Chương 16
Phần 4: Đệ Nhất Không Gian Chiến - Vũ Trụ Chiến Lần Thứ 1Chương 16: Cái Bóng Của Đại Bàng
Ở một nơi xa xôi, một nơi không tồn tại trên bất kỳ bản đồ sao nào của Liên bang Địa cầu, là một vùng không gian chết. Nó không có những tinh vân rực rỡ hay những dải ngân hà lấp lánh. Nó là một khoảng không đen kịt, một vực thẳm câm lặng giữa các thiên hà, nơi ánh sáng dường như cũng phải sợ hãi mà lảng tránh. Các nhà thiên văn học của những nền văn minh cổ đại gọi nó là Vực Thẳm Abaddon, một nghĩa địa của những ngôi sao đã chết, một nơi mà các định luật vật lý dường như cũng trở nên méo mó và bệnh hoạn.
Nhưng ngày hôm nay, sự trống rỗng đó đã bị xâm chiếm.
Nó không phải là một hạm đội. Gọi nó là một hạm đội là một sự sỉ nhục đối với quy mô của nó. Nó là một thiên hà nhân tạo. Một thiên hà được rèn nên không phải từ bụi sao và khí hydro, mà từ thép, sự căm hận và một ý chí sắt đá không thể lay chuyển.
Hàng tỷ, không, có lẽ là hàng chục tỷ chấm sáng kim loại trải dài đến vô tận, lấp đầy cả một góc của Vực Thẳm Abaddon. Chúng không phải là những con tàu có hình dáng thanh thoát hay duyên dáng. Chúng là những pháo đài bay, những con quái vật của kiến trúc tàn bạo. Những chiếc thiết giáp hạm khổng lồ, có hình dáng như những mũi tên bằng đá obsidian, dài hàng trăm cây số. Những tuần dương hạm góc cạnh, trông giống như những tòa nhà chính phủ theo phong cách ghê rợn được gắn thêm động cơ. Và vô số những khu trục hạm, hộ vệ hạm nhỏ hơn, tất cả đều mang một màu xám tro lạnh lẽo của bê tông, một màu sắc không có sự sống.
Và trên thân của mỗi con tàu, từ chiếc khu trục hạm nhỏ nhất cho đến những siêu pháo đài, đều được sơn một biểu tượng duy nhất, một biểu tượng đã từng gieo rắc kinh hoàng trên một thế giới xa xôi mang tên Trái Đất: một con đại bàng kim loại khổng lồ, đôi cánh của nó dang rộng một cách kiêu hãnh, và trong móng vuốt của nó, không phải là một quả cầu, mà là một chữ vạn phát xít màu đen tuyền trên một vòng tròn trắng, nổi bật trên nền cờ đỏ rực như máu.
Đây là Hạm đội Viễn chinh số 1 của Đế chế Gorich. Và nó chỉ là một trong hàng trăm hạm đội như vậy.
Ở trung tâm của thiên hà nhân tạo này, lơ lửng một cách uy nghiêm như một mặt trời đen, là soái hạm chỉ huy. Nó không phải là một con tàu. Nó là một mặt trăng. Một mặt trăng bằng kim loại, có đường kính phải đến vài ngàn cây số, bề mặt của nó là một mê cung của những ụ pháo khổng lồ, những đường băng và những ngọn tháp chọc trời, tất cả đều được xây dựng theo một phong cách kiến trúc áp đảo, được thiết kế để làm cho mọi sinh vật sống cảm thấy nhỏ bé và vô nghĩa. Tên của nó, được khắc bằng những ký tự Gô-tích cổ xưa trên thân tàu, là "Götterdämmerung" - Hoàng hôn của các vị thần.
Bên trong "Götterdämmerung", trên cây cầu chỉ huy, không khí lạnh lẽo và tĩnh tại như một nhà thờ. Không gian ở đây rộng lớn đến phi lý, trần nhà cao vút, được chống đỡ bởi những cột trụ bằng đá cẩm thạch đen tuyền, trông giống như Đại sảnh Danh vọng của Albert Speer hơn là một trung tâm chỉ huy quân sự. Sàn nhà được lát bằng đá granite xám bóng loáng, phản chiếu lại ánh sáng lạnh lẽo từ những màn hình ba chiều khổng lồ đang hiển thị những dòng dữ liệu vô tận. Hàng trăm sĩ quan trong những bộ quân phục màu xám tro hoàn hảo, với biểu tượng đầu lâu xương chéo bằng bạc trên cổ áo, đứng bất động tại vị trí của mình, làm việc trong một sự im lặng tuyệt đối.
Và ở trung tâm của tất cả, trên một bệ chỉ huy được nâng cao, là ông ta.
Đại Đô đốc Thống chế von Falkenhorst.
Ông ta không phải là một gã khổng lồ mặc giáp. Ông ta là một nhà quý tộc. Một người đàn ông cao và gầy, có lẽ đã ngoài bảy mươi tuổi, nhưng dáng đứng vẫn thẳng tắp như một thanh kiếm. Mái tóc bạc trắng của ông ta được chải chuốt một cách hoàn hảo. Khuôn mặt của ông ta góc cạnh, với một chiếc mũi khoằm và một quai hàm sắt đá. Nhưng thứ đáng sợ nhất, là đôi mắt của ông ta. Một bên mắt được che bởi một chiếc kính một tròng (monocle) bằng vàng, và bên còn lại là một con mắt màu xanh băng giá, một con mắt không có một chút cảm xúc nào, chỉ có sự lạnh lẽo, sự tính toán và một sự khinh bỉ vô tận đối với mọi thứ mà nó nhìn vào. Ông ta đứng đó, hai tay chắp sau lưng, lặng lẽ quan sát bản đồ thiên hà.
"Thưa Đại Đô đốc Thống chế."
Một giọng nói vang lên, phá vỡ sự im lặng. Đại tá Reinhardt, một sĩ quan trẻ tuổi với khuôn mặt điển trai nhưng đôi mắt lại ánh lên sự cuồng tín, bước tới, gót giày của anh ta gõ xuống sàn đá tạo thành những tiếng động dứt khoát. Anh ta dừng lại ở một khoảng cách tôn trọng, và giơ tay lên chào theo kiểu phát xít, một cử chỉ dứt khoát và hoàn hảo.
"Báo cáo cuối cùng từ Vành đai Havina đã được xác nhận," Reinhardt nói, giọng anh ta không một chút cảm xúc. "Liên minh Trục Ma Quỷ đã thất bại. Hoàn toàn."
Von Falkenhorst không quay lại. Ông ta chỉ khẽ gật đầu. "Chi tiết."
"Hạm đội không gian của cả ba đế chế đã bị xóa sổ trong vài giờ đầu tiên," Reinhardt báo cáo. "Lực lượng mặt đất của chúng đã bị nghiền nát trong vài ngày sau đó. Thủ đô của Đế chế Axon và Havina đã bị hủy diệt. Các hành tinh quê nhà của chúng đã bị biến thành những quả cầu lửa. Toàn bộ các nhà lãnh đạo, bao gồm Quốc trưởng King Futher, Lãnh chúa Zorg và Đại Thống chế Kael, đều đã bị bắt sống hoặc bị tiêu diệt."
"Tổn thất của kẻ thù?" von Falkenhorst hỏi, giọng ông ta vẫn đều đều.
"Gần như bằng không, thưa ngài," Reinhardt đáp, và lần đầu tiên, trong giọng nói của anh ta có một chút không thể tin nổi. "một Lực lượng với Liên bang Địa cầu đã triển khai một loại lá chắn năng lượng không thể xuyên thủng. Và... và chúng có khả năng hồi sinh những người lính đã chết."
Lần này, von Falkenhorst mới từ từ quay lại. Ông ta nhìn Reinhardt qua chiếc kính một tròng, đôi mắt xanh băng giá của ông ta nheo lại.
"Hồi sinh ư?" ông ta lặp lại, và trong giọng nói của ông ta không có sự kinh ngạc. Chỉ có sự ghê tởm. "Thật là một sự yếu đuối đáng kinh tởm. Chiến tranh là một cuộc thanh lọc. Cái chết là một phần thưởng cho kẻ yếu. Việc mang chúng trở lại... là một sự báng bổ đối với quy luật của tự nhiên."
Ông ta thở dài, một tiếng thở dài của sự thất vọng. "Ta đã biết. Ta đã biết rằng lũ Havina, Havoc và Neo Star đó chỉ là một lũ mọi rợ, một lũ nghiệp dư. Chúng có sự tàn bạo, nhưng chúng thiếu đi sự tinh tế. Chúng gầm gừ như những con chó dại, thay vì hành động như những con sói. Chúng đã thất bại, không phải vì kẻ thù quá mạnh, mà vì chúng quá ngu ngốc."
Ông ta quay lại nhìn bản đồ thiên hà. "Nhưng sự ngu ngốc của chúng cũng đã mang lại cho chúng ta một món quà. Chúng đã buộc con mồi phải lộ diện. Chúng đã cho chúng ta thấy được toàn bộ sức mạnh, toàn bộ học thuyết của kẻ thù."
Ông ta nhìn Reinhardt. "Lũ Liên bang đó. Chúng nhân từ. Chúng vị tha. Chúng tin vào hòa bình. Và đó," ông ta mỉm cười, một nụ cười lạnh lẽo, không một chút hơi ấm, "chính là điểm yếu chí mạng của chúng."
"Chúng đã thắng một trận đánh. Nhưng chúng đã tự mình tuyên chiến với một vị thần."
Ông ta quay lại bệ chỉ huy. "Đại tá."
"Vâng, thưa Đại Đô đốc Thống chế!"
"Gửi mệnh lệnh đến toàn bộ Hạm đội Viễn chinh số 1, 2 và 3," von Falkenhorst ra lệnh, và giọng nói của ông ta, lần đầu tiên, vang vọng một sự uy nghiêm có thể làm rung chuyển cả một thiên hà. "Kích hoạt động cơ 'Hoàng Hôn'. Chuẩn bị cho một bước nhảy siêu không gian."
"Mục tiêu," ông ta nói, và ngón tay đeo găng trắng của ông ta chỉ vào một chấm sáng nhỏ bé trên bản đồ, một chấm sáng mang tên Vành đai Havina.
"Đã đến lúc... cho những vị thần thực sự ra tay."
Reinhardt giơ tay chào, một sự cuồng tín rực cháy trong mắt anh ta. Anh ta quay người, và bắt đầu truyền đi mệnh lệnh.
Trên khắp Vực Thẳm Abaddon, một tiếng "hum" trầm và sâu bắt đầu vang lên, không phải là âm thanh, mà là sự rung động của hàng tỷ lò phản ứng hạt nhân đang cùng lúc được khởi động. Thiên hà nhân tạo bằng thép và sự căm hận bắt đầu chuyển mình. Những chiếc thiết giáp hạm khổng lồ từ từ xoay mình, mũi tàu của chúng hướng về cùng một phía.
Một cuộc đi săn vĩ đại nhất trong lịch sử vũ trụ sắp sửa bắt đầu.
Và Liên bang Địa cầu, đang say sưa trong chiến thắng, đang bận rộn với công cuộc tái thiết, vẫn không hề hay biết rằng, một cái bóng còn lớn hơn, còn đen tối hơn bất kỳ thứ gì mà họ từng đối mặt, đang từ từ vươn ra, sẵn sàng để nuốt chửng lấy ngọn lửa hy vọng mong manh của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro