Chương 1
Phần 4: Đệ Nhất Không Gian Chiến - Vũ Trụ Chiến Lần Thứ 1Chương 1: Cuộc Hội Ngộ Của Lũ Quỷ
Bầu trời của hành tinh Havina Prime là một vết thương không bao giờ lành.
Nó không có màu xanh lam hiền hòa của Trái Đất hay màu tím huyền ảo của Aeridor Sona. Nó là một vòm trời màu đỏ thẫm, một màu đỏ của máu khô, được gây ra bởi sự tương tác giữa từ trường cực mạnh của hành tinh và bức xạ từ ngôi sao mẹ già cỗi của nó, một gã khổng lồ đỏ đang trong giai đoạn hấp hối. Lơ lửng trên nền trời đó, không phải là một, mà là ba mặt trăng nhỏ, một màu trắng xương, một màu xám tro, và một màu xanh lục bệnh hoạn, trông giống như ba con mắt vô hồn của một vị thần đã chết, đang nhìn xuống một thế giới đã bị chính nó nguyền rủa, một thế giới đã lựa chọn con đường của sự tàn bạo.
Và dưới vòm trời đầy ám ảnh đó, là thủ đô của Đế chế Havina. Havina Capital.
Nó không phải là một thành phố. Nó là một pháo đài, một bản tuyên ngôn bằng thép và đá granite đen, một sự báng bổ đối với khái niệm về sự sống. Những tòa nhà chọc trời không vươn lên một cách thanh thoát. Chúng là những khối tháp khổng lồ, góc cạnh, đầy những gai nhọn và những khẩu pháo phòng không, trông giống như những thanh kiếm đen ngòm đang chĩa lên trời trong một sự thách thức ngạo mạn. Những con đường không uốn lượn. Chúng thẳng tắp, rộng thênh thang, được thiết kế không phải cho xe cộ dân sự, mà cho những đoàn xe tăng Panzer IV thế hệ mới và những khối quân diễu hành hàng triệu người, tiếng giày của chúng dậm trên mặt đường tạo thành một nhịp điệu duy nhất, một nhịp đập của một trái tim quân phiệt.
Giữa các tòa nhà, không phải là công viên hay những khu vườn. Mà là những quảng trường rộng lớn, trống trải, được lát bằng đá bazan đen kịt, nơi những bức tượng chiến binh Havina khổng lồ, cao hàng trăm mét, trong những bộ giáp đầy đe dọa, đang giẫm đạp lên xác của những chủng tộc xa lạ. Không khí ở đây đặc quánh mùi kim loại, mùi khói công nghiệp từ những nhà máy vũ khí hoạt động không ngừng nghỉ 24/7, và một mùi hương khó nhận biết của sự sợ hãi bị kìm nén. Đây là một thành phố được xây dựng trên nền tảng của quyền lực tuyệt đối, của chủ nghĩa quân phiệt, và của một niềm tin sắt đá vào sự thượng đẳng của chính mình.
Và ngày hôm nay, sự im lặng đầy kỷ luật của thành phố này đã bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của những vị khách đặc biệt.
Chương Một Trăm Bảy Mươi Chín: Liên Minh Của Sự Thù Hận
Hai hạm đội khổng lồ, không mang cờ hiệu của Liên bang, đã thoát khỏi chế độ tàng hình và tiến vào quỹ đạo của Havina Prime. Chúng không bị tấn công. Chúng được chào đón.
Một hạm đội bao gồm những con tàu có hình dáng như những con côn trùng bằng kim loại, góc cạnh và đầy gai nhọn, lớp vỏ của chúng mang một màu xanh lục bệnh hoạn. Đó là hạm đội của Đế chế hành tinh Havoc. Hạm đội còn lại thì trông có vẻ "con người" hơn, với những chiếc khu trục hạm hình tam giác và những thiết giáp hạm hình hộp, nhưng chúng lại toát ra một sự lạnh lẽo và vô cảm còn đáng sợ hơn cả những con tàu côn trùng. Đó là hạm đội của Đế chế Con người Thiên hà Neo Star.
Từ hai hạm đội đó, những chiếc phi thuyền con thoi tách ra, và đáp xuống một bãi đáp riêng biệt trên nóc của Cung điện Đại Bàng Sắt.
Bên trong Đại sảnh Phán xét, nơi Lương Mã Long đã từng đối mặt với bốn kẻ bạo chúa, một cuộc hội ngộ của lũ quỷ đang diễn ra.
Quốc trưởng King Futher, trong bộ giáp vàng ròng, ngồi trên chiếc ngai vàng làm từ xương rồng vũ trụ của hắn. Nhưng hôm nay, hắn không phải là chủ nhân duy nhất của nơi này. Hai chiếc ghế phụ, cũng không kém phần lộng lẫy, đã được đặt ở hai bên.
Trên một chiếc ghế, là Lãnh chúa Zorg, kẻ thống trị của Đế chế Havoc. Hắn là một sinh vật có hình dáng giống loài bò sát, cao gần bốn mét, với làn da có vảy màu xanh lục và một cái đuôi dài, đầy gai nhọn. Đôi mắt đỏ rực của hắn, không có con ngươi, liên tục đảo qua đảo lại, và chiếc lưỡi chẻ đôi của hắn thỉnh thoảng lại thè ra, như thể đang nếm trải mùi vị của sự thù hận trong không khí. Hắn là hiện thân của sự tiến hóa méo mó, của một triết lý chỉ biết đến tiêu thụ và biến dị.
Trên chiếc ghế còn lại, là Đại Thống chế Kael, lãnh đạo của Đế chế Neo Star. Hắn là một con người, nhưng lại là một con người đã từ bỏ mọi nhân tính. Hắn mặc một bộ giáp đen bóng từ đầu đến chân, không để lộ một chút da thịt nào. Chiếc mặt nạ của hắn có hình một chiếc đầu lâu bằng kim loại, với hai hốc mắt là hai thấu kính màu đỏ, phát ra một ánh sáng lạnh lẽo. Giọng nói của hắn, được lọc qua bộ điều biến âm thanh, hoàn toàn máy móc và vô cảm. Hắn là hiện thân của chủ nghĩa thượng đẳng thuần túy, của một niềm tin rằng con người phải thống trị vũ trụ bằng trật tự thép.
Ba kẻ bạo chúa, ba hệ tư tưởng tà ác, đã cùng nhau tề tựu. Chúng không phải là bạn. Chúng là những con cá mập đã tìm thấy một con mồi chung.
"Chào mừng, các vị đồng minh," King Futher bắt đầu, giọng hắn ta vang vọng sự tự mãn. "Cảm ơn đã chấp nhận lời mời của ta. Ta tin rằng, ngày hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau vạch ra một con đường dẫn đến một trật tự mới cho thiên hà này."
"Bỏ qua những lời sáo rỗng đi, Futher," Lãnh chúa Zorg rít lên, chiếc lưỡi chẻ đôi của hắn ta phóng ra. "Ta đến đây không phải để nghe ngươi diễn thuyết. Ta đến đây để nói về chiến tranh. Lũ ngoại lai Liên bang đó đã sỉ nhục chúng ta. Chúng đã phá hủy những phòng thí nghiệm của ta. Chúng phải bị tiêu diệt."
"Sự bốc đồng của ngươi sẽ là điểm yếu chí mạng đấy, Zorg," Đại Thống chế Kael nói, giọng nói máy móc của hắn ta không một chút cảm xúc. "Liên bang Địa cầu không phải là một đối thủ tầm thường. Chúng ta cần một kế hoạch. Một kế hoạch hoàn hảo."
King Futher mỉm cười. "Ta đồng ý với ngài Kael. Và ta," hắn ta nói, "đã có một kế hoạch như vậy."
Chương Một Trăm Tám Mươi: Kế Hoạch "Kẻ Đi Săn"
Chúng di chuyển đến một phòng chiến tranh bí mật, nằm sâu dưới lòng Cung điện. Một bản đồ ba chiều khổng lồ của hành tinh Havina Prime hiện ra.
"Mục tiêu đầu tiên của chúng ta," King Futher tuyên bố, "là xóa sổ hoàn toàn Cộng hòa Dân chủ Havina. Chúng là một khối u, một biểu tượng cho sự yếu đuối mà lũ ngoại lai kia đang cố gắng gieo rắc. Chừng nào chúng còn tồn tại, chừng đó chúng ta chưa thể có được sự thống nhất tuyệt đối."
"Làm thế nào?" Đại Thống chế Kael hỏi. "Lũ Liên bang đó đã dựng lên một tấm khiên năng lượng quanh lãnh thổ của chúng. Hạm đội của chúng ta không thể tiếp cận."
"Chúng ta sẽ không cần tiếp cận," Kael nói, và trong giọng nói của hắn ta là một sự tàn bạo lạnh lùng. Hắn ta chỉ tay lên bản đồ. "Hệ thống của ta đã tính toán. Nếu chúng ta có thể điều khiển quỹ đạo của ba tiểu hành tinh trong vành đai này, và cho chúng va chạm vào hành tinh ở một góc độ chính xác, năng lượng từ vụ va chạm sẽ đủ để phá vỡ lá chắn của chúng và thiêu rụi toàn bộ lục địa của lũ phản bội đó. Một đòn hủy diệt bằng thiên thạch."
"Một ý tưởng không tồi," Lãnh chúa Zorg nói, có vẻ thích thú. "Nhưng quá chậm chạp. Và không đủ... nghệ thuật." Hắn ta cười khẩy. "Đế chế của ta có một thứ vũ khí hiệu quả hơn. Pháo Dark Star. Nó được đặt trên hành tinh chủ của cụm 100 hành tinh của chúng ta. Nó có thể bắn ra một luồng năng lượng tối, di chuyển xuyên qua không gian con, và xuất hiện ngay trên mục tiêu. Một phát bắn duy nhất, và cả lục địa đó sẽ bị bao phủ trong bóng tối vĩnh hằng, mọi sự sống sẽ bị phân rã."
"Trong khi đó," Zorg nói tiếp, "Hạm đội Sinh khối của ta và hạm đội của Neo Star sẽ đảm nhận việc tiêu diệt các hạm đội không gian của chúng, nếu chúng dám xuất hiện."
King Futher gật đầu, có vẻ hài lòng. "Những kế hoạch tuyệt vời. Nhưng chúng ta vẫn còn một vấn đề. Làm thế nào để có được một cái cớ? Lũ Liên bang đó rất giỏi trong việc tuyên truyền về 'chính nghĩa'. Chúng ta cần phải cho cả thiên hà thấy rằng, chúng ta không phải là kẻ xâm lược. Chúng ta là những người bị hại."
Và đó là lúc, Thống chế Yuri, kẻ vẫn luôn im lặng trong bóng tối, lên tiếng. Giọng nói a dua của hắn ta vang lên, mang theo một sự thâm độc không thể tưởng tượng nổi.
"Thưa các vị," hắn ta nói. "Nếu chúng ta không có một cái cớ, thì chúng ta sẽ tạo ra nó."
Hắn ta bắt đầu trình bày kế hoạch của mình. Một kế hoạch mang tên "Kẻ Đi Săn".
"Chúng ta sẽ lấy một vài tên lính ưu tú nhất của mình," hắn ta giải thích. "Sử dụng công nghệ thay đổi ngoại hình, chúng ta sẽ cho chúng đóng giả làm lính của Liên bang Địa cầu. Chúng sẽ được trang bị vũ khí và quân phục giống hệt."
"Sau đó," hắn ta tiếp tục, một nụ cười bệnh hoạn hiện trên môi, "chúng sẽ thực hiện một cuộc 'xâm nhập' vào lãnh thổ của chính chúng ta. Chúng sẽ tấn công một căn cứ doanh trại quân sự của chúng ta đóng gần biên giới. Và để cho vở kịch thêm phần thuyết phục," hắn ta dừng lại, "chúng sẽ tàn sát toàn bộ 'dân thường' sống trong một ngôi làng gần đó."
"Chúng ta sẽ cho các phóng viên của mình ghi lại toàn bộ cảnh tượng đó," hắn ta kết luận. "Những người lính 'Liên bang' đang giết hại những người dân Havina vô tội. Bằng chứng không thể chối cãi. Và rồi, chúng ta sẽ cáo buộc Liên bang Địa cầu và Cộng hòa Havina đã cùng nhau lên kế hoạch xâm lược chúng ta, đã vi phạm hiệp ước một cách trắng trợn. Chúng ta sẽ có được sự chính nghĩa. Và chúng ta sẽ có được cái cớ để phát động một cuộc chiến tranh toàn diện."
Sự im lặng bao trùm cả phòng chiến tranh. Ngay cả những kẻ tàn bạo như Zorg và Kael cũng phải rùng mình trước sự thâm độc của kế hoạch này. Sẵn sàng giết hại chính người dân của mình chỉ để tạo ra một cái cớ.
King Futher là người đầu tiên phá lên cười. Một tiếng cười điên dại. "Yuri! Ngươi đúng là một thiên tài! Một thiên tài của sự lừa dối!"
"Vậy thì đã quyết định," hắn ta tuyên bố. "Ba ngày nữa. Chiến dịch 'Kẻ Đi Săn' sẽ được tiến hành. Và ngay sau đó, cuộc đại thanh lọc sẽ bắt đầu!"
Chương Một Trăm Bảy Mươi Mốt: Lò Luyện Của Lũ Quỷ
Sau cuộc họp, ba kẻ bạo chúa đã cùng nhau đi thị sát một trong những niềm tự hào lớn nhất của Đế chế Havina. Một lò luyện.
Nó không phải là một học viện quân sự. Nó là một nhà máy sản xuất những cỗ máy giết người.
Họ đứng trên một đài quan sát bằng kính chống đạn, nhìn xuống một khu vực rộng lớn bên dưới. Hàng chục ngàn đứa trẻ, trong độ tuổi từ 14 đến 16, đang tập luyện. Chúng không mặc quân phục. Chúng chỉ mặc những bộ đồ bó sát màu đen. Khuôn mặt của chúng non nớt, nhưng đôi mắt thì trống rỗng, vô cảm.
Chúng đang thực hiện những bài tập không tưởng. Chúng chiến đấu tay đôi với những con quái vật biến dị do Havoc cung cấp. Chúng bắn vào những mục tiêu di động là những tù binh chiến tranh. Chúng được dạy rằng lòng trắc ẩn là sự yếu đuối, và cái chết là vinh quang.
Tiếng la hét của những người huấn luyện, tiếng roi quất, và tiếng gầm rú của những cỗ máy chiến tranh hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng của sự vô nhân đạo.
"Thế hệ thứ ba," King Futher nói với một niềm tự hào bệnh hoạn. "Những chiến binh phát xít nhí. Chúng không biết gì khác ngoài lòng trung thành với Đế chế. Chúng là tương lai của chúng ta. Một tương lai không có sự yếu đuối."
Lãnh chúa Zorg và Đại Thống chế Kael nhìn xuống. Chúng không cảm thấy ghê tởm. Chúng chỉ thấy một công cụ hiệu quả.
Ba kẻ bạo chúa đứng đó, nhìn xuống lò luyện của lũ quỷ, và chúng mỉm cười.
Chúng đã có kế hoạch. Chúng đã có vũ khí. Và chúng đã có một đội quân không biết sợ hãi.
Chúng tin rằng, chúng không thể bị đánh bại.
Chúng đã không hề hay biết rằng, ở phía bên kia của thiên hà, những người giám hộ của vũ trụ cũng đang quan sát. Và sự kiên nhẫn của họ, cuối cùng, cũng đã đi đến hồi kết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro