chương 56

Hye Sun nhìn Jimin một cái, nói: "Xin lỗi, tôi không nguyện ý. Tôi cùng cậu ta đã chia tay, cùng với chú ở chung một chỗ là tôi cam tâm tình nguyện. Nếu như chú không thích tôi nữa, tôi có thể rời đi nơi này. Nhưng mà, chú không có quyền miễn cưỡng tôi cùng với ai ở chung một chỗ."

Cho dù là Park Jimin mở miệng để cho cô cùng với Jeon JungKook ở chung một chỗ, cô cũng sẽ không nguyện ý.

JungKook nhìn lấy Hye Sun, "Go Hye Sun, em có phải là ngốc hay không?"

Thật giống như mình đang cưỡng bách cô vậy.

Hắn rõ ràng là đang giúp cô!

Hye Sun không cho là đúng nhìn lấy JungKook, thậm chí liền một câu nói cũng không muốn nói với hắn, chẳng qua là đối với Jimin nói: "Nếu như chú không có chuyện gì, tôi liền đi ra ngoài trước."

Từ đầu tới cuối, JungKook ở trong mắt cô, giống như là không khí. Hắn làm đầy đủ mọi thứ, đều câu không nổi cô một chút tâm tình.

Hye Sun đang chuẩn bị rời đi, lại nghe thấy Jimin  nói: "Chờ một chút."

Hye Sun không thể làm gì khác hơn là ngừng lại.

Jimin nhìn lấy JungKook, nói: "Câu trả lời của Sunnie cháu đã nghe được. Cô ấy không nguyện ý cùng với cháu ở chung một chỗ."

Ánh mắt của JungKook rất là bất đắc dĩ.

Jimin nói một cách đầy ý vị sâu xa: "làm cô ấy đau lòng là cháu! Người chia tay với cô ấy là cháu! Người cùng bạn tốt của cô ấy cùng nhau phản bội cô ấy cũng là cháu! Hiện tại chạy tới nói, muốn cậu tác thành cho hai người, cháu không cảm thấy buồn cười quá sao?"

JungKook hơi sững sờ, nhìn lấy Jimin, phát hiện ánh mắt của Jimin, đã không biết lúc nào lạnh xuống.

người cậu này luôn luôn như thế, bạn vĩnh viễn không đoán được một giây kế tiếp Park Jimin sẽ có phản ứng như thế nào.

Hye Sun cũng nhìn về phía Jimin, anh đây là... Đang thay cô nói chuyện?

Hơn nữa, anh không là mới vừa biết chuyện này sao?

Tại sao thật giống như, cái gì cũng biết..

Thậm chí biết cả chuyện JungKook cùng Clara phản bội cô..

Jimin nói với JungKook: "Chuyện này sau này cậu không muốn nghe thấy nữa, cháu đi ra ngoài đi, cậu cùng mợ nhỏ cháu còn có lời muốn nói."

Sau cùng mợ nhỏ - hai chữ, đã cho thấy thái độ của anh.

Anh, cũng sẽ không bởi vì Hye Sun cùng JungKook từng yêu nhau, liền cùng với cô tách ra!

-

JungKook nhìn Hye Sun một cái, rất muốn nói cái gì, lại phát hiện cái gì đều không nói được.

Không thể làm gì khác hơn là xoay người hướng ngoài cửa đi.

Nghe được Jimin nói: "Khép cửa lại."

-

Clara chính ở trên hành lang chờ JungKook, nhìn thấy JungKook  đi ra, vội vàng nghênh đón, "Thế nào?"

JungKook không có lên tiếng, chẳng qua là hướng gian phòng của mình đi tới.

Clara đi theo sau lưng hắn, "Bị cậu anh mắng sao?"

Jimin người kia luôn luôn âm tình bất định, biết chuyện của JungKook cùng Hye Sun, mắng JungKook cũng không phải là không thể được.

Nhưng không nghĩ cô ta nói những lời này, càng là chạm đến vết thương của JungKook. Hắn nhìn Clara một cái, lạnh lùng hét: "Cút!"

Nếu như Park Jimin  thật sự mắng hắn, cũng cự tuyệt đề nghị của hắn, có lẽ, trong lòng của hắn còn có thể dễ chịu một chút, cảm thấy cái kia hết thảy đều là vấn đề ở chỗ cậu.

Có thể hết lần này tới lần khác, Jimin cũng không có mắng hắn, mà là đem quyền lựa chọn giao cho Hye Sun.

Đối mặt cái này có thể cùng hắn cùng cơ hội tốt, Hye Sun lại lựa chọn cự tuyệt.

Clara lần đầu tiên nhìn thấy hắn nổi giận lớn như vậy, trực tiếp bị rống ngu dốt, cửa phòng rầm một tiếng, ở trước mắt cô ta đóng lại.

-

Bên trong thư phòng, Hye Sun một mực đứng tại chỗ, không có động cựa, chẳng qua là trừng trừng mà nhìn lấy Park Jimin.

Jimin nhìn lấy cô, "Không đến sao?"

"..." Hye Sun không nói gì, cũng không có động, chẳng qua là mở một đôi mắt to nhìn lấy anh.

lúc này, Jimin biết, cô vợ nhỏ của anh, là đang giận dỗi rồi.

anh dịu dàng nói, "Qua đây, để cho anh ôm một cái."

"Chú không phải là không cần tôi nữa sao?"

Hye Sun có chút tức giận mà tố cáo.

"Ai nói không cần em nữa?" Cô bộ dạng kia phảng phất đã bị người vứt bỏ biểu tình chọc cười anh.

" Chú mới vừa nói." Hye Sun nhìn lấy Park Jimin, cảm thấy có chút khó chịu, "chú còn hỏi tôi có nguyện ý hay không cùng với JungKook ở chung một chỗ."

" tới đây." Jimin đối với cô đưa tay ra.

Hye Sun mới đi tới, tay bị bàn tay của anh kéo vào.

Jimin đem cô kéo đến trong lòng ngực của mình, "anh không phải là sợ trong lòng em có nó sao? Anh nếu là mặc kệ ý nghĩ trong lòng em, buộc em gả cho anh, há chẳng phải là trễ nải cả đời em sao?"

Anh cũng muốn nhìn một chút, Hye Sun đối với JungKook, có còn cảm tình hay không.

Hye Sun ngồi ở trong ngực anh, hừ hừ, "Tên lừa gạt! Chú rõ ràng chính là không muốn tôi nữa rồi!"

"Không có." Hye Sun nói: "em là vợ anh, làm sao có thể không muốn em?"

Nhất là, chính mình cho cô cơ hội lựa chọn, cô nhưng vẫn là kiên định lựa chọn anh. Chứng minh, mình không có nhìn lầm cô!

Hye Sun ngồi ở trong ngực Jimin, nghe âm thanh ôn nhu của anh, trong lòng mới tốt bị một chút, "chú có phải là đã sớm biết chuyện của tôi cùng JungKook không?"

"Tại sao nói như vậy?" Jimin nhìn trong mắt của cô mang theo mấy phần nụ cười.

"JungKook nói tôi đi cùng với cậu ta qua thời điểm, chú không có chút kinh ngạc nào. Chú còn biết ân oán của tôi cùng Clara. " Hye Sun cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên, nhìn anh, "chú đã sớm biết rồi, có đúng hay không?"

Jimin cũng không dối gạt cô, "Đúng! Biết rồi. Làm sao, cho là anh sẽ tức giận?"

"Chú không tức giận sao?" Hye Sun nhìn lấy Jimin. Cô vẫn cho là, anh biết chuyện này, sẽ rất tức giận, dù sao bất kể nói thế nào, lập trường của anh sẽ rất lúng túng.

Jimin cúi đầu xuống, tại trên môi của cô nhẹ nhàng hôn một cái, bày ra bộ dáng nghiêm túc, "Rất tức giận đây! Phải nghĩ thế nào dỗ anh đi? Nếu như bọn họ hôm nay không đến nói với anh, em có phải là dự định một mực lừa gạt anh?"

Nụ hôn nhàn nhạt này trong nháy mắt kéo gần lại khoảng cách của hai người, Hye Sun cảm giác lòng của mình trở nên mềm nhũn.

Cô buông xuống phòng bị, nhìn lấy Jimin, "chú..."

"Ừm." Anh đáp một tiếng.

Hye Sun cười một tiếng, nhếch miệng lên, giống như là dưới ánh mặt trời nở rộ, hướng về phía anh khẩn cầu: "Tôi thích chú mất rồi, rất thích là đằng khác, cho nên chú đừng đuổi tôi đi, có được hay không?"

Cho dù anh hiện tại không đứng nổi, cho dù anh không lên được, cho dù trong mắt người khác anh chẳng qua là một người tàn phế... Nhưng là Hye Sun đều không thèm để ý. Cô chỉ muốn ở bên cạnh anh, làm vợ của anh, thật tốt chăm sóc cho anh.

Jimin nhìn lấy ánh mắt của cô, véo nhẹ, bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, "Nếu em đã nói như vậy, anh mà đuổi em đi, có phải là quá bất cận nhân tình rồi hay không?"

Rõ ràng thật cao hứng nghe cô nói như vậy, vẫn còn bày làm ra một bộ bộ dáng gắng gượng.

Hye Sun nhìn lấy anh, cười một tiếng.

Jimin đưa tay, đưa cô đè vào bộ ngực mình, cảm giác cái này tiểu nha đầu là hoàn toàn thuộc về anh, "Hai ngày nay nhớ anh không?"

"Rất nhớ chú." Hye Sun ngửi mùi trên người anh, luôn cảm thấy nội tâm tràn đầy cảm giác an toàn: "Bất quá hôm nay chú làm sao trước thời hạn trở lại rồi?"

Nói ngày mai mới trở về.

"Không yên tâm về em, cho nên muốn trở lại thăm một chút. Họ Lee kia ở đây, anh sợ em bị bắt nạt." Xoa xoa đầu của Hye Sun, sự thật chứng minh, lo lắng của anh không sai, trở lại một cái, Clara đến tìm anh!

Nếu như anh không có trở lại, nói không chừng, Clara sẽ đi tìm Park Eun Ji.

Vẻ mặt của Jimin, trở nên có vài phần lạnh lùng, "Nói rồi."

Mặc dù anh không thèm để ý, nhưng, Clara nói với anh chuyện này, rõ ràng là muốn đối phó Hye Sun.

Cho nên, anh vẫn là rất tức giận.

Hye Sun nhìn lấy Jimin, "cô ta là muốn đuổi tôi đi. Chuyện này chú đừng nhúng tay vào, giao cho tôi xử lý, được không?"

Jimin nhìn lấy Hye Sun , "em có thể sao?"

Hye Sun nói: "Tôi muốn thử một chút."

Nhìn lấy ánh mắt khẩn cầu của cô, Jimin nói: "Cũng được."

-

Từ thư phòng đi ra, Hye Sun nhìn thấy Clara đang đứng tại cửa phòng của JungKook, không nhịn được đi tới.

Clara mới vừa bị JungKook quát một trận, còn buồn bực, liền thấy Hye Sun đi tới, hơn nữa, giờ phút này, bộ dáng của Hye Sun, thoạt nhìn còn rất sa sút, dường như gặp đả kích không nhỏ.

Nhìn bộ dáng kia, Go Hye Sun là nhất định phải bị đuổi ra ngoài.

Không đợi Hye Sun mở miệng, Clara liền chủ động ngăn cản cô!

"Go Hye Sun !"

Hye Sun lạnh lùng nhìn lướt qua Clara, trong mắt tràn đầy tức giận, "Tránh ra!"

Cô biết, mình càng tức giận, Clara mới có thể càng vui vẻ, cho nên, Hye Sun diễn rất sâu.

Clara ngăn Hye Sun lại, "Làm sao? Mới vừa bị chú Park đuổi đi, liền muốn chạy tới câu dẫn Jeon JungKook?"

"Vậy thì thế nào?" Hye Sun nhìn lấy Clara, "cậu ta lúc trước là bạn trai của tôi... Cô phí hết tâm tư, đuổi tôi ra khỏi Park gia, không phải là vì để cho tôi quay lại với cậu ta sao?"

Cô biết Clara sợ nhất là cái gì, cho nên, cố ý giả bộ muốn cùng JungKook hoà thuận.

Quả nhiên, Clara nghe một chút, mắt đỏ lên, "Nghĩ hay quá ha! Jeon JungKook đã đá cô lâu rồi, sẽ không cùng với cô ở chung một chỗ."

"Nhưng vừa rồi cậu ta còn vừa mới muốn tái hợp với tôi đấy! Cô có phải là quên rồi?" Hye Sun nhìn lấy Clara, "cô phí hết tâm tư lấy được cậu ta từ tay tôi, cậu ta xưa nay đều chưa từng thích cô. Nếu như tôi là cô, nhất định sẽ cảm thấy rất mất thể diện!"

"Người nào nói? Ai nói anh ấy chưa từng thích tôi? Tôi đẹp hơn cô, con nhà gia giáo, biết đánh đàn... Tôi nơi nào không so với cô tốt hơn? Anh ấy dựa vào cái gì không thích tôi?" Clara mặc dù thành tích học tập không bằng Hye Sun, nhưng điều kiện gia đình tốt, từ nhỏ cơ hội học tập cũng rất nhiều, sẽ có vài thứ năng khiếu hơn Hye Sun.

Hye Sun nói: "Vậy cô ngăn tôi làm cái gì? Không bằng chúng ta gọi JungKook ra, hỏi cậu ta xem cậu ta thích cô, hay là thích tôi!"

Cô biết, Clara thì sẽ không để cho mình thấy JungKook, cố ý nói như vậy, chẳng qua là để chọc tức Clara.

Quả nhiên, Clara căn bản không cho cô gõ cửa, đem cửa cản trở cô, "anh ấy hiện tại tâm tình không tốt, căn bản không muốn thấy cô! Cô cút nhanh lên."

"Cô không cho tôi tìm cậu ta, cái kia tôi không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại." Hye Sun làm bộ lấy điện thoại di động ra...

Clara rất sợ Hye Sun thật sự đem JungKook gọi ra, vội vàng nhào tới, "Go Hye Sun !"

Một cái đánh rớt điện thoại di động trong tay của Hye Sun, ngăn cản cô cùng JungKook liên lạc.

Hye Sun bị Clara Lee nhào một cái, thuận thế té xuống đất...

Clara vốn là rất tức giận, nhìn thấy Hye Sun rơi xuống hạ phong, hoàn toàn mất lý trí, trực tiếp đem Hye Sun ấn vào trên đất, nắm được tóc của cô, "Jeon JungKook với mày đã chia tay, mày còn muốn tới câu dẫn anh ấy! Không biết xấu hổ!"

Bàn về đánh nhau, Clara vốn chẳng thể đánh nổi Hye Sun, nhưng mà, Hye Sun cũng không có phản kháng, chẳng qua là lựa chọn tránh né cùng cầu xin tha thứ, "Clara, xin cô buông tôi ra..."

Hye Sun càng như vậy, Clara lại càng không có khả năng buông tay.

Nghĩ đến Park Jimin đã mặc kệ Hye Sun rồi, cô mới không sợ cái gì.

Đang lúc này, cửa phòng của JungKook, từ bên trong mở ra...

Hắn vừa ra tới, liền thấy Clara giống như cái người điên, đem Hye Sun đè xuống đất, một bên nắm tóc, còn vừa nói: "mày chỉ là một con đĩ nhà quê, dựa vào cái gì tranh Jeon JungKook với tao? Dựa vào cái gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro