CHƯƠNG 21: Vết sẹo của quá khứ và Cánh cổng thời gian


CHƯƠNG 21: Vết sẹo của quá khứ và Cánh cổng thời gian

Tàu vận tải nhỏ của Rick Earth, Công và Đạt lao xuyên qua tầng khí quyển mỏng của hành tinh Meteor. Vỏ tàu đỏ rực vì ma sát, rồi những chiếc phanh từ trường khổng lồ bung ra, giảm tốc độ một cách đột ngột. Một tiếng rít vang lên khi những chân tiếp đất vươn ra và chiếc tàu hạ cánh nhẹ nhàng trên bề mặt khô cằn của hành tinh. Bụi đỏ cam mịt mù bay lên, phủ kín tầm nhìn trong giây lát, rồi từ từ lắng xuống, để lộ ra một cảnh tượng hoang tàn, đầy ám ảnh.

Cửa khoang đổ bộ từ từ mở ra với một tiếng xì hơi nhẹ của khí nén. Rick Earth, Công và Đạt bước xuống, hít một hơi không khí khô khốc, mang theo mùi của đá vụn và sự mục ruỗng. Ánh sáng mờ ảo của mặt trời tại hệ sao Xylos chiếu rọi lên bề mặt hành tinh, phơi bày từng chi tiết của sự hủy diệt.

Họ ngoái nhìn lên bầu trời đen thẫm. Xa xa, một vệt sáng chói lòa vụt qua, rồi biến mất trong chớp mắt. Ngay sau đó, một tia năng lượng khổng lồ quét ngang không gian, rọi sáng một góc vũ trụ.

"Có lẽ Hạm đội Hell họ đang thực hiện sứ mệnh rồi," Công nói, giọng anh trầm xuống, ánh mắt đầy sự nặng nề.

Đạt gật đầu, môi mím chặt. "Vì chúng nó xứng đáng. Quả báo thôi."

Rick Earth không nói gì, ánh mắt anh ta quét khắp cảnh quan trước mặt. Đó là một nghĩa địa khổng lồ. Xa tít tắp, những bộ xương khô từ nhỏ đến khổng lồ, của loài vật hay sinh vật, con người, nằm chôn vùi nửa trong cát, như những tượng đài bị lãng quên của một nền văn minh đã sụp đổ. Những tàn tích của các công trình kiến trúc kỳ lạ vươn lên từ mặt đất, đổ nát và im lìm. Máy tính tích hợp trên bộ giáp của họ liên tục báo cáo: "Không có sinh vật sống sót." "Thời tiết khắc nghiệt: Nhiệt độ trung bình -50 độ C, áp suất khí quyển thấp." "Dấu hiệu sinh tồn tại hành tinh này rất khó khăn, không thích hợp để sống."

Rick Earth tự nói với bản thân, giọng thì thầm nhưng đầy sự căm phẫn: "Lũ khốn gây ra cho hành tinh này chết là xứng đáng. Chúng sẽ phải trả giá cho sự tàn bạo của mình."Sau đó, Anh quay sang Công và Đạt, ánh mắt anh ta cháy lên một ngọn lửa báo thù. "Hai cậu hãy nhìn xem. Hãy nhìn những gì những người dân của hành tinh Meteor đã phải chịu đựng. Sự hủy diệt này không chỉ là của một hành tinh, mà là của một nền văn minh, một ký ức. Đã đến lúc chúng ta thực thi công lý. Đã đến lúc chúng ta viết lại lịch sử cho họ."

Công và Đạt gật đầu kiên quyết, ánh mắt họ cũng tràn đầy sự căm phẫn và quyết tâm. Không cần thêm lời nói, họ hiểu nhau.

Ba người quay vào bên trong tàu vận tải đổ bộ nhỏ. Họ lấy ra một thiết bị hình cầu phức tạp, lấp lánh ánh sáng xanh biếc – thiết bị dịch chuyển thời gian. Rick Earth đặt nó lên một bệ đỡ chuyên dụng, những ngón tay anh ta thoăn thoắt điều chỉnh các thông số trên màn hình hiển thị ba chiều. Từng dòng mã phức tạp hiện ra, rồi biến mất.

"Công, Đạt, sẵn sàng chưa?" Rick hỏi, giọng anh ta tràn đầy sự tập trung.

Cả hai người lính gật đầu, cầm chắc vũ khí của mình. Họ đã được huấn luyện cho mọi tình huống, kể cả việc đối mặt với những nghịch lý thời gian.

Rick Earth nhìn đống đồ ăn và vật tư được đóng gói kỹ lưỡng trong các thùng chứa chống sốc. "Số đồ ăn này... không phải cho chúng ta, vì chúng ta là những thực thể bất tử, không cần ăn uống để duy trì sự sống. Chúng ta sẽ dành tất cả cho những người dân của Meteor trong quá khứ. Họ sẽ cần nó để sống sót, để xây dựng lại cuộc sống của mình."

Anh ta kích hoạt thiết bị. Một vòng tròn năng lượng màu xanh lam bắt đầu phát sáng dưới chân họ, dần dần lan rộng ra bao trùm cả ba người và những thùng vật tư. Không khí xung quanh bắt đầu rung chuyển, vặn vẹo. Tiếng vo ve điện tử ngày càng lớn, rồi đạt đến cao trào.

Rick Earth nhìn Công và Đạt lần cuối, ánh mắt anh ta kiên định. "Mười giây nữa."

Đếm ngược bắt đầu: "10... 9... 8... 7... 6... 5... 4... 3... 2... 1..."

Với một tia sáng chói lòa và một tiếng nổ nhỏ không gây ra sóng xung kích, ba người cùng các vật tư, đồ ăn và vũ khí biến mất không dấu vết khỏi bề mặt hành tinh Meteor hoang tàn. Giờ đây, chỉ còn lại con tàu vận tải nhỏ đứng đó một mình, như một nhân chứng câm lặng. Dường như, họ đã dịch chuyển về Meteor trong quá khứ, đến một thời điểm quan trọng, trước khi thảm kịch xảy ra. Cuộc hành trình để thay đổi lịch sử đã chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro