chương 59

Hye Sun rời đi ký túc xá xong, tìm một nơi không người, gọi điện thoại cho Park Jimin.

Trong điện thoại, Jimin hỏi: "Huấn luyện quân sự có mệt không?"

Hye Sun mặc dù rất mệt mỏi, nhưng cũng không ở trước mặt người khác than phiền, ở trước mặt anh lại không có gì cố kỵ, "Mệt lắm luôn á! Hơn nữa nóng quá, nếu không ngày mai tôi xin nghỉ, lười một ngày! Chú nói có được không?"

"Không được." Park Jimin là một người rất nghiêm túc, hơn nữa anh trước kia là quân nhân. Mặc dù biết huấn luyện quân sự rất khổ, cô sẽ cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn là hy vọng cô phải đến rèn luyện.

Hye Sun không có chút nào ngoài ý muốn anh sẽ nói như vậy: "Tôi liền biết chú sẽ nói như thế này."

Vừa nghiêm túc lại cứng nhắc, rõ ràng cũng không lớn hơn cô bao nhiêu, Hye Sun lại cảm giác mình cùng Park Jimin thật sự khác nhau.

Anh ngồi ở trước cửa sổ, nhìn lấy đèn bên ngoài huy hoàng, âm thanh trầm thấp nói: " rèn luyện chăm chỉ vào."

"Tôi mà bị cháy nắng thì làm sao bây giờ?"

"Đen thì sao."

"Nhỡ đâu chú ghét bỏ tôi thì sao?" Hye Sun nhỏ giọng hỏi, âm thanh giống như con mèo nhỏ mềm mại.

Jimin hít sâu một hơi, nhớ tới Hye Sun bình thường ở trước mặt anh... Cô thật sự rất trắng, rất tự nhiên, cùng Clara Lee là hai loại khác nhau hoàn toàn.

Park Jimin trong nháy mắt có một loại cảm giác rung động.

Anb đè nén xuống chính mình xao động bất an nội tâm, nói với Hye Sun: "anh lúc nào ghét bỏ em rồi hả?"

"..."

Hye Sun nghe thấy lời của anh, quả thật là không biết nói cái gì.

Nói êm tai dụ dỗ một chút cô sẽ như thế nào?

Cô gần đây huấn luyện khổ cực như vậy, mỗi ngày ăn xong không tốt...

Suy nghĩ một chút trước ở bên cạnh Park Jimin, mỗi ngày muốn ăn cái gì thì ăn cái đó,đồ ăn ngon đều là của cô, quả thật là hạnh phúc chết người, lại nhìn một chút hiện tại, quả thực là khác nhau một trời một vực.

Cô không nhịn được ở trong điện thoại hừ một tiếng, "Thật là đói a..."

"Buổi tối chưa ăn cơm?" Jimin cau mày.

Hye Sun nói: "Ăn rồi, kết quả huấn luyện viên kéo chúng tôi đi huấn luyện, trở lại tôi lại đói."

Anh không nhịn được cười một tiếng.

"Chú còn cười." Hye Sun xoa xoa bụng mình, "tôi thật sự rất đói!"

Jimin cưng chiều nói: "Không còn sớm, đi tắm một cái rồi ngủ đi. Chờ em trở lại dẫn anh cho em đi ăn đồ ăn ngon."

Hiện tại cũng gần 10 giờ rồi!

Hye Sun gật đầu, "Được, tôi chuẩn bị đi ngủ rồi, chú cũng đi ngủ sớm một chút."

Bọn họ đã một tuần lễ không gặp!

Thật muốn gặp anh a!

Nhưng mà, nếu nói sẽ xấu hổ như vậy, Hye Sun vẫn là không có mặt mũi nói ra.

-

Cô cúp điện thoại của anh, thì nhìn tới trên điện thoại di động thông báo, Clara Lee vừa đăng ảnh mới, là ảnh cô ta mới chỉnh sửa.

Mặt chỉnh nhọn một chút, mắt chỉnh lớn hơn...

Bây giờ nhìn Oh Hyejin có ảnh up lên Confession của trường, cô ta cũng muốn thử một chút.

Buổi tối,0 giờ đêm, Hyejin cùng Hansol đều ngủ rồi. Hye Sun còn chưa ngủ, cô trong chăn, nhìn điện thoại di động, nhìn thấy ảnh Clara đăng lên Confession, có mấy cái bình luận:

[Bạn học A: ai thế này?]

[Bạn học B: ảnh gì mà photoshop lố quá vậy! ]

[Bạn học C: nhìn cái mặt này tôi dám chắc 100% đã từng phẫu thuật thẩm MỸ, vậy mà cũng dám đăng ảnh lên đây, mặt dầy, không biết xấu hổ... ]

...

Có một loại người như thế, cho dù ngũ quan dáng dấp không tệ, nhưng chính là không có duyên, tỷ như Clara Lee.

Hye Sun nhìn thấy những bình luận này, không nhịn được phì cười.

Clara cũng không ngủ, tránh trong chăn nhìn lấy bình luận, giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì Oh Hyejin chỉ là bị người khác chụp trộm hai tấm hình đăng lên, lập tức nổi như cồn, mình làm thế nào cũng không nổi mà còn bị ném đá?

Nghĩ tới đây, cô ta đều sắp tức giận đến phát điên.

Clara Lee này cho tới bây giờ đều rất thích cùng người khác so sánh.

Một khi không sánh bằng, thì cô ta đâm ra tức giận.

Sáng ngày thứ hai, lúc Hye Sun rời giường, nhìn thấy Clara một đôi vành mắt đen đặc biệt rõ ràng, giống như là ngủ không được ngon giấc, không nhịn được cười một tiếng, "Làm sao, ngủ không được ngon giấc?"

"Mắc mớ gì tới cậu?" Clara hiện tại nổi giận trong bụng, nhìn lấy Hye Sun cười, cũng rất không thoải mái.

Hye Sun nói: "Chẳng qua chỉ là bị người trên Confession mắng đôi câu, cũng không cần bận tâm a!"

"Cậu..." Clara trợn mắt nhìn Hye Sun, không dám tin hỏi: "Làm sao cậu biết?"

"Tối hôm qua lướt Facebook, vô tình thấy." Hye Sun vô tội nói: "Những người đó miệng cũng quá độc, làm sao có thể nói như vậy?"

" Go Hye Sun." Clara trợn mắt nhìn Hye Sun, biết Hye Sun là đang chê cười cô ta, "cậu phách lối cái gì? Tôi dù thế nào cũng so với cậu tốt! Cậu xấu xí đến nỗi ngay cả mặt cũng không dám lộ ra!"

Hye Sun nhíu mày, cô là không dám lộ, cũng không thích ở trên mạng để cho người ta bình luận.

Hyejin rửa mặt, nhìn thấy hai người tranh cãi đang hăng, không nhịn được hỏi một câu, "Các cậu đang nói gì vậy?"

Clara dĩ nhiên sẽ không thừa nhận cô ta đang tức giận, đem ảnh đăng lên, kết quả bị mắng xối xả vào mặt, mặt đen xì nói: "Không có gì."

Hyejin nói: "Nhanh lên một chút đi, không muộn bây giờ."

Clara nhìn lấy Hyejin, có chút ê ẩm mà nói: "cậu không huấn luyện, gấp gáp như vậy làm cái gì?"

Hyejin nói: "tôi ngày hôm qua thân thể khó chịu, cùng huấn luyện viên Lee xin nghỉ. Hôm nay tốt hơn nhiều."

Oh Hyejin cũng không phải là loại cố ý lười biếng.

Clara nhìn Hyejin một cái, quay đầu đi, lại không nhịn được trong lòng mắng một câu.

Cô ta cảm thấy Oh Hyejin thật sự rất giả tạo, rõ ràng muốn lười biếng, còn kiếm cớ.

Hye Sun rất nhanh rửa mặt xong, cùng Hyejin cùng đi ra ngoài.

Hye Sun nhìn lấy Hyejin, nói: "cậu không tức giận à?"

Tối hôm qua cùng Kwon Hansol cãi nhau, một đêm đều không lên tiếng.

Hyejin nhìn Hye Sun một cái, cười một tiếng, "Đều là ở chung trong cùng ký túc xá, có gì phải tức giận. Kwon Hansol sau này hẳn là sẽ không nói bậy bạ nữa."

Hye Sun nhìn lấy Hyejin, cảm thấy Oh Hyejin là một người rất hoàn mỹ. Khắp mọi mặt ưu tú không nói, còn rất khoan dung, cũng không quá thù dai.

Hye Sun cười một tiếng, "Có thể cùng cậu làm bạn cùng phòng, cảm giác thật hạnh phúc a."

Hyejin cười một tiếng, hai người đi tới, đúng dịp thấy huấn luyện viên Lee, huấn luyện viên Lee nhìn lấy Hyejin, không nhịn được hỏi một câu: "khỏe rồi hả?"

"Tốt rồi ạ, cảm ơn huấn luyện viên quan tâm." hyejin lễ phép cười cười.

Huấn luyện viên Lee dáng dấp thật đẹp trai, chắc chỉ hai mươi bốn hai mươi năm tuổi, mặc đồ rằn ri, đẹp trai mê người, Hye Sun nhìn lấy huấn luyện viên Lee, không biết tại sao cũng nhớ tới Park Jimin.

Anh lúc trước cũng là quân nhân, anh mặc quân trang, hẳn là so với người này còn đẹp trai hơn?

Chỉ là suy nghĩ một chút, Hye Sun liền có chút nhiệt huyết sôi trào. Chẳng qua là đáng tiếc cho anh, một người tốt như vậy, biến thành như bây giờ, thật sự rất đáng tiếc.

Hyejin thấy Hye Sun vẫn nhìn chằm chằm vào huấn luyện viên Lee, không nhịn được cười một tiếng, "Làm sao, nhìn ngây người?"

"..." Hye Sun không nói gì mà trừng cô ấy một cái, "Nào có?"

"Cậu mới vừa rõ ràng vẫn nhìn chằm chằm vào huấn luyện viên Lee! Có gì phải ngượng ngùng,rất nhiều nữ sinh đều thích anh ta."

Đàn ông mặc quân trang là đẹp trai nhất, Oh Hyejin thở dài nói: "Nếu mình sau này có thể gả quân nhân thì tốt quá."

Hye Sun nhìn cô ấy một cái, biết trong lòng mỗi cô gái nhỏ đều có một giấc mộng được làm quân tẩu*, chẳng qua là, vẫn là không nhịn được nhổ nước bọt nói: "Nghe nói làm quân tẩu đều rất khổ cực, đến lúc đó cậu hối hận cũng không kịp."

Quân tẩu*: vợ của bộ đội

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro