chap 5


                                                  ~~~~~~~~~~~ trở lại hiện tại~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_" À thì hôm trước đi đám cưới cậu mình gặp". Baekhyun nói mà giọng hơi run.

_" Baekie à, cậu có đến á, sao mình không thấy". nó nghi nghi hỏi.

_" cậu có chồng rồi, thì làm sao thấy đứa bạn còn FA này chứ ". cậu làm bộ giận dỗi mong nó quên đi.

_" à, ra thế". tưởng dụ được thiếu gia ta chắc, biết ngay từ đầu là cậu rồi thằng nhóc quỷ sứ. Nhưng nó biết cậu muốn tốt cho nó, nên nó không trách gì.

_" Thầy mới đến .............". Con nhỏ lớp phó học tập la toáng cả lên.

_" Á đẹp trai quá..". Hết đứa này hét rùi đứa kia hét.

_' Ê Luhan sao mình thấy ông thầy này quen quen". Baekhyun nhìn hắn đi vào, chọc chọc tay nó hỏi. Lúc cậu nhìn lại nó thì thấy giờ...............

Nó đã hóa đá, Không lẽ............. Đúng rồi

_" Á aaaaaaaaaaaaaaaa". Nó bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng la lớn lên.

_" Luhan bình tĩnh mọi người nhìn". cậu kịp thời ngăn nó. Cậu nhớ hắn là ai rồi, là thằng chồng mà nó nguyền rủa đây mà. Đúng là ...... đời tận rùi Luhan ơi. Cậu than thầm nó.
Sehun thấy phản ứng của Luahn thì hả hê vô cùng. Không uổng công hắn xin vào lớp này làm chủ nhiệm.

_" Tôi xin chào các bạn, tôi đến đây với trách nhiệm thầy giáo mới của lớp". Hắn chào lớp một cách lịch sự, và một nụ cười quyến rũ. Chỉ một nụ cười thôi nhìn xem nhìn xem. Ôi cả lớp nó như bị thôi miên.

Hắn nhìn nó không cảm xúc như người xa lạ.

_" Đúng là hắc ám đi đâu cũng gặp". Nó không kìm chế cơn tức, mắng chỉ đủ nó và Baekhyun nghe thôi.

_" Vợ là học sinh chồng là thầy giáo. Vợ là một hot boy làm điên đảo bao nhiêu nam lẫn nữ sinh, còn chồng là thầy giáo trẻ đẹp trai làm bao nữ sinh chết hết. Ôi không công bằng tại sao lại cho 2 người này vào lớp tôi". Baekhyun thầm than, đúng là duyên phận mà.

Ghét của nào trời trao của đó quả không sai, con xinlỗi ông tời vì lúc trước con đã không tin.

_" Thầy ơi thầy tên gì ạ". Một cô gái nhìn thật dễ thương hỏi.

_" tôi xin giới thiệu về mình đôi chút. Tôi tên Oh Sehun 25t là giáo viên chủ nhiệm sau này của các em. Bộ môn tôi đảm nhiệm là môn Hóa". Hắn tự tin khi giới thiệu về mình.

Chết tiệt môn Hóa, là cái môn mà nó ghét nhất. Nhớ có một lần nó vì thực hành hóa mà làm cả lớp bị đen thui vì nó luôn, nhưng chuyện đó cách đây lâu rồi nên chỉ có mình Baekhyun biết lịch sử nổ bom của nó.

Đã ghét hắn rồi giờ lại làm thầy giáo mà dạy môn nó ghét nữa chứ. Hắn hoàn toàn không được nó ban cho điểm nào, trong lòng nó giờ hắn là một cái tên đen xì lì.( Vào danh sách đen đấy bạn ạ).

_" Thầy Sehun có người yêu chưa ạ". Nó nghe con nhóc Seo Jin hỏi mà ho sặc sụa.

Hắn nhìn nó nheo nheo mắt, cố ý chọc tức nó đây mà.

Cô nương ơi tôi có vợ rồi. nhưng không thể làm mất hình tượng._" Vẫn chưa có chuyện gì sao?". Giả nai là một sở trường của hắn.

Eo ơi chưa có người yêu, không phải chứ thằng cha này bị khùng thật rồi. Baekhyun nghĩ.

Còn nó thì lại thấy rất vui vậy là tốt rồi, có trò chơi. Hahahaha. Nó nhìn hắn cười hiểm.

Mở điện thoại ra nó đi thẳng lên bảng tuyên bố với cả lớp.

_" Tôi biết thầy ấy được vài ngày trước". Nó nói nhưng lại ngưng quay qua nhìn hắn.

cậu ghen rồi thì phải, tôi nói rồi mà, thế nào cậu cũng sẽ yêu tôi thôi. Hắn cười thầm nó định nói hắn là chồng nó à.

Không phải chứ cậu làm gì vậy Luhan. Nhi lo lắng. trong trường mà học sinh và thầy giáo là vợ chồng thì rắc rối đấy.

Một bạn nữ hỏi_" Cậu và thầy ấy tại sao quen nhau, việc thầy ấy về trường này cậu cũng biết trước rồi à". Cô bạn đó hơi tức vì sao nó lại quen với thầy đẹp trai đó trước chứ.

Hắn thì chỉ im lặng nhìn nó tỏ ra thích thú. Còn Baekhyun thì tim đập thình thịch.

Nó quay qua nhìn hắn nở ra một nụ cười hết sức quái dị.

Baekhyun thầm thở phào, bắt đầu thấy hơi lo cho Sehun. Luhan mà cười như vậy với ai là người đó sắp gặp chuyện chẳng lành.

_" Mình tình cờ gặp thầy khi thầy đi ra từ phòng giáo viên 2 ngày trước, cũng có chào hỏi sơ thôi.". Nó cười cầm điện thoại lên bấm bấm cái gì đó.

_" Thầy đưa mình một tấm danh thiếp, thầy nói nếu các bạn trong trường ai cần nâng cao môn hóa thì cứ liên lạc với thầy qua sdt này thầy ấy sẽ tận tình chỉ bảo". Nó nói quay qua nhìn hắn bây giờ đang phát hỏa_" Đúng không thầy?". Nó làm bộ hỏi cười thân thiện.

Còn hắn khổ lắm mới mở miệng ra nói chữ_" Phải.....".

Nó nói rồi ghi số điện thoại hắn lên bảng, nó thấy vui kinh khủng được ghẹo hắn trước công chúng mà hắn không nói được gì.

_" Ghi lẹ tụi bây". Cả đám xôn xao lớp náo loạn.

Hắn bây giờ không chỉ tức giận thông thường mà là cực điểm, nhưng mặt thì vẫn lạnh tanh như không áo chuyện gì xảy ra. Nó thì lại nghĩ như vậy là vui nhưng không hề đề phòng. ( Luhan à, về nhà thì chết chắc).

Hahhahahahaha nó cười nhìn hắn rồi đi xuồng chỗ ngồi.

Được được lắm về nhà em chết với tôi. (em kìa bà con ơi)

_" Thầy chiều thầy rảnh không em gọi điện hỏi bài thầy nha, môn hóa em tệ nhất đấy". Seo Jin ỏng a ỏng ẹo nói, làm hắn nổi hết da gà.

_" Em cũng vậy nữa.....". ồn ào.....

..........................

Cuối cùng cũng đến giờ tan học.

_" Luhan à, cậu có thấy chơi chồng cậu như vậy là quá đáng không?". Baekhyun ngoài thì hỏi vậy nhưng trong lòng đã biết câu trả lời.

_" Why? Quá đáng à hoàn toàn noooooo".. hahahahahaha nó vui vẻ hớn ha hớn hở tung tăng đi về, bỏ Baekhyun ngoài sao thấy tội cho thầy giáo mới.

_" Cũng muộn rồi mình về trước đây". Nó chạy về 1 hơi.

........................

Vừa bước vào nhà.

_" Aaaaaaaaaaaaaaaaaa....". Lần thứ 2 trong ngày nó la thất thanh.

_" Im ngay.......". Hắn buôn từ chữ lạnh lung giọng nói lúc này rất nguy hiểm.

Nó cảm nhận được tim mình đập rất nhanh, nó cũng không hiểu tại sao như bây giờ nhìn lại thì biết rồi hắn đang nằm đè lên người nó. Khuôn mặt hắn bây giờ rất gần nó. Và nó cũng đang nge thấy từng hơi thở của hắn.

Mẹ ơi con điên rồi.

Nó cố đẩy hắn ra_" Anh bị điên à". Nó giận quát hắn.

Hắn kiềm chặt 2 tay nó lại _" Cậu nói ai điên, mà dù tôi có điên cũng do cậu ép". Tại ai mà hắn ra như thế này.

Từ lúc tan học tới giờ anh bị đám nữ sinh trong trường bao quanh không tìm được chỗ trốn. Đàn bà con gái thời nay gì đâu mà........... nghĩ tới anh còn thấy sợ.

Thời xưa thì trai cua gái còn bây giờ loạn lên hết rồi từ khi bước chân vào trường này hắn chỉ toàn thấy gái cua nam.

_" Why?". Nó vẫn thản nhiên hỏi.

Máu hắn càng sôi hơn, chết tiệt cái tên tiểu nha đầu này. Tay hắn siết nó càng chặt hơn. Nó cảm thấy tay mình tê cứng.

_" Hôm nay tôi không trị được cậu tôi không không ăn cơm". anh à sao anh khôn thế

_" Á mẹ ơi cứu con........... roi mây...........". Nó chạy khắp nhà còn hắn thì cầm cây roi mây mà rượt. hổn loạn hết lên.

_" Luhan cậu đứng lại cho tôi". Hắn vừa rượt vừa hét.

Nó tay ôm mông nhảy nhỏng lên né đòn_" Tôi có ngu mới đứng lại cho anh đánh".

_" Nếu sợ thì đừng có làm như vậy".

_" Không chọc anh như vậy sao biết sợ hahahahaha". Tới bây giờ mà nó còn ghẹo hắn được.

_" Chéo.......................". một cuốn từ điển anh văn bay vào phía nó may mà nó né kịp ấy không là toi rồi.

_" Định hành thích ta à ..... đừng mơ.................. CHẾT ĐI". Nó hét lên.

Cuộc chiến kéo dài một lúc thì.

_" Đùng rầm.... rầm cạch ầm mmmmmmmmmmmmm". Nguyên cái tủ chén trên cao rớt xuống.

Nguyên nhân rất đơn giản, hắn rượt nó chạy. tới nhà bếp hết đường chạy vậy là mọi thứ trong nhà bếp đều hi sinh oanh liệt. nhưng thật không may xui cho hắn. lấy không được thì thôi đi nhưng vẫn cố lấy cho bằng được.

Cái cây sắt chống cái tủ chén do nó thiết kế thật tiện dụng biết bao, mà hắn lại không biết cái cây này khi lấy ra khỏi trụ sẽ bị gì trong cơn tức giận hắn không thèm quan tâm chỉ muốn lấy cái cây đó chọi nó nhưng ai ngờ rớt nguyên cái tủ chén xuống luôn.

_" anh đúng là cái đồ vũ phu mà, hết đánh đập vợ bây giờ qua tới đập đồ". Nó chống nạnh ra dáng vợ quát. (Luhan à, anh là vợ đảm sao)

_" Tôi mà vũ phu thì cậu cũng đâu kém gì". hahahahahahahahaha nói bậy mà cũng hay thiệt.

_" Anh ...anh nói ai?". Tại sao mình lại giống hắn cơ chứ.

Hahahahahaha không ngờ bị mình nói mấy câu vậy mà im luôn. biết cậu dễ dụ như vậy tôi đã không mất nhiều thời gian.

_" Rầm ... phịch........ biến khỏi nhà tôi". Nó đi vào phòng ôm đồ đạc của hắn ra liện trước cửa chỉ thẳng ra đuổi hắn ra ngoài không thương tiết.
_" Cạch". Cảnh tượng trước mắt đập vào mặt 2 người, không thể tin nổi.

_" Ba, mẹ......". 2 người đồng thanh kêu, lần này toi thật rồi.........................



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: