[R18] (Thổ Hào Nam Hải) Nhậm Hào x Châu Chấn Nam
TÀN NHẪN
————————————————
Châu Chấn Nam vừa xuống xe, vừa xem tin nhắn trong nhóm. Hôm nay không có việc gì, hình như có... Hào ca ở nhà đúng không?
Họp thường niên trốn cũng trốn không xong mỗi năm thắng một lần: Nam Nam hôm nay không có việc gì? Vậy về Hào ca nấu cho em, món sườn nhé?
Cậu Bé Bọt Biển rõ ràng chỉ phụ trách ra chủ ý: Tại sao lúc em ở nhà thì không có sườn? ? ? Em không cần lớn lên sao? ! !
C vị sắp lõm xuống đất còn không biết xấu hổ: Em đối với chiều cao của mình còn chưa hài lòng nữa? Không thì đưa nó cho anh hoặc là em im miệng!
C vị sắp lõm xuống đất còn không biết xấu hổ: Hào ca, em còn muốn ăn đùi gà!
Họp thường niên trốn cũng trốn không xong mỗi năm thắng một lần: Được 👌. Còn nữa, ai sửa danh thiếp của anh tới giải thích đi.
Y Bình không cần gánh vũ đạo dễ thương: Là Triệu Nhượng.
Cậu Bé Bọt Biển rõ ràng chỉ phụ trách ra chủ ý: ! ! ! ! Tiểu Trạch ca, anh đừng đẩy cho em! Đậu Nga còn không oan bằng em aa.
Người trẻ tuổi nhất đã chiếm được mảnh đất không phải của mình: Thực ra là Tiêu Văn làm.
Y Bình không cần gánh vũ đạo dễ thương: Yên Hủ Gia, đứa con trai này! Đồng hương tội gì khó xử đồng hương a!!
Châu Chấn Nam cười cười, cũng lên kế hoạch để đánh Trạch Tiêu Văn tơi bời. Cậu gõ cửa, Nhậm Hào ra mở cửa cũng rất ngạc nhiên, anh quay sang chừa lối đi nhỏ cho Châu Chấn Nam nói: "Nhanh như vậy? Sườn của anh còn chưa lấy ra."
"Lúc nói chuyện trong nhóm em cũng đã tới tiểu khu rồi." Châu Chấn Nam bước vào nhà, cởi áo khoác. "Để em giúp anh làm. Mới uống ly cà phê, vừa lúc tiêu hao năng lượng."
Nhậm Hào vốn phụ trách nấu ăn, thêm Châu Chấn Nam ở nhà là hầm thịt, nướng thịt chuyên nghiệp, cho ra cảm giác rằng 1 + 1 > 2. Châu Chấn Nam gắp một miếng sườn đút cho Nhậm Hào, hỏi anh có ngọt không.
"Lần trước ở nhà Kha Khiết ca làm có hơi ngọt, thịt muốn biến thành màu đen, lần này anh nếm thử xem thế nào?" Châu Chấn Nam nghiêng đầu nhìn anh.
"Có vị ngọt, cũng có vị thịt, khen ngợi." Nhậm Hào giơ ngón tay cái lên.
Hà Lạc Lạc và Diêu Sâm đang chụp tạp chí, Yên Hủ Gia đang ghi hình cho một chương trình tạp kỹ, Trạch Tiêu Văn trong đoàn làm phim, những người khác cũng đã có lịch trình. Chỉ có hai người bọn họ đang ở nhà gặm sườn. "Hay là chừa lại một chút, để mọi người tối về ăn." Châu Chấn Nam lẩm bẩm.
"Trời nóng quá để lâu không ngon. Chờ bọn họ về anh lại làm cái khác, giờ chúng ta ăn cho xong cái này." Nhậm Hào nói.
Châu Chấn Nam "ừm" một tiếng, vui vẻ bắt đầu ăn sườn.
Nhậm Hào gắp một miếng đút cho cậu, cậu cắn xuống. Anh vui vẻ bỏ thêm vài miếng sườn nhiều thịt vào bát của Châu Chấn Nam, rồi nhìn cậu ăn.
———————————————
Châu Chấn Nam chưa bao giờ là một trái dâu tây ngọt ngào hay một trái đào chín mọng, cũng không phải một bông hồng gai không nhiễm chút máu. Cậu tựa như là một con dao, được trang trí bằng những viên ngọc sáng nhất, những hoa văn đẹp nhất, nhưng lại có lưỡi dao sắc bén nhất và là bể máu sâu nhất, cậu mài bén nó bằng máu của những kẻ ái mộ cậu, rõ ràng càng ngày càng trở nên nguy hiểm, nhưng vẫn có vô số kẻ sẵn sàng đưa ra cổ vì cậu mà quỳ xuống.
Nhậm Hào, tại sao mày lại trở thành một trong số họ?
Anh đã tự đặt câu hỏi và cũng đã có câu trả lời cho chính mình.
Anh là "Luxuria", tình yêu và ham muốn là bản chất của anh, Châu Chấn Nam chính là ngọn lửa và cũng là trừng phạt dành cho anh.
Nếu không thể trốn, vậy tại sao không tận hưởng cậu?
Anh vui vẻ cười với Châu Chấn Nam.
"Anh muốn làm với em." Nhậm Hào đột ngột nói.
Châu Chấn Nam rùng mình một cái, không nói gì, xem như ngầm đồng ý.
————————————————
Nhậm Hào đem Châu Chấn Nam đè ở trên giường bắt đầu hôn môi, còn chưa kịp nếm ra cái gì thì đã bị Châu Chấn Nam cắn chặt môi dưới, một vài giọt máu rỉ ra bôi lên môi anh và cậu, tạo cho anh một loại cảm giác trói buộc không thể giải thích được.
"Em thật tàn nhẫn." Nhậm Hào thì thầm bên tai Châu Chấn Nam, trả thù dùng răng nanh gặm gặm vành tai cậu để cậu thành thật hơn, nhưng Châu Chấn Nam không hề cảm kích, cậu thẳng lưng giãy dụa vài cái, còn muốn lật người Nhậm Hào lại đè dưới thân, không ngờ Nhậm Hào lại nhanh chóng dùng tay xoa nhẹ eo cậu, làm xương cốt nửa người cậu đều mềm nhũn.
Châu Chấn Nam uỷ khuất nói: "Em muốn làm công, người đủ tàn nhẫn có thể làm công a."
"Ai nói?"
"Lúc trước phát trực tiếp, các Nam Cực Tinh của em bình luận nói."
Nhậm Hào vui vẻ nói: "Vậy anh phải tàn nhẫn hơn rồi, không thể phụ sự kỳ vọng của họ được, phải không?"
Châu Chấn Nam đẩy anh, nhưng không đẩy nổi: "Em muốn làm công!"
"Được được được, vậy anh hầu hạ em thoải mái trước, rồi em lại hầu hạ anh được không?"
Châu Chấn Nam do dự một chút rồi gật đầu. Cậu không hiểu rõ điều này lắm. Cho dù lúc mới ra mắt cậu cũng đã trói CP với bạn tốt của mình, nhưng cậu vẫn nghĩ rằng đó chỉ là cách hòa hợp thông thường như là bạn trai bạn gái nắm tay, ôm nhau một chút, cho đến khi Nhậm Hào cách áo sơ mi mà nhéo núm vú cậu, cậu mới ý thức được chính mình quá đơn thuần.
"Chờ... chờ đã! Ngứa..." Châu Chấn Nam nắm lấy tay Nhậm Hào, giọng nói cũng vô thức mà mềm mại.
Nhậm Hào hôn lên khóe môi cậu: "Cái này không phải ngứa, gọi là mẫn cảm."
"Dù sao cũng rất kỳ quái, đổi chỗ khác... Ưm..."
Nhậm Hào lại lần nữa hôn lên môi Châu Chấn Nam, thừa dịp cậu vừa nói chuyện còn chưa ngậm miệng lại liền chen đi vào. Đứa nhỏ không có kinh nghiệm, đầu lưỡi cứ trốn tránh, đến cuối cùng lưỡi cũng tê dại, buộc phải dây dưa với Nhậm Hào. Bình thường tập luyện cách thở hiện tại lại không dùng được, thật nhanh khoé mắt cậu liền đỏ lên, một mảnh diễm sắc.
Nhậm Hào một tay giữ eo Châu Chấn Nam, tay còn lại từ từ hạ xuống, cởi quần cậu, cào nhẹ vào tiểu Nam Nam.
"......Ưm!"
"Bất kể làm với nam hay nữ, đây là nơi đàn ông thoải mái nhất. Nam Nam chắc chắn sẽ muốn thử đi." Nhậm Hào cởi quần lót, giữ chặt tiểu Nam Nam.
Châu Chấn Nam cắn chặt răng: "Ừm."
"Màu sắc thật đẹp, Nam Nam ngày thường không tự an ủi sao?" Nhậm Hào nằm giữa hai chân Châu Chấn Nam, khờ dại hỏi, tay lại không nhàn rỗi, khảy hai viên tinh hoàn, lại dọc theo cán hướng về phía trước, lấy ngón trỏ mượt mà lột ra bao quy đầu, khảy đỉnh lỗ nhỏ.
Châu Chấn Nam nào còn có tâm tư trả lời anh, chỉ có thể nắm chặt khăn trải giường bảo đảm chính mình còn có thể ngồi được duy trì một chút mặt mũi. Nhậm Hào cũng không cần câu trả lời của cậu, tiếp tục nói: "Nam Nam được hoan nghênh như vậy, không biết có ai nguyện ý vì em khẩu giao không? Giống như, thế này."
Nhậm Hào vươn đầu lưỡi liếm đỉnh, thỏa mãn nhìn Châu Chấn Nam hai chân run rẩy, sau đó há miệng bao lấy toàn bộ phần đầu. Hắn lấy răng nanh cọ vào đỉnh, còn không quên phát ra một chút âm thanh ám muội.
"A... phun, phun ra..." Châu Chấn Nam hai mắt đỏ hoe cúi đầu nhìn anh.
Nhậm Hào lại càng ra sức liếm, được một tấc lại muốn tiến một thước mà nuốt toàn bộ vào sâu trong cổ họng, răng và lưỡi phối hợp linh hoạt, kích thích da thịt mỏng manh. Đột nhiên, chân của Châu Chấn Nam run rẩy càng kịch liệt, người cũng cúi xuống, dùng tay đẩy vai Nhậm Hào, mơ hồ nghe thấy âm thanh bị đè nén trong cổ họng. Nhậm Hào ngầm hiểu, tay cọ xát nhanh hơn, trong miệng lại nhẹ nhàng hút, Châu Chấn Nam liền một tiếng khóc suyễn, thở hổn hển bắn ra ngoài.
Nhậm Hào há miệng cho Châu Chấn Nam xem tinh dịch của mình, sau đó trước ánh mắt bị phủ một tầng hơi nước mơ mơ màng màng của cậu mà cười nuốt xuống.
"Thật ngon a, hết thảy mọi thứ của em anh đều thích." Nhậm Hào thấy Châu Chấn Nam vẫn chưa hoàn hồn, liền lật người cậu lại, bắt cậu nằm sấp trên giường, hông ưỡn cao, hai cánh mông nhô lên còn khẽ run rẩy.
"Sẽ thoải mái, đừng sợ." Nhậm Hào an ủi, lấy chất bôi trơn đặt trên tủ đầu giường, đổ ra một ít trong lòng bàn tay xoa nóng, sau đó bôi một chút lên nếp gấp hồng hồng của hậu huyệt.
Châu Chấn Nam khôi phục tinh thần, quay đầu lại một chút nhìn về phía Nhậm Hào: "Cái gì..."
"Chất bôi trơn, để mở rộng, nếu không em sẽ đau." Nhậm Hào trả lời, "Tuy rằng anh rất muốn xem em khóc, nhưng anh càng hy vọng em là sướng khóc. Nam Nam, thả lỏng."
Châu Chấn Nam đỏ mặt, ngoan ngoãn chậm rãi thả lỏng: "Thật là nơi này sao? Tiến vào nói trước một tiếng...... A ưm!"
Nhậm Hào đẩy ngón trỏ đã thoa một ít chất bôi trơn đi vào.
Châu Chấn Nam thậm chí có thể cảm nhận được chất lỏng sền sệt ấm nóng từ từ hòa vào thành ruột, giống như chất kích thích hoà vào trong máu, làm toàn thân cậu nóng lên, chịu đựng khô nóng cùng huyệt hậu khó chịu, cắn môi dưới nức nở vài tiếng.
Ngón giữa cũng đi vào.
"Haa......"
Ngón trỏ vẫn chưa nhúc nhích, ngón giữa bắt đầu thăm dò hậu huyệt, càng ngày càng thâm nhập sâu hơn, một hơi khí lạnh chui vào trong thân thể cậu làm vách thịt mềm khẽ run, cậu thở gấp chịu đựng cảm giác bị dị vật xâm nhập, giả bộ hung dữ nói: "Anh có được không? Không được em tới!"
Anh đương nhiên được, ngay từ đầu anh chính là nói muốn công. Nhậm Hào mỉm cười cũng không để lời cậu trong lòng, nhân lúc cậu còn chưa phản ứng kịp đã mạnh mẽ xoay người cậu lại để cậu không thể phản kháng. Mục tiêu của Nhậm Hào ngay từ lúc bắt đầu chính là phải có được cậu! Cậu càng nghĩ càng giận, vừa định mở miệng, liền đột ngột bị mãnh mẽ kích thích một cái, nhịn không được phun ra âm thanh rên rỉ.
"A ưm...... Hỗn đản, đừng động chỗ đó...... Đừng! Hào ca!"
Nhậm Hào nghe tiếng rên rỉ như mèo của cậu, nhìn cái cổ đột nhiên ngẩng cao của cậu, theo đường cong uyển chuyển đi xuống, ánh mắt mơ hồ quấn lấy xương bướm cùng eo, cuối cùng dừng lại ở hai cánh mông đang không ngừng run rẩy vì bị khoáy động bởi hai ngón tay, anh tựa hồ bị hai khoả tuyết trắng kia làm cho hoa mắt, tay trái nắm lấy bắp đùi cậu, giơ tay đánh xuống.
"Aa ..." Châu Chấn Nam bị đánh cho choáng váng, Nhậm Hào nhân cơ hội nhét vào ngón tay thứ ba, cùng thịt mềm mẫn cảm hoà vào nhau. Châu Chấn Nam phục hồi tỉnh táo lại, vừa xấu hổ vừa tức giận, tuy rằng không đau, nhưng lại làm cho cậu đặc biệt xấu hổ, nước mắt từng giọt một như sao rơi xuống, cuối cùng tiếng khóc cũng không còn che giấu được nữa, vùi đầu vào chăn bông, ô ô khóc như một đứa nhỏ.
Nhậm Hào nhanh chóng xoay người Châu Chấn Nam, Châu Chấn Nam dụi dụi đôi mắt đỏ hoe, uỷ khuất nghẹn ngào: "Anh bắt nạt em, anh đánh em... ô ô ..."
"Anh sai rồi Nam Nam, anh không đánh nữa được không? Làm cho em thoải mái, được không?"
"Vậy liền hảo hảo hầu hạ em." Châu Chấn Nam cắn môi dưới, "Nếu em cảm thấy không thoải mái, để em ở bên trên còn anh ở dưới."
Thân dưới của Nhậm Hào đã sớm sưng phát đau, hiện tại nghe được Châu Chấn Nam thúc giục, lại khuếch trương vừa đủ, hắn liền bắt đầu cầm dương vật cọ nhẹ vào huyệt khẩu, bắt đầu chuẩn bị đi vào.
"Từ từ ..." Châu Chấn Nam ưỡn thẳng người có chút cố kỵ. Cậu cảm thấy nhiệt độ quá nóng, kích thước cũng có phải hơi lớn... Châu Chấn Nam đỏ mặt nhìn nơi hai người sắp gặp nhau mà suýt chút nữa ngất đi. "Quá lớn, anh, anh không được phép tiến vào... Chờ đã! Anh... Ô ô..."
Nhậm Hào giữ vai Châu Chấn Nam đẩy cậu vào tường. Tư thế này vừa đủ để cho Châu Chấn Nam nhìn thấy thứ khiến cậu sợ hãi sẽ như thế nào mà xuyên qua cơ thể cậu. Cậu lại bắt đầu cắn môi dưới không muốn ra tiếng, thẳng đến bị Nhậm Hào hôn xuống, cạy mở môi cậu, mới không nhịn được tiếng thở dốc tràn ra.
Nhậm Hào sợ lưng dựa vào tường lạnh nên ôm cậu trở lại nằm trên giường. Hàng cúc áo của Châu Chấn Nam không biết đã bị cuốn bay từ lúc nào, hai đầu nhũ hồng hào cũng lộ ra ngoài không khí. Nhậm Hào cúi người cắn lấy một khoả, một tay nhào tới nắn bóp bên còn lại, một tay kia đè giữ đùi cậu để dễ dàng di chuyển lên xuống. Châu Chấn Nam thật sự nhịn không được trên dưới đều bị chiếm hữu, vách trong một trận co chặt, đằng trước thế nhưng dưới tình huống không được an ủi mà bắn ra.
"... Ha." Nhậm Hào nhìn chất lỏng màu trắng trên bụng dưới của hai người, lại nhìn vào mắt Châu Chấn Nam nói: "Thoải mái? Vậy kế tiếp anh có nên làm em dục tiên dục tử?
Anh đã thấy rõ dáng vẻ hung tợn của đứa nhỏ này trên giường, anh chỉ biết Châu Chấn Nam dám cắn môi bạn trai mình khi hôn. Khi bạn trai mở rộng cho cậu vì sợ cậu bị thương, cậu lại dám nghi ngờ năng lực của bạn trai mình, Nhậm Hào cảm thấy cách để trị được Châu Chấn Nam chính là tàn nhẫn hơn Châu Chấn Nam, nói những cái dirty talk khiến Châu Chấn Nam khó có thể mở miệng.
Nhậm Hào, lần đầu tiên quan hệ mày đã tìm ra cách để chinh phục Châu Chấn Nam. Mày thật là giỏi.
Trong lòng anh giơ lên ngón tay cái, ngoài miệng lời cợt nhả không ngừng: "Nam Nam có thích anh như vậy hay không? Lấy đầu lưỡi cùng hàm răng hung hăng cắn đầu vú em, làm nó từ hồng nhạt biến thành đỏ tươi. Anh vừa rồi cắn đầu vú em có phải hay không? Nếu anh cắn mạnh một chút, có thể nào nó bị cắn xuyên qua, sau đó phun ra thật nhiều sữa?"
Châu Chấn Nam mang theo khóc nức nở nói: "Mới sẽ không."
"Vậy em tự mình nắm, anh liền không cắn nữa."
Châu Chấn Nam rơi lệ, dùng hai tay véo bừa bãi hai đầu vú, nhưng lại bị kích thích đến mềm nhũn eo. Cơ thể của Nhậm Hào cũng không dừng lại, vừa tìm được điểm mẫn cảm liền hung hăng đâm vào, liên tục va chạm vào đó. Châu Chấn Nam vừa khóc vừa thở hổn hển gọi tên Nhậm Hào, nhưng khi lên đến cao trào lại bị chặn lại không thể bắn ra được, cậu vặn vẹo eo, nhẹ giọng cầu xin: "Nhậm Hào, Nhậm Hào, em khó chịu......"
"Chờ anh cùng tới." Nhậm Hào thô bạo thở hổn hển, vùi đầu vào cổ Châu Chấn Nam. Anh dùng tay nâng đầu Châu Chấn Nam lên một chút, để lại vài dấu hôn và dấu răng sau gáy, sau đó gầm nhẹ một tiếng, buông ra bàn tay đang lấp kín Châu Chấn Nam, cùng nhau phóng thích ra.
Chất lỏng nóng bỏng phun lên thành ruột nóng rực, Châu Chấn Nam lắc lư một hồi, chỉ dùng chút sức lực còn lại, hai chân ôm eo Nhậm Hào, tay ôm cổ Nhậm Hào, hôn một cái: "Em yêu anh."
Nhậm Hào nhìn Châu Chấn Nam đã ngất đi, hôn lại: "Anh cũng yêu em."
——————————————————
Ngày hôm sau buổi sáng tỉnh lại, Châu Chấn Nam liền bởi vì cả người đau nhức mà hít hà một hơi. Cậu tức giận đá Nhậm Hào một cái, lúc này mới nhận ra hậu huyệt phía sau không có cảm giác dị vật, chính là Nhậm Hào tối hôm qua lau chùi cho cậu, lại nhẹ nhàng đá thêm một cái.
Được sủng mà kiêu.
Nhậm Hào dụi dụi đôi mắt mờ sương, giả vờ uất ức nghẹn ngào: "Em bắt nạt anh, em đá anh."
Châu Chấn Nam đỏ mặt: "Nói không chừng là em công hơn!"
"Anh không đủ tàn nhẫn sao?" Nhậm Hào nheo mắt nhìn cậu.
Châu Chấn Nam xoa xoa eo, cứng ngắc nói: "Không đủ!"
"Vậy thì lần sau em ở trên đó." Nhậm Hào ôm lấy eo Châu Chấn Nam rồi lại nằm xuống.
"Đừng trì hoãn việc em viết ca khúc." Châu Chấn Nam vỗ vào mặt Nhậm Hào.
Vậy lần sau liền cho em cưỡi... Nhậm Hào giơ ngón tay cái lên trong lòng. Tự khen thưởng cho sự thông minh của chính mình, anh đem Châu Chấn Nam ấn xuống giường, trên xương quai xanh cậu để lại dấu hôn.
Mà Châu Chấn Nam vì chuyện này không màng thân thể đau nhức đẩy mặt của Nhậm Hào ra làm anh ngã xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro