chương 37

"Tôi sai chỗ nào?" Hye Sun một mặt mộng bức, cho nên anh là đang trừng phạt cô sao?

Có thể, cô đã làm sai điều gì?

Jimin : "..."

Anh nhìn lấy Hye Sun, phát hiện cô tuổi còn nhỏ, còn rất đơn thuần, nghĩ cũng không nhiều.

Chính là bởi vì như vậy, anh mới không muốn dọa đến cô.

Jimin xoa xoa đầu của cô, cưng chiều nói: "Lần sau chị ấy bảo em làm những thứ này, em đừng nghe chị ấy là được rồi. Chị ấy lúc nào cũng tự dằn vặt lung tung, cũng không biết nơi nào lấy được thuốc này, toàn là gạt người."

"Gạt người?" Hye Sun có chút không thể tin được, nhìn chị ấy nói nghiêm túc như vậy, cô còn tưởng rằng rất đáng tin.

Jimin nghiêm túc nói: "Dĩ nhiên! Lần sau em nếu còn đem ra, em liền thay anh uống đi!"

Nghe một chút muốn để cho mình uống thuốc, Hye Sun vội vàng lắc đầu, "... Khó uống như vậy, tôi không muốn đâu."

Cô mặc dù là một con hàng ham ăn, nhưng, đặc biệt sợ khổ, cũng đặc biệt ghét thuốc bắc.

Nhìn lấy cô như vậy sợ hãi bộ dáng, Jimin cười một tiếng, trách cứ: "Vậy em nhẫn tâm cho anh uống? Anh thật là uổng phí yêu thương em rồi!"

"..." Bị anh nói như thế, Hye Sun cũng cảm thấy, mình thật giống như rất không có lương tâm. Cô nói: "Được rồi, lần sau tôi không cầm tới nữa."

Jimin lúc này mới hài lòng gật đầu, cầm bát thả lại trong tay cô, "Cầm bát đi trả lại cho chị ấy."

Eun Ji còn ở dưới lầu chờ, nhìn thấy Hye Sun xuống, vội vàng hỏi: "Như thế nào rồi? Nó uống rồi sao?"

" Chú ấy không có." Hye Sun lắc đầu, "chú nói thuốc này vô dụng, sau đó đừng cho chú ấy uống."

"Nó cũng không uống làm sao biết thuốc này vô dụng? Em không có khuyên nó một chút?" Eun Ji cau mày, vốn là cho là Hye Sun đi, sẽ tương đối hữu dụng đây!

Hye Sun nói: "em khuyên rồi, chú ấy không có nghe."

Không chỉ không có nghe, còn đem cô thật tốt giáo huấn một trận.

Mặc dù không muốn đắc tội Eun Ji, nhưng cô càng không muốn chọc anh tức giận.

Eun Ji nói: "nó thật là làm người khác mất hứng."

Hye Sun không nhịn được bao che nói: "Thuốc đắng quá, em còn không chịu nổi, hay là đừng cho chú ấy uống nữa."

"Chị không phải là vì nó sao?" Eun Ji cảm giác chính mình nổi khổ tâm đều trắng mất, "Nếu là nó không tốt hơn được, hai đứa cũng không thể có con? Em không lo, ba mẹ lại lo."

Lại nhắc tới cái đề tài này...

Hye Sun nói: "em tuổi tác còn nhỏ, không gấp."

Cô còn chưa lên đại học, cũng không thể hiện tại liền sinh con đi!

Eun Ji nhìn lấy Hye Sun nghiêm túc bộ dáng, nở nụ cười, "Được, em đi nghỉ trước đi! Chị lại suy nghĩ một chút biện pháp khác."

"Biện pháp khác?" Hye Sun luôn cảm thấy, có một loại dự cảm xấu.

Hơn nữa, cô cảm giác thế nào, chị nghĩ ra được biện pháp, đều là hố cô đây?

Eun Ji nhìn đồng hồ, "Đến lúc đó lại nói cho em, chị ngày hôm nay phải đi về, KooKoo nhà chị đưa Clara đi ra ngoài bây giờ còn chưa trở lại, cũng không biết đi làm gì, chị đi tìm một chút!"

Nghe được Clara cùng JungKook, Hye Sun không có lên tiếng.

Chẳng qua là không nghĩ tới, JungKook tốt với Clara như vậy. Liền ngay cả biết Clara bêu xấu chính mình, hắn cũng tiếp tục cùng với Clara ở chung một chỗ?

-

Hye Sun trở về lên trên lầu, Jang Hyuk đang cùng Jimin nói chuyện, điện thoại di động của cô vang lên, sợ quấy rầy đến bọn họ, cho nên trốn vào trong phòng tắm nghe điện thoại.

"Chị, ngày mai có rảnh không? Chúng ta ăn chung bữa cơm đi!" Điện thoại của Go Doosung.

Mặc dù đối với ba mẹ rất có ý kiến, nhưng là, Doosung đối với chính mình tốt vô cùng.

Hye Sun thái độ cũng tốt: "em đang ở thành phố Fire à?"

"Ừ, đội thi đấu của em có buổi offline."

"Thi xong chưa?"

"Đừng nói, đợt thứ hai liền quỳ." Doosung nói: "chị không mời em trai thân yêu của chị ăn bữa cơm an ủi một cái được à? Chúng ta đều rất lâu không gặp."

"Được rồi." Ngược lại cũng muốn hẹn ba mẹ cùng người nhà của Park Jimin gặp mặt, không bằng trước theo Doosung nơi này thăm dò chiều hướng một chút.

Doosung nói: "em báo lại địa chỉ cho chị sau."

"Ừm."

-

Hye Sun nằm ở trên giường, điện thoại di động để ở một bên, cùng với Park Jimin ở chung một chỗ thời điểm, anh đều không cho phép cô chơi điện thoại di động, dần dần, mỗi lần chỉ cần ở gần anh, cô đều sẽ đem điện thoại di động buông xuống.

Cô tựa vào trên gối, đột nhiên nghe đến điện thoại di động reo, bận rộn bò dậy, đem điện thoại di động cầm tới.

Hành động này, đưa tới Jimin chú ý.

Anh không nhịn được nhìn cô một cái, "Ai gọi vậy?"

Hye Sun thấy là Doosung gởi tới địa chỉ, cách nơi này cũng không tính là quá xa.

"Em của tôi, nó hai ngày qua này tham gia trận đấu, để cho tôi ngày mai mời nó ăn cơm." Hye Sun nhìn về phía Jimin, "chú, tôi ngày mai muốn đi ra ngoài một chút, có thể không?"

Vì không muốn anh lo lắng, cho nên, cô ra ngoài, đều sẽ nói với anh một tiếng.

Jimin nhìn lấy cô khôn khéo bộ dáng, gật đầu, "Ừm."

"Tôi thuận tiện cùng nó hỏi thăm một chút phản ứng của ba mẹ tôi."

Tới thành phố Fire, đúng lúc là Go mẫu hẹn người nhà họ Oh gặp mặt, cho nàng coi mắt thời điểm, ba mẹ gọi mấy cú điện thoại, phía sau Hye Sun trực tiếp đem hai người gia nhập danh sách đen, mới thanh tĩnh một chút.

Cũng không biết ba mẹ bây giờ là nghĩ như thế nào, trong nội tâm cô thấp thỏm cực kì.

Jimin xoa xoa đầu của cô, "Được, gặp phải vấn đề gọi điện thoại cho anh."

Hye Sun nở nụ cười, "Được."

Không biết tại sao, ở bên cạnh anh, luôn cảm thấy, rất có cảm giác an toàn.

Lúc trước cảm giác mình cái gì cũng phải đi đối mặt, không quyền không thế, cũng không một cái có thể trông cậy vào, nhưng là bây giờ, có anh cái này bắp đùi, giống như có toàn thế giới, trời sập xuống cũng không sợ.

-

Giữa trưa ngày thứ hai, Hye Sun đến nhà hàng, Doosung đã đến.

Cô vốn là suy nghĩ, nhiều lắm là chính là Doosung cùng bạn bè chiến đội của nó, kết quả... Không có thấy bạn của Doosung, ngược lại là gặp được mẹ Go.

Nhìn thấy mẹ Go, Hye Sun nhíu mày một cái, nghĩ xoay người rời đi, nhưng, nhớ tới Park gia sự tình, không thể làm gì khác hơn là lưu lại.

Nhưng mà, trong lòng cô vẫn còn có chút nổi nóng, không nghĩ tới Doosung lại có thể lừa cô!

Cô trừng mắt Doosung một cái, "em không phải nói em tới tham gia chiến đội thi đấu sao?"

Doosung thế yếu mà nói: "Vâng, ngày hôm qua liền xong rồi."

"Cái kia mẹ tại sao lại ở chỗ này?" Như vậy đột nhiên gặp mặt, Hye Sun một chút chuẩn bị cũng không có.

Doosung nói: "Chị, chị cũng đừng cùng mẹ tức giận, mẹ gần đây luôn muốn tìm cơ hội gặp chị một chút, chị lại không nhận nàng điện thoại, mẹ cũng không có biện pháp."

Go mẫu ở bên cạnh nhìn lấy Hye Sun, ngữ khí rất ôn nhu, " Sunnie a, mẹ trước sai rồi, không nên hung dữ với con, cũng không nên đánh con, con cùng mẹ về nhà, có được hay không? Con không ở những ngày gần đây, mẹ và cha con mỗi ngày đều lo lắng đến không ngủ được, sợ con ở bên ngoài, bị người khác lừa."

Phải biết khi đó, cô là theo chân Jang Hyuk đi.

Thật vất vả nuôi lớn con gái, liền như vậy đi theo nam nhân khác chạy rồi, Go mẫu làm sao có thể không lo lắng?

Sự tình đã qua hơn nửa tháng, Hye Sun nhìn lấy mẹ thành khẩn bộ dáng, nhớ tới cái này cuối cùng là mẹ ruột cô, sinh cô nuôi cô nhiều năm như vậy ân tình vẫn còn, tạm thời để cho mình tâm mềm nhũn ra.

Hye Sun ngồi xuống, phát hiện mẹ và Doosung gọi một bàn thật lớn.

Cô cầm lấy thực đơn, nhìn lấy thức ăn trên bàn, toàn bộ đều là những món đắt tiền nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro