chương 72
Trong nháy mắt, trong đầu của Park Jimin, hiện ra hình ảnh của Jeon JungKook khi cậu ta vẫn là trẻ sơ sinh.
Nếu như... Con của mình cùng Hye Sun ra đời, sẽ trông như thế nào?
Cái ý niệm này, một khi ở trong đầu hiện lên, liền có một chút không thắng được cảm giác, anh thậm chí trong nháy mắt liền càng ngày đi càng xa, nghĩ đến cả việc con mình đi mẫu giáo, học tiểu học, trung học,phổ thông rồi lên đại học....
Hye Sun dùng điện thoại đăng status hôm nay, sau đó nhìn về phía Jimin , "chú ơi?"
Jimin không biết đang suy nghĩ gì, không có đáp lại cô.
Cô đưa tay ở trước mặt anh giơ giơ, lại kêu một câu: "chú, chú đang suy nghĩ gì à?"
Jimin lúc này mới hồi phục tinh thần lại nhìn lấy Hye Sun, "Làm xong rồi?"
Hye Sun nói: "Ừm."
Cô động động, phát hiện mình ngồi lâu quá, cái mông đều có chút ê dại, đau một chút rồi.
Cô đứng lên, thả lỏng thân thể một chút, nói với Jimin : "Không còn sớm, ngủ thôi !"
Cô gần đây một khi tâm tư thả ở trên Facebook, nên cái gì đều không để ý tới.
Dù sao, đây là thực hiện mục tiêu bước đầu tiên.
Anh nói: "Được."
Hye Sun đem xe lăn đẩy tới, Jimin hiện tại đã có thể tự mình mượn lực lượng của hai cánh tay, chuyển qua phía trên xe lăn rồi.
Hye Sun lại đem anh đẩy tới mép giường, đỡ anh lên giường.
Jimin dựa vào gối, nhìn lấy Hye Sun đắp chăn cho anh, anh hiện tại bộ dáng này, cần người chăm sóc, cô lại không có chút nào ghét bỏ anh.
Có thể là người phụ nữ Oh Se Young kia tuyệt tình tại làm nổi bật, cho nên với Hye Sun một chút tốt với anh, ở trong mắt Park Jimin, đều sẽ bị phóng đại.
Hye Sun giúp Jimin đắp chăn xong, lại đi kéo rèm cửa sổ, mới bò lên giường.
Cô ngồi ở trên giường, nhìn Jimin một cái, biểu tình trở nên phức tạp.
Anh nhìn lấy cô một mặt nặng nề bộ dáng, hỏi: "Lại làm sao rồi?"
Hye Sun bĩu môi, "Tôi ngày mai muốn đi tìm phòng trọ."
Lại muốn đi đối mặt Clara Lee đó thích khích bác ly gián, cùng với bị Clara Lee đầu độc Kwon Hansol.
ký túc xá lạnh lẽo, cùng ở chỗ này, so sánh, quả thật là chính là một cái dưới đất một cái trên trời.
Jimin nói: "Làm sao, không muốn đi?"
Hiện tại không cần huấn luyện quân sự, cô lúc nào đều có thể trở về, Park Jimin ngược lại không có như thế không yên tâm.
"Ngược lại cũng không phải." Hye Sun không có yếu ớt như vậy. Cô nhìn Jimin, nói: "chú ơi, tôi chụp một tấm ảnh của chú được không?"
Ở trong ký túc xá lại không thể cùng anh gọi video call, nhưng cô lại rất muốn thấy anh.
Park Jimin hơi sững sờ, "Ảnh chụp?"
"Không thể được sao?" hye một mặt mong đợi.
Để cho anh quả thực không đành lòng cự tuyệt.
Park Jimin nói: "Ngày mai cho em."
"Muốn ảnh chú mặc quân trang." Hye Sun đặc biệt muốn nhìn một chút, Jimin mặc quân trang là bộ dáng gì.
Anh nhìn cô một cái, nói: "Ừm."
-
Sáng ngày thứ hai, Hye Sun đi theo Eun Ji chỉnh sửa một chút danh sách khách mời hôn lễ, dù sao cũng là Hye Sun cùng Jimin kết hôn, nếu như kết hôn thời điểm, Go gia không có bất kỳ ai, trong lòng Hye Sun khẳng định không dễ chịu.
Cho nên, Eun Ji để cho Hye Sun phối hợp với chị ghi một cái danh sách.
Ngược lại hiện tại Go mẫu bên kia, sau khi biết điều kiện Park Jimin xong, cũng không có giống như trước một mực phản đối.
Eun Ji nói: "Sính lễ đám hỏi, em cứ hỏi mẹ em, xem mẹ em muốn như thế nào."
Nghe được sính lễ đám hỏi, Hye Sun vội vàng khoát tay, "Không cần đâu, chị ơi, em cái gì cũng không muốn."
Eun Ji thấy Hye Sun cự tuyệt, không nhịn được cười một tiếng, nói: "Vậy làm sao cho tốt đây? không thể để người ngoài nhìn vào tưởng nhà chị bạc đãi em a!"
"Thật sự không cần." Hye Sun nói: "Coi như chị cho, cũng là mẹ em lấy. Thật sự không cần cho."
Cô đã từ Park Jimin lấy được thứ mình muốn, về phần mẹ... Mặc dù mẹ nuôi mình rất nhiều năm, rất khổ cực. Nhưng, sau này mình có năng lực, nên chịu trách nhiệm của người làm con này.
Cô không muốn mình và anh ở chung một chỗ, liền để mẹ bám vào Park gia, chỉ biết hút máu của Park gia.
Bởi vì, mẹ của cô tuyệt đối không phải là loại người dễ thỏa mãn, một khi nếm được một chút ngon ngọt, nói không chừng sau này, bà sẽ được voi đòi tiên.
Eun Ji nhìn lấy Hye Sun, gật đầu một cái, "Được rồi."
Nhìn bộ dạng Hye Sun, rất kiên quyết, Eun Ji cũng không tiện cưỡng bách cô, chỉ có thể chờ đợi quay đầu lại cùng Park Jimin thương lượng một chút.
Hye Sun nguyện ý gả cho Park Jimin, lại không muốn tiền, Eun Ji thật sự rất cảm động.
Dù sao em trai bây giờ không đứng nổi, lại không thể sinh con... Người nguyện ý gả tới, bọn họ có thể cho, còn không cho sao.
Có thể Go Hye Sun liền cái này cũng không cần.
Điều khiến người ta cảm thấy thật giống như thua thiệt cô vậy.
-
Hye Sun cùng Eun Ji làm xong, trở về trên lầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về trường học.
Park Jimin lúc này ở trong thư phòng cùng Jang Hyuk nói chuyện, Hye Sun gõ cửa đi vào, "chú ơi."
Anh nhìn thấy Hye Sun, đáp một tiếng, "Qua đây ngồi đi."
Jang Hyuk nhìn lấy Hye Sun, dò hỏi: "Phu nhân chuẩn bị xong rồi sao?"
Dĩ nhiên là do anh ta phụ trách đưa Hye Sun đi trường học, anh ta đang chuẩn bị làm xong chuyện này liền đi.
Jimin nhìn Jang Hyuk một cái, "cậu đi ra ngoài trước."
Hye Sun muốn trở về trường học, anh dĩ nhiên muốn cùng Hye Sun nói chuyện riêng.
"Vâng." Làm là một trợ lý, đạo lý Jang Hyuk đều hiểu, rất nhanh liền đi ra ngoài, đem không gian nhường cho Jimin cùng Hye Sun.
Jang Hyuk sau khi rời khỏi, đóng cửa lại, Hye Sun ở bên cạnh Jimin ngồi xuống.
Jimin đem tài liệu trên bàn gấp lại, mở miệng hỏi: "Tìm anh có việc?"
"..."???
Hye Sun nhìn lấy anh, anh đặc bảo Jang Hyuk ra ngoài, chẳng lẽ không phải là anh tìm cô có chuyện gì sao?
Cô mở miệng nói: "tôi phải về trường rồi."
"Về trường nhớ chăm sóc cho bản thân mình thật tốt, trách được thì phải." Jimin nói xong, trịnh trọng nhìn cô một cái, "Có chuyện gì thì nhớ gọi điện thoại cho anh."
Nhưng mà, ánh mắt của anh,là muốn biểu đạt ý tứ, đừng có trêu hoa ghẹo bướm ở bên ngoài nữa!
Hye Sun cười một tiếng, nói: "Được, chờ khi nào tôi gặp được người tôi thích tôi sẽ gọi điện báo cho chú!"
"..." Park Jimin ngón tay thon dài nhẹ vuốt nhẹ một cái mũi của cô, "em có giỏi thì thử xem, xem anh xử lý em như thế nào."
Dĩ nhiên, anh biết cô đang đùa giỡn.
Hye Sun cắn cắn môi, nhìn lấy Jimin , "Ảnh chụp đâu ? Chú hôm qua đã đồng ý cho tôi rồi mà."
Hình như rất sợ anh sẽ đổi ý thì phải!
"Anh không quên." Jimin nói: "Đã nói với Jang Hyuk rồi, cậu ta sẽ đưa cho em."
"Tôi biết chú là tốt nhất mà." Hye Sun ôm lấy cánh tay của anh, làm nũng nói: "Tôi đi đây? Không quấy rầy chú cùng Jang tiên sinh nói chuyện."
Thấy Hye Sun muốn đứng lên, Jimin một cái kéo tay cô lại, đem cô kéo trở về, ôm vào trong ngực, "ở đây với anh một lúc rồi hẵng đi."
Luôn cảm thấy Hye Sun vừa rời xa anh, cả người liền sẽ trở nên cô đơn tịch mịch.
Anh ghét loại cảm giác này, cũng ghét mình mỗi ngày chỉ có thể ngồi trên xe lăn hao phí thời gian.
Hye Sun ngồi ở trên đùi của anh, nhìn lấy anh, ngẩng đầu lên hôn một cái mặt của anh, ôn nhu dụ dỗ nói: "Có thời gian tôi liền sẽ trở lại, chú phải nhớ ăn nhiều cơm, phải đi ngủ sớm, trở lại tôi sẽ kiểm tra, biết không?"
Jimin nhìn lấy cô, miễn cưỡng đáp một tiếng, "Ừm."
Rõ ràng trước đều là anh quản cô, làm sao hiện tại thật giống như có chút trái ngược?
Hye Sun tạm biệt Jimin liền đi ra cửa, Jang Hyuk đưa cho cô một cái điện thoại mới, nói: "Điện thoại của cô hỏng rồi, chưa sửa xong, Park tiên sinh bảo cô dùng tạm cái này."
Hye Sun nói: "Cái này không tốt lắm đâu?"
Thật là xa xỉ...
"Bên trong có ảnh của Park tiên sinh cô không muốn sao?" Jang Hyuk nhíu mày.
Hye Sun đưa tay cầm tới, Jang Hyuk ngay cả thẻ điện thoại di động đều giúp cô lắp sẵn
Hye Sun không thể làm gì khác hơn là nhận lấy.
-
Trong phòng kí túc xá, Hansol nhìn lấy Clara mới vừa mua điện thoại mới, rất hâm mộ, " Clara, nhà cậu giàu thật đấy! Cái điện thoại này rất đắt đi!"
"Cũng bình thường thôi." Nhìn thấy phản ứng của Hansol, Clara nội tâm rất đắc ý, mặt ngoài lại rất bình tĩnh bộ dáng.
Hansol nói: "mình nhớ cái điện thoại kia còn rất tốt mà!"
Cô ta nhìn Hansol một cái, nói: "Nhìn quá lâu cảm thấy xấu liền đổi."
"Cậu lần sau không muốn nhìn nữa trực tiếp cho mình dùng là được rồi." Hansol cười một tiếng, nửa đùa nửa thật.
Clara nói: "Được."
Hai người vừa nói chuyện thời điểm, Hye Sun từ bên ngoài đi vào. Cô đeo balô, thoạt nhìn cùng bình thường không có cái gì bất đồng, chẳng qua là trên chân một đôi giày mới đặc biệt đẹp mắt.
Clara đối với mấy cái này hàng hiệu luôn luôn rất có nghiên cứu, mà Hye Sun có đôi giày này, đúng lúc là cô ta đang muốn mua, lại không mua nổi.
Hiện tại, đôi giày này lại bị Go Hye Sun mang ở trên chân!
Đệch!
Loại cảm giác thứ đồ mình thích bị người khác cướp mất này làm cho Clara có một loại rất cảm giác không thoải mái.
Hye Sun nhìn xuống Hyejin mới vừa tỉnh, mỉm cười lên tiếng chào, sau đó đến vị trí của mình, đem balô để xuống, vừa vặn nhận được cuộc gọi đến của Park Jimin.
Park Jimin ở trong điện thoại hỏi: "Tới rồi sao?"
"Đến rồi." Hye Sun nói.
Từ Park gia qua tới nơi này tương đối xa một chút, theo ra ngoài đến bây giờ, hơn hai giờ.
Hye Sun gọi điện thoại thời điểm, ánh mắt của Clara rơi vào tay Hye Sun, điện thoại di động mới. Cùng điện thoại di động của cô ta giống nhau như đúc, đều là Iphone 11 Pro!
Go Hye Sun không phải là cùng Park Jimin kết thúc rồi sao?
Cô từ đâu mà có tiền?
Lấy thu nhập của Hye Sun, không có khả năng mua được giày, còn mua được điện thoại di động!
Chẳng lẽ là Jeon JungKook mua cho?
Nhất thời cảm thấy Hye Sun thật sự rất không biết xấu hổ!
Lại dám gạt JungKook mua đồ cho mình.
Hye Sun mới vừa cúp điện thoại, chỉ nghe thấy Hansol nói: " Sunnie, cậu đổi di động rồi hả?"
Trước Hye Sun dùng là một chiếc điện thoại Viettel đời cũ, cùng Clara so với quả thực là người của hai thế giới, cộng thêm cô bình thường quần áo mặc cũng rất phổ thông, làm cho Hansol cảm thấy, trong nhà Hye Sun không có tiền,nói cách khác là nghèo.
Cô lại vừa còn có thể mua giày lại vừa mua IPhone 11 Pro...
Nhất thời đối với Hye Sun có chút đổi cái nhìn.
Mắt thấy Hansol có thể đi khen ngợi Hye Sun, Clara có một loại đánh mặt cảm giác, chua xót nói: "cậu nếu có thể giống như cô ta đi đào mỏ đàn ông, cậu cũng có thể a!"
Hye Sun nhìn Clara một cái, những lời này cô ta nói tới rất khó nghe, bất quá, Hye Sun cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại cảm thấy buồn cười.
Clara Lee đây là cảm giác mình cướp danh tiếng của cô ta, mất hứng chứ gì?
Phải biết Clara bình thường, đều là ở trước mặt mọi người là người nhu thuận, giả bộ làm người tốt, nhanh như vậy liền lộ ra nguyên hình?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro