chương 146
Cô cũng muốn xem xem, Oh Se Young này, còn muốn làm sao giả bộ tiếp được.
Hyejin nhìn Oh Se Young một cái, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, không nghĩ tới Oh Se Young lại là vị hôn thê của Park Jimin, hơn nữa, lại là lúc Park Jimin khó khăn nhất lựa chọn vứt bỏ.
Khó trách Go Hye Sun lại tức giận như vậy.
Hansol nhìn Oh Se Young, theo bản năng mà cảm thấy Go Hye Sun đang nói dối, cô Oh làm sao có thể là loại người như Go Hye Sun nói được?
Cô ấy rõ ràng tốt như vậy cơ mà!
Oh Se Young ngược lại rất lãnh đạm bình tĩnh, đối mặt với chuyện Hye Sun đột nhiên đem chuyện này nói ra, cô ta chẳng qua hơi hơi ngừng mấy giây, liền phản ứng lại.
Cô ta dùng giọng vô cùng dịu dàng giải thích: "Lúc Jimin bị thương cô vừa vặn có chuyện, phải đi nước ngoài, cũng không biết chuyện anh ấy bị thương. Khi nghe được tin cô liền trở về... thì anh ấy đã cùng Sunnie kết hôn rồi."
Cô ta nói những lời này ra, nghịch chuyển tình thế trong nháy mắt, thật giống như cô ta không làm gì sai,người sai ngược lại là Park Jimin, Park Jimin không chờ cô ta trở lại, liền vội vàng cùng Go Hye Sun kết hôn rồi.
Người phụ nữ đổi trắng thay đen này!
Hye Sun liều mạng kiềm chế phẫn nộ của bản thân, "Thật sao? Anh ấy bị thương đến bây giờ cũng được một năm rồi, cô dám nói cô không hề có một chút tin tức nào sao?"
Oh Se Young bất đắc dĩ thở dài một tiếng, "Hôn ước của cô cùng anh ấy, Thật ra là do người lớn hai nhà sắp đặt, chúng tôi vốn cũng không có tình cảm gì. Anh ấy phần lớn thời gian đều ở bên ngoài làm việc, rất lâu mới trở về một lần. Cô cũng có công việc của mình!"
Không đợi Hye Sun lên tiếng, cô ta lớn tiếng doạ người nói: " Sunnie,em không cần nhằm vào cô như vậy,cô lần này trở về, cũng không có ý định phá hoại, quấy rầy quan hệ của hai người."
Cô ta vừa nói như thế, trực tiếp đem các nhân tố gây bất lợi cho mình loại bỏ toàn bộ:
Cô ta cũng không phải bỏ rơi Park Jimin, mà là bởi vì công việc nên mới không biết tin tức này.
Hôn ước của cô ta cùng Park Jimin, chẳng qua là do người lớn trong nhà sắp đặt, cùng cô ta không có quan hệ gì.
Lần này cô ta trở về, cũng không phải muốn cướp Park Jimin, cũng không so đo chuyện Park Jimin đã kết hôn cùng Go Hye Sun, hơn nữa, cô ta còn nguyện ý cùng Go Hye Sun làm bạn bè.
Chỉ nghe một chút thôi,đã thấy biết bao hoàn mỹ!
Ngược làm cho Go Hye Sun trở thành con người nhỏ mọn xấu xa.
Bây giờ trong mắt người khác, Go Hye Sun thành kẻ cướp chồng,lại còn vừa ăn cắp vừa la làng coi Oh Se Young vô tội thành kẻ địch, Go Hye Sun hiện tại bẩn không thể bẩn hơn.
Hansol nhìn Hye Sun, mỉa mai: " Go Hye Sun, tôi lúc trước chỉ cảm thấy cô tham tiền, lấy một kẻ tàn phế, không nghĩ tới, thì ra cô còn trơ trẽn đi cướp chồng của người khác. Cô Oh tốt như vậy, đã không so đo với cô thì thôi! cô lại còn đối với cô ấy có cái thái độ này!"
Hye Sun nhìn Oh Se Young, Oh Se Young rõ ràng là đang nói dối, nhưng, ánh mắt của cô ta lại như thật, làm cho người khác không tìm ra một chút kẽ hở.
Trọng điểm là, nói xong, trên mặt cũng không có cái gì gọi là đắc ý, phảng phất như là không muốn bị Go Hye Sun hiểu lầm, mới giải thích.
Nghe được Hansol nói như vậy, Oh Se Young còn mở miệng, "Chuyện này, cô cũng chỉ nói ở chỗ này cho các em biết! cô cùng Park Jimin thật ra đã không có quan hệ gì, các em cũng đừng nói ra, tránh để cho người khác hiểu lầm Sunnie, biết không?"
Nhất cử nhất động của cô ta, cũng giống như cách xử sự thành thục, không cho Hye Sun phản kháng,càng không cho Hye Sun gây phiền toái.
Liền ngay cả lúc giải thích quan hệ của mình và Park Jimin, phảng phất cũng là bị Go Hye Sun ép đến không cách nào lựa chọn, mới nói như vậy.
Nói xong, Oh Se Young còn đặc biệt dặn dò Hansol, "Nhất là em đấy, đừng có nói ra ngoài, không cô sẽ giận em đấy."
Thế này đã đủ sôi ruột chưa mọi người?
Cô ta cố ý giả bộ hung dữ, nhưng vẫn vô cùng ôn nhu.
Hansol gật đầu, "Vâng ạ."
Cô Oh thật sự quá tốt bụng rồi!
Go Hye Sun ngồi ở một bên, nhìn Oh Se Young phen này đánh trả, đột nhiên phát hiện, người phụ nữ này thật cao tay.
Oh Se Young mới đến trường học hai ngày, mà Kwon Hansol đã khăng khăng giúp đỡ cô ta.
Nếu như mình trước mặt nhằm vào cô ta, chỉ có gây bất lợi cho chính mình.
Ở trong trường học, Go Hye Sun cũng không muốn có thêm kẻ thù.
Một khi để cho người khác hoài nghi nhân phẩm của bạn, thì sau này bạn làm bất cứ chuyện gì, cũng sẽ không thể thuận lợi.
Cô cũng không muốn để Oh Se Young bị báo ứng, mà bản thân lại tự đâm đầu vào chỗ chết trước!
Hye Sun nhìn Oh Se Young, cười một tiếng, "Được rồi! Là em nghĩ sai rồi, là em nhỏ mọn, cô Oh, cô có thể tha thứ cho em được không?"
Aiiii! Không phải chỉ là diễn xuất sao?
Cô cũng biết.
Vậy thì nhìn một chút, xem ai diễn tốt hơn!
Hye Sun đột nhiên mỉm cười, lại khiến Oh Se Young sửng sốt.
Cô ta cảm thấy Go Hye Sun là loại người nhanh mồm nhanh miệng, đơn thuần ngu ngốc.
Có cái gì không vui đều viết lên mặt.
Nhưng mà hiện tại, Go Hye Sun như vậy, cô ta lại cảm giác mình hình như coi thường Go Hye Sun mất rồi!
Lúc Jeon JungKook tiến vào, nhìn thấy Go Hye Sun lại ngồi ở bên cạnh Oh Se Young, hai người còn trò chuyện rất vui vẻ.
Cái này làm cho hắn không nhịn được nhíu mày một cái.
Bây giờ trong nhà đều hận Oh Se Young muốn chết, Go Hye Sun có phải là quên cái gì rồi không?
Bữa cơm này Hye Sun ăn rất nhiều cơm, cùng Hyejin từ phòng ăn đi ra, sau lưng đột nhiên vang lên âm thanh của Oh Se Young, " Sunnie."
Hye Sun cùng Hyejin dừng bước lại, rất nhanh, Oh Se Young liền đi tới,cô ta hướng về phía Hyejin cười một tiếng, nói: "Cô muốn nói chuyện riêng với Sunnie một chút, có được không?"
Hyejin nói: "Được ạ."
Hyejin đi ra chỗ khác, Hye Sun nhìn Se Young, Se Young hướng về phía cô khẽ mỉm cười, " Sunnie."
"Cô Oh có chuyện gì sao?" Giọng nói của Hye Sun mang theo vài phần ngụy trang lễ phép.
Se Young nói: "Thật ra cô có chuyện muốn nhờ em giúp một tay."
"Giúp?" Hye Sun cảm thấy buồn cười,người phụ nữ này, dựa vào cái gì mà cảm thấy mình sẽ giúp cô ta?
Se Young ôn nhu thỉnh cầu nói, "Em có thể giúp cô nói với Jimin một tiếng về chuyện công ty của bố cô không?"
Giống như đây chỉ là một chuyện Go Hye Sun nên làm, cô ta căn bản không cảm thấy thỉnh cầu này của cô ta, có hợp lý hay không.
Hye Sun nhìn sang Oh đại tiểu thư, lãnh đạm thờ ơ nhưng vẫn lễ phép mà từ chối, "Em chưa bao giờ hỏi tới chuyện công việc của anh ấy, anh ấy làm cái gì, em cũng không can thiệp được."
"Cô biết, em chỉ là không muốn giúp cô." Se Young cũng không từ bỏ, chân thành nhìn Hye Sun, " Sunnie, em giúp cô một chút, được không? Đây cũng tính là giúp em! Em chẳng lẽ muốn nhìn cô trở lại bên cạnh anh ấy chứ?"
"Nếu cô có thể trở lại bên cạnh anh ấy thì hẵng nói tiếp!" bộ dáng này của cô ta làm cho Hye Sun không nhịn được cau mày.
Mình mới là vợ của Park Jimin !
Oh Se Young dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?
Chẳng lẽ, chỉ bằng bọn họ trước đã từng có hôn ước?
Se Young thấy Hye Sun tức giận, cười nói: "Cô chỉ đùa với em thôi, cô sẽ không bao giờ quay lại với anh ấy, cũng sẽ không tranh cướp với em. Nhưng nếu em giúp cô, khẳng định cô sẽ hậu tạ em!"
Cô ta biết nhà Go Hye Sun điều kiện cũng không tốt, vì tiền, mới gả cho Park Jimin, mình có thể giúp Go Hye Sun, thì sao Hye Sun từ chối chứ.
Hye Sun không chút lưu tình phơi bày cô ta, "Không phải là cô không giành anh ấy với tôi, mà căn bản cô coi thường anh ấy? cô ghét bỏ anh ấy ngồi trên xe lăn, cảm thấy anh ấy không xứng với cô, không phải sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro