[Scrumptious]

Pairing : Screwllum x Veritas Ratio

Tóm tắt: Họ thèm nhưng mãi chưa nhét nhau vào mồm được vì mấy sự bấn loạn linh tinh ¯\_(ツ)_/¯

Warning từ người đội mồ sống dậy rồi nằm xuống tiếp: OOC, R-18, Ratio cuntboy, hardcode, dirty talk (nhưng thanh lịch (?), ừ yeh, tôi không lừa, chắc thế😔).

No beta vì R đã hẹo trong địa ngục beta của [Greed], không ai cứu được.

===============================

- Giáo sư đâu rồi?

Trợ lý trẻ tuổi nhìn quanh văn phòng, không tìm được người cần tìm liền kéo tay một đồng nghiệp tới hỏi. Người kia thoáng liếc qua anh ta rồi hất mặt qua lịch được đánh dấu trong văn phòng.

- À...

Trợ lý liền tươi tỉnh hẳn lại, hôm nay với ngày mai được tan làm sớm, không vui sao được. Cứ một tháng một lần, vị thiên tài của hành tinh Screwllum sẽ ghé qua văn phòng của giáo sư cùng trao đổi học thuật, thói quen này cũng kéo được gần một năm rồi.

Đây cũng là những ngày duy nhất trong tháng họ có thể tan làm đúng giờ vì giáo sư bận tiếp ngài Screwllum. Anh ta không muốn bị làm phiền trong thời gian thảo luận cùng vị thiên tài khá thân thiện này, cũng khá dễ hiểu.

- Hình như họ lại đang hợp tác làm dự án lớn gì đúng không?

- Chắc mới ở phần lý thuyết, nếu vào quá trình thực nghiệm thì giáo sư sẽ gửi đơn nghỉ phép trước một tháng.

- Những bộ não siêu việt hợp tác với nhau luôn mang lại thành quả đáng kinh ngạc. Tôi rất mong chờ dự án tiếp theo của họ, càng mong chờ những ngày tháng bớt phải tăng ca...

- Đừng để giáo sư nghe được, ăn phấn vào đầu đấy...

- Có mình tôi tò mò liệu họ có quan hệ sâu sắc gì hơn không à?

Sau câu hỏi này, tất cả mọi người đều nhìn qua người vừa cất tiếng, nhìn người đó hệt như một sinh vật lạ.

- Không thể nào đâu! Tôi đi theo giáo sư lâu vậy còn chưa thấy anh ấy có mảnh tình nào vắt vai đây.

- Phải phải, tôi nghĩ anh ấy không có hứng thú với tình dục đâu, dù ảnh trông khá là...e hèm...

- Với ngài Screwllum là S-robot mà, chưa từng nghe qua ngài ấy có tin đồn ái tình gì. Họ thuần khiết, chắc chắn!

- Đính chính chút, S-robot vẫn có thể kết hôn với người bình thường nhé. Không có vấn đề sinh lý như mọi người lầm tưởng đâu, chỉ không sinh sản được thôi.

- Sao anh rành thế?

-...khụ... Một người bạn của tôi đã kết hôn với một cô nàng S-robot, ảnh tâm sự vậy...

Thế là từ vấn đề liệu ngài thiên tài số hiệu 76 và Giáo sư Veritas Ratio có quan hệ như nào, mọi người bắt đầu thảo luận xem dạng sống vô cơ như S-robot có khả năng sinh lý như người bình thường hay không một cách rất nhiệt tình.

Ratio mà thấy cảnh này chắc chắn sẽ cho mỗi đứa một phấn vào đầu cho coi.

.

.

.

Đáng tiếc, ảnh không biết được, cũng không muốn biết khi hiện tại không khí trong phòng thí nghiệm đang rất căng thẳng, theo nhiều nghĩa.

Screwllum bất lực nắm lấy cổ tay của cái người đang cực kỳ hư hỏng áp sát trên người mình, giải cứu cái thắt lưng sắp bị sinh vật hữu cơ trước mặt cưỡng ép tuột xuống.

[Em yêu, không mà. Đừng thế.]

- Anh vẫn từ chối sao?

Ratio thở dốc, đẩy vị thiên tài luôn thanh lịch gọn gàng trên bàn thí nghiệm đã được dọn dẹp sạch sẽ. Screwllum vốn không dễ bị đẩy ngã như vậy, nhưng khi bàn tay thon dài xinh đẹp kia áp lên ngực mình rồi dùng lực, ông vẫn loạng choạng đôi chút theo đúng ý anh.

[Cục cưng... Để anh chăm sóc em, đừng manh động như vậy được không?]

Ông kêu khổ không thôi, kể từ mấy tháng trước Screwllum luôn phải giữ chặt dây quần mình lúc gặp Ratio. Bạn trai xinh đẹp của ông hệt như tới kỳ động dục, mỗi lần đều như muốn ăn tươi nuốt sống Screwllum vậy. Screwllum bảo vệ cái quần này khổ lắm chứ đùa.

Ông biết nam giới trưởng thành có nhu cầu tình dục như nào, Ratio của ông có hơi đặc biệt hơn đôi chút. Screwllum đương nhiên không ngại thỏa mãn bạn trai yêu dấu, với một điều kiện.

Kết hôn cái đã [Ọ A Ọ]!!! Không thì cũng phải công khai chứ [> A <]!!!

Phải, Screwllum cần kết hôn, cần danh phận. Ông không thể để cục cưng mình yêu không dứt nổi ăn xong phủi đít bỏ chạy được, họ hẹn hò cũng hơn nửa năm rồi mà người này còn không công khai ông ra ngoài đây này! Anh bảo không cần thiết. Ratio không thích việc yêu đương của họ bị cánh báo chí soi mói.

Nhưng Screwllum thấy cần. Rất cần, cực kỳ cần.

Lỡ anh nhai ông ta tới xương không còn xong chơi chán bỏ chạy, ông lấy cái gì ăn vạ đây??? Ai làm chứng? Có ai biết đâu mà làm chứng???

Screwllum vẫn không quên cách anh lạnh lùng lý tính tỏ tình với mình như nào đâu. Còn cứng nhắc hơn cả robot hàng thật như ông nữa.

Dù Screwllum hạnh phúc tới mức suýt cháy đầu khi anh chủ động với mình, nhưng ông vẫn cực kỳ bất an. Mỗi lần nói muốn công khai, Ratio đều gạt đi một cách lạnh lùng làm Screwllum cảm thấy không ổn.

Ratio mím môi nhìn chằm chằm anh bạn trai một tháng chỉ gặp được một hai ngày, cực kỳ khó chịu khi mãi đối phương không muốn lên giường cùng mình. Anh bắt đầu hoài nghi đống sách vở liên quan đến tình dục giữa S-robot và con người mình từng đọc toàn là hư cấu.

Hoặc tệ hơn, người yêu anh không có hứng thú với việc này, chỉ coi "tình yêu" như đề tài cần nghiên cứu đúng như khi trước anh từng đề nghị.

Ratio im lặng mắt đối mắt với Screwllum một lúc, rồi xoay người cài lại cúc áo sơ mi mở bung của mình. Anh như giận dỗi, không muốn nhìn Screwllum thêm nữa.

Screwllum bối rối, biết mình lại chọc giận bạn trai rồi. Ông vội đứng dậy khỏi bàn, từ sau ôm ghì anh thật chặt.

[Cục cưng, không phải anh không hứng thú... Khẳng định: Anh muốn chúng ta làm nó trong một thời điểm thích hợp hơn.]

Ratio không đáp, cũng không giãy giụa khỏi cái ôm rắn chắc này. Anh không mỉa mai nặng lời, dù sao đây cũng là việc hai bên cùng tình nguyện, anh không muốn đòi hỏi dồn ép Screwllum quá đà.

- Em ổn. Không sao.

Sự hấp dẫn tình dục chỉ là sau này mới có. Anh yêu Screwllum vì sự bao dung và thấu hiểu của người này dành cho mình, và đương nhiên, cả bộ não tuyệt vời cùng tính cách của ông nữa.

- Anh còn nhiều điểm tuyệt vời để em yêu. Nếu anh thật sự khó xử thì cứ nói ra, em sẽ nghĩ cách khác khắc phục vấn đề.

Ratio dịu giọng, sự giận dỗi thoáng qua chỉ làm anh hơi buồn bực. Anh xoay người ôm lấy vòng eo cứng cáp nọ, dụi mặt vào ngực Screwllum. Được ôm như này cũng đủ làm anh hạnh phúc rồi.

Dù không đủ cho lắm.

Nhưng anh không muốn mình quá tham lam trong mắt Screwllum.

Dĩ nhiên Screwllum nhận ra sự mất mát của người yêu, ông nghiêng đầu, sau đó nhấc bổng Ratio lên làm anh hơi hoảng phải bấu chặt vai mình.

Ông mang anh đến bên chiếc ghế mềm, mạnh bạo đẩy Ratio xuống ghế rồi banh hai chân anh ra trong tiếng thở đang dần nặng nề của anh khi bị bản thân đè ép.

[Giải trình: Anh đã nói sẽ chăm sóc em mà. Chỉ là bước cuối...vẫn để vào một lúc thích hợp hơn đi.]

- Anh không cần làm vậy nếu mình không muốn...

Ratio cảm thấy mạch máu toàn thân căng cứng hẳn, anh đương nhiên biết theo sẽ là gì. Tuy không đáp ứng bước cuối cùng, nhưng Screwllum luôn khiến anh mê mẩn bằng những ngón tay của mình.

Nhưng giờ anh cũng không dám chắc ông làm điều đó là tự nguyện hay không nữa.

Tuy nói vậy nhưng cơ thể lại dần háo hức mong chờ khi Screwllum bắt lấy hai bắp đùi anh gác lên thành ghế mềm.

[Anh muốn, cục cưng. Khẳng định: Anh không nói dối.]

Screwllum thầm thì, kề sát bên tai người yêu, thỏa mãn khi anh nhũn người trước giọng nói của mình. Ratio thở gấp nhanh hơn khi cơ thể máy móc của ông kề sát trên mình, nơi giữa hai chân dần dần ẩm ướt, tạo thành một vết nước nhỏ nơi đũng quần.

[Anh rất vinh hạnh khi có thể làm em sung sướng, Veritas của anh.]

- Nhưng anh vẫn không hứng thú... Em chưa thấy anh...cương cứng bao giờ...

Ratio nhỏ giọng, rồi rùng mình liên tục khi cái lưỡi dài lộ ra từ khoang miệng người yêu liếm dọc một đường từ cổ lên tai anh, cuộn lấy vành tai tròn trịa, làm nó ướt bằng hơi ẩm từ khoang miệng silicon của mình. Anh run lên, núm vú cứng lên khi bị những ngón tay cứng cáp kia vân vê đằng sau lớp áo sơ mi vừa được cài lại.

[Phủ định: Em hiểu lầm anh nghiêm trọng, Veritas. Anh có thể kiềm chế không có nghĩa là anh không bị kích thích. Anh không muốn dọa em sợ.]

[Hơn nữa, cưng à, em toàn dụ dỗ anh tại mấy nơi cực kỳ bất tiện.]

Tha Screwllum đi, hết bị kích thích trong phòng thí nghiệm, nhà vệ sinh rồi trong văn phòng, toàn mấy nơi không có tính riêng tư gì. Nhìn ông giống người thích tìm kích thích khi kho báu mình canh giữ có nguy cơ bị nhìn lén lắm à?

Ông biết thời gian họ hữu hạn vì việc nghiên cứu và công việc riêng, nhưng Ratio thậm chí còn chẳng mời ông về nhà riêng đây này. Screwllum thì vẫn có chướng ngại về việc công khai, không thể mở miệng bảo anh tới khách sạn của mình được.

Nhưng mà cục cưng của ông có vẻ buồn, nó làm Screwllum mủi lòng, bắt đầu cân nhắc việc nói chuyện nghiêm túc với anh thêm lần nữa về vụ công khai.

Nếu không được nữa thì ông thỏa hiệp vậy.

Đổi chiến thuật, làm cục cưng ngất ngây trước kỹ thuật của mình, ảnh có muốn kéo quần bỏ chạy thì vẫn phải suy nghĩ lại xem ai có kỹ thuật tốt hơn mình hay không. Screwllum có một ưu điểm lớn khi là sinh vật vô cơ, dù ông không có kinh nghiệm thực chiến nhưng vẫn có thể tự cài và học chương trình riêng, đảm bảo chiều người yêu đến nghiện.

Người yêu quá ưu tú và xinh đẹp khiến ông áp lực lắm lắm. Ông sợ anh bỏ mình nếu cứ khư khư cố chấp mất.

- Sao phải kiềm chế? Em sẽ luôn cho anh mà? Chỉ cần anh nói thôi.

Ratio không hiểu, anh nghiêng đầu, áp má mình lên gò má lạnh lẽo của robot, dụi nhẹ và thầm thì như rất tủi thân.

Ông ta không biết anh muốn người này đến cỡ nào.

Screwllum thoáng im lặng, quạt máy chợt kêu ro ro.

Ratio bình thường hiếm khi nói lời ngọt ngào, nhưng mỗi lần nói ra đều làm linh kiện của ông lạch cà lạch cạch, mất kiểm soát.

[...Thương lượng: Chúng ta sẽ nói về chuyện này rõ ràng hơn khi có thời gian nhé?]

Nắm lấy cằm người yêu, không cho anh từ chối mình, ông thọc sâu cái lưỡi của mình vào trong khoang miệng ấm nóng của loài người, quấn lấy gốc lưỡi của Ratio và mút lấy.

Người Ratio càng mềm nhũn, quấn lấy cổ người yêu, đắm chìm trong nụ hôn điêu luyện từ cái lưỡi kỳ lạ chỉ mình anh được thấy, rồi run lẩy bẩy khi tay Screwllum liên tục khều lấy phần nhạy cảm của mình cách một lớp quần.

Screwllum cởi dây nịt người yêu, từ tốn kéo quần anh xuống, thỏa mãn khi anh phối hợp nhấc eo trong khi vẫn ôm chặt lấy mình hôn lưỡi. Ông dừng lại, lần nữa banh cặp đùi săn chắc và trắng nõn của người yêu sang hai bên thành ghế, rồi không cách nào rời mắt khỏi bộ phận nữ tính xinh đẹp của Ratio.

Có nhìn bao lần vẫn cảm thấy thật kỳ diệu.

Một cái âm đạo trên một cơ thể nam tính hoàn mỹ, nhưng một chút cũng không có cảm giác không hài hòa. Đôi mắt xanh của Screwllum không ngừng lập lòe, nhìn chằm chằm cách cái hông Ratio thoáng vặn vẹo vì ngại ngùng, khiến nước dâm nhớp nháp từ cái lồn mọng nước được tẩy lông sạch sẽ chảy ra, nhiễu lên ghế mềm.

[Ca ngợi: Em thật sự là một tạo vật xinh đẹp, Veritas. ]

Ratio từng thú nhận mình cảm thấy tự ti vì cơ thể này. Screwllum thì không hiểu, nhìn nó đẹp thế này cơ mà?

Nó còn khiến ông mơ màng ảo tưởng đến vài thứ không nên có, như việc khiến cục cưng mang thai con của hai người, dù nghe bất khả thi kinh khủng.

- ...Anh có thể thôi nói mấy lời sến súa như vậy được không?

Lần nào cũng nói mấy lời này khiến Ratio thật sự không chịu nổi, tim đập tới mức nghe rõ ràng bên tai.

Nước dâm càng chảy nhiều trong cơn hưng phấn, cảm giác mát lạnh khi phần nữ tính nóng bỏng tiếp xúc với không khí khiến anh rùng mình.

Còn rùng mình hơn khi bàn tay lạnh lẽo của sắt thép đang từ tốn chạm vào đó như trêu đùa.

[Được. Em từng nói thích nghe anh mạnh bạo hơn đúng chứ? Vậy nay chơi khác chút nhé? Anh sẽ chiều mọi điều em muốn.]

Screwllum kề sát, cái lưỡi dài liếm dọc một đường trên cái bụng, trêu chọc lỗ rốn nhỏ nhắn của anh, rồi liếm vòng quanh những núm ti chưa được giải phóng khỏi áo. Ratio phát ra tiếng rên hơi khàn vì kích thích, hai mép huyệt nhạy cảm bị banh rộng, lộ ra hột le sưng cứng háo hức mong chờ được trêu nghịch.

Anh ướt tới mức chỉ nhẹ chạm cũng dính đầy tay Screwllum, đôi mắt xanh thoáng trầm khi nhìn thấy tay mình dính đầy nước dâm của người yêu khi chỉ mới lướt qua thật nhẹ. Ratio ưỡn eo, nâng cao bướm mình lên xuống, cạ sát lên bàn tay lạnh lẽo đó để tăng thêm khoái cảm.

- Screwllum... Em ngứa... Nó ngứa...

Ratio chợt nắm lấy cánh tay đang banh hai mép huyệt của mình rồi chuyển sang duỗi thẳng bàn tay một cách cố tình.

Anh nâng eo, lấy thành ghế đang gác lên làm điểm tựa, liên tục ưỡn eo lên xuống cọ xát bướm mình trên tay ông, rít lên khi hột le sưng cứng cọ qua cọ lại trên bàn tay lạnh lẽo.

[Hoài nghi: Em quen tôi là vì biết anh không thể làm em mang thai chăng? Giáo sư Veritas Ratio đáng kính thật ra là con quỷ dâm nghiện tình dục nhưng sợ mang thai, nên mới tìm tới một S-robot như tôi để thỏa mãn những ảo tưởng tình dục của em?]

- Hah...

Ratio cười lên khi Screwllum thì thầm bên tai mình những lời hư hỏng nhưng không quá mức. Anh rùng mình trong những lời phỉ báng vừa phải của ông, nó càng kích thích anh trong hành động, cơ thể càng nóng bừng hơn trước.

- Nhưng ngài đây đâu muốn chiều em đâu? Thấy em ngứa ngáy thèm thuồng tới vậy vẫn lạnh nhạt như thường đó thôi?

Eo chợt bị đè xuống, không được di động cọ lồn lên tay ông nữa. Ratio hơi ngớ ra thì đột nhiên liên tục bị tát vào lồn.

Anh giật mình, ngửa đầu giật bắn khi hột le bị tát thẳng. Nước dâm nhớp dính kéo dài giữa nơi tiếp xúc của cả hai, Ratio la lên khi Screwllum liên tục tát bốp từng tiếng thật to vào lồn mình, nhưng ông dùng lực rất vừa phải, không hề làm anh đau đớn. Sự tê dại hơi nhói lan khắp cơ thể, bụng dưới càng thêm râm ran khó nhịn.

Anh vặn vẹo, mặt đỏ hồng thở dốc, rên rỉ như van xin. Nhất thời trong phòng thí nghiệm lạnh lẽo chỉ phát lên những thanh âm cực kỳ dâm dục.

[Em cứ khiêu khích tôi như vậy, thật sự nghĩ tôi ăn chay à?]

Giọng Screwllum luôn rất nhẹ nhàng trầm trầm, âm giọng dịu dàng thân quen chợt hạ xuống. Mắt Ratio mở to, chợt rùng mình run rẩy, càng thêm phấn khích.

[Đứng lên, ra bám vào bàn và banh rộng chân ra. Em chỉ xứng đáng được móc lồn tới tiểu ra thôi. Tôi sẽ không dùng dương vật của mình làm em lên đỉnh đâu, em không xứng với nó.]

- Không mà... Không... Screwllum, đừng vậy.

Anh níu lấy áo ông, đôi mắt đỏ hồng như van xin, nhưng đổi lại là một cái bóp cằm thô bạo.

[Đừng bắt tôi lặp lại, hoặc ngay cả tay cũng không có đâu.]

Ratio cắn môi, rồi vẫn làm theo.

Anh đứng dậy, nước dâm từ hai mép thịt đỏ hồng chảy dọc trên đùi, để lại những vệt nước lấp lánh.

Anh tới bên bàn, rồi cúi xuống, nâng cao cặp mông cực căng và tròn của mình trước mặt Screwllum. Má mông lắc nhẹ vì cố ý, chân dạng ra phơi bày cái lồn hồng đẫm nước vừa bị ông tát tới đỏ.

Screwllum nhìn nó chằm chằm, tay giấu sau lưng hết nắm rồi thả.

Sau đó ông tiến qua, không nói một lời tát mạnh lên cặp mông tròn này, tay còn lại đè lấy gáy anh trên bàn bằng một lực vừa phải.

- Screwllum! Ah...

Cái tát mạnh làm anh giật thót, càng bị kích thích hơn khi bị đè gáy trong một tư thế cực kỳ khuất nhục. Screwllum ngày thường luôn dịu dàng hòa nhã, lúc này như hoàn toàn đổi khác, nó càng kích thích Ratio hơn bất cứ thứ gì.

Nhưng cũng không phải thay đổi 180°, ông ấy vẫn cẩn thận lắm, luôn chú ý không làm anh quá đau. Tim Ratio đập rộn ràng, có chút hưng phấn quá đà, càng hẩy mông lên như chờ đợi cái tát kế tiếp.

[...Thành thạo quá nhỉ? Cong eo như này với bao nhiêu thằng rồi?]

Không kiềm được ấn mạnh cái gáy đó sâu hơn, Screwllum bóp mạnh lấy cái mông căng tròn, bàn tay nhớp nháp không cách nào bắt trọn cặp mông lớn như này được.

Những mã mạch bắt đầu lách tách, rối loạn vì những tưởng tượng không tưởng. Ratio đã từng chia sẻ vì cơ thể đặc biệt này nên anh tính sống độc thân cả đời, nhưng Screwllum vẫn không nhịn nổi khi thấy bạn trai mình quá thuần thục trong việc này.

Ông thấy ghen, à phải, là ghen đấy. Screwllum phát ghen vì tưởng tượng của mình, một sự vô lý tới ông còn phải tự phỉ nhổ chính mình.

- Em không có...

Ratio cố nghiêng đầu khi bị đè gáy nặng thêm, đôi mắt đỏ hồng yếu mềm nhìn Screwllum đằng sau, âm giọng hơi nghẹn, thủ thỉ tội nghiệp.

- Em không có... Em chỉ có anh thôi...

Ratio không nói dối. Chỉ có Screwllum mới được chạm vào anh như hiện tại thôi.

Còn vì sao anh lại giỏi khiêu khích như vậy, là vì Ratio không coi ham muốn nhục dục là điều gì đáng xấu hổ. Screwllum luôn chân thành của anh, anh cũng không muốn che giấu chính mình trước ông ấy. Nên anh mới luôn vồ lấy Screwllum mỗi khi có cơ hội.

- Thật sự chỉ có anh thôi... Dù em không còn trinh vì hồi trước có chơi đồ chơi quá đà... Anh không chê em chứ?

Giọng anh nhỏ nhẹ hẳn, tay vô thức chạm lên cái tay đang đè gáy mình vuốt nhẹ. Anh không muốn bị người yêu hiểu lầm.

[...]

Cơn ghen vừa bùng lên lại xẹp hẳn lại.

Screwllum cúi người, áp lên người Ratio từ phía sau, liên tục cọ phần là môi mình lên gáy cổ người thương. Âm giọng trở về vẻ dịu dàng ngày thường.

[Không đời nào em yêu. Không đời nào anh chê em vì những chuyện như thế cả.]

Screwllum vuốt nhẹ sống lưng người yêu mình, tay luồn xuống giữa hai chân anh, kéo hột le đã sưng cứng miết nhẹ, khiêu khích vùng ngoài của anh bằng lực vừa phải.

Chân Ratio giật mạnh, hơi cong lên, bấu víu vào bàn thở hổn hển.

[Khẳng định: Anh không quan tâm mấy chuyện này... Phủ định: À thì thật ra hơi ghen... Nhưng tuyệt đối sẽ không chê em vì thế.]

Ratio luôn biết Screwllum luôn có thói quen thì thầm những lời ngọt ngào hơi sến súa trong khi cái tay lại luôn rất mạnh bạo. Anh cong người muốn nhổm dậy khi ông tăng tốc miết nhanh khe bướm của mình, đè tay lên lỗ tiểu một cách thô bạo.

Khoái cảm dần dâng cao, Ratio cảm nhận lỗ tiểu của bản thân đang nín nhịn cảm giác lên đỉnh khi cái tay điêu luyện kia khiêu khích bản thân liên tục.

[Vì mặc kệ trước đó em thuộc về ai, từ khoảnh khắc chúng ta nhận định nhau, anh chỉ muốn em là của riêng mình mình.]

Ratio run lên theo tiếng thì thầm bên tai, anh cảm nhận được giọng ông đã thay đổi, kéo dài và tràn đầy chiếm hữu.

Tầm mắt anh mờ dần khi sự nhạy cảm từ lồn dâm tăng mạnh, bộ ngực lớn bị nắn lấy, trêu chọc. Cả trên lẫn dưới đều được chăm sóc thật kỹ càng, phần ngực mềm nhạy cảm được bàn tay máy lạnh lẽo nhào nặn như ngực phụ nữ. Anh đứng thẳng, dựa vào người Screwllum, ông cũng đổi vị trí tay, từ sau luồn về phía trước miết nhanh hột le và lỗ tiểu đang dần cảm nhận cực khoái.

Cả người anh bị ghì chặt trong lòng ông, chân banh rộng một cách khuất nhục, ưỡn cao eo co giật khi sắp lên đỉnh vì được nghịch bướm đến bắn nước sướng.

Ratio thè lưỡi, rên lên một tiếng cao vút khi dòng nước trong nơi lỗ tiểu cuối cùng cũng được giải phóng, rồi hổn hển rít lên tiếp khi Screwllum không ngừng động tác tay trong thời gian anh phun nước sướng, văng đầy cái bàn trước mặt.

Nước chảy ròng ròng yếu dần rồi nhiễu đầy xuống đất. Đầu anh tê dại, chân cũng run theo, khép chặt lấy đùi kẹp lấy cái tay kia trong cơn co giật. Ratio không đủ lý trí tỉnh táo sau cơn cực khoái, chỉ nhận ra mình đang lè lưỡi phê pha khi cái cằm bị kéo qua, hôn lấy.

Tiếng mút lưỡi chùn chụt nuốt đi âm giọng rên rỉ yếu mềm từ người đàn ông luôn có vẻ kiêu căng ngạo mạn.

Screwllum mê đắm một Ratio hiện tại, một Veritas yếu mềm chỉ thuộc riêng về mình.

Sẽ không cho bất cứ ai thấy bộ dạng này của anh, Screwllum thầm nghĩ. Đây là kho báu của ông ta, kho báu của đức vua cơ khí.

Thứ tình yêu trào dâng không kiểm soát ông chưa từng trải nghiệm trong cuộc đời đằng đẵng chỉ vì người này mà hiện hữu.

[Anh yêu em, Veritas. Quá yêu rồi.]

Screwllum thủ thỉ, rút tay mình khỏi háng anh rồi ôm chặt lấy vòng eo kia, siết chặt, thầm thì bên tai người yêu dấu đang lơ mơ chưa bình tĩnh lại được.

[Nhưng anh vẫn không hiểu vì sao em không muốn công khai mình. Thú nhận: Nó làm anh bất an, em yêu. Sẽ có rất nhiều người xung quanh em như ong mật bu hoa, bởi giáo sư của anh xinh đẹp và hoàn mỹ biết bao. Ngay cả việc em tự ti với cơ thể này cũng không làm anh thấy an toàn, khi anh hiểu rõ em quyến rũ đến mức nào.]

Ratio ngẩn người lắng nghe, cái đầu mất một lúc mới nghe rõ từng lời người yêu nói. Screwllum ôm eo anh thật chặt, nhốt chặt anh trong vòng tay mình. Ông kề mặt vào hõm cổ anh liếm nhẹ, dụi dụi như một chú cún cần được ve vuốt.

[Khẳng định: Veritas, nếu anh không yêu em, không có ham muốn với em thì anh đã chẳng đồng ý lời yêu của em. Anh ôn hòa không có nghĩa anh sẽ lừa dối tình cảm của người khác để an ủi cái tôi khi tỏ tình thất bại của họ.]

Ratio xoay người, mặt đối mặt với Screwllum, anh hơi nghiêng đầu, nhìn ông chăm chú.

Hơn một năm trước, Ratio dùng một gương mặt bình thản hỏi vị vua cơ khí rằng có muốn thử một đề tài mới liên quan đến tình yêu hay không?

Ratio nói nhìn ông luôn hứng thú với cảm xúc của sinh mệnh hữu cơ, vậy có từng nghĩ tới đề tài này chưa?

"Tôi có thể làm đối tượng thí nghiệm của anh."

Anh đã nói như vậy.

"[Đây có phải một lời tỏ tình?]"

"Anh nghĩ như thế cũng được."

Đó là cách họ bắt đầu, nghe dở hơi đến khó tưởng.

Nhưng thật ra cả hai đều tỉnh táo, Screwllum chẳng cần ai chỉ dạy về cái thí nghiệm này, khi chính ông đã hứng thú với Veritas Ratio ngay từ đầu rồi.

Tình cảm đó dần dần ăn mòn lý trí, vượt khỏi phạm trù ông có thể kiểm soát.

Mà, chính Ratio cũng vậy. Screwllum có thể lờ mờ cảm nhận được.

Nhưng giống như năm đó, ông mong chờ anh thành thật thú nhận hơn là bắt mình tự hiểu ý.

Thú nhận rằng chẳng có cái lời mời chào làm đối tượng thí nghiệm gì cả. Anh thích ông ta, và ông cũng thích anh, chỉ có vậy.

Và dần thì nó biến thành tình yêu như hiện tại.

Ratio ôm ghì Screwllum, vành tai ửng đỏ, vùi mặt sâu vào lồng ngực máy móc này.

- ...em cũng yêu anh.

Giọng anh rất nhỏ, nhưng Screwllum vẫn nghe được rõ ràng. Ông vuốt nhẹ tóc anh, thỏa mãn ừm một tiếng đầy yêu chiều.

- Nên mới không muốn làm anh khó xử. Anh biết mà, anh rất nổi tiếng, em...cũng thế. Em biết anh không quá thích IPC nhưng em hiện vẫn là đại diện học thuật của họ. Nếu công khai... Em không muốn họ lợi dụng danh tiếng của em để đề xuất những yêu cầu làm anh khó chịu.

Anh thầm thì, tầm mắt thoáng tối lại, càng ôm chặt Screwllum hơn. Anh không biết người yêu lại bất an như vậy, đáng lẽ anh nên nói rõ với ông. Ratio có một loại ỷ y khá khó hiểu rằng Screwllum sẽ luôn hiểu ý mình, giống như cách anh tỏ tình vụng về ngày trước vậy.

Screwllum im lặng, bàn tay chầm chậm vuốt ve tấm lưng anh, không nói gì cả. Ratio bỗng thấy xấu hổ, anh cảm thấy sự lo lắng này thật trẻ con, sợ Screwllum nói những thứ anh lo thật dư thừa. Anh không muốn Screwllum coi mình như một đứa trẻ con nông cạn.

Nhưng không, Screwllum chỉ cảm thấy...bộ tản nhiệt lại quá tải rồi.

[...Em dễ thương vượt mức quy định rồi cục cưng.]

-...

Ratio nghe rõ tiếng quạt trong người ông kêu to tới mức đáng báo động. Không kịp nghĩ, anh vội đẩy ra, rót vội cốc nước rồi dội thẳng lên đầu Screwllum.

[...Cảm ơn em yêu.]

Screwllum thấy ổn lại trong khi đầu mình bốc làn khói mỏng khi tiếp xúc với nước lạnh.

Ông tiến qua, nắm lấy bàn tay người yêu, rồi cúi đầu, thành kính đặt lên mu bàn tay Ratio một nụ hôn bằng phần là miệng của mình.

[Kết luận: Anh cảm thấy mình hạnh phúc tới mức suýt nổ tung. Khá may là em dập kịp.]

Ratio mím môi, tai và má đỏ lựng mất kiểm soát. Giọng Screwllum rất trầm như đang nhẫn nhịn, đôi mắt xanh lập lòe ngẩng lên nhìn anh.

[Anh hạnh phúc khi Veritas nghĩ cho mình như vậy.]

Chứng tỏ trong lòng anh có ông, Screwllum ấu trĩ nghĩ. Của ông thôi.

Người này là Muse của Screwllum, ban cho ông ta những cảm xúc đẹp đẽ nhất, khiến đôi mắt này không thể ngừng dõi theo.

Khiến tình yêu trào dâng, không thể kiểm soát.

[Anh sẽ tôn trọng quyết định của em. Chỉ là...]

Ratio bị kéo tay, cả người bị bao bọc trong cái ôm siết chặt. Anh ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt xanh không ngừng lập lòe.

[Nghi ngờ: Anh không nghĩ chuyện của chúng ta có thể giấu được lâu đâu. Bởi anh không thể chờ được việc phủ kín em bằng dấu vết của mình.]

Screwllum chuyển tay mình xuống phần mông căng tròn của người yêu, không nhịn được bóp mạnh.

[Em biết đầu lưỡi anh có giác hút nhỉ? Anh sẽ để lại trên cơ thể em những dấu đỏ chi chít. Ngực, mông, cổ, đùi trong lẫn bàn chân xinh đẹp, cả má cũng không từ. Sẽ in đậm dấu tím bầm hình tay của anh trên vòng eo mảnh khảnh, khiến em không dám mặc cái bộ đồ hở eo kia ra ngoài.]

[À, đương nhiên em sẽ không đi lại bình thường được nữa. Sao anh có thể buông tha cái âm đạo ngon lành làm mình thèm muốn đã lâu? Em muốn anh mà, anh đương nhiên phải chiều chuộng người yêu của mình hết cỡ rồi?]

Ông nâng má anh, kề sát mặt mình, gần như có chút phát cuồng, giọng trầm tới mức phát khàn.

[Em thích nó to cỡ bao nhiêu? À, chắc chẳng quan trọng, anh tin em nuốt hết được vào trong. Anh sẽ dập em tận đáy, cục cưng của anh. Anh sẽ để nó rung bần bật trong em, khiến em phải khóc ra tiếng và cái tử cung của em cũng phải khóc vì anh, anh muốn nhuộm nó từ màu đỏ tươi thành màu trắng của riêng mình. Em sẽ khóc nhỉ? Anh yêu gương mặt lúc lên đỉnh của em vô ngần, Veritas thân yêu.]

[ Và anh muốn thấy nhiều hơn nữa.]

[Anh giờ chẳng quan tâm hai ta không ở trong phòng ngủ hay khách sạn nữa, anh muốn làm tình cùng em, ngay bây giờ, ngay lúc này.]

Ratio rùng mình liên tục trong từng lời Screwllum nói, hai đùi anh cọ xát, hơi nóng dâng trào khi Screwllum thủ thỉ rằng ông khát thèm anh tới mức nào.

Đôi mắt màu bình minh trầm xuống, không kiềm chế nổi thêm thứ cảm tình trào dâng trong lồng ngực.

- Vâng... Làm mọi thứ anh muốn, đức vua của em...

Kéo mạnh lấy cà vạt vị vua cao quý, cơ thể họ kề sát, không khe hở. Screwllum ghì chặt eo anh đến nhói, anh tin ông sẽ dễ dàng in hằn dấu tay bản thân lên nó như cách ông tuyên bố với mình.

Chiếm hữu anh, ông ấy muốn anh phát cuồng. Và anh yêu điều đó, yêu mọi thứ của Screwllum, kể cả dục vọng.

- Em nói rồi. Em sẽ cho anh tất cả. Chỉ cần anh yêu cầu thôi.

Đôi mắt đó nhấp nháy liên tục, Screwllum đứng khựng một lúc.

Rồi không còn do dự, ông bế bổng anh lên, tiến về bàn thí nghiệm.

Từ từ mà thưởng thức đóa hoa chỉ nở rộ vì mình.

==================================

Ratio thật sự biết việc này không giấu được thêm khi hoàn toàn bị đè nghiến dưới người Screwllum. Anh không cách nào giải thích với người khác về mớ dấu vết trên người mình cả.

Âm đạo bị tàn phá tới mức nhất thời không khép nổi lại. Ratio khàn giọng rên la, bót chặt mọi thứ được đưa vào trong mình một cách bàn năng, rồi nấc lên liên tục khi cảm nhận rõ ràng đầu khấc của con cặc silicon kia hôn lên thành tử cung của mình liên tục.

Cái mông chổng lên thật cao, bị nắm eo kéo mạnh ra sau, liên tục ăn trọn con cặc thô dày đâm sâu lút cán. Ratio cảm thấy chẳng còn tí lý trí giữa cả hai khi người yêu anh bỗng trở nên hơi quá dữ tợn, như một con thú chiếm giữ lấy anh cho riêng mình.

Đáng sợ hơn, anh thấy nghiện khi Screwllum hành động như vậy.

Một thiên tài từ bỏ lý tính bản năng của mình để cùng anh đắm chìm trong nhục dục, còn gì quyến rũ hơn thế đây?

Ratio không biết, cũng không thèm biết. Anh cần Screwllum, cần đến tuyệt vọng. Tình yêu dâng trào che mờ lý tính, chỉ sót lại bản năng và khao khát thuần túy.

- Screwy!!! Screwllum!!! Chậm chút đi anh!!!

Cảm giác kết hợp trực tiếp còn tuyệt vời hơn bất cứ loại đồ chơi nào anh từng trải nghiệm. Screwllum dập anh quá nhanh nhưng không khiến anh đau đớn quá mức. Điểm G bị thứ bên trong cọ qua liên tục, anh lại muốn xuất tinh. Ratio không nhớ nổi từ lúc bị Screwllum tiến vào mình đã xuất bao nhiêu lần trên con cặc này.

[Nhịn chút nào em yêu. Anh muốn cùng ra với em.]

Screwllum kéo tóc anh ra sau, không cho anh lắc đầu, ông mê muội khi cưỡi anh từ phía sau, bắt ép anh phục tùng hoàn toàn vì mình. Giọng ông vẫn rất bình tĩnh và dịu dàng, nhưng Ratio có thể nghe rất rõ sự rè rè trong cơn cực khoái của riêng Screwllum. Mỗi lần sắp đến ông đều phát ra những thanh âm như vậy.

Xem ra đống sách kia không phải xem uổng, Screwllum thật sự có thể cảm nhận khoái cảm. Ratio mơ màng nghĩ, không còn quan tâm bản thân trở nên ngu ngốc dần trước khoái cảm.

Cái lồn xinh bị tàn phá liên tục đã đỏ ửng, ăn trọn con cặc thô dày một cách đói khát. Bụng anh gồ lên liên tục khi bị ông đút sâu, bộ ngực mềm lớn in đầy dấu tay vì bị nắn bóp không ngừng lắc lư như một con bò sữa.

Ratio lè lưỡi, hai chân run bần bật, có ảo giác mình chẳng hơn gì một cái bao làm ấm dương vật của vị vua này. Suy nghĩ này thậm chí còn khiến anh chảy nhiều nước dâm hơn cả, bôi trơn lối đi tới mức khiến Screwllum không dừng hông nổi được.

- Ư...Screwllum.... Em lại ra mất! Chậm chút anh ơi!!!

Bấu chặt thành bàn, anh nhổm cao mông hết cỡ, ngón tay siết đến trắng bệnh vì muốn cùng đến với ông. Screwllum đã xả liên tục trong anh những luồng tinh dịch đậm đặc trắng đục của riêng mình ngay từ đầu, nơi giao hợp phát ra âm thanh nhớp nháp đặc trưng của tình dục.

[Thật muốn làm em mang thai em yêu. Anh rót nhiều tình yêu trong em đến vậy rồi, sinh cho anh một đứa nhé?]

Screwllum đè bụng người yêu khi lần nữa lút cán, khiến anh thét lên rồi run lẩy bẩy với đôi mắt trợn trừng, không cách nào giữ thêm, liên tục xì xì nơi chỗ cả hai kết hợp. Anh bị ông đụ đến phun nước sướng liên tục, vừa khóc vừa lắc hông thèm thuồng muốn nhiều thêm.

Screwllum bật chế độ rung của mình, bộ tản nhiệt kêu ro ro thật to, âm thanh rè rè do vận động kịch liệt lẫn tiếng máy rung của dương vật được bật trộn lẫn vào nhau. Ratio lại thét, nước phun xuống bàn càng mạnh thêm khi thứ bên trong không ngừng khuấy đảo vách thịt lẫn tử cung của anh, đồng thời cảm nhận rất rõ chất lỏng cực nóng phun trào sâu trong mình.

Anh vặn vẹo, khóc khàn cả giọng khi gáy cổ bị ông nắm chặt cố định, đè ép dưới thân mình. Hai chân co giật mất kiểm soát, Ratio nhũn chân, hoàn toàn phủ phục trên con cặc máy đang rung mạnh bạo dù đã phun hết nước sướng, đang tí tách xì chút nước còn lại lên nơi cả hai kết hợp.

Screwllum rốt cuộc cũng thỏa mãn, ông tắt chế độ rung, rồi kéo anh dậy, để anh ngồi trong lòng mình trong khi vẫn chưa rút ra.

Ratio đã kiệt sức, cả người nhũn ra mặc ông sắp đặt. Anh như mù tạm thời khi vừa trải qua cực khoái liên tục, lưỡi cũng chưa đưa vào miệng được.

Screwllum yêu chết gương mặt bị tình dục làm cho ngu ngốc này của người yêu. Nước mắt nước mũi tèm lem, cái mũi lẫn khóe mắt đều ửng đỏ vì khóc quá nhiều. Mái tóc tím đã rối bù, mướt mồ hôi vì vận động kịch liệt lẫn bị ông nắm lấy. Dù thế, ông vẫn thấy anh đáng yêu đến mức khiến mình nổ tung đi được.

Screwllum hơi xót người yêu, hết dụi lại cọ, ôm chặt trong lòng mình, cố gắng vuốt lại tóc tai anh cho thật gọn gàng sạch sẽ.

Cả hai đều cần nghỉ một lúc, Screwllum cũng có hơi quá tải rồi. Lý trí của ông như bị đá đi xa quá xa, giờ thì ngồi tự trách vì mình quá đà quá. Đây là lần đầu nên ông không kiểm soát được mình.

Mà, Screwllum cũng không dám tự tin nói rằng mình có thể kiểm soát trong lần sau, hay nhiều lần nữa. Ông nhục chí hẳn sau khi ăn anh vào bụng. Ngon quá rồi, sẽ gây nghiện.

- Nghĩ...gì vậy...?

Ratio vẫn chưa ổn định được hơi thở nhưng vẫn có thể nhận ra người yêu mất tập trung.

[Anh hơi lo lắng, nhìn em mệt quá.]

Gạt nhẹ mái tóc rối bù của người yêu qua vành tai, Screwllum cọ miệng lên dấu hôn rõ ràng bên má anh. Ratio hừ nhẹ bướng bỉnh, có cảm giác bị coi thường.

Cơ mà...anh run chân thật.

Anh đâu ngờ hàng của Screwllum khủng vậy, còn có chế độ rung. Lúc ông cởi quần làm anh đứng hình nửa phút.

Nhưng...không tệ. Ratio mím môi không muốn thừa nhận mình thích sự thô bạo chiếm hữu của ông, không muốn tên này đắc ý quá mức.

- Em muốn đi tắm.

[Để anh đưa em đi.]

Rốt cuộc cũng rút khỏi người anh, Screwllum không khỏi nhìn chằm chằm cái lỗ bị nong đến rộng đang chảy đầy dịch kia. Ông có lưỡi đấy, dài là đằng khác, có thể vét sạch từ trong ra ngoài...

...

Vẫn là thôi đi, để lần sau vậy.

Món ngon phải để ăn dần.

==============================

Stelle phun nước khi lướt thấy tin tức trên mạng xã hội. Người quen trên đó, không phun cũng lạ.

{Nóng: Phát hiện thể hình của học giả ngôi sao của Hội Tri thức thay đổi. Tin đồn mang thai? Nghiên cứu mới?}

Stelle quệt quệt khóe miệng, không nhịn được chia sẻ bảng tin và nhắn một dấu hỏi chấm cho ông thầy khó tính nọ.

Lần thứ n trong ngày Ratio nhận được mấy lời hỏi thăm kiểu này. Anh không kiềm chế nổi, bàn tay run lẩy bẩy chỉ thẳng mặt "hung phạm".

- Em đã nói anh đừng có đứng bếp nữa rồi mà!!! Anh không có thực đơn dinh dưỡng cân đối à?! Anh cố tình đúng không?!!!

Ratio hận chết cái miệng không cưỡng được đồ ngon lẫn mấy lời mật ngọt từ miệng Screwllum. Ông ta vậy mà nấu ăn ngon cực, kinh nghiệm đi phượt lâu năm khiến Screwllum biết rất nhiều món ăn mới lạ, ông thu thập hết dù không ăn được. Cuối cùng cũng có dịp dùng cho người yêu. mặt gã robot này quá dày, sau hôm đó vò mẻ chẳng sợ sứt, Screwllum bám dính tại nhà anh luôn.

Kết quả là tăng cân vù vù trong sự "chăm sóc" quá đỗi tận tình. 

Ratio không béo đến mất kiểm soát, bụng anh chỉ mềm mềm hơn thôi, nhưng thế cũng đủ gây chú ý rồi. Hình thể của anh luôn cân đối trong bộ đồ bó sát, chỉ chút thay đổi cũng bị phát hiện.

Chỉ có Screwllum ngu ngơ là hoàn toàn không nhận ra bạn trai tăng cân là do mình. Ông chỉ cảm giác ôm anh sướng hơn trước thôi, bụng trắng mềm mềm...

Cơ mà lên hẳn bảng tin thì nhục chết đi được.

Tới Herta không có quan hệ tốt với anh còn gửi tin nhắn chúc mừng sớm sinh quý tử, Ratio cảm thấy mình chưa ném phấn vào mặt hôn phu đã là yêu ổng hết phần vũ trụ rồi.

Screwllum ngơ ngác ngồi ngoan trên ghế, khóc không ra nước mắt.

Ông chỉ muốn bồi bổ cục cưng vì thấy ảnh quá vất vả thôi mà [ ¯\_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯]!!! Ai đi đồn ảnh béo thành mang bầu thế??? À không, Veritas không có béo!!! Chỉ mềm mềm cưng cưng hơn thôi...

Ông chưa có ý định khiến cục cưng sinh con cho mình hiện tại đâu...

Kết hôn rồi nói chuyện này sau vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro