Chap 11

Bà Kim hốt hoảng, cầm điện thoại gọi cho Kim Anh nhưng không thấy con gái nghe máy, bà đứng dậy nhìn ra phía cổng rồi quay lại hỏi Bình:

– Thế... Thế cậu trai kia trông hình thức thế nào, có biết cậu ta làm công nghề gì không?

Bình uống ngụm nước rồi lắc đầu ngán ngẩm:

– Nghề ngỗng gì cái ngữ ấy! Nó làm sửa xe máy cô ạ, trông nhếch nhác lắm. Được cái khéo mồm, chắc nó lấy được cảm tình của Kim Anh rồi. Cái bọn sửa xe máy thì cô còn lạ gì, sểnh ra một cái là vác cả rổ đinh đổ ra ngoài đường để người ta đâm vào rồi tha hồ chặt chém tiền của họ. Xe đắt tiền như của Kim Anh thì vào đấy nó đổi hết đồ ngon...

Nói xấu người khác cũng là cách để tự nâng mình lên vị trí cao hơn, sau khi đạt được mục đích, Bình đứng dậy xin phép ra về, trong lòng hả hê vì ít ra cũng đã tạo được ấn tượng xấu về Trường trong mắt của bà Kim.

"Kiểu gì thằng sửa xe này cũng bị cấm đoán cho mà xem, định cướp người yêu của tao hả, còn lâu nhé con, dìm hàng người khác là nghề của tao rồi, thử xem mày được hay tao được!"

Vừa chạy xe Bình vừa nghĩ mà bật cười thành tiếng khoái chí và tiếp tục ủ mưu nhầm loại Trường ra khỏi cuộc đua này.

***

Bình luôn tự nghĩ rằng mình đẹp trai, đào hoa trong khi lại sở hữu khuôn mặt lưỡi cày, đôi mắt một mí và làn da mai mái cộng với thân hình còi cọc, dáng đi thì rất khệnh khạng đến ngứa mắt.

Điều ngạc nhiên là ở cơ quan Bình cũng có người con gái để ý đến và thích hắn ra mặt, thậm chí còn là cháu của ông phó giám đốc nữa, đó là cái Dung, tiếc rằng mồm Dung bị vẩu, hàm răng trên và dưới không liên quan đến nhau mặc dù có cùng chung một nhiệm vụ là nghiền thức ăn, vì vậy nên mỗi lần cho thức ăn vào thì mạnh đứa nào đứa đấy nhai. Mới đầu Bình cũng tính toán xem có nên duyệt không vì thấy nhà nó cũng khá giả, nếu lấy nó thì con đường công danh tại cơ quan sẽ được thăng tiến. Cũng định nhắm mắt bước liều vì nghĩ rằng giữa thời buổi có tiền thì cái gì cũng thay đổi được, hắn vào trang tìm kiếm Google và gõ cụm từ "mồm vẩu có chữa được không", mấy chục ngàn kết quả hiện ra, chủ yếu là từ những cơ sở thẩm mỹ viện. Tuy nhiên Bình thấy rằng dù có thẩm mỹ được cho đẹp như người ta thì cái gen vẩu nó vẫn di truyền hết từ đời này đến đời khác, có tiền thẩm mỹ viện thì cũng chỉ cho đẹp hiện tại, đẻ con ra thì đứa con lại hiện nguyên hình ngay.

Nhất là gần đây Bình đọc bài báo nói về đôi vợ chồng ở Hàn Quốc mới ly hôn, lý do là hai vợ chồng đều rất đẹp, vậy mà đẻ hai đứa con đều quá xấu, cuối cùng thì ông chồng phát hiện ra bà vợ đã từng đi thẩm mỹ, đại tu lại toàn bộ khuôn mặt, và mấy đứa con là sao từ bản gốc mà ra. Bình rùng mình vì sợ, hắn tuy cũng tiếc Dung hay nói đúng hơn là tiếc cái vị trí là cháu của phó giám đốc nhưng cũng đành bó tay vì cũng thương cho các thế hệ mầm non tương lai của hắn.

Một lần đến chơi nhà bà Kim, Bình gặp Kim Anh, ngất ngây trước vẻ đẹp đài các của nàng, nhà lại giàu có và quan trọng hơn nữa bà Kim lại là Trưởng phòng tổ chức cán bộ tại cơ quan, nếu được làm con rể của bà thì công danh sự nghiệp còn phải lo lắng gì nữa! Từ đó hắn luôn tìm cách lấy lòng bà Kim để có cơ hội tiếp cận nàng. Đem Kim Anh mà so sánh với cái Dung mồm vẩu như mái hiên di động có thể che nắng che mưa được thì đúng là một trời một vực! Vậy mà đã gần một năm theo đuổi, Bình vẫn chưa đạt được mục đích, giờ tự nhiên lại xuất hiện thằng sửa xe máy kia...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: