăn ngon, tất cả mọi phiền não đều có thể tạm thời quên.
Jimin nhìn cô cười, cũng cười theo lên, liền biết, không có cái gì, so với ăn càng có thể dỗ cô vui vẻ.
Trong phòng ăn, Hye Sun ôm lấy thực đơn, buồn rầu cau mày, "Cái này thật là đắt, cái này cũng thật là đắt..."
Chỉ cần là cô muốn ăn, đều thật là đắt thật là đắt!
Anh nhìn lấy cô do dự không quyết định, đem những món cô mới vừa chỉ, toàn bộ gọi hết.
Hye Sun lúc đầu, còn lo lắng quá đắt, kết quả nhìn thấy đầy bàn thức ăn, nên cái gì đều không để ý tới.
-
JungKook theo cửa nhà hàng đi tới, nhân viên phục vụ nhìn thấy hắn, lễ phép bắt chuyện, "Tiên sinh, xin hỏi mấy vị."
"Tôi tìm người!"
JungKook trực tiếp hướng bao đi tới, nhìn thấy Hye Sun ngồi ở bên người Park Jimin, đang bóc tôm hùm nhỏ.
"Cậu." Cậu ta gõ cửa một cái.
Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy cậu ta, "Vào đi!"
Mê mệt tại thức ăn ngon bên trong Hye Sun nghe được âm thanh của JungKook, ngẩng đầu lên, chỉ thấy JungKook đã tại vị trí đối diện của cô ngồi xuống rồi.
Cô sửng sốt một chút, không hiểu JungKook tại sao lại ở chỗ này, lại nhìn về phía Jimin, lại phát hiện, anh không có chút nào ngoài ý muốn.
Nhìn tình huống này, bọn họ là hẹn trước?
Quả nhiên, Hye Sun cái ý niệm này mới vừa nhô ra, liền nghe JungKook hỏi: "cậu tìm con có việc gì?"
Nếu như không phải là Park Jimin hẹn cậu ta, cậu ta căn bản sẽ không tới nơi này cùng Hye Sun cùng nhau ăn cơm.
Jimin không nói gì, chẳng qua là mang bắt đầu làm bộ, giúp Hye Sun bóc tôm.
JungKook lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thấy cậu như vậy phục vụ người khác.
Thấy Jimin không lên tiếng, chỉ cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng.
Cậu ta cầm đũa lên, gắp thức ăn đặt ở trong chén, tiếc nuối là hình ảnh trước mắt, làm cậu ta căn bản không có cái gì khẩu vị.
Từ khi JungKook xuất hiện, Hye Sun cũng biến thành an tĩnh, toàn bộ trong phòng khách, rất là yên tĩnh.
Mãi đến trước mặt đống một nhóm màu đỏ tôm hùm nhỏ xác, Jimin mới ngừng lại, nhìn lấy JungKook, "Cậu ngày hôm nay gọi cháu tới, là có chuyện muốn hỏi một chút."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro