chương 83
Mặc dù Hye Sun viết chính là chuyện của mình cùng Park Jimin, nhưng cũng không có nói rõ điều kiện và tình huống của anh, Clara cũng không nhìn ra người đó chính là Park Jimin.
Trọng điểm là,cô ta sẽ không tin Go Hye Sun ở trên facebook lại nổi tiếng như vậy.
Cho nên, cô ta còn rất thích những câu chuyện mà Hye Sun viết, còn thường xuyên tưởng tượng cô ta và Jeon JungKook là nhân vật chính của câu chuyện.
Càng ngày càng thêm mến mộ Go Hye Sun..
Ngược lại đối phương cũng không biết cô ta là ai, coi như cô ta có nói chuyện của mình, người khác cũng sẽ không biết là cô ta, cho nên, cô ta to gan, đem chuyện đêm nay nói một lần.
... Mình thật sự không biết tại sao, người mình ghét kia nghèo hơn mình,cũng chẳng có tài năng gì, lại chẳng xinh đẹp bằng mình, thế mà cô ta lại luôn may mắn hơn mình...
Nhất là, cô ta bỏ ra nhiều như thế, Go Hye Sun ở Park gia địa vị lại hoàn toàn không có bị ảnh hưởng, quả thật là làm cho cô ta khó chịu đến đả kích.
Hye Sun nhìn lấy lời của Clara, giận đến không nhịn được cắn răng, Clara thật là giẫm đạp cô thành nghiện rồi, nói xong lời cuối cùng cũng phải bổ sung mấy câu.
Tức giận một hồi, Hye Sun lại không nhịn cười được, không nghĩ ra sao? Không nghĩ ra là phải rồi.
Cô đột nhiên cảm thấy, lấy cá tính của Clara Lee, khả năng đời này cũng sẽ không nghĩ thông suốt.
Dù sao ở trong mắt của cô ta, Hye Sun chính là một người nghèo, một kẻ nhà quê đáng bị chà đạp ở dưới chân cô ta.
...
Cùng Clara Lee trò chuyện xong đại khái mười phút sau, Hye Sun nhìn thấy thông báo từ zalo pay, là Clara Lee lì xì cho cô 1 triệu.
Cô cảm thấy Clara Lee quả thực là điên rồi!
Nếu như Clara có một ngày biết được cô ta đang lì xì cho người cô ta hận nhất, liệu cô ta có hộc máu mà chết không?
Đang lúc này,có tin nhắn gửi tới, là Park Jimin Em đang ở đâu?
Lúc Park Jimin đi tắm, Hye Sun trở về phòng của mình. cô tắm xong, lên giường nghịch điện thoại, trực tiếp đá bay anh ra khỏi đầu.
Bình thường Park Jimin đều không thích có người ngủ chung, bây giờ lại bắt đầu chủ động tìm cô rồi,Hye Sun cũng ngoài ý liệu.
Cô giơ giơ lên khóe miệng, từ trên giường nhảy xuống, mang dép, bạch bạch chạy về phía phòng cách vách, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Park Jimin dựa vào đầu giường, trong phòng chỉ mở đèn ngủ.
Hye Sun bò lên giường, nhìn lấy anh, "chú ơi."
Đôi mắt của cô cười đến híp lại, dáng vẻ rất vui vẻ, Park Jimin ngoắc ngoắc môi, nghĩ đến muốn ngủ với mình, cô vui vẻ như vậy sao?
Anh cũng biết,nguyên nhân Hye Sun không có chút sợ hãi nào cùng anh ngủ chung là cái gì.
Không phải là cho là anh không lên được sao?
Cũng sắp đến tháng mười rồi, tháng chín là sinh nhật của Go Hye Sun ,cô sắp mười tám tuổi rồi.
Đến lúc đó anh sẽ để cho cô hiểu được, anh rốt cuộc có lên được hay không ?
Chẳng qua là... Nhìn lấy Hye Sun thân thể này, Park Jimin lại tràn đầy hoài nghi, cô rõ ràng ăn nhiều như thế, làm sao lại không có tí thịt nào cả?
Hye Sun nhìn lấy Park Jimin, "chú đang suy nghĩ gì thế?"
Vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, làm cho người ta phát hoảng.
Park Jimin nói: "em ngày mai thức dậy sớm, đi chạy một chút."
"À?" Hye Sun không dám tin tưởng nhìn lấy anh, bình thường cuối tuần, anh đều sẽ để cho cô ngủ thêm một lát. Hiện tại không đầu không đuôi tới một câu như vậy, là có ý gì?
Hye Sun khó xử nói: "Nhưng mà tôi ngày mai có hẹn cùng So Goon rồi."
Park Jimin nói: "Được, vậy em dậy sớm, sau đó chạy một giờ."
"..." Hye Sun không dám tin tưởng nhìn lấy anh, "Tại sao vậy?"
Chạy bộ chẳng phải là độc quyền của Jeon JungKook sao?
Cô làm gì sai à? Tại sao cũng phải tiếp nhận loại trừng phạt này?
Park Jimin dĩ nhiên không có nói với cô tại sao, chẳng qua là hỏi: "Xem ra em càng ngày càng không coi anh ra gì rồi, ngay cả anh nói em cũng không nghe rồi."
"Không phải..." Hye Sun cảm thấy ủy khuất, là anh đưa ra cái yêu cầu này quá không hợp lý nữa cơ mà!
Hết lần này tới lần khác lại không dám nói gì nữa, chỉ dám ở trên giường ngoan ngoãn nằm xuống.
Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, Jimin liền tỉnh rồi. Tỉnh lại nhìn một cái, Hye Sun tư thế ngủ vô cùng xấu, còn gác chân ở trên người anh, quả thực là phách lối tới cực điểm.
Vốn là muốn để cho cô dậy đi chạy bộ, nhưng, thấy hai tay của cô ôm lấy cánh tay của mình, miệng nhỏ quyệt ở chung một chỗ, lông mi thật dài, rất an tĩnh... Bị cô cám dỗ, suy nghĩ đánh thức cô dậy chạy bộ mất hút không tăm hơi.
Hye Sun lại ngủ một giờ sau mới dậy, rửa mặt, sau đó ra ngoài.
Cô hôm nay cùng So Goon có hẹn, ở một quán cà phê làm đi làm thêm. Vốn là thức dậy muộn, cho nên, Hye Sun không ăn bữa ăn sáng đã đi ra ngoài.
Park Jimin lúc tỉnh dậy, trong nhà đã không thấy bóng dáng của cô.
Anh ngồi lên xe lăn từ trong thang máy đi ra, nhìn đến bên trong phòng ăn không có người, hỏi: " Hye Sun đâu rồi?"
"cô ấy đã đi ra ngoài."
Dì Han nói: "Không biết bận cái gì, ăn sáng cũng chưa ăn mà đã đi rồi"
Park Jimin không nhịn được cau mày, anh lúc dậy cô còn chưa có tỉnh, anh nhìn chằm chằm cô ngủ sau đó ngủ quên. Cái này bất quá ngủ quên có nửa giờ, vậy mà cô đã chạy mất!
Hye Sun rất nhanh đã đến chỗ hẹn với So Goon, So Goon còn mua cho cô bữa ăn sáng, "Cho cậu này."
"Cảm ơn." Hye Sun nhận lấy, cảm giác mình ăn chưa no,lại chen chúc cái xe buýt,sắp đói lả ra rồi..
So Goon nhìn lấy cô, bất đắc dĩ lắc đầu, "Cái con hàng ham ăn này."
Quán cà cà phê khá gần trường So Goon, cô ấy thường xuyên làm thêm ở chỗ này, Hye Sun chính là hôm nay tới giúp đỡ.
Dù sao cuối tuần, nơi này sẽ tương đối bận rộn.
Hơn hai giờ chiều, Hye Sun đang cùng So Goon học làm hoa, thuận tiện trò chuyện một chút về việc Clara Lee ở trong phòng ký túc xá.
Nghe được Clara đoạn tuyệt với Hansol, So Goon cũng cảm thấy hả giận, "cậu nên làm như vậy với cô ta lâu rồi."
Mấy người thiếu niên đi vào, tìm một cái vị trí gần cửa sổ, có người qua tới gọi thức ăn: "chị Goonie"
Hye Sun nghe được âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu lên, "Doosung !"
"Ồ,chị cũng ở đây à!" Doosung nhìn thấy Hye Sun, có chút ngoài ý muốn.
Hye Sun nội tâm tràn đầy thắc mắc: "em tại sao lại ở chỗ này?"
"em cùng bạn em qua bên này chơi game."
cậu ta cùng So Goon học cùng một trường, ở trường học cũng có quen biết.
Biết So Goon ở chỗ này, cho nên, liền hẹn đồng đội qua đây.
So Goon vừa nhìn thấy Doosung, liền cười đi tới, đem Hye Sun phá kéo sang một bên, nói với Doosung: "Muốn uống gì không? giảm giá 20% cho các cậu."
Hye Sun "..."
Cô cảm giác thế nào cũng thấy hai người kia là lạ?
So Goon chắc mới là chị ruột của Doosung á?
Hye Sun lẩm bẩm, đột nhiên một người đã đứng ở trước mặt cô, chính là Taehyung, tay anh ta đặt ở trên người Doosung, nhìn thấy Hye Sun ở chỗ này làm thêm, rất là kinh ngạc: "cậu làm sao lại ở chỗ này?"
Mợ của Jeon JungKook ở chỗ này làm thêm, cậu ta nhìn lầm rồi đi!
Ánh mắt của Hye Sun rơi vào trên cánh tay Taehyung đặt ở trên vai Doosung, Doosung lại cùng Taehyung quen biết từ trước?
cô thuận theo chỗ ngồi của mấy người họ nhìn sang, thậm chí còn thấy cả JungKook.
Trong quán cà phê lúc này, nhìn hắn là đẹp trai nhất, cũng bắt mắt nhất. Chỉ bất quá tối hôm qua sau khi trở về, bị cha hắn giáo huấn có chút thảm, cho nên sắc mặt rất thối.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro