Chương 650 + 651

Edit by Thanh tỷ

Chương 650: Công tử kết hôn, Đế thiếu tập kích (7)

Bỗng nhiên có người xông vào, trong thanh âm hiện rõ ý lạnh: "Tần Nhất đâu?"

Thanh âm Vân Hoán không lớn nhưng mang theo khí thế mãnh liệt, toàn bộ người trong đại sảnh đều chú ý tới người đàn ông vừa mới xông vào.

Cao Phong Quý đang nâng nâng lập tức cảm ứng được, ông ta véo mạnh lên bắp đùi mình.

Ahhh, đau quá!

Thế nhưng đau nhức đã nói lên ông ta không phải đang nằm mơ.

Trong mắt Cao Phong Quý đột nhiên tất cả đều là cuồng hỉ*, run run rẩy rẩy tiến lên đón: "Đế, Đế thiếu, ngài sao lại tới?"

*cuồng hỉ: vui mừng khôn khiết

Cao Phong Quý kích động mà trở nên cà lăm, câu chữ lộn xộn, ông ta hoàn toàn không nghĩ tới, vậy mà Vân Hoán lại đến đây.

Cao Phong Quý từng gặp Vân Hoán, đương nhiên chỉ là xa xa nhìn thoáng qua, không phải không muốn đến gần, chỉ là không có cơ hội.

Vân Hoán là ai, chính là Đế thiếu!

Là người có biết bao nhiêu người muốn nịnh bợ đều không có chỗ mà nịnh bợ ấy!

Nhưng bây giờ anh lại xuất hiện ở thành phố B của bọn hắn, đây, đây là vinh dự bậc nào cơ chứ.

"Cái gì, đó là Đế thiếu?"

"Trời ạ, Đế thiếu thế mà tới."

Đám người trong nháy mắt bùng nổ.

Đây chính là Đế thiếu đó, Đế thiếu Vân Hoán thần bí khó lường trong truyền thuyết, bọn hắn hôm nay vậy mà nhìn thấy người thật!!!

"Tần Nhất đâu?" Khuôn mặt tuấn tú của Vân Hoán thật lạnh, giống như bão tuyết sắp tới, Cao Phong Quý bị nhìn đến mức trong lòng phát lạnh.

Song lập tức lại có chút nghi hoặc, con rể nhà mình quen biết Đế thiếu lúc nào, hơn nữa nhìn sắc mặt này của Đế thiếu, sẽ không phải là Tần Nhất đắc tội Đế thiếu chứ?

Nếu thật như vậy thì làm sao mới tốt đây?

Nghe đồn Đế thiếu rất ghi thù, hơn nữa lãnh khốc vô tình, một khi chọc anh, không ai có thể tiếp nhận lửa giận của anh.

"Ở, ở trên tầng." Trong đầu Cao Phong Quý nhanh chóng có sự tính toán thiệt hơn, nếu như Tần Nhất thật sự chọc tới Vân Hoán, dù có ưu tú bao nhiêu, ông ta cũng không thể tiếp nhận cậu con rể này nữa.

Vân Hoán không để ý tới người ở chỗ này, cắn răng xông lên tầng.

Tiểu hỗn đản, lại dám ở sau lưng anh tìm "tiểu tam", thậm chí còn muốn kết hôn, xem anh trừng trị cô thế nào.

Nhìn Vân Hoán giận đùng đùng chạy như bay lên tầng, Cao Phong Quý càng khẳng định suy nghĩ trong đầu mình, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy xuống.

Nguy rồi nguy rồi, phải làm sao bây giờ, chỉ hy vọng ông ta giao Tần Nhất ra, Đế thiếu có thể mở một con đường sống cho Cao gia ông ta.

Cao Phong Quý thất tha thất thểu đi theo đằng sau Vân Hoán, bà Cao cũng vội vàng đi theo, lưu lại khách nhân hai mặt nhìn nhau, nhưng suy nghĩ trong lòng không khác Cao Phong Quý là mấy.

Con rể Cao gia sợ là gặp xui xẻo rồi, lại dám chọc Đế thiếu, ngại mình sống lâu quá hả.

Quân Mặc Ly một mực đi theo phía sau Vân Hoán lúc này ngược lại không đi lên theo, đôi mắt mị hoặc lóe lóe, Ca Nhi không ở nơi này, nhưng cũng cách nơi này không xa.

Một cái chớp mắt, Quân Mặc Ly biến mất ngay tại chỗ.

Trên tầng, Tần Nhất đang làm gì, cô đang thưởng thức một màn jav sống động.

Tần Nhất không thể ngờ, Cao Nghi Tĩnh bề ngoài nhìn dịu dàng, bên trong thực chất lại vô cùng phóng đãng.

Trong phòng, đàn ông và phụ nữ đang không ngừng quấn quýt dây dưa, âm thanh rên rỉ không dứt, cơ thể không mảnh vải trắng bóng thật sự là cay con mắt.

Cô còn nghĩ Cao Nghi Tĩnh sẽ giở trò quỷ gì đó, không ngờ tới vậy mà cô ta lại đánh cái chủ ý này với cô.

Nghe Cao Nghi Tĩnh không ngừng hỏi người đàn ông kia là cô ta đẹp hay Cao Nghiên đẹp, cô hoặc nhiều hoặc ít đã hiểu nguyên nhân Cao Nghi Tĩnh làm vậy.

Chỉ vì Cao Nghiên trong lúc vô tình chọc trúng vết thương lòng của Cao Nghi Tĩnh mà Cao Nghi Tĩnh liền muốn dùng cái biện pháp này để trả thù Cao Nghiên, chậc chậc, đủ độc.

Nhưng Tần Nhất hơi nghi hoặc, không phải Cao Nghi Tĩnh thích Vân Hoán à? Nếu là cô, cho dù trả thù Cao Nghiên cũng sẽ không liên lụy mình vào, bởi vì một khi như vậy, cô liền hoàn toàn vô duyên với Vân Hoán.

Loại chuyện này, tùy tiện tìm một người phụ nữ khác không phải là được rồi sao.


Edit by Thanh tỷ

Chương 651: Tương ngộ (1)

Thứ lỗi Tần Nhất không biết Cao Nghi Tĩnh có trái tim xao động, làm một thục nữ hai mươi sáu tuổi, cô ta coi như giả bộ nai tơ thế nào thì tuổi tác cũng ở nơi đó.

Đối với chuyện sinh hoạt tình dục sao không khát vọng cho được, phụ nữ ba mươi mãnh như hổ, cô ta đã bước một chân vào ngưỡng cửa tuổi ba mươi rồi.

Lần này Cao Nghi Tĩnh gặp được Tần Nhất, dung mạo hoàn toàn không thua Vân Hoán, nếu đổi thành một người khác, chưa chắc Cao Nghi Tĩnh sẽ tự thân ra trận.

Bên này, Công tử của chúng ta đang vụng trộm nghe người ta hành sự trong phòng. Bên kia, Vân Hoán mặt lạnh xông vào trong "phòng cưới" của Tần Nhất và Cao Nghiên.

"A, anh là ai?" Cao Nghiên mặt mũi tràn đầy ngượng ngùng cầm vật nhỏ trong tay, đây là đồ trước đó mẹ đưa cho cô ta, nói là có thể gia tăng tình thú giữa vợ chồng.

Thế nhưng Cao Nghiên không nghĩ tới đột nhiên có người đàn ông lạ xông vào, ngẩng đầu nhìn, ánh mắt đầu tiên của Cao Nghiên là kinh diễm, thứ hai lại là sợ hãi.

Người đàn ông này, người đàn ông này dáng dấp rất tốt, mỗi người một vẻ, không phân cao thấp với Tần Nhất. Thế nhưng toàn thân lại tản ra cảm giác xâm ngược nồng đậm, khiến người ta không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đào hoa ấy.

"Tần Nhất đâu?" Cho dù ở trước mặt người xa lạ, Vân Hoán cũng không duy trì nổi bề ngoài băng lãnh.

Cao Nghiên nghe được rất rõ ràng tiếng nghiến răng nghiến lợi nhả ra từng chữ một của đối phương.

Cô ta dám khẳng định, nếu Tần Nhất ở chỗ này, người đàn ông nọ sẽ trực tiếp ăn sống Tần Nhất.

Cao Nghiên đoán không sai, nếu như Tần Nhất ở trong phòng, Vân Hoán thật sự sẽ đem vật nhỏ không nghe lời này ăn vào trong bụng, ăn theo nghĩa bóng ấy.

Nghĩ như vậy, Cao Nghiên càng không muốn nói cho đối phương biết Tần Nhất đang ở đâu.

Cũng may lúc này, Cao Phong Quý vội vã đuổi tới kịp, ngó qua trong phòng, không nhìn thấy bóng dáng Tần Nhất liền vội hỏi Cao Nghiên.

"Nghiên Nghiên, Tần Nhất đâu, không phải nói lên tìm con à?"

Trong giọng nói của Cao Phong Quý lộ rõ sự vội vàng nôn nóng, rốt cuộc chuyện gì đây, buổi lễ đang tốt đẹp, không biết sao Tần Nhất lại trêu chọc tới vị Diêm Vương này cơ chứ.

Đúng vậy, sau xưng Vân Hoán bọn hắn đều gọi anh là Diêm Vương sống, người đàn ông dưỡng hoa Bỉ Ngạn, mất hứng một cái liền lấy máu tươi tưới cho loài hoa anh yêu thích.

Cao Nghiên sững sờ: "Cha, Tần Nhất không đến."

Cô ta ở trong phòng ngây người, đến cái bóng của Tần Nhất cũng không nhìn thấy luôn.

"Cái gì?" Lúc này đến phiên Cao Phong Quý kinh ngạc, không phải Tần Nhất nói lên tìm Nghiên Nghiên sao, tại sao không tới?

Vân Hoán híp lại đôi mắt đào hoa nhìn phòng cưới, trong mắt tràn đầy ghét bỏ, đây là thứ gì vậy hả, đỏ chót, hồng viền ren, Thất Thất làm sao lại thích mấy thứ này.

Vân Hoán hiện tại nhìn cái gì cũng cảm thấy không vừa mắt, nói trắng ra chính là anh đang ghen. Mặc dù rất tin tưởng Tần Nhất, thế nhưng anh vẫn có chút tức giận.

"Cha, cha tìm Tần Nhất làm gì?" Cao Nghiên vừa hỏi vừa cảnh giác nhìn Vân Hoán.

Cao Phong Quý nghe thấy con gái hỏi, men rượu lên não, bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ: "Tìm nó làm gì, thằng đó đắc tội với người ta, còn là Đế thiếu, mày nói tao tìm nó làm gì?"

"Cái gì?" Cao Nghiên bước lùi về sau, sau đó nhìn người đàn ông áo đen trầm tĩnh nhàn nhã đứng giữa phòng.

Cái, cái người này chính là Đế thiếu Vân Hoán?

Cao Nghiên bỗng nhiên có dự cảm không tốt, nếu như Tần Nhất thật sự chọc tới người này, cha cô ta chắc chắn sẽ không bảo vệ Tần Nhất, ngược lại sẽ nhanh chóng đẩy Tần Nhất ra.

Phải làm sao bây giờ?

Cao Nghiên đang vô cùng lo lắng, Tần Nhất bên kia nghe xong người ta hành sự thì quay đầu tìm Cao Nghiên, cửa vừa mở, cô liền nhìn thấy người đáng lẽ không có khả năng xuất hiện ở đây.

Người kia có vẻ ngoài vô cùng tốt, chỉ là bây giờ trên mặt tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm cô, trong mắt lóe lên tia sáng không tên, Tần Nhất nhìn mà tê cả da đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro