NHẬP MÔN
[DOUBAN]
MỘT 🦑 CON KỲ CỰU SẼ GIÚP BẠN HIỂU HƠN VỀ FAKENUT QUA GÓC NHÌN CỦA FAKER
🕰️ : 2020-04-15, có update...
Link bài: https://www.douban.com/group/topic/171515823/ _spm_id=MjEzNDkyODI3&_i=45131083KL6HNe
"Bài viết này là góc nhìn của mình về Fakenut, nhưng từ phía Lee Sang Hyeok.
Nội dung sẽ được chia theo từng phần, bắt đầu từ trước khi anh ấy debut cho tới giai đoạn chuyển mình năm 2017 và cả hành trình đến hiện tại. Nếu mọi người muốn đọc thêm phân tích nào cụ thể, có thể để lại bình luận bên dưới nha!
Trước tiên, để giới thiệu một chút, mình là fan Faker từ mùa 3, một ỏn chính thống, thuần chủng lại còn là fan cứng của đội hình SKT đời đầu. Có thể với nhiều người, Sang Hyeok giống như một vị thần, xa vời và không thể chạm tới. Nhưng với mình – người đã dõi theo anh ấy từ khi mới 17 tuổi đến tận bây giờ 24 tuổi – thì anh ấy giống như một đứa em trai hơn. Mọi sự thay đổi của Sang Hyeok đều in sâu trong ký ức mình. Có lẽ vì vậy, đến năm 2017, mình đã fall in Fakenut, và thật lòng tin rằng tình cảm giữa họ là có thật.
Một số fanfic khi nhắc đến Faker đều mô tả anh là kiểu người lạnh lùng, khó gần, hoặc là vị thần điềm đạm của hiện tại, và bé Đậu thì hầu hết đều xoáy vào những dòng cảm xúc đơn phương đầy đắng cay, khiến nhiều người hình thành một cái nhìn lệch về Fakenut.
Đọc tới đó, thật lòng mà nói... mình thấy thương cho Ker. Rõ ràng anh ấy cũng đã rất cố gắng, cũng đã chủ động biết bao, vậy mà lại bị người ta làm lơ. Nhìn từ ngoài vào, có thể thấy tương tác giữa hai người rất mờ nhạt — nhưng thử hỏi có mấy ai khiến Lee Sang Hyeok trong một giải đấu All-Star thản nhiên nói: "là một người bạn rất thân" chứ?
Chính những điều đó đã khiến mình quyết tâm mở topic này — để mọi người có thể hiểu rõ hơn về Lee Sang Hyeok dưới góc nhìn của người đã dõi theo anh thật lâu.
Lee Sang-hyeok rất đơn thuần.
Anh ấy không phải là vị thần không vướng bụi trần. Anh là một con người bằng xương bằng thịt, một đứa trẻ từng mong được yêu thương. Dù đã đạt tới đỉnh cao trong sự nghiệp, trái tim của anh vẫn luôn dịu dàng, nhạy cảm và đầy ấm áp. Anh rất trân trọng quá khứ — từ avatar hoa hồng trong S3 vẫn còn đó, cho đến những hành động "miệng nói không nhận, lòng thì vẫn nhớ rõ".
Còn những lời kiểu như "Thần không có hứng thú yêu đương", "không rõ giới tính bản thân"... thực ra chẳng đáng để phản bác, vì thời gian đã tự lên tiếng rồi.
Cùng bắt đầu với mình nào
Trong ký ức của mình, Lee Sang Hyeok từng là một cậu thiếu niên như thế này - ít nói, nhút nhát, không giỏi giao tiếp.
Cậu ngại người lạ, đến mức ngay cả khi lần đầu tiên gặp Kkoma, cậu cũng không dám nhìn thẳng vào mắt thầy ấy, và chỉ nói những gì thật sự cần thiết.
Toàn bộ thế giới của cậu, khi ấy, chỉ có một thứ duy nhất — đó là Liên Minh Huyền Thoại.
"Sang Hyeok thường không nói chuyện, có người còn tưởng cậu ấy bị câm."
"Chỉ nói những lời cần thiết"
Nhưng cậu thiếu niên ấy lại sở hữu một thiên phú chơi game đáng kinh ngạc. Chính cậu là người chủ động đề nghị được trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp. Một lựa chọn táo bạo đến mức điên rồ như vậy, lại đến từ một học sinh xuất sắc như cậu, chắc hẳn vào thời điểm ấy là điều khiến ai nấy đều khó tin.
Thế nhưng, điều đó cũng chứng minh rằng trong dòng máu của cậu luôn cuộn trào niềm kiêu hãnh và bầu nhiệt huyết rực cháy. Cậu dũng cảm theo đuổi ước mơ, không hề sợ hãi trước tương lai, mang trong mình một niềm tin tuyệt đối.
Cậu theo đuổi điều mình yêu, yêu hết lòng với điều mình theo đuổi — những năm tháng rực rỡ nhất của đời người, cậu đã hiến dâng tất cả cho Liên Minh Huyền Thoại.
"Nói thật thì, Faker không thích bất kỳ điều gì ngoài Liên Minh Huyền Thoại."
Tóc rối bù, thậm chí còn chưa chải, đã lao vào phòng tập điên cuồng luyện tập — đó là con người của anh ấy ngày xưa
Suốt quãng đường cho đến năm 2016, anh vẫn như vậy — trầm lặng, bình bình, luôn hòa thuận với đồng đội, nhưng vẫn giữ cho mình một khoảng trời riêng.
Đồng đội đang đùa nghịch trên giường, còn anh thì tĩnh lặng ở một góc.
Mình đã xem rất nhiều EP , không phải đang ngủ thì cũng là đang ngồi thẫn thờ. Dù xung quanh mọi người ồn ào đùa giỡn, anh ấy chỉ cười cười đứng bên cạnh tham gia chút ít, rất hiếm khi trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn. Nhưng anh ấy có một đôi mắt biết nói – có thể nhìn ra được rằng, anh cũng đang khao khát điều gì đó.
Cho đến CKTG 2016, anh mới bắt gặp người khiến mình mỉm cười dịu dàng. Và từ giây phút ấy, ánh mắt anh chưa từng rời khỏi cậu thiếu niên kia.
.
.
.
(To be continue)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro