chương 101
Cô đã từng coi Jeon JungKook giống như là ánh sáng trong lòng mình, mặc kệ cuộc sống của cô có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần có hắn, cô cảm giác mình sống rất vui vẻ.
Chỉ bất quá, lúc cô tin tưởng hắn nhất, hắn lại lựa chọn tin tưởng Clara Lee.
Oh Hyejin cũng cùng Clara tiếp xúc qua, biết đại khái Clara là người thế nào, cô ta có thể làm ra loại chuyện này, cũng không nghĩ nhiều.
"Nhưng mà..." Hyejin nhìn Hye Sun, "Nếu là bởi vì hiểu lầm mà chia tay Jeon JungKook bây giờ chọn lựa tin tưởng cậu, sao cậu không cho anh ấy một cơ hội?"
Cô ta nhìn ra được, Jeon JungKook là thật tâm muốn quay lại với Go Hye Sun.
Hye Sun nhìn Hyejin, cười một tiếng, "mình đăng ký kết hôn rồi."
"..." Hyejin không dám tin nhìn lấy Hye Sun.
Hye Sun nói: "Hơn nữa người kia cũng quen biết Jeon JungKook. Cho nên mình cùng Jeon JungKook đời này không có khả năng, đã như vậy, mình đối với cậu ta lạnh lùng một chút, cũng là vì tốt cho cậu ta. nếu để cho cậu ta có hy vọng, cậu ta sẽ chìm trong tình cảm hoang đường này mà không bao giờ thoát ra được."
"Nhưng mà, mình cảm thấy anh ấy rất khổ sở." Ngày hôm qua bọn họ ở phòng Karaoke, Hyejin cũng đi, JungKook chỉ ngồi một chỗ uống rượu, Hyejin không dám đến gần hỏi chuyện.
Hye Sun bình tĩnh nói: "mình ngồi cùng bàn với cậu ta lâu rồi nên khá hiểu cậu ta, yên tâm, cậu ta sẽ không có chuyện gì. So với yêu người khác, cậu ta yêu bản thân mình hơn nhiều, cũng ưa sĩ diện."
Cho nên, Hye Sun luôn dễ dàng dùng vài câu nói để chọc tức hắn.
Nói tới chỗ này, Hye Sun nhìn Hyejin một cái, "nếu cậu thích Jeon JungKook thì cứ mạnh dạn theo đuổi. Đừng để Clara Lee hớt tay trên."
Lấy tính cách của Jeon JungKook, nói không chừng Clara chỉ cần cố gắng một chút, lại sẽ cùng JungKook ở chung một chỗ.
So với Clara Lee, Hye Sun muốn tiếp nhận người kia là Oh Hyejin hơn.
Hyejin nghe xong lời của Hye Sun, theo bản năng phủ nhận nói: "Ai... Ai nói mình thích anh ấy?"
"Ồ, cậu không thích cậu ta, hay vẫn bận tâm chuyện của cậu ta và mình?" Hye Sun nhếch khóe miệng
"sĩ diện của Jeon JungKook rất cao, tìm bạn gái cũng phải tìm cô gái ưu tú, xứng với cậu ta. Cậu dùng chút tâm tư,sẽ có cơ hội."
Cháu Park Jimin, thì cũng là cháu của cô!
Quan tâm chung thân đại sự của cháu mình, cũng là chuyện cô nên làm.
Hyejin nghe Hye Sun nghiêm túc bày trận cho mình, cười nói: "cậu không thèm để ý à?"
"Mình để ý làm cái gì?" Hye Sun kiêu ngạo nói: "Chồng mình đẹp trai hơn Jeon JungKook nhiều."
"Đùa!" Hyejin căn bản không tin, " Jeon JungKook đẹp trai như vậy, chồng cậu đến đẹp trai cỡ nào chứ!"
So với JungKook còn đẹp trai hơn, Hyejin cảm thấy Hye Sun là đang khoác lác.
"21 tháng này mình tổ chức hôn lễ, đến lúc đó cậu cũng đến dự nhé" Hye Sun nhớ tới Park Eun Ji bảo mình tìm phù dâu, nói với Hyejin: "cậu nếu không ngại, tới làm phù dâu của mình đi!"
"Cậu thật muốn kết hôn sao?" Oh Hyejin đối với chuyện đám cưới của cô tràn đầy hoài nghi.
Hye Sun nói: "Dĩ nhiên là thật rồi."
Cô vừa mới dứt lời, điện thoại của Park Jimin liền gọi tới.
...
Hye Sun cúp điện thoại, nói với Hyejin, "anh ấy tới đón mình rồi, mình đi trước."
"Không mời mình cùng Kwon Hansol ăn bữa cơm làm quen luôn sao." Hyejin bây giờ đối với chồng của Go Hye Sun rất tò mò.
Hye Sun nói: "dịp nào mình mời hai cậu sau nhé,hôm nay không tiện."
Anh không thích tiếp xúc với người lạ, Hye Sun sợ anh không vui, cũng không dám tự quyết định.
Hôm nay là thứ sáu, Park Jimin mới vừa tan làm, cùng Jang Hyuk tới đón Hye Sun cùng nhau trở về nhà.
Hye Sun ra cổng trường, liền thấy xe của bọn họ đậu ở chỗ đó.
Park Jimin cầm máy tính bảng, đang xem tài liệu, cửa xe mở ra, một con mèo nhỏ chuồn vào, "chú ơi."
Nghe được tiếng xưng hô này, Park Jimin nhíu mày một cái...
Quà của anh đâu?
Anh nhìn Hye Sun, Hye Sun chống lại ánh mắt của anh, lộ ra một nụ cười sáng lạng.
"Rất vui sao?" Cười tươi như vậy hình như là gặp chuyện gì vui lắm không bằng.
Hye Sun có chút kích động nói: "tôi vừa kiếm ra tiền!"
Park Jimin nhìn cô, "Ừ?"
Cô thường xuyên đi ra ngoài làm thêm, kiếm được tiền là chuyện rất bình thường.
Hye Sun giải thích: "Facebook của tôi kiếm ra tiền!"
Vốn chỉ là một nơi giải tỏa tâm trạng, mà bây giờ, còn có thể kiếm tiền.
So với cô bình thường ở bên ngoài làm thêm hai tháng kiếm được còn nhiều hơn.
Cái này đối với Go Hye Sun mà nói, là một tiến bộ rất lớn.
Hye Sun ôm lấy cánh tay của Jimin, "Đây là lần đầu tiên tôi dùng năng lực của mình kiếm được nhiều tiền như vậy, mặc dù đối với chú mà nói, không phải là nhiều, nhưng tôi thật sự rất vui vẻ."
Chuyện này có ý nghĩa là cô tiến bộ một bước dài.
Anh nhìn cô, không nhịn được cười một tiếng, "Không sai."
Bởi vì phải trở về Park gia, Hye Sun lấy khoản tiền vừa kiếm được, mua cho mọi người trong nhà chút quà.
Về đến Park gia, mẹ Park thấy Hye Sun tặng bà hoa tươi, có chút ngoài ý muốn, " Sunnie sao lại tặng hoa cho mẹ vậy?"
Hye Sun nói: "Từ lúc con tới Park gia, mẹ đối với con rất tốt, hôm nay con kiếm ra tiền rồi, liền muốn mua cho mọi người ít quà."
Qùa là Jang Hyuk đi theo mua, Park Jimin đi đứng không tiện, chỉ có thể ở bên trong xe chờ.
Anh ngồi ở một bên, nhìn Hye Sun mỉm cười, cảm thấy vợ anh thực sự trưởng thành rồi.
Hye Sun giải thích với mẹ Park : "con biết, mẹ cũng không thiếu cái gì, cho nên liền mua hoa tặng mẹ."
Phụ nữ đều thích hoa!
Dù là hoa tươi rất nhanh sẽ héo tàn, nhưng mà, nhận được hoa cũng cảm thấy vô cùng vui sướng.
Mẹ Park nhịn không được bật cười, "con ngoan quá."
Hye Sun mua cho Park ba ba một cây bút máy, cho Park Eun Ji một túi thơm để trong xe ô tô, ngay cả anh rể Jeon cũng có phần.
Park Jimin ngồi ở một bên, khóe miệng thỉnh thoảng nhếch lên, Hye Sun không có tiền, cho nên anh bình thường cũng sẽ không cho cô mua đồ đến đây.
Không nghĩ tới cô kiếm ra tiền, chuyện đầu tiên muốn làm lại là mua quà cho người nhà..
Hye Sun tặng quà cũng không đắt tiền, đều là mấy món đồ nho nhỏ. Nhưng mà, đây là tâm ý của cô, mọi người vẫn rất thích.
Park Jimin ngồi ở một bên, nhìn cô lấy từng món ra, nội tâm cũng vô cùng mong đợi, không biết Hye Sun sẽ tặng anh quà gì.
Tiểu nha đầu cho tới bây giờ còn chưa tặng gì cho anh đâu đấy!
Park Eun Ji cầm lấy quà Hye Sun tặng thưởng thức: "cảm ơn em, em có lòng quá. Em còn là sinh viên, kiếm tiền không dễ dàng, còn nghĩ tới mua quà cho mọi người, Không giống KooKoo nhà chị, suốt ngày chỉ biết tiêu tiền, cũng không thấy nó tặng quà gì cho chị bao giờ."
Cũng còn may JungKook lúc này không ở đây, nếu không, nghe được mẹ hắn nói như vậy, đoán chừng giận đến hộc máu.
Hye Sun nói: "chị quá khen rồi, chị bình thường đối với em tốt như vậy, em cũng không làm được cái gì. Nhưng mà thật sự rất cảm ơn mọi người."
Mẹ Park nói: "Đều là người một nhà, Sunnie con khách sáo rồi."
"..." Park Jimin ngồi ở một bên, nhìn ba người cái nói chuyện phiếm, trò chuyện rất thoải mái hình như hoàn toàn coi anh là không khí rồi, mà Hye Sun ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn sang anh.
Cô chẳng lẽ không cảm giác được có gì không đúng sao?
Mọi người đều có quà rồi, thế quà của anh đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro