chương 55

Thấy cô ta có bộ dáng này, Hye Sun liền có cảm giác, Clara Lee nhất định là nói rồi.

Nếu không, cô ta không có khả năng đắc ý như vậy!

Hye Sun không nhịn được hỏi một câu: "cô tìm chú ấy làm cái gì?"

"Dĩ nhiên là tìm chú Park nói chuyện của cậu a! Chú ấy đối với lúc trước chuyện ở trong trường học cảm thấy rất hứng thú đấy!" Clara một bộ nhàn nhã ngữ khí, "mình nhớ mình ngày hôm nay hẹn cậu ra, chính cậu không đến. Đã như vậy, mình cũng không có biện pháp."

Chỉ cần cô ta nói ra chuyện này, mặc kệ Hye Sun là muốn cùng JungKook, hay là nghĩ cùng với Jimin ở chung một chỗ, đều là không có khả năng rồi!

Dù sao, coi như JungKook nguyện ý, trong nhà của JungKook, khẳng định cũng sẽ phản đối.

Cô ta chờ nhìn, Hye Sun tiếp theo lấy cái gì kiêu ngạo.

Hye Sun một nắm chặt cánh tay của Clara, "cô nói với chú ấy cái gì?"

Clara nhìn lấy Hye Sun hơi lộ ra bộ dáng khẩn trương: "Dĩ nhiên là đã nói tất cả! Go Hye Sun, mình từng nói, cậu đời này đều là không có khả năng cản trở mình. Mình nếu là cậu, liền vội vàng thu thập hành lý từ nơi này cút ra ngoài, tránh cho bị người tả đuổi đi, cái kia cảm thấy khó chịu à?"

Nói xong, Clara còn cố ý nhướng nhướng mày, một bộ mười phần ác mùi vị của phụ nữ. Quả thực là đáng ghét tới cực điểm!

Hye Sun nói: "Như vậy nhằm vào tôi, đối với cô có ý nghĩa sao? Cô liền chưa hề nghĩ tới, cô đem chuyện này nói ra, cô cùng Jeon JungKook sẽ như thế nào?"

Clara khinh thường nói: "Ghê gớm lắm thì chia tay! Mình cùng anh ấy sau khi chia tay, mình vẫn là Clara Lee. Ba mẹ mình có tiền, mình sợ cái gì. Nhưng cậu nếu là rời đi Park gia, Go Hye Sun, cậu cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chạy trở về Mono thôi."

Cô ta không có được, Go Hye Sun cũng đừng nghĩ lấy được.

Hye Sun nói: "cô liền coi trọng tôi như vậy sao? Tình nguyện phá hủy chính mình ở trước mặt người nhà họ Park, cũng muốn phá hủy tôi."

"Là cô buộc tôi thôi!" Clara nói: "Đều đã bị Jeon JungKook đá, còn không hết hi vọng muốn xuất hiện ở trước mặt hắn câu dẫn hắn. Go Hye Sun, người trên thế giới này đáng sợ nhất thì là không thể nhận rõ chính mình. Cô đồ nhà quê tới, thì cũng đừng cố gắng thay đổi số mệnh của bản thân làm gì! Đừng có mơ mộng hão huyền nữa!"

Dưới cái nhìn của cô ta, Hye Sun liền không đứng nổi đều có cảm giác không xứng đáng với Jimin.

Go Hye Sun không có tư cách này.

Hye Sun nhìn lấy Clara, không nhịn được cười một tiếng, "Liền hướng cô những lời này, tôi cũng sẽ cố gắng."

Clara không phải là ỷ vào trong nhà mình có tiền, cho nên mới kiêu ngạo như vậy, cảm giác mình so ra kém cô.

Hye Sun không nhịn được trong lòng thề, một ngày nào đó, cô sẽ chứng minh bản thân mình, để cho Clara tuyệt đối lại không nói ra nửa câu nói nhảm.

Clara không cho là đúng nói: "Vậy cô cứ cố gắng đi...ha ha!"

Cô ta một mực tin tưởng, mệnh là thứ sinh ra đã được định trước.

Giống như Hye Sun loại này mất tất cả, muốn xoay mình, là không có khả năng!

Cô ta liếc Hye Sun một cái, trực tiếp đi ra.

Đi tới cửa thang lầu, nhìn thấy JungKook đứng ở nơi đó, "em tìm cậu làm cái gì?"

Nói vẫn là chuyện của Go Hye Sun, để cho hắn cảm thấy rất hứng thú.

Clara đầu tiên là chột dạ, sau đó, trên mặt lại nở nụ cười, cô ta đi tới trước mặt JungKook, "anh không phải là muốn cùng với Sunnie ở chung một chỗ sao? Em đương nhiên là đang giúp anh a!"

"Giúp anh?" JungKook tràn đầy hoài nghi.

Clara nói: "em nói với cậu anh rồi, chuyện hai người lúc trước từng yêu nhau. Cậu anh biết chuyện này, nhất định sẽ cùng với cô ấy tách ra, đến lúc đó, anh không phải có cơ hội sao?"

Mặc dù nói như vậy, trong lòng cô ta nghĩ nhưng là, Hye Sun nếu như bị đuổi đi, liền lại cũng sẽ không xuất hiện ở trước mặt JungKook rồi.

Vừa để cho Park Jimin đuổi đi Hye Sun, lại để cho JungKook cảm giác mình giúp hắn, thật là nhất cử lưỡng tiện.

JungKook có chút kinh ngạc, "em nói rồi hả?"

Xem xét đến tình huống trong nhà, hắn một mực không dám nói.

Dù sao đó là cậu hắn, cậu bây giờ thân thể lại như vậy...

Lại không nghĩ rằng, Clara nói ra.

Bất quá, trong lòng của của JungKook, ngược lại có một loại ung dung cảm giác.

Nếu như Hye Sun bị đuổi ra khỏi Park gia, chính mình đi tìm cô, cô hẳn là sẽ không cự tuyệt nữa hắn?

Clara cúi đầu, bắt chước làm ra vẻ hy sinh mất mát, "Đúng a! Em là vì anh mới nói. Đến lúc đó người nhà anh nếu là trách em nói, anh nhớ là phải đứng về phía em đấy!"

"Biết rồi." JungKook nhìn cô ta một cái, "anh đi qua nhìn một chút."

Nói không chừng cậu hiện tại đang làm khó Hye Sun, nếu như mình lúc này đi qua, giúp Hye Sun mà nói...

Nghĩ như thế, JungKook hướng thư phòng đi tới.

Hye Sun đã đẩy cửa ra tiến vào.

Jimin đang ngồi ở trước bàn đọc sách nhìn đồ vật, Hye Sun đi tới, "chú."

"Ừm." Anh ngồi ở chỗ đó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào văn kiện trong tay, cầm trên tay bút máy tại viết đồ vật.

Hye Sun ở trước mặt anh ngồi xuống, nhớ tới anh đã biết chuyện của mình cùng Jimin, trong lòng rất hoảng.

Ngón tay của Hye Sun thật chặt bấu đầu gối, chẳng qua là nhìn lấy Park Jimin, không biết mình lúc này hẳn là cùng anh nói chuyện gì.

Lại thấy Jimin ngẩng đầu lên, "Làm sao ngồi xuống không nói lời nào?"

Ánh mắt của anh rất là bình tĩnh, phảng phất cái gì cũng không có xảy ra.

Nhưng là, Clara mới vừa...

Hye Sun nói: "Tôi thấy Clara từ nơi này đi ra ngoài, cô ta tìm chú nói gì sao?"

"Không nói gì. Thế nào?" Jimin bình tĩnh nhìn lấy Hye Sun.

Hye Sun có chút ngoài ý muốn, "cô ta không nói?"

Nhìn lấy bộ dạng khẩn trương của Hye Sun, Jimin cười nói: "Làm sao, em có bí mật gì sợ anh biết sao?"

"..." Hye Sun nhìn lấy Jimin bộ dáng cùng bình thường không có gì sai biệt, có chút không làm rõ được.

Chẳng lẽ mới vừa rồi, Clara chẳng qua là lừa cô?

Đang lúc này, cửa thư phòng bị gõ.

Jimin khép lại tài liệu trước mặt, nói, " vào đi."

Tiếng nói của anh vừa dứt, liền thấy JungKook đẩy cửa ra đi vào.

Hye Sun cũng đi theo nhìn về JungKook, JungKook thật cao, tầm 1m8, lúc trước lúc ở trường học, bóng rổ cũng chơi rất tốt.

JungKook nhìn một cái ngồi vào đối diện Jimin  và Hye Sun, có chút khẩn trương đi tới, "Cậu."

"Tìm cậu có việc?"

Jimin thật ra so với JungKook cũng không lớn hơn nhiều lắm, trên người lại có một loại thuộc về trưởng bối uy nghiêm, để cho JungKook không dám ở trước mặt anh lỗ mãng.

JungKook đứng ở trước mặt Jimin, cảm giác áp lực rất lớn, nhưng đây là cơ hội khó có được, cho nên hắn vẫn là cố lấy dũng khí, "Thật có lỗi với cậu, cháu không nên lừa gạt cậu. Bất quá, cháu là thật sự yêu Sunnie, hy vọng cậu có thể tác thành chúng cháu."

"..." Mới vừa cho là tránh được một kiếp Hye Sun  nghe được JungKook nói những lời này, cả người đều thiếu chút nữa ngất đi.

Jeon JungKook đang nói gì?

Cô vốn đang vui mừng Clara  không nói chuyện này, kết quả, JungKook đây là... Không đánh đã khai?

Còn nữa, cái gì tác thành chúng cháu?

Chính mình cùng hắn đã sớm đoạn đến không còn chút nào!

Hắn hiện tại nói như vậy, là có ý gì?

Hye Sun liền vội vàng đứng lên, "Jeon JungKook, cậu điên rồi?"

JungKook nhìn Hye Sun một cái,con ngươi màu cà phê rất là nghiêm túc, "anh không điên, cũng rất rõ ràng biết chính mình đang làm gì."

Hắn làm như thế, hoàn toàn đều là vì cô!

Jimin nhìn lấy JungKook, giống như là không có nghe hiểu ý tứ của hắn, "Tác thành?"

JungKook  nghiêm túc nói: "Lúc trước ở trường học, Sunnie là bạn gái của cháu. Chúng cháu gây gổ, cô ấy vì giận dỗi với cháu, cho nên, mới cùng với cậu ở chung một chỗ."

Hye Sun nghe thấy lời của JungKook, nội tâm chỉ có thể nói không nói gì để hình dung.

Hắn từ đâu tới tự tin, cảm giác mình cùng với chú ở chung một chỗ, chỉ là vì giận dỗi với hắn?

"Jeon JungKook, cậu có hay không đem mình nghĩ đến quá quan trọng?"

JungKook nhìn lấy Hye Sun, nói: "Nếu như không phải là vì giận dỗi với anh, em tại sao không cùng với người khác ở chung một chỗ, hết lần này tới lần khác ở bên cạnh cậu anh? Em làm những thứ này không phải là vì thu hút sự chú ý của anh sao?"

Hye Sun thiếu chút nữa cười ra tiếng, "lúc tôi biết chú căn bản không biết chú ấy là cậu của cậu, còn nữa, chúng ta đã sớm không quan hệ!"

Thứ thuộc về mình người khác muốn cướp cũng không được!

Bị người đoạt đi, liền không thuộc về mình nữa rồi.

Hye Sun đã sớm thấy rõ, cũng cắt đứt mình đối với hắn nhớ nhung.

Hiện tại hắn lại chạy tới nơi này dây dưa không rõ.

Thật là hài hước!

Hye Sun lạnh lùng, để cho trong mắt của JungKook thoáng qua một tia khổ sở.

Đến lúc này, cô vẫn là không muốn thừa nhận tình cảm đối với hắn sao?

Hắn nhìn lấy Hye Sun, "Chúng ta yêu nhau lâu như vậy, em làm sao có thể nói quên là quên? Những thứ kia lời từng nói qua, em đều quên rồi sao?"

Ước định của bọn họ, còn có bao nhiêu việc chưa làm được...

Hiện tại, hắn muốn cùng cô tái hợp, đem những thứ kia không có làm xong toàn bộ làm xong.

"Jeon JungKook." Hye Sun thật là không thể tin được, hắn làm sao có thể vô sỉ như vậy!

lúc nói chia tay, hắn chưa hề nghĩ tới những thứ này, hiện tại, hắn chạy tới nói những thứ này, sẽ không cảm thấy quá khôi hài sao?

Hóa ra hắn chính là cùng Clara một phe, nhất định phải đem mình từ nơi này đuổi ra ngoài, mới vừa lòng, đúng không?

Đang lúc này, ngồi ở một bên nhìn lấy bọn họ Park Jimin nhẹ nhàng khặc một tiếng, JungKook cùng Hye Sun đều yên tĩnh lại.

Hye Sun cảm giác có chút phiền não, cũng có chút chột dạ, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn anh...

JungKook đối với Jimin nói: "cháu là thật sự yêu Go Hye Sun, muốn đi cùng với cô ấy. Cho nên, hy vọng cậu có thể tác thành, để cho cô ấy cùng với cháu ở chung một chỗ."

Park Jimin chẳng qua là yêu cầu một cô dâu, người này là ai cũng không quan trọng. Nhưng hắn... Với hắn mà nói, toàn thế giới cũng chỉ có một Go Hye Sun.

Jimin nhìn lấy JungKook, khóe miệng nâng lên một vết nhỏ nhẹ đường cong, "cháu nếu gọi cậu một tiếng cậu, lại như vậy cầu xin, cậu làm sao cam lòng cự tuyệt cháu?"

Ngữ khí của anh rất ôn nhu.

Hye Sun không dám tin tưởng nhìn lấy anh, cho nên... Anh, đáp ứng?

Đáp ứng để cho cô cùng với JungKook ở chung một chỗ?

Cũng vậy, cô cùng Park Jimin bất quá chỉ là giao dịch, cô làm vợ của anh, anh thay cô đóng học phí.

Hiện tại JungKook đều nói như vậy, cô làm sao có thể để cho anh lục thân không nhận, lựa chọn giúp cô đây!

Trong mắt JungKook ánh lên một tia mừng rỡ, "Cảm ơn cậu, cháu biết cậu hiểu cháu nhất."

Jimin nhìn về một bên không nói gì Hye Sun, cô cúi đầu, trên mặt chỉ có bi thương, anh hướng về phía Hye Sun hỏi: "Sunnie, nguyện ý cùng JungKook lần nữa ở một chỗ sao?"

Hye Sun không nghĩ tới anh sẽ hỏi cái vấn đề này, hơn nữa, hỏi đến bình tĩnh như vậy.

Rõ ràng trước, anh còn nói, cô là vợ của anh, anh đối với cô tốt như vậy...

Nhưng là bây giờ, anh giống như là một người xa lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro